Hãy Đăng ký Thành viên của TruyenYY để có thể thích, bình luận, đánh dấu chương đang đọc, chuyển giao diện đọc truyện... Chỉ mất chưa đến 1 phút của bạn thôi nhưng còn nhiều điều để khám phá lắm nhé! (Hoặc nhấn vào đây để Đăng Nhập)

47 | Hỗn chiến và hint

Phiên bản Dịch · 1584 chữ

Thần Kinh u ám mà cảm nhận rằng, muốn giảm đau khổ chỉ có cách tìm người cùng gánh vác. Thế là cậu nghĩ ngay đến nữ giới duy nhất trong đội, Hoa Hoa. Có phúc cùng hưởng có họa cùng chia, Hoa Hoa sẽ hiểu cho mình mà. Cậu nắm đao chạy về phía Hoa Hoa và Sora Kara Kuu đang đánh đến vui vẻ, mọi người cùng nhau chơi đùa nào!

Đây là muốn PK nhóm sao? Thấy Kiếm Thánh rõ ràng muốn dẫn mình đến chiến trường đầu kia, Da Mỏng suy xét. Cũng tốt, cùng nhau giải quyết vậy, với cô không thành vấn đề gì, một người phải giết, hai người cũng phải giết, ba người thì… giải quyết cùng một chỗ cho đỡ mất thời gian, Huyễn Thuật Sư với việc đánh đông không hề áp lực.

Xông tới bổ một đao về phía Sora Kara Kuu, màn lên sân khấu này của Thần Kinh cũng có chút hương vị anh hùng cứu mỹ nhân. Đáng tiếc Hoa Hoa không hề cảm kích, cản trở người khác PK cũng sẽ bị lừa đá nha.

[Cận] Hoa Diễm: Biến!

[Cận] Phong Hành Giả: Cùng đánh đi.

[Cận] Hoa Diễm: Không!

[Cận] Phong Hành Giả: Cùng đánh đi mà~

[Cận] Hoa Diễm: Không!

Hai người vừa cãi nhau vừa tranh quyền tấn công Sora Kara Kuu, thề phải loại đối phương khỏi chiến đấu. Sora Kara Kuu thật vô lực, đang PK đấy mấy bố, ai tới ngăn hai ông bà này lại coi? Nhún vai, không thôi hai người đánh trước đi? Phân chia thắng bại rồi đến tìm tôi?

Ở khi mọi người đang bối rối, không khí truyền tới dao động, một lỗ đen không rõ vật chất đột nhiên xuất hiện. Huyễn Thuật Sư đã đến, cuối cùng dưới đòn tấn công của Da Mỏng, hai tên dở hơi kia mới thống nhất, trước chạy rồi nói sau. Hoa Hoa muốn biến khỏi trận pháp đang dần dần xuất hiện, kết quả thật bất hạnh đâm vào lồng ngực Giết Giết đang chạy tới. Cái va chạm này khiến nhỏ ngã trở lại thẳng vào tâm lỗ đen, lỗ đen cắn nuốt mọi thứ hút lấy Hoa Hoa.

Quả nhiên Giết Nhà Người À là sao chổi chính hiệu, Thần Kinh thấy một màn như thế, càng thêm khẳng định suy nghĩ của mình, nhìn Hoa Hoa bị lỗ đen hút lấy mất máu không ngừng, cậu không nhịn được lo lắng cho đối phương, không chết luôn chứ… Đồng thời cũng thầm may mắn, quyết định của mình thật sáng suốt, bằng không người bị hút hiện tại là mình rồi -_-|||.

So với ba tên không chuyên nghiệp kia, Sora Kara Kuu và Da Mỏng phối hợp ăn ý hơn nhiều. Một người ma pháp tấn công từ xa, một người vật lý đối chiến gần. Hai người một công một thủ, một gần một xa, một chủ công một chi viện, hơn nữa đối phương có một Hiệp Sĩ Thánh Chiến tích cực làm loạn, rất nhanh lợi thế nghiêng về bên xanh.

Kẻ chết đầu tiên là Hoa Hoa mới đầu đã bị lỗ đen cuốn thương tích đầy mình, sau đó đến Giết Giết. Cuối cùng còn lại Thần Kinh, tuy không có Giết Giết níu chân nhưng một không trụ được hai, cuối cùng cũng ôm hận mà chết.

[Cận] Giết Nhà Ngươi À: Tiếc ghê, thua rồi.

Tiếc mịe mài! Thần Kinh đập bàn, mặc dù nguyên nhân thua không thể đổ hết lên đầu người này, nhưng ít nhất hai phần ba là do hắn, vậy mà hắn còn có thể làm như không có gì mà nói tiếc ghê… Hoa Hoa thì bắt đầu vô cùng nhớ những lúc có sư phụ, khả năng khống chế trận đấu và kỹ năng hồi máu dũng mãnh đó. Quả nhiên mình vẫn quá kém.

Mỗi người mỗi suy nghĩ, đương nhiên không ai muốn tới trận nữa, chào bọn Năm Tháng rồi cụt hứng rời đấu trường.

[Đội] Hoa Diễm: Ầy, bực thật! Thế mà thua. Tui đi goblin luyện đây…

Hoa Hoa rời đội, để lại Thần Kinh cùng Giết Giết. Hai người bất lực, Tiểu Tra đánh được một nửa thì bất ngờ logout, Hoa Hoa cũng đi rồi, Thần Kinh không biết nên làm gì.

[Đội] Thần Kinh: Đi, ra khu mỏ. (một phụ bản)

[Đội] Giết Nhà Ngươi À: Hả?

[Đội] Thần Kinh: Huấn luyện đặc biệt!!!

Nghĩ nửa ngày, Thần Kinh thấy mình không thể chịu đựng được trong công hội có một con gà vàng khè thế này, vì không để đối phương tiếp tục kéo trình độ trung bình của công hội xuống, cũng để không tiếp tục làm công hội mất mặt nữa, lần đầu trong đời Thần Kinh có tự giác của một hội phó, tôi sẽ đích thân huấn luyện được chưa? Cậu ta đã quên mất có một cách đơn giản hơn nữa là đá đối phương khỏi công hội, hay nên nói cậu ta biết nhưng không muốn?

Hai ngày trôi qua, bệnh cảm của đội trưởng đại nhân từ từ hết, đội ngũ rốt cuộc trở lại trạng thái tiêu chuẩn. Hôm đó, mọi người như bình thường làm nhiệm vụ đánh phụ bản, vất vả đánh cạn hết độ mệt mỏi, Rex đang muốn đề nghị tới đấu trường chơi thuận tiện trao đổi tình cảm, lời chưa ra khỏi miệng, Thần Kinh đã vội vã rời đội.

[Đội] Rex: Mấy ngày nay Thần Kinh có phải có việc gì không? Hay là chán ông chú này rồi? TOT đánh xong xoay người đi liền…

[Đội] Hoa Diễm: Sư phụ nghĩ nhiều rồi…

[Đội] Rex: Thế thì vì cái chi?

[Đội] Hoa Diễm: Thần Kinh dạo này đang hướng dẫn đồ đệ, làm cái huấn luyện gì đấy.

[Đội] Rex: A? Ai? Có đồ đệ mà không dẫn đến cho sư phụ nhìn một cái…

[Đội] Hoa Diễm: Sư phụ quen đó, trong công hội mình. Giết Nhà Người À.

[Đội] Rex: Ồ, ra là thế. Thần Kinh đã lớn rồi, biết nhận đồ đệ rồi…

[Đội] Hoa Diễm: Nhưng mà con thấy không được tốt lắm, hi hi.

[Đội] Rex: Sao?

[Đội] Hoa Diễm: Sư phụ không thấy cậu ta mấy ngày nay rất táo bạo sao?

[Đội] Rex: Hình như vậy…

[Đội] Hoa Diễm: ╮(╯▽╰)╭

[Đội] Zachary: Tự học buổi tối.

[Đội] Rex: A đúng rồi, em quên mất…

[Đội] Rex: Hoa Hoa sư phụ out trước!!!

Hoa Hoa nhìn sư phụ nhỏ logout như một cơn gió, sau đó Tiểu Tra cũng out theo. Hai người chắc chắn có gì đó… Hoa Hoa đăm chiêu, lần sau tìm cơ hội tám chút mới được…

Tiểu Tra mà không nhắc Vương Vũ Trạch cũng quên mất tiết tự học tối nay có điểm danh, phỏng chừng sẽ tới trễ, cậu tìm đại một bộ đồ mặc vào, vội vã xuống lầu. La Tường đứa bé xui xẻo kia nay lại không về ký túc xá, tiết tự học này mình lại phải giúp cậu ta đánh dấu.

Vào thu trời tối ngày càng sớm. Lúc này mới sáu rưỡi, đèn hai bên đường đã mở. Cậu vừa xuống đến dưới liền thấy một bóng người quen thuộc đứng cạnh cột đèn, nhanh chân chạy đến bên người nọ.

“Sao anh tới đây?

“Anh cũng đi.”

“Ồ~ Anh đi làm gì?”

Vẫy xấp giấy trong tay, anh Sở cười nói, “Điểm danh.”

Thấy xấp giấy kia, mắt Vương Vũ Trạch sáng lên, “Có thể đánh dấu hết đống phía sau cho em không?” Tính toán trong lòng, như vậy về sau không cần đi tự học nữa…

“Không!” Chắc như đinh đóng cột.

“Rồi~ vậy đánh mấy cái thôi~ Tiêu Tiêu~” Xuất tuyệt kỹ, làm nũng giả đáng thương.

“Không.”

“Đội trưởng người ta thật thương tâm~ trong game lao lực kéo mọi người, hiện thực lại không thể giúp người ta tí sao!!!” Tuyệt kỹ thứ hai, chơi xấu.

“Không.”

“Giúp người ta đi, đánh một dấu hôn một cái!” Tuyệt kỹ thứ ba, dụ dỗ.

“Vậy, vậy chỉ có thể đánh cho ngày mai.”

“Ừ.” Nghĩ một chút, “Đánh cho La Tương luôn nha~”

“Được voi đòi tiên!”

“Đánh đi mà… Không thì tuyệt giao!” Tuyệt kỹ thứ tư, uy hiếp.

“Vậy hôm nay thôi, mai cậu ta phải đến.”

“Ừ.” Chụt, Vương Vũ Trạch hôn lên má anh Sở.

“…” Mặt phừng đỏ, anh Sở xấu hổ, “Trên đường có người…”

“Đâu có sao~” Ai kia vừa ăn được đậu hủ phất tay, “Đại trượng phu không câu nệ tiểu tiết!”

“Ừ.” Anh Sở suy tư một chút rồi nói, “Lần sau đến lượt anh hôn em.”

“Hơi lạnh.” Cố ý chuyển đề tài.

Anh Sở cúi đầu nhìn, quả thật mặc hơi ít, “Lần sau mặc nhiều một chút, mới hết cảm.”

“Ừa.” Tiêu Tiêu hình như ngày càng phát triển theo xu hướng lải nhải càm ràm, không lẽ bị mình lây bệnh? Vương Vũ Trạch cảm thấy khả năng này rất lớn, trước kia đá hoài mà chẳng rên được một tiếng, giờ thì mở miệng cứ dặn này dặn nọ…

May mà anh Sở không biết Vương Vũ Trạch đang cúi đầu nghĩ gì, nếu không anh sẽ tức chết mà phun một búng máu. Anh biến thành thế này không phải vì quan tâm em sao???

Bạn đang đọc Võng Du Chi Tối Cường Tiểu Đội của Ẩn Nặc Lan San《隐匿阑珊》
Thông Tin Chương Truyện
Đăng bởi amycola
Phiên bản Dịch
Thời gian
Lượt đọc 8

Các Tùy Chọn

Báo cáo cho QTV
This site is protected by reCAPTCHA and the Google Privacy Policy and Terms of Service apply.