Đô thành bản vẽ
Buổi sáng
Phòng thôn trưởng
- Khoảng thời gian này ta mải làm liên hoàn nhiệm vụ, trong thôn có chuyện gì sao?
Lâm Thiên ngồi trên ghế thôn trưởng, khẽ hôn lấy đỉnh đầu mái tóc của Mộ Nam
Lúc này nàng đang ngồi trên đùi của hắn.
Đêm hôm qua hai người chính thức ngủ chung với nhau.
Ngoại trừ còn chưa đao thật thương thật, Mộ Nam cả người liền đã bị mò khắp cả.
- Thôn trang bình thường vận chuyển hoạt động. Ân... Mấy ngày trước ở bên kia sông lại tìm thấy quặng mỏ....
- Lâm gia thung lũng quả thực là bảo địa a. Sang sông liền đã tìm thấy 3 cái quặng mỏ...
Lâm Thiên cũng không cần biết bên kia bờ sông thung lũng đã có tên hay chưa, hắn liền gọi Lâm gia thung lũng. Đến con sông cũng gọi là Lâm gia sông.
- Đừng nghịch ngợm.... Ta nhớ ra có chuyện quan trọng....
Lưng tựa vào ngực của Lâm Thiên, Mộ Nam hơi uốn éo uốn éo cơ thể.
- Hừ hừ.... Trước kia ta chưa làm nhiệm vụ liên hoàn thì dùng mọi cách dụ dỗ, câu dẫn, hứa hẹn.... Bây giờ vất vả làm xong rồi... Mò một chút cũng không cho.... Cặn bã nữ!
- Cũng không phải là không để cho ngươi mò... Chỉ là để cho ngươi dừng một chút....
Chỉ thấy một bàn tay của Lâm Thiên vói vào trong cổ áo của Mộ Nam, bao trùm lên một bên ngực của nàng.
- Nói đi a. Có chuyện gì.
- Nếu như được chọn, ngươi muốn một tấm bản vẽ gì nhất?
- Hoàng cung, hậu cung...
Lâm Thiên tùy ý cười nói
- Liền bản vẽ mấy chỗ của Hoàng đế a.
Mộ Nam nghe vậy thì liền bấu nhéo thịt đùi của hắn
- Ta nói nghiêm túc.
- Thật sự nghiêm túc?
- Nghiêm túc.
- Bản vẽ gì cũng được?
- Ừm...
- Muốn bản vẽ gì nhất a...
Lâm Thiên nghĩ nghĩ phút chốc
- Bản vẽ tường thành. Cao cấp nhất loại kia.
- Hôm trước ta đi mấy chỗ Vương thành, tường thành ở đó thật cao. Thật hùng vĩ...
- Ta khi đó liền nghĩ Lâm gia thôn sau này có tường thành như vậy, chẳng sợ thiên quân vạn mã.
- Bất quá ngươi trước đây nói bản vẽ tường thành rất khó có được.... Ta cũng thực tế a. Lâm gia thôn sau này chỉ cần có tường thành là tốt rồi.
(Kỷ Nguyên) Trò chơi này ngoại trừ phòng thôn trưởng có thể chủ động tăng cấp theo thôn trang ra, những kiến trúc khác cũng không thể tăng cấp, đều phải tự tìm kiếm bản vẽ mà xây dựng.
Kiểu như xưởng rèn cỡ nhỏ cần bản vẽ. Cỡ trung cần bản vẽ, cỡ lớn cần bản vẽ...
- Ngươi xác định là bản vẽ tường thành?
- Ừm... Thế nào?
- Không được phép hối hận đó a.
- Ngươi làm sao...
- Cái này cho ngươi... Mở ra liền thấy bên trong có bản vẽ tường thành...
Mộ Nam đem một cái hộp gỗ đưa cho Lâm Thiên.
Nhìn xem thì thấy đúng là hộp gỗ hắn lấy từ trong hang động có lão hổ về.
Hơi nghi hoặc một chút, Lâm Thiên đem nắp hộp mở ra..
Chỉ thấy bên trong là một tấm vải nhỏ màu vàng óng, thêu đầy hoạ tiết rồng bay phượng múa.
Chất liệu vải đặc biệt tốt. Lâm Thiên cũng không biết là loại vải gì....
Cầm lên xem xét, chỉ thấy đó cũng không phải là một tấm vải nhỏ mà là một tấm vải lớn được gấp vuông vắn lại.
Tấm vải vàng óng hình vuông, kích thước ước chừng 1mx1m.
Nhìn xem bên trên tấm vải vài cái chữ hơi mờ hiện ra, Lâm Thiên cơ hồ từ trên ghế bật thoắt dậy
Bản vẽ kiến trúc: Đô thành
Kiến trúc sư tinh anh có thể đọc hiểu...
Mô tả: Đô thành thành trì bản vẽ. Thành trì đại biểu cho đô thành của một đất nước....
Hai tay cầm tấm vải đều run rẩy run rẩy, Lâm Thiên trợn mắt há hốc mồm nhìn xem tấm vải lại nhìn xem Mộ Nam...
5 phút sau
- Đây là chuyện gì a Mộ Nam?
Lâm Thiên nhìn chằm chằm vào Mộ Nam, trong giọng nói không thể che giấu được kích động
- Chuyện gì là chuyện gì?
Mộ Nam nhìn xem Lâm Thiên, bĩu môi nói
- Cái hộp này là sau khi hoàn thành liên hoàn nhiệm vụ nhiệm vụ cuối cùng thì sẽ đạt được phần thưởng.
- Hộp tên là như ý bản vẽ hộp...
- Ta.... Tại sao ngươi không cùng ta nói a?
- Không phải đã hỏi ngươi rồi sao?
- Ngươi là nói nếu như được chọn a...
- Đây là quy định....
- Ta.... Aaaa....
....
- Được rồi, đừng lại xem. Ngươi đều xem 2 giờ a. Con mắt đều muốn lòi ra ngoài rồi a.
Mộ Nam buồn bực mà liếc mắt nhìn không để ý đến nàng đã hơn hai giờ, trong mắt một mực chỉ có tường thành bản vẽ Lâm Thiên.
- Quá kích động quá kích động....
Cười cười nói, Lâm Thiên nhẹ nhàng cẩn thận mà đem bảo bối gấp lại, bỏ trở vào trong hộp gỗ
- Giúp ta cất kỹ cất kỹ. Sau này Lâm gia thôn tăng cấp lên Lâm gia thành rồi ta liền xây....
Không cần phải suy nghĩ đến chỗ cất giấu, Lâm Thiên liền đưa hộp gỗ cho Mộ Nam.
Trong (Kỷ Nguyên), Lâm Thiên biết đến chỗ an toàn nhất chính là trong tay Mộ Nam.
- Cẩn thận a. Đừng để hỗn loạn.... Hỏng mất bảo bối.
- Biết rồi. Ngươi có hỏng rồi thì cái hộp này cũng không hỏng.
Nói, Mộ Nam vung tay lên đem hộp gỗ thu vào trong bàn tay.
- Vậy là tốt vậy là tốt. Không được, ta phải đi ra bờ sông...
- Ân? Ngươi đi bờ sông làm gì a?
- Ta muốn hét dài một tiếng, giải toả trong lòng kích động.
Vừa dứt lời Lâm Thiên liền chạy ra cửa.
- Thật là....
Mộ Nam nhìn vậy thì cười lắc lắc đầu.
....
Ra tới bờ sông Lâm Thiên liền hét lớn một trận, hét đến khi khàn cả giọng thì mới ngừng lại.
Cứ như vậy ở bên bờ sông kích động một hồi, Lâm Thiên mới hơi bình tĩnh lại mà trở về thôn.
Tuần sát Lâm gia thôn một vòng, nhớ tới bên kia bờ sông khai hoang, hắn lại một lần nữa đi đến bờ sông.
Lâm gia thôn cơ bản nghành nghề liên quan đến rèn đúc các loại.
Mấy cái tiệm rèn này từ trước đó đã đi vào quỹ đạo rồi, cho lên Lâm Thiên có không quan tâm thời gian dài thì vẫn mỗi ngày đúng hẹn đốt lửa rèn đúc.
Những nơi khác trong thôn cũng là như vậy. Mộ Nam khoảng thời gian này đúng là giống như đã nói, quản lý thôn trang ổn định ổn định.
Trước đó nàng đã hơn một lần nhắc với Lâm Thiên là bản thân cũng có thể giống như Lâm Sơn, quản lý mọi chuyện trong thôn.
Lần này xem như là hành động chứng minh lời nói.
Mộ Nam làm tốt, Lâm Thiên sau này đương nhiên sẽ để cho nàng bận rộn.
Chính mình bớt đi không ít việc, là chuyện tốt.
Mộ Nam quản lý việc trong thôn. Lâm Sơn quản lý việc ngoài thôn....
Ước chừng 20 ngày này con đường thẳng từ bến thuyền về Lâm gia thôn cũng được tạo ra.
Dựa theo Lâm Thiên nói, kiến trúc sư mấy người cũng là chiếu thẳng mà làm. Băng qua ruộng đồng để con đường thẳng tắp.
Đi qua bến thuyền sang bên kia sông
Thuyền vận chuyển cỡ lớn trước đó để cho Mã An mua về cũng đang được sản xuất ra. Đang hoạt động đã có 2-3 chiếc.
Trên mặt sông ở phía xa thỉnh thoảng lại lấp ló những con thuyền nhỏ đánh cá...
Đi thuyền sang bờ bên kia, điểm dừng có chút không tốt. Vẫn là được đất đá tạo thành một chỗ dừng ở cạnh sông...
Này là thiếu sót của Lâm Thiên, chỉ mua 1 cái bến thuyền.
Sau đó nhưng phải bổ sung thêm.
Đặt chân sang bờ bên kia, đập vào trong mắt chính là ruộng đồng bao la bát ngát.
Cưỡi ngựa đi khảo sát một vòng, Lâm Thiên hài lòng mà gật đầu.
Lâm Sơn không hổ là đã làm qua thôn trưởng. Quản lý sắp xếp mọi việc đều rất tốt.
Ruộng đồng chính là được những con mương chứa nước phân chia thành từng mảnh ruộng lớn. Vuông vắn xinh đẹp.
Hai bên mương nước vừa là bờ mương vừa là con đường đất được bồi đắp chắc chắn, để cho xe ngựa trâu cày qua lại...
Bởi vì thời gian làm đất gieo trồng không giống nhau, có mảnh ruộng đã là cây giống tốt tươi, có những mảnh thì là mầm cây mới nhú...
Thung lũng chỗ này là một mảnh đất phì nhiêu, khai hoang làm đất tốc độ cũng bởi vì đất đai sạch sẽ mà làm ít được nhiều.
Đất đai tơi xốp, không có xen lẫn đá vụn đá lớn.
Lâm Thiên tìm được đang giám sát khai hoang Lâm Sơn. Hỏi thăm khai hoang tình huống....
Lâm Sơn báo cáo số ruộng đất đã khai hoang réo trồng xong liền do dự do dự mà nhìn Lâm Thiên
- Thôn trưởng, ruộng đồng cũng đã nhiều... Nếu không chúng ta...
- Lâm lão, ta dự định đem cả cái thung lũng này làm thành đồng ruộng của thôn chúng ta.
Lâm Thiên cười cười nói
- Bất quá khai hoang đã lâu, cũng đến lúc cho mọi người nghỉ ngơi vài ngày.
- Thôn trưởng anh minh.
- Lâm lão, để cho mọi người dừng khai hoang, tập trung reo trồng những mảnh ruộng....
- Sau đó lại để cho mọi người nghỉ ngơi vài ngày rồi xây dựng một chút nhà mới. Ta muốn thu thêm nhân khẩu.
Nghe vậy, Lâm lão có chút kích động mà run run giọng
- Thôn trưởng là muốn....
- Trong thôn mọi việc ổn định. Chúng ta cũng lên xung kích Trấn nhỏ rồi. Sợ rằng sau đó Lâm lão sẽ càng thêm vất vả...
- Thôn trưởng, vì Lâm gia thôn chúng ta... Dù có vất vả thế nào ta cũng chịu được.
Lâm gia thôn từ một thôn nhỏ nghèo nàn, đến bây giờ chuẩn bị muốn tấn thăng thành Trấn nhỏ...
Xem như là cấp bậc bô lão Lâm Sơn nhưng là cực kỳ kích động. Kém chút nữa liền nước mắt đảo lưu.
Lại dặn dò Lâm Sơn vài câu, Lâm Thiên sau đó liền cưỡi ngựa đi dạo qua những vùng đất đã được khai hoang.
Lâm Thiên có ý nghĩ xây dựng nhà kho lương ở bên này sông để giảm bớt công sức thu hoạch sau vận chuyển.... Bất quá ý nghĩ này chỉ loé lên rồi vụt tắt.
Nếu như sau này cứ như bây giờ yên bình yên bình, ý nghĩ này là rất tốt.
Thế nhưng sau này là loạn thế.... Kho lương để bên ngoài thôn trang trong thời loạn thế, như vậy chính là thừa lương hay là ngu ngốc...
Đăng bởi | ĐinhChiểu |
Thời gian | |
Cập nhật | |
Lượt thích | 4 |
Lượt đọc | 78 |