Lý Du
Huyện thành Nam Dương bên ngoài thành
Trong rừng cây
- Khách quan, giao dịch lần này hoàn tất. Mong sớm được gặp lại ngươi.
Tiệm lương thực lão bản Bạch Mãi cười tủm tỉm mà dẫn theo chừng 50 tệ hộ vệ quay đầu trở về thành.
Lâm Thiên nhìn xem ăn mặc vải thô nhưng khá sạch sẽ, không có quá nhiều hoang mang lo lắng biểu lộ hơn 500 người... Không khỏi gật gật đầu.
Ánh mắt cuối cùng đưng lại ở một người trung niên chừng 35-40 tuổi trên người, Lâm Thiên trong lòng là vô cùng tò mò cùng với không thiếu lo lắng.
Người trung niên này chính là giá 1 vạn lượng bạc quan văn.
Cũng không biết tài năng như thế nào. Có đáng hay không 1 vạn lượng bạc. Đây là chuyện để Lâm Thiên lo lắng.
1 vạn lượng bạc.... Đây là số tiền rất lớn đó....
Xem như là lần đầu tiên nhìn thấy một người quan văn, Lâm Thiên không khỏi nhiều nhìn nhiều đánh giá một chút.
Nghe Bạch Mãi nói Bạch thị thương hội đánh giá người này là nếu như không phải quá thẳng thắn, quá liêm khiết thì một vài năm nữa chắc chắn sẽ trở thành người đứng đầu hộ bộ của Dương Châu.
Dương Châu do một vị Vương khác họ cai trị.
Vương khác họ là có quyền lực tổ chức bộ máy hành chính quân sự quản lý....
Bộ máy này có thể là phiên bản thu nhỏ của triều đình, hỗ trợ vị Vương khác họ kia quản lý Dương Châu.
Mà Hộ bộ là một trong 6 bộ.
Hộ bộ phụ trách quản lý ruộng đất, nhân khẩu, thuế...
Người trung niên này nếu thật như Bạch Mãi nói, thật như Bạch thị thương hội đánh giá thì Lâm Thiên nhặt được bảo rồi.
Hộ bộ quản lý nhiều hạng mục của Dương Châu như vậy. Mà Dương Châu thì vô cùng rộng lớn, người nhiều ruộng nhiều....
Nghĩ đến người trung niên này như thật có tài năng, quản lý một cái trấn nhỏ là dư sức. Thậm chí là khuất tài.
Mà ở khi Lâm Thiên quan sát người trung niên, đối phương cũng là đang quan sát Lâm Thiên.
Ước chừng vài phút sau đó, người trung niên đi lên vài bước, hướng về phía Lâm Thiên hơi khom người, nói
- Tại hạ Lý Du gặp qua đại nhân.
- Tiên sinh không cần đa lễ. Ta cũng không phải đại nhân gì, chỉ là Trấn trưởng của một cái Trấn nhỏ... Ngươi gọi ta trưởng Trấn là được.
Lâm Thiên cười cười nói.
Lý Du nghe nói như vậy, trong mắt liền không che giấu nổi sự kinh ngạc.
Hắn biết chính mình được mua với giá 1 vạn lượng bạc.
Trước đó ở trong lòng cũng suy đoán suy đoán người mua thân phận.... Chỉ là như thế nào cũng không nghĩ đến. Người mua mình lại chỉ là một trưởng Trấn.
- Nghe Bạch lão bản nói là tiên sinh dọc đường trấn an ổn định mọi người ở đây... Bây giờ nhìn thấy mọi người biểu lộ này, ta chỉ có thể nói tiên sinh thật sự là tài năng hơn người.
- Để Trấn trưởng chê cười, tại hạ cũng không có cái gì hơn người...
- Tiên sinh nói chính là. Mọi người đều giống nhau, một cái đầu, hai chân hai tay....
Khẽ cười nói. Lại nhìn xem Lý Du, Lâm Thiên biểu lộ trở nên nghiêm túc nghiêm túc
- Tiên sinh hẳn là cũng biết được ta mua tiên sinh về.... Ta cũng nói thẳng a. Ta muốn tiên sinh làm việc cho ta. Giúp ta quản lý tốt Trấn nhỏ.
- Đương nhiên, ta cũng biết để tiên sinh quản lý Trấn nhỏ có thể là khuất tài.
- Bất quá trước khi mua xuống tiên sinh, ta đã có lòng tin trong vòng 1 năm sau sẽ để cho Trấn nhỏ chuyển mình trở thành một cái huyện thành.
- Tiên sinh như giúp ta, Trấn nhỏ phát triển sẽ nhanh hơn, thuận lợi hơn....
Lý Du lặng im nghe Lâm Thiên nói chuyện.
Trong vòng 1 năm đem Trấn nhỏ phát triển thành huyện thành câu nói này để cho Lý Du hơi cau mày. Nhưng mà nhìn xem Lâm Thiên biểu lộ, hắn cũng không có nói cái gì.
Trầm mặc phút chốc sau, Lý Du mới mở miệng
- Ta có hai câu hỏi. Nếu như Trấn trưởng đáp đúng, Lý Du ta đời này tận tâm tận lực...
- Tiên sinh mời hỏi
Khảo nghiệm muốn tới.
Mặc dù không có nói ra nhưng dựa theo ý tứ Lâm Thiên là biết Lý Du muốn khảo nghiệm chính mình.
Cũng không biết người này năng lực như thế nào. Tốn 1 vạn lượng bạc rồi lại còn phải thông qua khảo nghiệm.
- Không biết Trấn trưởng có cái nhìn như thế nào đối với Dương Châu, hay là Đại Hán hiện nay?
- Khí số sắp cạn a.
Còn có thể như thế nào a?
Chính là loạn thế sắp nổi lên lên thôi.
Đại Hán không loạn, loạn thế không xuất hiện... Vậy giống như Lâm Thiên những người chơi này vào (Kỷ Nguyên) làm gì?
Chơi game nông trại a?
Ánh mắt lấp loé nhìn xem Lâm Thiên, Lý Du bộ dáng so với trước đó còn nghiêm túc
- Nếu như tương lai loạn... Trấn trưởng có ý tưởng gì?
- Không cầu lưu danh sử sách, chỉ cầu quanh thân một mảnh yên vui.
- Chỉ cầu quanh thân một mảnh yên vui. Ha ha....
Lý Du lớn tiếng cười lên tiếp đó hướng về phía Lâm Thiên cúi người thật sâu...
- Thuộc hạ Lý Du, nguyện dốc hết sức vì Trấn trưởng.
Mà theo Lý Du khom người, phía sau lưng của hắn một nhóm nam nữ cũng khom người xuống.
Nhóm người này ước chừng 3-40 người.
Bạch Mãi có cùng với Lâm Thiên nói đây là gia quyến của Lý Du. Không tính chung vào 500 người kia.
- Tiên sinh mau mau dậy...
Nhanh chóng đỡ lên Lý Du. Lâm Thiên biết khảo nghiệm đã xong.
Bất quá 1 vạn lượng bạc này có hay không xứng đáng... Còn phải chờ.
Đỡ dậy Lý Du, Lâm Thiên lại cùng đám người nói vài câu rồi cùng nhau lên đường trở về Lâm gia Trấn.
Lần này theo Lâm Thiên đi tới huyện thành là Hoa Mộc Lan cùng toàn bộ đội hộ vệ.
Nói đến cũng trùng hợp, em trai của Lý Du tên Lý Tuân, chính là tên kiến trúc sư tinh anh kia.
Mấy chục người xem như là tặng phẩm theo kèm Lý Du, có một người là vợ của hắn. 1 người thì là con gái của hắn tên là Lý Thư.
Những người còn lại có anh em họ, người hầu...
.....
- Tiên sinh, Trấn nhỏ mới thăng cấp từ thôn trang lên, còn rất sơ sài. Tiên sinh liền chịu khổ một chút, tới ở ngôi nhà chỗ công trường. Nơi đó mặc dù hơi ồn ào, thế nhưng kiến trúc là tốt nhất toàn Trấn.
- Trấn trưởng, thuộc hạ mới gia nhập vào, còn không có công trạng... Cho lên liền ở nhà dân bình thường tốt lắm.
- Tiên sinh...
- Trấn trưởng, không cần phải đối xử khác biệt. Này sẽ gây ra bất mãn...
- Ta... Aizzzz. Vậy thì theo ý tiên sinh vậy.
Lý Du một bộ tâm ý đã quyết, Lâm Thiên nhìn xem cũng không lại cố chấp khuyên ngăn.
- Trấn trưởng, trên đường đi nghe ngươi nói đang quy hoạch xây dựng mới nhà dân... Không biết ta có thể đi xem...
Người nói là Lý Tuân.
Thân là kiến trúc sư, hắn hứng thú với xây dựng cũng là chuyện dễ hiểu.
Gật đầu, Lâm Thiên để người dẫn Lý Tuân đi qua chỗ công trường.
- Tiên sinh như có yêu cầu gì thì có thể nói với Lâm lão.
- Không cần phiền phức Lâm lão. Trấn trưởng cũng không cần quá để tâm đến ta....
Trò chuyện vài câu sau đó Lâm Thiên liền rời đi.
Lần trước đó khi thu nhận nhân khẩu, Lâm Thiên đã cố tình xây dựng thừa ra không ít nhà dân.
Lần này hơn 500 người gia nhập xem như là miễn cưỡng lấp đầy. Không cần xây mới.
....
Ngày hôm sau buổi chiều, Lâm Thiên đang tắm rửa cho Đại Hắc thì Lâm Sơn dẫn theo Lý Du tìm tới.
- Lâm lão, tiên sinh. Hai người tìm ta có việc gì sao?
- Là Lý tiên sinh sau khi cùng lão đầu ta đi dạo quanh các nơi trong Trấn... Liền nói muốn tìm Trấn trưởng... Chúng ta đi phòng Trấn trưởng không thấy người, ta liền đoán Trấn trưởng ở chỗ này....
- Lâm lão, hành trình của ta không nghĩ đến lại dễ bị nắm bắt như vậy a.
- Trấn trưởng mỗi buổi chiều muộn để đến đây tắm cho ngựa. Trong trấn người nào không biết a.
Lâm Sơn cười cười nói
- Trấn trưởng, Lý tiên sinh. Hai người các ngươi nói chuyện đi....
Nhìn xem Lâm Sơn rời đi, Lâm Thiên cười cười hỏi Lý Du.
- Tiên sinh tìm ta không biết là có chuyện gì?
- Trấn trưởng, ngày hôm nay thuộc hạ theo Lâm lão đi xem hết mọi nơi có dấu chân của Trấn chúng ta. Trên đường cũng biết được nhiều thứ từ miệng Lâm lão....
- Hiện tại thuộc hạ cũng là có nhất định hiểu biết về tình huống của Trấn chúng ta...
Lý Du chậm rãi nói
- Lâm gia Trấn phát triển có thể nói là thần tốc. Tốc độ để cho người ta người ta không dám tưởng tượng.
- Các loại tài nguyên đầy kho, ruộng đồng càng là thẳng cánh cò bay....
- Trấn trưởng đem chỉ có vài chục người nghèo khổ thôn trang, trong vòng mấy tháng phát triển đến mức này... Quả thực là tài năng kinh người.
- Tiên sinh chê cười rồi. Ta tài học thiển cận... Cũng chỉ có thể làm được đến nước này.
Lâm Thiên cười cười nói
- Tiên sinh cũng không cần một chữ thuộc hạ hai câu thuộc hạ. Ta không có nhiều quy củ như vậy. Mọi người như bạn bè các loại nói chuyện với nhau liền tốt.
Lý Du nghe vậy thì cũng gật đầu. Trầm ngâm vài giây rồi hỏi
- Lâm gia Trấn phát triển rất nhanh, thế nhưng cũng bởi vậy mà có không ít mầm hoạ.... Trấn trưởng nhưng có nhận ra?
- Ha ha.... Tiên sinh không ngại trước nói ra, xem chúng ta có khác biệt ý nghĩ hay không a?
Chờ chính là giờ phút này.
Giờ phút kiểm nghiệm 1 vạn lượng bạc của Lâm Thiên rốt cuộc là có xứng đáng hay không.
- Trấn trưởng, ta liền nhận định mấy cái vấn đề...
- Thứ nhất là nhập tịch. Lâm gia Trấn nhân khẩu hơn 1500 người, thế nhưng không có mấy người đã đăng ký nhập tịch. Không có ghi chép nhập tịch là rất khó khăn cho việc quản lý...
- Thứ hai là....
Lý Du một hơi nói liền ra mười mấy cái vấn đề.
Lâm Thiên im lặng nghe.
Một ngày dạo quanh cùng nghe Lâm Sơn nói nói, Lý Du đã nhìn ra, tổng kết được nhiều vấn đề tồn tại của Trấn như vậy.... Thật sự là đáng mừng.
Mặc dù Lâm gia Trấn tồn tại nhiều vấn đề, nhưng ở trong lòng của Lâm Thiên đã là vui vẻ không thôi.
Lý Du là có chân tài thực học.
- Các vấn đề của tiên sinh nêu ra sắp tới đại cải cách của ta có thể sẽ giải quyết được toàn bộ.
Đợi cho Lý Du nói xong, Lâm Thiên mới cười cười nói
- Những ngày này tiên sinh trước tiên làm quen với Trấn nhỏ. Cùng Lâm lão quản lý quản lý một chút. Khoảng thời gian sau đó ta sẽ tổ chức Lâm gia Trấn hội nghị, cùng mọi người đề ra và triển khai đại cải cách phương án.
- Trấn trưởng nói đại cải cách là...
- Cải cách lột xác toàn bộ Lâm gia Trấn....
Đăng bởi | ĐinhChiểu |
Thời gian | |
Lượt đọc | 57 |