Phát hiện Thủy tặc
Lâm gia Trấn
Phòng Trấn trưởng bên trong
- Nhẹ tay... Mộ Nam, ngươi muốn giết người a.
- Lão nương mỗi đêm đều phục vụ ngươi, ban ngày cũng không chịu buông tha cho ta nghỉ ngơi?
- Rõ ràng là ta cả ngày lẫn đêm phục vụ ngươi. Ban ngày đấm bóp ban đêm ra sức... Tê....
- Là lão nương ra sức. Lão nương liền nhanh thành bậc thầy cưỡi ngựa.
Trong phòng, Mộ Nam hiếm khi mà đứng bóp vai cho Lâm Thiên.
Hai người là đang làm chuyện lành mạnh, trẻ con có thể nhìn. Thế nhưng lời nói lại không chút nào lành mạnh...
- Trấn trưởng, Lý Du có chuyện muốn gặp.
Ở ngoài cửa vang lên tiếng nói, Lâm thanh ngồi ngay ngắn lại, liếc mắt nhìn Mộ Nam một cái rồi cao giọng nói
- Mời tiên sinh vào a
Cửa mở ra, Lý Du cùng Lý Thư hai cha con bước vào
- Gặp qua Trấn trưởng, phu nhân.
Gặp Lý Du cúi đầu chắp tay, Lâm Thiên đầy mặt bất đắc dĩ nói
- Tiên sinh, ta đều nói không cần nhiều lễ nghi như vậy.
Là chào hỏi lễ nghi. Bất quá Lâm Thiên lại cảm thấy chính mình đang bị tế bái đâu...
- Trấn trưởng, lễ nghi không thể thiếu.
- Thật là, tiên sinh như con gái của mình liền tốt. Chỉ cần chào hỏi một câu là được.
Qua mấy ngày này thỉnh thoảng tiếp xúc, Lý Thư cũng lộ ra phóng khoáng hiếm có.
Lâm Thiên vài lần nhắc nhở nàng không cần lễ nghi rườm rà, nàng cũng không quá câu nệ mà nghe theo.
Nói đến Mộ Nam cùng Lý Thư hai người đang dần trở nên thân thiết.
Lý Thư bình thường không có việc gì làm thì đều tìm Mộ Nam trò chuyện....
Nhìn xem Lý Du liếc mắt nhìn Lý Thư, giống như chuẩn bị mở miệng trách cứ nàng không biết phép tắc các loại... Lâm Thiên liền nhanh chóng hỏi
- Tiên sinh tìm ta nhưng có chuyện gì?
- Nhập tịch danh sách đã hoàn thiện từ hai hôm trước. Sau khi rà soát lại.... Ta mang đến cho Trấn trưởng...
- Tiên sinh vất vả rồi. Thư Thư cũng vất vả.
- Đều là việc ta phải làm.
Lý Du đem quyển sách dày để lên trên bàn làm việc của Lâm Thiên rồi lui lại.
Lâm Thiên cũng không nhìn quyển sách mà là nhìn Lý Du, chờ hắn nói tiếp
- Trấn trưởng, nhập tịch chuyện đã xong. Ta muốn bắt tay vào làm kiểm kê do đạc ruộng đất... Còn có tính toán tài nguyên hiện có trong Trấn.
- Mấy chuyện này có thể không cần làm phiền đến tiên sinh.
- A?
- Mọi số liệu này Mộ Nam đều nắm rõ như lòng bàn tay. Còn là chi tiết nhất.
Lâm Thiên cười cười nói
- Tiên sinh muốn làm thống kê có thể hướng nàng hỏi số liệu chính xác. Bất quá ta đề nghị tiên sinh không cần lại lo nghĩ chuyện này. Bởi vì cơ bản là mua thêm việc cho chính mình.
- Nàng không thường ra ngoài, thế nhưng một hạt gạo trong kho mất đi nàng đều biết.
Sở dĩ đồng ý để Lý Du xử lý việc nhập tịch là vì sau này Lâm Thiên muốn xây dựng bổ khoái doanh cùng nhà tù hai chỗ này.
Danh sách nhập tịch là thuận lợi cho bổ khoái làm việc...
Nếu như nhập tịch chỉ để thỉnh thoảng hiểu rõ số liệu, hắn hoàn toàn có thể hỏi Mộ Nam mà không cần nhìn sổ sách rắc rối.
Lý Du cũng không bởi vì lời nói của Lâm Thiên mà lui bước hay phật lòng.
Ngược lại, hắn nghe Lâm Thiên nói như vậy Mộ Nam, trong lòng liền là khó có thể tin cùng hiếu kỳ
Hướng về phía Mộ Nam chắp tay, Lý Du dò hỏi
- Phu nhân, ta muốn hỏi số lượng ruộng đất...
Mộ Nam nghe vậy liền trực tiếp nói liền một mạch
- Cả Trấn có... Mẫu đất. Toàn bộ đều đã được reo trồng. Có.... Mẫu chuẩn bị thu hoạch được....
Lý Du nghe Mộ Nam nói như vậy thì trợn tròn mắt.
Hít sâu một hơi, hắn tiếp tục hỏi
- Trong Trấn có tài nguyên...
- Lương thực.... Gỗ.... Đá.... Quặng sắt....
Mộ Nam cũng không cần suy nghĩ mà một hơi phun ra toàn bộ
- Ngày hôm qua trong Trấn tiêu hao lương thực... Gỗ ... Đá.... Quặng sắt ..... Khai thác được....
- Dựa theo tốc độ tiêu hao cùng khai thác một ngày trung bình... Hiện có lương thực có thể đảm bảo toàn Trấn sử dụng.... Gỗ... Đá .... Quặng sắt...
Mộ Nam liên tục nói ra để cho người ta da đầu giật giật những con số...
Lần này không chỉ Lý Du, đến cả Lâm Thiên cũng là trợn tròn mắt.
Lâm Thiên là chưa một lần hỏi rõ ràng thông tin như thế này.
Hắn trước đây dặn dò Mộ Nam lưu ý khi tài nguyên không đủ dùng trong hai tháng thì thông báo. Sau đó cũng lại không quan tâm.
Lần kia hệ thống phúc lợi liền để cho Mộ Nam mua đầy kho, cũng không quản số lượng...
- Phu nhân đối với các loại tài nguyên... Trong Trấn quả thực là rõ như lòng bàn tay. Là ta đường đột.
Lý Du hướng về phía Mộ Nam chắp tay cúi đầu.
Nhớ được rõ ràng chi tiết như thế, lại còn tính toán tiêu hao.... Hắn thực sự bội phục.
Nghe Lý Du lời nói, Mộ Nam chỉ khẽ gật đầu mà không nói gì.
- Được rồi, khoảng thời gian này tiên sinh liền cùng Lâm lão quản lý những chuyện khác trong Trấn. Một thời gian nữa khi chính thức đại cải cách, cần tiên sinh bận rộn...
- Trấn trưởng nói là.
Có phần hiểu rõ Lâm gia Trấn, Lý Du càng thêm tin tưởng trước đó Lâm Thiên nói để cho Trấn nhỏ trở thành huyện thành.
Mặc dù trong Trấn còn rất nhiều tai hoạ ngầm, cũng không biết phương pháp cải cách rốt cuộc là như thế nào... Thế nhưng chỉ dựa vào hùng hậu như vậy tài nguyên, Trấn nhỏ trở thành huyện thành gần như là không thể ngăn cản....
.....
Yên bình thời gian cứ như vậy nhanh chóng trôi đi
1 tháng sáu đó
- Trấn trưởng, 1500 ngôi nhà đã hoàn thành 2/4 số lượng, 2 phần còn lại đang ở trong giai đoạn cuối cùng. Ước chừng không đến 1 tháng nữa liền có thể hoàn tất bàn giao.
- Rất không tệ. Tốc độ so với tính toán trước đó còn nhanh.
Đi dạo trên con đường đá trong khu nhà đang xây dựng, Lâm Thiên vừa ngắm nhìn 4 phía vừa nghe kiến trúc sư báo cáo công việc.
- Trấn trưởng, ngươi dẫn về vị kia quá lợi hại rồi. Hắn nhưng là có rất nhiều phương pháp đẩy nhanh tốc độ, cắt giảm công đoạn mà chất lượng không đổi... Thành ra tốc độ xây dựng cũng nhanh hơn.
Kiến trúc sư trong miệng vị kia chính là Lý Tuân.
Thân là kiến trúc sư tinh anh, Lý Tuân tự nhiên giỏi hơn, biết nhiều hơn kiến trúc sư chuyên nghiệp.
- Biết người ta giỏi thì để ý đi theo người ta mà học hỏi. Như vậy mới có thể nhanh chóng tiến bộ.
- Trấn trưởng nói phải.
- Đúng rồi, chuyện rút ra một đội xây dựng nhỏ chuyển sang xây dựng những công trình khác... Trong số các ngươi ai đi?
- Trấn trưởng, ta đi.
- Ngươi xung phong?
- Cũng gần như a Trấn trưởng.
Kiến trúc sư cười xấu hổ nhìn Lâm Thiên.
Lâm Thiên cũng không quá để tâm người nào chỉ huy xây dựng. Hắn chỉ cần làm tốt là được.
- Biết khoảng đất nằm ở chính giữa giữa khu nhà dân này, nơi giao nhau của nhiều con đường ngang dọc sao?
- Biết a Trấn trưởng. Trước đó khi mọi người cùng nhau phác thảo sơ đồ xây dựng Trấn trưởng có nói giữ lại khu đất trống rất lớn đó.
- Chỗ đất trống đó sẽ xây dựng chợ, học đường.... Các kiến trúc công cộng. Ngươi đi qua xem xét, lựa chọn vị trí phù hợp rồi dẫn theo đội xây dựng nhỏ... Bắt đầu xây dựng từ ngày mai. Khi nào xây xong thì báo cho ta.
Nói, Lâm Thiên từ trong áo lấy ra tấm bản vẽ chợ.
Tấm này bản vẽ chợ hắn đã mua từ rất lâu nhưng một mực giữ lại đến bây giờ mới lấy ra.
(Kỷ Nguyên) Bên trong các thành thị đều là buôn bán ngay trên đường phố.
Dựng tiệm nhỏ ven đường, mở tiệm trong nhà ở hai bên đường...
Cái này có thể là truyền thống, cũng có thể là do hệ thống thiết lập.... Lâm Thiên là không biết được. Hắn chỉ biết là chính mình gặp được bản vẽ chợ , có bán liền mua thôi.
Nói đến bản vẽ chợ, tấm này bản vẽ chính là hàng tồn kho không biết bao nhiêu năm của tiệm nông cụ chủ tiệm lão bản.
Kiến trúc sư cầm theo bản vẽ rời đi.
Lâm Thiên vừa mới rời khỏi khu vực xây dựng thì đã thấy Lâm Sơn nhanh chân chạy đến, miệng còn hô lên
- Trấn trưởng... Thủy tặc lại đến.
Lâm Thiên nghe vậy thì hơi sửng sốt, sau đó lại nở nụ cười nói
- Lâm lão, thủy tặc đến cùng chúng ta làm giao dịch.
- Giao dịch... Đúng rồi, bọn họ muốn mua thuyền.
Nhớ ra, Lâm Sơn vẻ mặt bừng tỉnh.
Chuyện là 20 ngày trước 2 cái thuyền thủy tặc bất ngờ xuất hiện trên lòng sông.
Nhận được ngư dân tin báo trong Trấn lực lượng quân sự đều nhanh chóng chạy tới, dàn trận ở bến thuyền.
Thủy tặc xuất hiện có thể nói là mối nguy đầu tiên của Lâm gia Trấn.
Lâm Thiên khi đó lo lắng lo lắng, huy động người đem vài chiếc sàng nỏ mang ra bờ sông. Thậm chí sàng nỏ loại kém cũng mang ra mười mấy cái.
Tất cả mọi người dàn trận sẵn sàng đại chiến thủy tặc.
Cũng không để cho người ta phải đợi lâu, hai chiếc thuyền thủy tặc xuất hiện....
Dây cung cũng đã kéo căng, thế nhưng chiến đấu lại không có xảy ra.
2 cái thuyền thủy tặc ở giữa lòng sông, mấy tên thủy tặc hô to muốn nói chuyện. Muốn hợp tác.
Lâm Thiên sau khi cân nhắc liền để cho thủy tặc để cho thuyền cập bến, lên bờ.
Hai bên sau đó ở ngay bãi đất chỗ bến thuyền nói chuyện.
Nói chuyện một hồi Lâm Thiên xem như biết được ở phía trên dòng sông cách bến thuyền 50km có một nhà thủy trại.
Nhà thủy trại này trong một lần cướp bóc đội thuyền buôn ở đoạn rẽ phía trên, đuổi theo mấy tên thương nhân dùng thuyền nhỏ chạy trốn thì vô tình phát hiện ra bến thuyền cùng xưởng đóng thuyền của Lâm gia Trấn.
Sau khi bàn bạc thì thủy trại quyết định cử đội thuyền đến, ngỏ ý muốn cùng Lâm gia Trấn hợp tác....
Hai bên cứ như vậy hoá nguy cơ chiến tranh thành tơ lụa.
Lâm Thiên không quan trọng đối phương là thủy tặc hay là gì, chỉ cần có thành ý hợp tác thì đều tiếp nhận.
Mà đi theo đội thuyền lần đó còn có thủ lĩnh thủy trại.
Đầu tiên hắn muốn thuê xưởng đóng thuyền để tạo thuyền. Sau đó khi Lâm Thiên nhắc đến thuyền chiến thì liền đổi ý, muốn mua thuyền....
Thủy trại dùng nhân khẩu, các loại tài nguyên, tơ lụa.... Đổi thuyền chiến. Cũng có thể đem các loại hàng hóa cướp được bán cho Lâm gia Trấn.....
Đạt thành hiệp nghị sau đó thủy tặc vui vẻ rời khỏi.
Chớp mắt đã là 20 ngày trôi qua. Đến ngày thực hiện lần giao dịch đầu tiên.
Đăng bởi | ĐinhChiểu |
Thời gian | |
Lượt thích | 2 |
Lượt đọc | 56 |