Hãy Đăng ký Thành viên của TruyenYY để có thể thích, bình luận, đánh dấu chương đang đọc, chuyển giao diện đọc truyện... Chỉ mất chưa đến 1 phút của bạn thôi nhưng còn nhiều điều để khám phá lắm nhé! (Hoặc nhấn vào đây để Đăng Nhập)

Mua nhân khẩu

Tiểu thuyết gốc · 1985 chữ

Huyện thành Nam Dương

- Mới mấy ngày không gặp, Ninh Nhi càng ngày càng xinh đẹp a.

Huyện nha bên cạnh, Lâm Thiên cười cười mà nhìn xem đi tới Trương Ninh Nhi.

Lần trước giao dịch bắt đầu, Huyết Sắc Tường Vi bang hội cũng liền để cho Trương Ninh Nhi đến cùng Lâm Thiên giao dịch.

- Ngươi cũng đừng giễu cợt ta rồi. Bên cạnh lúc nào cũng có một nhóm mỹ nữ đi cùng, sẽ còn cảm thấy người khác xinh đẹp?

Trương Ninh Nhi hờn dỗi mà nói.

Giống như lần trước, lần này đi cùng với Lâm Thiên cũng là một nhóm 6 người nha hoàn.

Giá cao nha hoàn phương diện nào cũng là xuất sắc.

Dù trong (Kỷ Nguyên) AI tạo ra nhân vật mỗi người đều xinh đẹp. Thế nhưng nổi trội xinh đẹp là vẫn có.

- Giáo Uý xuất hiện, Huyết Sắc Tường Vi nhưng là bỏ ra bao nhiêu tiền, huấn luyện bao nhiêu binh đâu?

Khẽ cười, Lâm Thiên nói sang chuyện khác

- Huyết Sắc Tường Vi người đều là tài đại khí thô. Lần này hạch tâm nhóm người các ngươi không phải là ủ binh trăm vạn a.

- Chúng ta có ăn cướp triều đình kho bạc cũng không thể đủ mỗi người ủ binh trăm vạn...

Trương Ninh Nhi trợn mắt nhìn Lâm Thiên, nói

- Liền các ngươi những người này nghĩ bang hội rất giàu có. Bình thường thu tiền của nhân viên, mỗi cái sự kiện diễn ra còn không phải là dùng tiền này đập vào lấy phúc lợi chia cho mọi người...

- Lần này Giáo Uý sự kiện, bang hội chỉ đủ tiền để huấn luyện tổng cộng 5 vạn người chia cho các thành viên. Liền ta cũng chỉ được chia tiền để huấn luyện 200 tên trình độ huyện thành tinh nhuệ.

- Đây mới là công quỹ bang hội a.

Lâm Thiên bĩu bĩu môi

- Thành viên nòng cốt các ngươi bình thường chiếm hết chỗ tốt. Lần này không có trăm vạn thì cũng có mười vạn.

- Cả cái Trấn nhỏ của ta mới 5000 người. Còn có chúng ta như thế nào chiếm hết chỗ tốt? Đóng góp nhiều cống hiến nhiều, chiến lợi phẩm nhiều hơn một chút không phải là lẽ đương nhiên?

Trương Ninh Nhi cảm thấy chính mình cùng bang hội bị hiểu lầm thật sâu.

Trong cái (Kỷ Nguyên) không nạp tiền này...

Bang hội nào có dễ dàng a, thành viên nòng cốt cũng là như vậy.

Bình thường thu chút tiền hàng tháng thì người này kêu người kia than. Đến lúc cái nào thành viên chịu thiệt hại nặng thì đòi bang hội phải ra tiền bồi dưỡng. Hỗ trợ cái này hỗ trợ cái kia.

Thành viên nòng cốt bình thường ăn nhiều chỗ tốt hơn thành viên bình thường một chút, thế nhưng chuyện gì cũng đến tay. Bảo vệ lãnh địa của thành viên này, hỗ trợ lãnh địa của thành viên kia... Chiến tranh thì xung phong đi đầu. Tiến đánh Sơn trại mỗi lần đều là thiệt hại nhiều nhất...

Nhìn xem Trương Ninh Nhi bi phẫn biểu lộ, Lâm Thiên khục khục ho nhẹ một tiếng, lấy ra một xấp bản vẽ, nói

- Lần này sau đó thì dừng một khoảng thời gian. Bây giờ sự kiện Giáo Uý diễn ra, người chơi cũng không có bao nhiêu tiền.

May mắn lần trước đã tiễn đi mấy tấm bản vẽ đắt giá. Như là tấm bản vẽ thành lũy, thu về được mấy ngàn lượng vàng, nếu không bây giờ mơ tưởng được giá cao như vậy.

- Hội trưởng cũng bảo ta đề nghị với ngươi như vậy.

Trương Ninh Nhi cầm lấy bản vẽ, nói

- Ước chừng phải qua Giáo Uý sự kiện nhiều ngày thì đồ vật mới có thể lại bán được giá cao. Khi đó binh lính phòng thủ lãnh địa huấn luyện xong, mọi người có thể không còn lo lắng mà dồn nhiều lực hơn tiến đánh Sơn trại.

Lâm Thiên nghe vậy thì gật đầu.

Sau khi có binh lính phòng thủ, lãnh chúa đương nhiên sẽ có nhiều lực hơn để cùng Sơn trại Thủy trại phân tranh.

Kiểu như vốn có ngàn người cùng Sơn trại Thủy trại đánh, lúc này không cần giữ nhà nữa, ngàn người giữ nhà trước đó liền có thể tăng thêm vào.

- Trước đó thông báo nói có đến hơn 20 triệu lãnh địa bị diệt. Lại thêm có đến trăm ngàn nhà Sơn trại Thủy trại thăng cấp huyện thành cỡ nhỏ. Cũng không biết chỗ nào lãnh địa may mắn, chịu huyện thành nhỏ Sơn tặc Thủy tặc ghé thăm.

Ra hiệu cho nha hoàn đi kiểm đếm tiền bạc Trương Ninh Nhi mang đến, Lâm Thiên tấm tắc tấm tắc nói.

- Đại ca, ngươi trong miệng lãnh địa may mắn, Huyết Sắc Tường Vi có một nhà thành viên nòng cốt chịu.

- Phốc.... Không thể nào. Các ngươi như thế nào để Sơn trại phát triển mạnh như vậy?

- Còn có thể như thế nào a.

Trương Ninh Nhi vẻ mặt đau khổ nói

- Nhà này Sơn trại xuất hiện liền đã có 7-8000 nhân khẩu. Sau đó một đường vơ vét phát triển... Đã trên vạn nhân khẩu....

- Bang hội trước đó chưa có thực lực không đủ, không muốn chịu thiệt hại nặng... Cho lên chỉ có thể tụ lực các thành viên, mỗi thành viên một chút binh phái đến lãnh địa của thành viên phòng thủ. Hai bên lâm vào thế giằng co...

- Chỉ là Sơn trại phát triển càng ngày càng mạnh. Chúng ta liên tục tăng binh mới có thể miễn cưỡng phòng thủ, làm cho đối phương e dè.

- Lần này sự kiện tốt lắm, Sơn trại vậy mà trực tiếp trở thành huyện thành nhỏ. Có tường đá 4m làm thành trì...

- Chúng ta trước đó dùng giá cao mua xuống bản vẽ thành lũy của ngươi, vốn định xây dựng cho đại bản doanh... Nhưng là cũng lại phải ném vào lãnh địa kia. Hy vọng có thể thủ được.

- Đúng rồi, hội trưởng bảo ta hỏi xem ngươi có thể cung cấp riêng một chút cung tên cùng sàng nỏ hay không. Chúng ta sẽ trả tiền bằng giá cả ở đấu giá hội.

- Ngươi cũng biết Tiên Nữ Hội mỗi lần đấu giá đều không có bao nhiêu cung tên. Chúng ta gom góp không được...

Lâm Thiên nghe vậy thì suy trầm ngâm phút chốc.

Sàng nỏ đã thật lâu rồi hắn không có bán ra.

Cung tên....

Mộc cung ngược lại là có. Mũi tên còn rất nhiều. Ước chừng có trăm vạn mũi tên.

Lâm Gia Thành chuyển đổi sang sử dụng Liên hoàn nỏ, mộc cung cùng mũi tên cứ như vậy thừa ra.

Liên hoàn nỏ sử dụng mũi tên riêng biệt. Ngắn hơn nhỏ hơn mũi tên bình thường. Cho lên phải sản xuất mới hoàn toàn.

Vốn là dự định một thời gian nữa đem số này dư thừa mộc cung cùng mũi tên ném cho Tiên Nữ Hội đâu...

- Các ngươi muốn bao nhiêu cung tên?

- Đương nhiên là càng nhiều càng tốt a. Thành lũy xây dựng xong, hoàn toàn phải dựa vào cung tên phòng thủ.

Gật gật đầu, Lâm Thiên nhìn Trương Ninh Nhi, nói

- Sàng nỏ ta chỉ có thể cung cấp 10 cỗ.

- Mộc cung 5000 bộ. Mũi tên trăm vạn.

Nghe được cung tên số lượng sau, Trương Ninh Nhi há hốc miệng mà chỉ chỉ Lâm Thiên. Nửa ngày không nói được gì.

Kỳ thực cũng không có gì kinh ngạc.

Lâm Gia Thành binh lính cơ bản đều sẽ dùng cung tên. Từ Kỵ binh đến bộ binh.

5000 bộ mộc cung số lượng vừa đủ.

Đến nỗi trăm vạn mũi tên tính ra cũng không nhiều.

Mỗi cây cung cũng liền 200 mũi tên.

- Không hổ danh là nhà cung cấp vũ khí trang bị hàng đầu (Kỷ Nguyên).

- Còn chưa nói Huyết Sắc Tường Vi có ăn nổi số lượng này hay không đâu?

Trương Ninh Nhi suy nghĩ phút chốc, nói

- Sàng nỏ có thể. Mộc cung trước tiên tới 1000 cùng 10 vạn mũi tên có được hay không? Huyết Sắc Tường Vi bây giờ cũng không có quá nhiều tiền.

- Còn huênh hoang nói càng nhiều càng tốt.

Lần sau ta sẽ mang đến. Xem như phá lệ với Huyết Sắc Tường Vi.

- Cảnh cáo trước.... Chuyện này như lộ ra chúng ta liền chấm hết a. Dù sao phía Tiên Nữ Hội ta cũng không tốt bàn giao.

- Yên tâm a. Bảo mật chúng ta làm rất tốt. Mấy lần tổ chức đấu giá rồi còn không phải là không người biết được bản vẽ là ngươi cung cấp sao.

- Ta liền nói trước như thế. Không còn chuyện gì nữa thì giải tán a.

Giao dịch xong 2 bên tự nhiên là rời đi.

Theo như thường lệ cẩn thận nhìn xem Huyết Sắc Tường Vi người biến mất trong truyền tống trận, Lâm Thiên mới xoay người đi đến tiệm lương thực chỗ Bạch Mãi.

Lâm Gia Thành lực lượng thủy quân hôm nay bắt đầu chiến dịch. Lâm Thiên cũng chưa biết thành quả như thế nào. Bất quá tiện đường đi đến huyện thành rồi thì liền mua một ít người trở về. Còn có mua thêm bản vẽ tiệm rèn cao cấp.

Thái Bình đạo đặt hàng vũ khí trang bị nhiều như vậy nhưng Lâm Thiên cũng không thu được tiền bạc.

Cho lên chỉ có thể mua sắm thêm tiệm rèn. Sản xuất hàng cho Thái Bình đạo đồng thời cũng sản xuất trang bị cho binh lính trong thành, trang bị đi bán.

Lâm Thiên cũng đã suy tính rõ ràng.

Thành nhỏ mới xây thì xây dựng 20 cái tiệm rèn cao cấp cùng 10 xưởng mộc cao cấp phục vụ sản xuất vũ khí trang bị cho Thái Bình đạo cùng vũ khí trang bị cho binh lính của mình.

Trong Lâm Gia Thành số tiệm rèn trung cấp thì tập trung sản xuất vũ khí trang bị chưa hoàn thiện đem bán.

Lần này sự kiện Giáo Uý đến, không thể nghi ngờ là càng thêm kích thích thị trường vũ khí trang bị.

Tiệm lương thực bên trong

- Bạch lão bản, ta muốn thêm 10 tấm bản vẽ tiệm rèn cao cấp. 5 tấm xưởng mộc cao cấp....

- Có ngay đây khách quan.

Lâm Thiên mua sắm liên tục lại cực nhiều. Cơ bản đã là khách quý của Bạch Mãi cùng tiệm lương thực.

Mỗi lần hắn đến Bạch Mãi đều cười tít mắt.

- Bạch lão bản, bây giờ người bình thường bán như thế nào?

- Người bình thường thì 1 lượng bạc 10 người. 200 lượng 2 ngàn người.

Bạch Mãi vừa mở tủ lấy bản vẽ vừa đáp

- Cứ 10 người thì có 1 lão già, 2 đứa trẻ. 7 người còn lại độ tuổi từ 16 - 40. Nam nữ số lượng nhiều ít không phân biệt.

Nghe giá cả này thì Lâm Thiên gật đầu.

Triều đình tăng thuế dân chúng lầm than để cho giá cả so với trước kia rẻ hơn một nửa.

Trước kia là 1 lượng bạc 5 người. 200 lượng ngàn người.

- Ta muốn 5000 người bình thường. Còn có 10 tên tinh anh thợ rèn, 7 tên tinh anh thợ mộc. Mấy người chuyên nghiệp nuôi dưỡng vắt sữa.

- 2 người tri ân đều lấy thợ mộc.

5000 người bình thường giá 450 lượng bạc.

17 tên thợ thủ công tinh anh giá 17000 lượng bạc. Thêm vào đó còn có bản vẽ cùng người nuôi dưỡng vắt sữa... Cũng vượt quá 2 vạn lượng bạc.

Bạn đang đọc Võng Du Địa Cầu Lãnh Chúa sáng tác bởi ĐinhChiểu
Thông Tin Chương Truyện
Đăng bởi ĐinhChiểu
Thời gian
Lượt thích 3
Lượt đọc 67

Các Tùy Chọn

Báo cáo cho QTV
This site is protected by reCAPTCHA and the Google Privacy Policy and Terms of Service apply.