Đoán Thể Cảnh Cửu Trọng
Đọc Thiên Diễn Vô Cực Kinh , Lạc Vũ có ý nóng lòng muốn thử tu luyện xem sao , nhưng đáng tiếc trong không gian này không có một chút linh khí nào , ngay cả người nắm giữ cả vùng không gian này như Lạc Vũ cũng không cách nào tìm được linh khí
Linh khí , là căn nguyên của tu luyện . Không có linh khí đồng nghĩa với không thể tu luyện
“ Xem ra , việc cần làm nhất là thoát khỏi nơi này “ . Lạc Vũ thầm nghĩ , đồng thời cố gắng tập trung , tâm thần thả vào trong cơ thể , cố gắng câu thông với Không Gian Tổ Thạch đã hòa làm một thể
Mất một thời gian , Lạc Vũ mới cảm nhận được một tia ba động yếu ớt như có như không trong cơ thể . Vội vàng nội thị, Lạc Vũ mới phát hiện ra Không Gian Tổ Thạch đang lơ lửng trong huyệt đan điền của hắn
Lạc Vũ vội vàng thả tinh thần cố gắng câu thông với Không Gian Tổ Thạch , chỉ là tâm thần vừa động , Lạc Vũ liền cảm thấy như trời đất quay cuồng , lúc định thần lại thì đã thấy mẹ con Bích Hổ trước mặt
Mặt trời đã đến lưng chừng , nhưng mẹ con Bích Hổ vẫn còn ngồi ở bên cạnh Lạc Vũ , hiển nhiên là đang bảo vệ hắn
Ở nơi Yêu Linh Sơn Mạch này , thú dữ thành đàn , đa số đều là loài ăn thịt , một người không có chút phòng bị nào như Lạc Vũ , chắc chắn sẽ thành mồi ngon cho thú dữ . Chỉ có yêu thú cấp bá chủ như Bích Hổ trấn giữ ở đây mới làm cho những loài yêu thú khác sợ hãi tránh lui
Đối với điều này , Lạc Vũ có chút cảm khái . Yêu thú đơn thuần , đền ơn trả báo , so với lòng người hiểm ác thì tốt hơn không biết bao nhiêu lần
Trước đó , hắn vốn là e ngại yêu thú ở Yêu Linh Sơn Mạch này quấy rối , nên mới dự định trở về Vọng Nguyệt Tông rồi mới thử tu luyện Thiên Diễn Vô Cực Kinh . Bây giờ có Bích Hổ hộ pháp , xem ra không cần phải chờ lâu như vậy
Lạc Vũ nói :
- Lão Hổ , tiếp đến ta muốn tu luyện một chút , đành nhờ ngươi giúp ta hộ pháp rồi
Bích Hổ không hiểu ngôn ngữ nhân loại , bất quá nó vẫn nằm trên mặt đất , khẽ gầm nhẹ một tiếng xem như đồng ý
Lạc Vũ lúc này mới yên tâm xếp bằng trên mặt đất , miệng lẩm nhẩm khẩu quyết
Thiên Diễn Vô Cực Kinh , đúng như tên gọi , là một bản công pháp huyền diệu , lấy thân tu sĩ coi như thiên đạo , diễn hóa vô tận đại đạo . Công pháp này mạnh ở chỗ , tự bản thân tu sĩ coi mình như thiên đạo , có thể tu luyện bất cứ đại đạo nào cũng có thể như hạ bút thành văn
Lạc Vũ hiện tại còn không hiểu những thứ này , hắn còn không biết “ đạo “ mà trong công pháp nhắc tới là gì , nhưng chí ít hắn có thể cảm nhận sự lợi hại của Thiên Diễn Vô Cực Kinh , so với Luyện Khí Quyết mà hắn đang tu luyện thì lợi hại hơn rất nhiều
Lạc Vũ vừa lẩm nhẩm khẩu quyết , lập tức trong không khí bỗng nhiên hiện ra từng sợi linh khí màu trắng . Phải biết linh khí trong đất trời vốn là mỏng manh , hiện tại lại có thể dày đặc đến mức thành thực thể như thế này thì quả là kỳ diệu . Lạc Vũ vui mừng quá đỗi , vội vàng hấp thụ những sợi linh khí này , theo công pháp chỉ dẫn đi khăp cơ thể , linh khí đi qua cơ thể lần lượt thấm nhập vào bên trong phủ tạng tôi luyện gân cốt ngũ tạng , mỗi lần như vậy , Lạc Vũ đều cảm thấy một cảm giác thoải mái khoan khoái không thể diễn tả được
Chỉ mất hơn vài phút đồng hồ sau , Lạc Vũ mở mắt ra , một cỗ khí lãng mạnh mẽ từ trong cơ thể hắn truyền ra , thổi bay cát bụi xung quanh , kinh động cả Bích Hổ đang hộ pháp
- Đoán Thể Ngũ Trọng !
Giờ phút này tâm tình Lạc Vũ đã không còn có thể dùng vui sướng để hình dung , đây giống như một người đã mù từ lâu , bỗng nhiên lại nhìn thấy ánh sáng , chỉ có thể nói như tái sinh !
Nhưng dù vậy , tiến cảnh vẫn không dừng lại , lần lượt ba bốn cỗ khí lãng tỏa ra , Lạc Vũ trong nháy mắt đã bước vào Đoán Thể Cửu Trọng
Nếu như nói bước liên tiếp vào Đoán Thể Lục Trọng đã làm hắn cảm giác công pháp này thần kỳ , vậy thì liền một mạch lên Đoán Thể Cửu Trọng đã làm Lạc Vũ sớm kinh ngạc đến không nói nên lời
Nắm tay thành quyền đấm vào một tảng đá cách đó không xa, tảng đá lập tức chia năm xẻ bảy . Lạc Vũ lúc này mới thật tin rằng hắn thật sự đã đạt đến Đoán Thể Cửu Trọng
Đồng thời , một loại hương vị khó ngửi bỗng nhiên từ cơ thể Lạc Vũ tỏa ra , ngoái đầu nhìn lại thì mới thấy khắp toàn bộ cơ thể hắn giờ phút này đã bị một loại vật chất màu đen không biết tên bao phủ , từ đó tỏa ra mùi hương khó ngửi đến mức Bích Hổ đang hộ pháp cũng phải tỉnh dậy , vẻ mặt khó chịu nhìn Lạc Vũ
Lạc Vũ cười cười xấu hổ , trong lòng biết đám vật chất màu đen này chính là tạp chất tồn tại trong cơ thể , theo cơ thể hắn được tôi luyện mới rốt cuộc bị đẩy ra ngoài
. . . . .
Sau khi tẩy rửa xong toan bộ tạp chất trên cơ thể , Lạc Vũ quyết định trở về Vọng Nguyệt Tông . Hắn hiện tại tinh thần sáng láng , cùng dĩ vãng trạng thái mỏi mệt khác nhau , hắn đã có thể tu luyện , đã có thể dành lại tôn nghiêm của mình
Đi chưa được bao lâu , Lạc Vũ gặp lại một nhóm người quen , đó là nhóm Điềm Điềm ba người
Vương Kiên nhìn thấy Lạc Vũ , ngạc nhiên :
- Tiểu tử ngươi vẫn chưa chết ?
Lạc Vũ hiện tại quần áo có chút rách rưới , hiển nhiên là do trước đó bị Mẫu Bích Hổ tấn công , đám người Vương Kiên vừa thấy liền biết
Lạc Vũ nghiến răng nghiến lợi , hỏi :
- Vương Kiên , ngươi có thể cho ta một câu trả lời ?
Lạc Vũ đương nhiên là không bao giờ quên Vương Kiên đã đẩy hắn vào chỗ chết, mặc dù hiện tại đã gặp dữ hóa lành , nhưng đối phương đã có ý hại hắn , hắn cũng sẽ không thể coi như không có gì được
Vương Kiên nhìn hắn , xem thường nói :
- Trả lời ? Ngươi xứng sao ! Mặc dù không biết vì sao ngươi có thể trốn được con Bích Hổ kia , nhưng đừng quên ngươi chỉ là một tên đệ tử tạp dịch cấp thấp , lấy tư cách gì để bắt ta trả lời
Trước đó Vương Kiên đã nói với hai người Mã Ưng và Điềm Điềm chuyện này , hai người cũng không cảm thấy có gì không phải , dù sao Lạc Vũ chỉ là đệ tử tạp dịch , hi sinh mệnh của Lạc Vũ lấy mệnh của bọn họ giá trị hơn nhiều . Mã Ưng nói chen vào :
- Lạc Vũ , ngươi phải rõ ràng . Bọn ta là đệ tử chính thức , mệnh của bọn ta giá trị hơn mệnh của đệ tử tạp dịch như ngươi rất nhiều . Huồng hồ ngươi không phải còn sống rất tốt đây sao
Điềm Điềm lại lo xa hơn , sợ rằng để lộ chuyện ra thì sau này sẽ không có người nào dám nhận việc khuân vác cho bọn hắn , liền nói :
- Đủ rồi , nếu như ngươi chịu im miệng không nói cho bất cứ ai , thù lao hôm nay ta sẽ trả gấp đôi !
Lạc Vũ nắm chặt nắm đấm , phẫn nộ trong lòng đã không cách nào hình dung
Bốn năm , hơn bốn năm ở Vọng Nguyệt Tông , bị người coi rẻ , chịu đựng khuất nhục , là bởi vì không có thực lực
Nhưng hiện tại , Lạc Vũ đã đạt được cơ duyên , đã có thực lực , đây chính là lúc tuyên cáo với thiên hạ . Hắn , sẽ không lại nhẫn nhục
Vương Kiên còn đang thao thao bất tuyệt , đột nhiên cảm thấy một cỗ áp lực xé gió phóng thẳng đến mặt , làm hắn vừa sợ vừa giận , vội vung quyền đáp trả
Quyền quyền chạm nhau sinh ra tiếng nổ lốp bốp , cùng với đó là tiếng xương gãy “ rắc rắc “ rõ rang . Vương Kiên như đấm vào một quả núi lớn , cả cánh tay sinh sinh gãy thành nhiều khúc , cả người bay ngược về phía sau , không biết sống chết
Mã Ưng thấy đồng bọn bị kích thương liền nổi giận , nhanh chóng rút trường kiếm ra chém thẳng vào cánh tay Lạc Vũ . Người sau chỉ khẽ nhìn một cái liền phản ứng kịp , đưa hai ngón tay lên kẹp lại thế kiếm đang chém tới . Thanh trường kiếm bị kẹp lại như bị kẹt vào đá làm Mã Ưng có ra sức thế nào cũng không rút ra được , nhân cơ hội này Lạc Vũ vội nắm tay phải thành quyền , một quyền trực kích ngay bụng Mã Ưng
Một quyền này chỉ dùng chưa đầy sáu phần lực lượng nhưng cũng đủ để Mã Ưng cảm thấy như chết đi sống lại , hai mắt trắng dã , khóe miệng không tự chủ được sùi bọt mép , đã ngất đi
Điềm Điềm nhìn rõ hai đồng bọn bị chớp mắt miểu sát , còn chưa hoàn hồn đã thấy Lạc Vũ đằng đằng sát khí nhìn nàng . Điềm Điềm trong chớp mắt bị dọa mất mật , hoảng sợ lùi lại hét to :
- Ngươi … ngươi đừng qua đây …. Nói cho ngươi biết , ta trong tông môn giao thiệp rất lớn ….. Ngươi nếu dám động ta thì đừng trách ……
Lạc Vũ đứng ở nơi đó , lẳng lặng nhìn nàng , đột nhiên một luồng khí thế tỏa ra , tu vi Đoán Thể Cửu Trọng hoàn toàn bạo phát ra
Điềm Điềm mặt xám như tro tàn . Đoán Thể Cửu Trọng , dạng này tu vi đã đứng đầu hàng đệ tử chính thức , mặc cho nàng quan hệ có lớn đến mức nào cũng không có người dám đứng ra vì nàng đòi công đạo . Nghĩ đến đây , Điềm Điềm vội quỳ xuống cầu xin :
- Sư đệ tha mạng …. Bọn sư tỷ có mắt không tròng dám chọc giận sư đệ ….. Mong sư đệ lượng thứ ……
Vừa nói , nàng vừa chảy nước mắt khóc ròng , nhìn bộ dáng đáng thương cực điểm
Lạc Vũ vốn cũng không định giết ba người Điềm Điềm . Dù sao Vọng Nguyệt Tông có Tông Quy , đồng môn không được sát hại lẫn nhau , lại thêm Lạc Vũ vốn không phải người hiếu sát nên cũng chỉ định dạy cho bọn họ một bài học mà thôi
Nhưng không giết là một chuyện , Vương Kiên dám để hắn làm chắn lưng , đây đã làm Lạc Vũ tức giận , muốn lắng lại lửa giận , chỉ có thể lấy thứ khác ra đánh đổi
Đảo mắt nhìn khắp trên thân ba người , Lạc Vũ bỗng nhiên cười , trong lòng nảy ra chủ ý
Đăng bởi | tuoitrengongcuong |
Thời gian | |
Lượt đọc | 8 |