Luyện chế
Chương 14: Luyện chế
Tình hình trước mắt hoàn toàn khiến Lương Vũ hoảng sợ, đủ biết Tần Trần không nói ngoa, hắn cũng không còn cách nào giữ vững tâm trạng.
"Xin nhờ các hạ chỉ cho ta cách giải độc, tại hạ vô cùng cảm kích." Lương Vũ kích động nắm lấy bả vai Tần Trần, giọng nói run rẩy, ánh mắt tràn đầy cầu xin.
Nơi đây vừa vặn là một chỗ hẻo lánh không có ai nhìn thấy cảnh này, nếu không mọi người sẽ thật sự hoảng sợ khi thấy Lương Vũ cầu xin một thiếu niên như vậy.
Tần Trần nhàn nhạt nói: "Ngươi không phải bảo rằng ta nói chuyện giật gân sao? Sao bây giờ lại tin tưởng ta?"
"Tại hạ thật sự có mắt như mù, xin các hạ đại lượng." Lương Vũ cười gượng, nhưng trong lòng thực sự tức giận và đầy oán hận, thầm nghĩ: "Trước hết mang phương pháp giải độc tới tay, sau đó sẽ xem ta làm thế nào để xử lý ngươi!"
Tần Trần nhìn Lương Vũ, sao hắn không biết những suy nghĩ trong lòng Lương Vũ, nhưng chỉ thản nhiên nói: "Đi thôi."
Lương Vũ ngẩn ra: "Đi đâu?"
"Ngươi tới phòng luyện khí, thay ta chế tạo một món đồ."
Lương Vũ mặc dù kinh ngạc nhưng vẫn bước đi phía trước dẫn Tần Trần đến Khí Điện.
Lương Vũ, một luyện khí sư cấp hai, tự nhiên có một phòng luyện khí riêng. Dọc đường đi, thái độ của Lương Vũ với Tần Trần rất cung kính, không ít người xung quanh thấy cảnh này đều bàn tán xôn xao, trong lòng tự hỏi không biết thiếu niên này rốt cuộc là người như thế nào?
"Đến rồi."
Chẳng mấy chốc, Lương Vũ dẫn Tần Trần vào một căn phòng, bên trong đầy đủ các dụng cụ luyện chế.
"Không biết các hạ muốn ta luyện chế vật gì?" Lương Vũ trầm giọng hỏi.
Tần Trần lấy giấy bút ra, nhanh chóng vẽ bản thiết kế Thiên Mạch Thần Châm, thản nhiên nói: "Ta cần ngươi luyện chế mười tám chiếc thần châm nhỏ này."
Lương Vũ sắc mặt bình tĩnh nhận lấy bản vẽ, nhưng khi nhìn lại, nét mặt hắn lập tức biến sắc, lộ ra vẻ hoảng sợ. Hắn không thể tin vào mắt mình trước sự tinh xảo của bản thiết kế.
Bản vẽ là một chiếc châm nhỏ màu đen dài ba tấc, với hình dáng xoắn ốc, mọi vị trí đều chính xác, đường kính cũng có độ rộng khác nhau. Trên châm còn có những ký hiệu phức tạp khiến người ta choáng váng.
Lương Vũ nhận ra rằng, bản vẽ này không chỉ là một món đồ đơn giản mà còn là một tác phẩm nghệ thuật phức tạp, có độ khó vượt xa so với một số bảo bối cấp hai. Thậm chí, Tần Trần còn mô tả từng chi tiết nhỏ trong bản vẽ với độ chính xác không gì sánh bằng, hơn cả những bản vẽ bảo bối cổ xưa mà hắn từng thấy.
Hắn hít một hơi thật sâu, trong ánh mắt ngỡ ngàng: "Mặc dù ta là cấp hai luyện khí sư, nhưng chiếc thần châm này có độ tinh vi vượt xa bảo bối cấp hai. Ngay cả bảo bối tam giai cũng khó có thể so sánh được. Ngươi muốn ta làm thế nào?"
"Ngươi cũng có thể nghĩ ra được món đồ, ta sao lại không nghĩ ra? Yên tâm, ta sẽ hướng dẫn ngươi."
"Ngươi?" Lương Vũ nghi ngờ nhìn Tần Trần.
Tần Trần mặt không chút thay đổi, không giống đang đùa, khiến Lương Vũ không khỏi rung động, trầm giọng hỏi: "Tài liệu luyện chế lấy từ đâu?"
"Ngươi hãy dùng Hắc Diệu Minh Thạch mà ngươi vừa mới thu thập được!"
Lương Vũ tức giận nói: "Đó là An Bình Hậu nhị công tử đã dặn ta sử dụng để luyện chế bảo bối, ta làm sao có thể đem cho ngươi?"
Tần Trần cười nhìn hắn, nói: "Ngươi nhất định phải có biện pháp."
Lương Vũ sắc mặt tối tăm, do dự một lúc rồi mới cắn răng nói: "Ta làm sao mới có thể tin tưởng ngươi?"
Tần Trần mỉm cười chậm rãi nói ra vài câu chân khí vận chuyển khẩu quyết: "Ngươi dựa theo ta, làm theo lời khẩu quyết này mà vận chuyển chân khí, sẽ biết ta không lừa ngươi."
Lương Vũ vẫn nghi ngờ, nhưng khi hắn bắt đầu vận chuyển theo khẩu quyết của Tần Trần, lập tức cả người rung lên.
Thiên cấp chân khí mạnh mẽ trong cơ thể hắn thoải mái lưu động, cảm giác giống như hàng vạn con kiến cắn xé khiến sự đau đớn ở huyệt vị giảm bớt rõ rệt.
Thậm chí, trong chốc lát, Lương Vũ cảm thấy như bệnh tình của mình đã khỏi hẳn.
Tuy nhiên, Tần Trần lại cắt đứt suy nghĩ của hắn: "Phương pháp này chỉ là giảm bớt cơn đau, không trị tận gốc. Muốn chữa trị triệt để, chờ ngươi làm xong việc, ta sẽ nói rõ với ngươi."
"Ngươi tốt nhất đừng có gạt ta." Lương Vũ hít sâu một cái, hừ lạnh một tiếng.
Cảm giác bị khống chế khiến hắn tức giận vô cùng, hận không thể đánh Tần Trần một trận.
Dưới sự chỉ đạo của Tần Trần, Lương Vũ nhanh chóng thi triển chân hỏa. Là một luyện khí sư cấp hai, kiến thức cơ bản của hắn rất vững, không cần Tần Trần nói thêm gì đã bắt đầu hâm nóng Hắc Diệu Minh Thạch.
Ngọn lửa màu xanh lam và trắng vờn quanh Hắc Diệu Minh Thạch, tạo ra sức nóng khiến người ta sợ hãi.
Tuy nhiên, uống trà một lúc mà Hắc Diệu Minh Thạch chỉ hơi đỏ lên, hoàn toàn không có dấu hiệu tan ra.
Tần Trần nhướng mày. Hắc Diệu Minh Thạch là tài liệu luyện khí cấp ba, thuộc tính hàn, trong khi chân hỏa của Lương Vũ là cấp hai, không thể nào khiến chúng tan chảy nhanh được.
"Trên Hắc Diệu Minh Thạch rắc một ít thạch hoạt phấn, làm sao mà lâu như vậy vẫn chưa luyện xong." Tần Trần không kiên nhẫn nói.
"Thạch hoạt phấn?" Lương Vũ nhướng mày, cười lạnh nói: "Thạch hoạt phấn chủ yếu là dùng để loại bỏ tạp chất trong huyền thiết. Chiếu vào Hắc Diệu Minh Thạch có tác dụng gì? Hơn nữa, Hắc Diệu Minh Thạch là tài liệu cấp ba, tốc độ tan chảy chậm một chút cũng là chuyện bình thường, cần gì phải nóng vội?"
Tần Trần lạnh giọng nói: "Nghe ta, làm thì làm."
Lương Vũ tức giận, mặt mũi đỏ bừng như muốn rỉ máu, quát: "Được, nếu ngươi làm vậy, thì đừng trách ta nếu không giữ lại Hắc Diệu Minh Thạch."
Hắn không kìm được nổi giận, lấy một ít thạch hoạt phấn theo chỉ dẫn của Tần Trần, rắc lên trên Hắc Diệu Minh Thạch.
Làm hắn vô cùng khó tin khi thấy, khi thạch hoạt phấn trắng rơi xuống Hắc Diệu Minh Thạch, lúc đầu chỉ hơi đỏ, giờ hơi chuyển sang sáng lên, thậm chí tốc độ tan chảy trở nên khả quan, dần dần trở thành trạng thái lỏng.
Cảnh tượng này khiến Lương Vũ sợ tới mức trợn tròn mắt, như gặp quỷ.
Làm luyện khí sư lâu như vậy, hắn chưa bao giờ nghe nói thạch hoạt phấn có thể tăng tốc độ tan chảy của Hắc Diệu Minh Thạch.
"Lo lắng gì, còn không mau loại bỏ tạp chất."
Tần Trần quát to, làm cho Lương Vũ chợt tỉnh lại.
Tần Trần không hài lòng, nhanh chóng đến bàn luyện chế, lấy bút vẽ trận văn, bắt đầu vẽ từng đạo trận văn.
Hắn vẽ như gió, một loạt phức tạp huyền diệu mang màu xanh lá cây xuất hiện, trận văn rất sử dụng nhuần nhuyễn và khó hiểu. Mỗi dao bút lạc hạ đều như một tác phẩm nghệ thuật, khiến Lương Vũ trong mắt ngập tràn ánh sáng kỳ lạ, nội tâm bị chấn động mạnh.
Chỉ trong mười mấy hơi thở, Tần Trần hoàn thành trận văn phức tạp trên bàn, khiến Lương Vũ hoa cả mắt, hoàn toàn không thể phân biệt được công năng của trận văn này là gì.
Anh em hãy vote 9-10 để ủng hộ mình nhé, cảm ơn rất nhiều.
---------------
Đọc full dịch truyện
Vạn Tướng Chi Vương
Thương Nguyên Đồ
Vũ Thần Chúa Tể
Tuyệt Thế Chiến Hồn
Tiên Võ Đế Tôn
Toàn Chức Pháp Sư
Ngự Thú: Ta Có Thể Vô Hạn Tiến Hóa
Ta Không Thể Nào Là Yêu Ma
Đừng Chọc Con Rùa Kia
Ta Có Thể Vô Hạn Hợp Thành Siêu Phàm Gen
Cao Võ: Ta Có Thể Phục Chế Thiên Phú
Ta 1991
Trọng Sinh 1980: Bắt Đầu Bán Trứng Luộc Nước Trà
Trọng Sinh 1980: Bắt Đầu Cưới Tỷ Tỷ Khuê Mật
Đăng bởi | nhomdichtieudao |
Phiên bản | Dịch |
Thời gian | |
Lượt đọc | 1 |