Tỷ muội Liễu gia (2)
“Đại lão, có thể dẫn theo ta được không!”
“Đại lão, cho ta một món trang bị đi, dù sao huynh cũng nhặt được nhiều như vậy, chắc là không thiếu vài món đâu đúng không?”
Thậm chí còn có nữ game thủ gửi những tin nhắn vô cùng táo bạo.
Nào là số đo ba vòng, thậm chí còn nói cả việc có còn trong trắng hay không.
Điều này khiến Lục Không hoài nghi, may mà trong game không thể gửi ảnh, nếu không những người này sẽ không ngại ngần gửi ảnh nóng cho hắn mất.
Lục Không là một nam nhân bình thường, đương nhiên cũng thích mỹ nữ.
Nhưng hiện tại thời gian quá gấp rút, hắn muốn tập trung nâng cao thực lực trước đã, chuyện khác đợi ổn định rồi tính sau.
Cuối cùng Lục Không bị làm phiền đến mức phải cài đặt chế độ từ chối tin nhắn từ người lạ.
Thế giới lập tức trở nên yên tĩnh.
...
Trong một khu rừng, hai thiếu nữ đang luyện cấp.
Một người trong đó mặc bộ giáp da cũ nát, để lộ ra cánh tay trắng nõn và đôi chân dài miên man, thân hình cao gầy, vô cùng nóng bỏng.
Nàng tay cầm trường cung, ánh mắt sắc bén, từng mũi tên bắn ra đều nhắm thẳng vào con mắt của con heo rừng đen sì ở phía xa.
Người còn lại mặc trường bào hơi rách nát, tay cầm pháp trượng.
Nàng có vẻ đẹp điềm tĩnh dịu dàng, mỗi khi vung pháp trượng lên lại có một mũi tên vàng lại bắn ra, nhắm thẳng vào con heo rừng.
Điều khiến người ta kinh ngạc là hai thiếu nữ này có khuôn mặt giống hệt nhau, đều là những mỹ nhân tuyệt sắc.
Chỉ có điều khí chất của hai người hoàn toàn trái ngược nhau, một người tinh nghịch, đáng yêu, người còn lại thì dịu dàng, ngọt ngào.
Thiếu nữ cầm cung tên tên là Liễu Nguyệt Khanh.
Còn thiếu nữ cầm pháp trượng tên là Liễu Nguyệt Tâm.
Đúng lúc này, Liễu Nguyệt Tâm đột nhiên ngừng vung pháp trượng, cúi xuống xem tin nhắn.
Mất đi yểm trợ hỏa lực của Liễu Nguyệt Tâm, Liễu Nguyệt Khanh đang loay hoay đối phó với con Dã Trư Ma Hóa lập tức cảm thấy áp lực tăng gấp bội.
Nàng lớn tiếng kêu lên: “A! Liễu Nguyệt Tâm! Tỷ đang làm gì vậy? Muội sắp chết rồi!”
Lúc này Liễu Nguyệt Tâm mới hoàn hồn, nàng vội vàng ngưng tụ hai mũi tên ánh sáng, bắn về phía Dã Trư Ma Hóa.
Con Dã Trư Ma Hóa bị trọng thương, kêu lên thảm thiết rồi ngã xuống đất.
Liễu Nguyệt Tâm có chút ngượng ngùng cười nói: “Xin lỗi muội muội, là tin nhắn của phụ thân. Phụ thân nói đã mua cho chúng ta mỗi người một bộ trang bị, còn có vũ khí nữa.”
Nói rồi nàng bổ sung thêm một câu: “Đều là trang bị trắng đó.”
Nghe được lời này, hai mắt Liễu Nguyệt Khanh lập tức sáng lên.
“Oa! Lão đầu tử nhà chúng ta đi cướp bóc được hay sao? Sao có thể mua được nhiều trang bị trắng như vậy?”
Vận may của Liễu Nguyệt Tâm và Liễu Nguyệt Khanh quả thực rất tốt, cả hai đều kích hoạt được thiên phú linh hồn.
Hơn nữa hai người còn được phân đến cùng một thôn.
Hai người cùng nhau luyện cấp, hiệu quả tăng lên rất nhiều.
Nhưng sau khi tiêu diệt vô số quái vật, Liễu Nguyệt Tâm biết rõ trang bị khó rơi đến mức nào.
Bây giờ Liễu Cường lại nói đã chuẩn bị cho hai người mỗi người một bộ trang bị hoàn chỉnh, có thể tưởng tượng được Liễu Nguyệt Khanh kinh ngạc đến mức nào.
Liễu Nguyệt Tâm hiểu rõ tính cách của muội muội mình, nàng dịu dàng cười nói:
“Muội còn không biết phụ thân là người như thế nào sao? Sao người có thể đi cướp bóc được? Nghe nói là mua từ một vị thiếu niên. Phụ thân còn nói vị thiếu niên kia vận khí rất tốt, tất cả trang bị đều là do người đó tự mình đánh ra.”
Nghe được lời này, Liễu Nguyệt Khanh ngẩn người ra.
“Một mình đánh ra được mấy bộ trang bị trắng? Không thể nào! Tên kia là thần thánh phương nào vậy? Cho dù là Âu Hoàng cũng không thể nào may mắn đến mức đó!”
Liễu Nguyệt Tâm dùng pháp trượng gõ nhẹ lên đầu Liễu Nguyệt Khanh, trách mắng:
“Không được nói bậy! Tình huống cụ thể như thế nào tỷ cũng không rõ.”
“Nhưng phụ thân đã gửi trang bị qua hòm thư cho chúng ta rồi, hình như còn có hai cái túi nhỏ có thể tăng thêm không gian trữ vật. Chúng ta mỗi người một cái.”
Liễu Nguyệt Khanh: “?”
Nàng đầu đầy dấu chấm hỏi: “Quái vật cũng rơi ra loại đồ này sao?”
Liễu Nguyệt Khanh nhất thời không thể nào hiểu nổi vận may của vị thiếu niên mà lão đầu tử nhà mình nhắc đến, đồng thời cũng cảm thấy vô cùng chấn động.
Nàng nôn nóng nói: “Đi thôi, chúng ta mau về lấy trang bị!”
Liễu Nguyệt Tâm gật đầu, hai người lập tức quay người trở về.
Sau khi bán hết số trang bị, Lục Không thông qua hệ thống giao dịch, rút một kim tệ, tương đương với mười nghìn tệ.
Số tiền còn lại hắn dự định để dành sử dụng trong game.
Muốn nhanh chóng tăng cấp, nâng cao hiệu quả đánh quái, kiếm được nhiều trang bị, kiếm được nhiều tiền hơn thì phải đầu tư một chút.
Cách của hắn chính là mua thật nhiều thuốc hồi máu, cứ thế vừa uống thuốc vừa cày quái!
Tuy rằng quái vật cũng rơi ra thuốc hồi máu, nhưng giá trị của thuốc hồi máu so với trang bị vẫn có sự chênh lệch rất lớn.
Đăng bởi | Vô_Tà_Team |
Phiên bản | Dịch |
Thời gian | |
Lượt thích | 3 |
Lượt đọc | 2554 |