Hãy Đăng ký Thành viên của TruyenYY để có thể thích, bình luận, đánh dấu chương đang đọc, chuyển giao diện đọc truyện... Chỉ mất chưa đến 1 phút của bạn thôi nhưng còn nhiều điều để khám phá lắm nhé! (Hoặc nhấn vào đây để Đăng Nhập)

Thời đại thay đổi (2)

Phiên bản Dịch · 1011 chữ

“Việc này vừa có thể quản lý người chơi, vừa có thể phòng ngừa việc người thường có được lực lượng quá lớn sinh lòng tham lam, gây ra rối loạn xã hội.”

“Hơn nữa, nếu như tin tức nói là sự thật, tầm quan trọng của trò chơi này vượt xa tưởng tượng của chúng ta, chúng ta nên bắt đầu từ giáo dục, ngay từ bậc tiểu học đã nên mở các khóa học liên quan đến game.”

“Đồng thời cũng phải khuyến khích người dân tìm hiểu những thông tin liên quan đến game, để đến khi đợt open beta thứ hai bắt đầu, người dân Đại Hạ chúng ta có thể chiếm được tiên cơ!”

Nói xong, Nam Cung Trúc lui về vị trí của mình.

Hạ Hoàng gật đầu, nói tiếp: “Các vị ái khanh còn ý kiến gì, cứ việc nói ra.”

Các vị đại thần lập tức ngươi một lời ta một câu, bắt đầu thảo luận sôi nổi.

Hạ Hoàng yên lặng lắng nghe, vẻ mặt không chút gợn sóng, nhưng khí thế uy nghiêm toát ra khiến người ta không khỏi run sợ.

“Ngô Nghi, lập tức cho người thành lập Cục Quản lý Người chơi, thu thập thông tin người chơi, lấy việc chiêu an làm chủ, mời bọn họ gia nhập triều đình. Ai không muốn gia nhập thì chỉ cần đăng ký là được.”

“Ngoài ra, nếu như có người chơi nào vi phạm pháp luật, lập tức bắt giữ, trừng trị thật nặng! Dùng đó làm gương cho kẻ khác!”

“Vâng!”

“Vương Dã, thông báo cho các đại quân khu, tăng cường phòng bị, nếu xuất hiện ma vật, lập tức xử lý. Ma vật xuất hiện trong thành có thể phối hợp với người chơi trong Cục Quản lý Người chơi cùng nhau giải quyết.”

“Vâng!”

“...”

Hạ Hoàng lần lượt ban bố mệnh lệnh.

Sau đó, hắn lại cùng các vị đại thần thảo luận thêm về những tình huống có thể xảy ra, để ứng phó với những tình huống bất ngờ.

Sắp xếp xong mọi việc, Hạ Hoàng đưa tay day day mi tâm.

Hình như hắn chợt nhớ ra điều gì, bèn nhìn về phía Vương Dã, hỏi: “Có thể tìm được người chơi có được tin tức kia không?”

Vương Dã cười khổ đáp:

“Chúng ta chỉ biết tên hắn là Lục Không, nhưng bệ hạ cũng biết, chúng ta đã thử nhiều cách rồi, không thể nào tìm được thông tin của người chơi bằng các biện pháp ở hiện thực.”

Ngay từ khi game mới xuất hiện, bọn họ đã thử rồi.

Chỉ cần người chơi không để lộ thông tin ra ngoài đời thực thì cho dù bọn họ có điều tra thông tin dân số cũng không thể nào điều tra được thông tin của người chơi.

Cứ như thể người này chưa từng tồn tại trong thế giới thực vậy.

Hạ Hoàng thở dài một hơi, gật đầu: “Trẫm biết rồi.”

Ngay cả hắn, thân là hoàng đế, cũng cảm thấy bất lực, không khỏi cảm thán: “Vũ trụ võng du, quả nhiên danh bất hư truyền...”

“Bệ hạ, người cũng mệt rồi, hay là nghỉ ngơi trước đã?” Các vị đại thần và cung nữ đều lo lắng nhìn Hạ Hoàng.

Hạ Hoàng do dự một lát, rồi nói: “Cũng được, vậy mọi người nghỉ ngơi một tiếng đi. Ai có việc thì cứ đi làm đi!”

Mọi người đồng thanh vâng dạ.

Hạ Hoàng đứng dậy rời khỏi Thần Vũ Điện.

Hắn lập tức đi tới một tòa cung điện khác.

Cung điện này được canh phòng vô cùng nghiêm ngặt.

Nhìn thấy Hạ Hoàng, đội trưởng đội canh gác vội vàng hành lễ.

“Tham kiến bệ hạ!”

Hạ Hoàng gật đầu, bước vào trong.

Bên trong cung điện có một căn phòng.

Một thiếu nữ xinh đẹp tuyệt trần được bao phủ trong hào quang trắng, lơ lửng trên giường.

Cổ tay trái trắng nõn của nàng cũng có một vòng sáng.

Bên cạnh thiếu nữ, có một nữ tử xinh đẹp, quý phái ngồi đó, vẻ mặt đầy lo lắng nhìn nàng.

Thấy Hạ Hoàng bước vào, nữ tử vội vàng đứng dậy nghênh đón.

“Bệ hạ.”

“Yên nhi thế nào rồi?”

“Sau khi Yên Nhi tiến vào cái gọi là trò chơi kia vẫn chưa tỉnh lại. Trên người nàng có một lớp bảo vệ, thần thiếp không thể nào chạm vào được.”

Nghe vậy, Hạ Hoàng khẽ gật đầu.

Nữ tử lo lắng nói:

“Yên nhi cũng thật là, sao không để các tướng sĩ thử vào game trước rồi nàng vào sau cũng được? Chúng ta chẳng biết gì về cái trò chơi kia, quá nguy hiểm!”

Hạ Hoàng nhìn Hạ Yên, chậm rãi nói: “Nàng không hiểu.”

Hắn chắp tay sau lưng, xoay người nhìn về phía bầu trời đầy sao bên ngoài cửa sổ.

“Nàng tưởng Yên nhi không biết trò chơi kia nguy hiểm cỡ nào sao? Chỉ là, quy tắc của trò chơi này cho thấy, Đại Hạ truyền thừa ba ngàn năm của chúng ta sắp phải đối mặt với kiếp nạn lớn nhất từ trước đến nay.”

“Thời thế đã thay đổi rồi, Họa nhi, Yên nhi là người chơi duy nhất của Hạ gia ta, con bé đang liều mình vì Hạ gia, vì bách tính Đại Hạ!”

“Thời thế thay đổi?”

Mẫu thân của Hạ Yên - Họa phi - có chút khó hiểu.

“Đúng vậy, thời thế thay đổi rồi.” Vẻ mặt Hạ Hoàng vẫn bình tĩnh, nhưng trong mắt lại lóe lên tia sáng phức tạp.

“Nhưng mà, dù thời thế có thay đổi thế nào, thì đạo lý cá lớn nuốt cá bé, kẻ mạnh ức hiếp kẻ yếu sẽ không bao giờ thay đổi. Yên nhi hiểu rõ điều này hơn nàng.”

“Yên nhi...”

Họa phi nhìn thiếu nữ xinh đẹp đang nằm trên giường, trên mặt tràn đầy lo lắng và phức tạp.

Hạ Hoàng siết chặt nắm đấm.

Bạn đang đọc Vũ Trụ Võng Du, Ta Có Thể Chỉ Định Vật Phẩm Rớt Ra (Dịch) của Tam Thiên Cật Thập Đốn
Thông Tin Chương Truyện
Đăng bởi Vô_Tà_Team
Phiên bản Dịch
Thời gian
Lượt thích 5
Lượt đọc 1247

Các Tùy Chọn

Báo cáo cho QTV
This site is protected by reCAPTCHA and the Google Privacy Policy and Terms of Service apply.