Hãy Đăng ký Thành viên của TruyenYY để có thể thích, bình luận, đánh dấu chương đang đọc, chuyển giao diện đọc truyện... Chỉ mất chưa đến 1 phút của bạn thôi nhưng còn nhiều điều để khám phá lắm nhé! (Hoặc nhấn vào đây để Đăng Nhập)

CPDD! (1)

Phiên bản Dịch · 1016 chữ

Chương 3: CPDD! (1)

Có thiên phú như vậy, có phải mình nên đặt mục tiêu cao hơn một chút không?

Mà thôi, mục tiêu gì đó, để sau hãy nói.

Vào trò chơi trước đã!

Lục Không chọn vào trò chơi.

Một luồng ánh sáng trắng đột ngột xuất hiện, bao phủ lấy hắn.

Lục Không hoảng thần, người như bay lên không.

Nhưng thực tế là, cơ thể Lục Không như bị một quả cầu ánh sáng trắng bao phủ, lơ lửng trên không trung.

Ánh sáng lóe lên, Lục Không xuất hiện tại một quảng trường cổ kính.

Mặt đất quảng trường được làm bằng đồng xanh, xung quanh là bầu trời sao vô tận.

Từ những ngôi sao trên bầu trời có tia sáng bay ra, cuối cùng hội tụ về khu vực quảng trường, tạo thành những dải cực quang rực rỡ.

Lực chú ý của Lục Không bị năm bức tượng giữa quảng trường thu hút.

Bên trái nhất là một nam tử mặc áo giáp, tay cầm cự kiếm, tiếp theo lần lượt là nam tử mặc giáp da cầm trường cung, nam tử mặc giáp da cầm song chủy (hai thanh đoản kiếm), nam tử mặc pháp bào cầm pháp trượng và nam tử mặc pháp bào tay cầm quyền trượng.

Lục Không có chút ngạc nhiên phát hiện, khuôn mặt của những nam tử này đều là khuôn mặt của hắn!

Trong lúc Lục Không đang quan sát những bức tượng, có thông tin hiện lên trước mắt hắn.

【Chiến binh (nghề nghiệp cơ bản)】, 【Cung thủ (nghề nghiệp cơ bản)】, 【Sát thủ (nghề nghiệp cơ bản)】, 【Pháp sư (nghề nghiệp cơ bản)】, 【Mục sư (nghề nghiệp cơ bản)】

Bên dưới những thông tin này còn có phần giới thiệu chi tiết.

Lục Không nhấn vào xem thì thấy, những nghề nghiệp này cũng giống như trong các game online thông thường.

Game vũ trụ cũng có những nghề nghiệp này sao?

Lục Không gãi đầu, hắn còn tưởng sẽ có những nghề nghiệp đặc biệt bá đạo hơn chứ.

Nhưng mà... đây là những nghề nghiệp cơ bản, có nghĩa là còn có các loại nghề nghiệp nâng cao khác?

Lục Không suy nghĩ miên man, nhưng rất nhanh hắn đã không muốn nghĩ nữa.

Bây giờ hắn còn chưa tiếp xúc đến, đợi đến lúc đó rồi tính.

Đối với một người có thiên phú linh hồn cường đại như hắn, dù chơi nghề nghiệp nào, thành tựu cuối cùng đều sẽ không tệ.

Trước đây, hắn chơi game online luôn chọn Chiến binh.

Có một câu nói mà hắn rất thích.

“Thiên đường bên trái, Chiến binh bên phải”.

Hắn thích sự nhiệt huyết, xông pha của Chiến binh.

Ừm... thật ra là vì Chiến binh trâu bò, không dễ chết.

Trước đây khi chơi game, hắn cũng từng chơi các loại nhân vật máu ít như Pháp sư.

Mỗi lần đánh quái chỉ cần sơ sẩy rời xa một chút là có thể toi đời.

Hắn vẫn hợp với những nghề nghiệp cứ lao lên mà đánh như vậy hơn.

Khi Lục Không chọn Chiến binh.

Bức tượng đồng khổng lồ kia hóa thành một luồng sáng, dung nhập vào cơ thể Lục Không.

Lục Không chỉ cảm thấy toàn thân ấm áp, như đang ngâm mình trong suối nước nóng.

Có tiếng thông báo vang lên:

“Ting! Bạn đã trở thành Chiến binh, sức mạnh +2, sức bền +2.”

Mắt Lục Không sáng lên, còn có lợi ích này nữa sao?

Chẳng trách hắn cảm thấy sức mạnh của mình hình như có tăng lên.

Lục Không còn chưa kịp suy nghĩ nhiều, tiếng thông báo lại vang lên lần nữa.

“Chúc mừng người chơi đã chọn nghề nghiệp thành công, phát hiện người chơi là nhân loại Nguyên Tinh, hành tinh cư trú nằm trong nhánh xoắn ốc Orion của dải Ngân Hà, tiếp theo sẽ đưa người chơi đến tân thủ đại lục Orion.”

“Các chủng tộc người chơi trên đại lục này bao gồm nhân loại Nguyên Tinh, nhân loại hành tinh Gana, thạch nhân Bán Huyến Tinh và hổ nhân Hắc Mộc Tinh, hi vọng các người chơi có thể hăng hái chiến đấu vì nhân loại Nguyên Tinh!”

Nghe được thông báo này, Lục Không sững sờ.

Khoan đã, chẳng phải hắn còn chưa đặt tên sao? Hắn đã nghĩ sẵn một cái tên vừa ngầu vừa bá đạo rồi, đó là “Gia Ngạo Nãi Ngã Hà”!

Sao không cho hắn có cơ hội đổi tên?!

Còn có cả đại lục tân thủ nữa?!

Chẳng phải nên là tân thủ thôn sao? Mà tại sao lại có cả các chủng tộc khác nữa?

Vì nhân loại Nguyên Tinh mà chiến là có ý gì?! Phải đánh nhau sao?!

Đầu Lục Không đầy dấu chấm hỏi.

Nhưng ngay sau đó, quảng trường đột nhiên biến mất, cơ thể Lục Không rơi thẳng xuống dưới.

Hắn nhìn cực quang vô tận phía dưới, tim như lỡ một nhịp.

Không phải là truyền tống ư? Sao lại đưa như thế?

Đi qua cực quang hoa mỹ, Lục Không đột nhiên thấy được một mảnh đại lục lớn vô cùng.

Trên đại lục có một ngọn núi cao không cách nào đo đạc được, có đại thụ như đâm tới trời, có hỏa diễm liên miên không dứt…

Ở phía nam phiến đại lục có hắc vụ vô tận lưu chuyển, dường như có tà ác vô tận ấp ủ bên trong.

Mà ở khu vực khác cũng có hắc vụ giống vậy xuất hiện.

Thấy hắc vụ kia, Lục Không vô thức cảm thấy nguy hiểm khủng bố.

Hắn tiếp tục đi xuống, đi về phía vùng biển bên cạnh đại lục.

Lúc này Lục Không mới phát hiện, trong biển lại có vô số đảo nhỏ đếm mãi không hết.

Vô số hòn đảo rậm rạp chằng chịt, trông như bầu trời đầy sao.

Theo hắn đi về phía trước, đảo nhỏ trước mắt không ngừng phóng đại.

Bạn đang đọc Vũ Trụ Võng Du, Ta Có Thể Chỉ Định Vật Phẩm Rớt Ra (Dịch) của Tam Thiên Cật Thập Đốn
Thông Tin Chương Truyện
Đăng bởi vânkhinh
Phiên bản Dịch
Thời gian
Lượt thích 8
Lượt đọc 157320

Các Tùy Chọn

Báo cáo cho QTV
This site is protected by reCAPTCHA and the Google Privacy Policy and Terms of Service apply.