Hãy Đăng ký Thành viên của TruyenYY để có thể thích, bình luận, đánh dấu chương đang đọc, chuyển giao diện đọc truyện... Chỉ mất chưa đến 1 phút của bạn thôi nhưng còn nhiều điều để khám phá lắm nhé! (Hoặc nhấn vào đây để Đăng Nhập)

Lại một nhiệm vụ duy nhất

Phiên bản Dịch · 1051 chữ

Chương 38: Lại một nhiệm vụ duy nhất

Lần trước hắn đến quán rượu này, tên phục vụ hoàn toàn coi hắn như không khí, sao lần này lại khác như vậy?

Nếu như hắn đã tiêu tiền ở đây còn dễ nói, nhưng rõ ràng hắn chưa từng tiêu một đồng nào ở đây cả?

Sau đó Lục Không nghĩ đến việc mình đã lên cấp 5, có lẽ là bởi vì nguyên nhân này?

Những người chơi khác bên cạnh cũng có chút mơ hồ.

“Người này không phải là người chơi sao?”

“Đúng vậy, tại sao người phục vụ lại chủ động chào hỏi hắn ta?”

“Ơ? Người này hình như là vị đại lão may mắn kia!”

“Là ai vậy?”

“Chính là vị đại lão mỗi lần đánh quái đều nhặt được vật phẩm màu trắng đó.”

“Là hắn ta! Trời ạ, không ngờ lại được gặp người thật! Tươi sống!”

“...”

Lục Không cũng nghe được cuộc trò chuyện của những người chơi kia, không khỏi im lặng.

Cái gì gọi là tươi sống!?

Hắn đã chết bao giờ sao?

Lục Không cũng không nói nhiều, trực tiếp hỏi người phục vụ: “Ta muốn tìm Chiến Phủ, không biết hắn có ở đây không?”

“Hóa ra là muốn tìm Chiến Phủ đại nhân, ngài ấy đang uống rượu ở góc kia.” Người phục vụ vừa cười vừa chỉ vào cái bàn ở góc quán.

Một gã dân bản địa to lớn vạm vỡ đang ngồi uống rượu ở đó, xung quanh là rất nhiều vò rượu.

Lục Không nói lời cảm tạ, sau đó đi tới chỗ Chiến Phủ.

Đi đến trước mặt Chiến Phủ, Lục Không cười nói: “Xin chào, xin hỏi ngài có phải là Chiến Phủ đạo sư không? Thôn trưởng bảo ta đến đây tìm ngài để học tập kỹ năng.”

Chiến Phủ say khướt ngẩng đầu lên, lúc này Lục Không mới phát hiện trên mặt hắn có một vết sẹo dữ tợn kéo dài từ mang tai đến tận cằm.

Chiến Phủ ợ một hơi rượu, nói: “Cấp 5 rồi sao? Nhanh thật đấy tiểu tử? Ngươi nói thôn trưởng bảo ngươi đến đây?”

Trong mắt Chiến Phủ hiện lên vẻ kinh ngạc.

“Lão giả kia đã sa sút mấy tháng nay rồi, vậy mà lại chịu nói chuyện với ngươi sao? Kỳ lạ thật...”

Lục Không cười cười, chuyện của dân bản địa, hắn không tiện xen vào, chỉ cười nói: “Đúng vậy, là thôn trưởng bảo ta đến đây.”

Chiến Phủ đánh giá Lục Không, cười nói: “Được rồi, học kỹ năng đi.”

Hắn phất tay, một màn sáng hiện ra trước mặt Lục Không, phía trên là kỹ năng mà hiện tại hắn có thể học tập.

Chỉ có một kỹ năng duy nhất.

【 Xung Phong 】 (cấp 1): Xung phong về phía mục tiêu, dùng tốc độ cực nhanh để tiếp cận mục tiêu, có thể khiến mục tiêu bị choáng trong 1 giây.

Ánh mắt Lục Không sáng lên, không ngờ lại có kỹ năng Xung Phong sao?

Chiến Sĩ có thể Xung Phong, như vậy mới là Chiến Sĩ chân chính.

Thần cản giết thần, Phật cản sát Phật!

Nhưng muốn học tập kỹ năng này cũng khá tốn kém, vậy mà cần tới 30 ngân tệ.

E rằng không ít người chơi dù có lên đến cấp 5 cũng không học nổi kỹ năng này.

Nhưng đối với Lục Không, đây chỉ là một khoản tiền nhỏ.

Hắn lập tức lựa chọn học tập.

Sau khi học xong kỹ năng, Lục Không cười nói: “Đa tạ Chiến Phủ đạo sư, vậy ta xin phép đi trước.”

“Khoan đã.” Chiến Phủ gọi Lục Không lại.

Lục Không hơi nghi hoặc: “Làm sao vậy?”

“Ngươi có thể làm cho thôn trưởng đáp lại ngươi, hơn nữa...” Hắn đánh giá trang bị trên người Lục Không, chậc lưỡi xưng kỳ:

“Mới ấp 5 đã có trang bị màu lục, tiểu tử ngươi rất không tầm thường, ta có nhiệm vụ cho ngươi, có làm hay không?”

Ánh mắt Lục Không sáng lên.

Nhiệm vụ?

Nhiệm vụ chắc chắn phải làm!

“Đại sư, người cứ nói.”

“Là thế này, ta đang rèn một thanh vũ khí, cần xương cột sống Ma Hóa Mãnh Hổ cấp đầu mục. Nếu ngươi lấy được ta sẽ dạy ngươi kỹ năng độc môn của ta.”

“Ting, phát hiện nhiệm vụ: Vật liệu vũ khí, có tiếp nhận không?”

Lục Không nhìn thoáng qua giới thiệu nhiệm vụ.

Nhiệm vụ: Vật liệu vũ khí (duy nhất)

Giới thiệu: Chiến Phủ cần dùng xương cột sống Ma Hóa Mãnh Hổ cấp bậc đầu mục để rèn vũ khí, hi vọng người chơi có thể giúp hắn đạt được.

Chú thích: Nhiệm vụ này có độ khó cực cao, tốt nhất nên dẫn theo đồng bọn!

Phần thưởng: Điểm kinh nghiệm, sách kỹ năng duy nhất 《Phản Kích》

Lại là nhiệm vụ duy nhất!

Phần thưởng lại là kỹ năng duy nhất!

Lục Không suy đoán, có thể là vì thực lực của mình được đã được hắn công nhận nên mới có nhiệm vụ này.

Lục Không cười cười: “Không thành vấn đề, ta sẽ lấy được!”

“Ma Hóa Mãnh Hổ là quái vật cấp 8 đến cấp 9, trong đó đầu mục có thể đạt tới cấp 10, ngươi bây giờ còn kém xa, luyện tập thêm đi.”

Lục Không cười cười: “Vâng, đa tạ Chiến Phủ đại sư nhắc nhở!”

Nói xong, Lục Không tạm biệt Chiến Phủ, xoay người rời đi.

Mà những người chơi xung quanh đều nhìn thấy rõ cảnh tượng này.

Bọn họ nhìn bóng lưng Lục Không rời đi, trợn to mắt, tê dại cả người.

“Cái gì?! Chưa gì đã có nhiệm vụ rồi sao? Hơn nữa còn là nhiệm vụ giết đầu mục?! Nghĩ bằng đầu gối cũng biết nhiệm vụ này có ban thưởng phong phú tới mức nào!”

“Không phải đâu... Không phải đại lão này đã đạt tới cấp 5 rồi chứ? Là cấp 5 đó! Hiện tại có thể lên tới cấp 4 cũng chỉ lác đác không có mấy.”

“Nói bậy! Rõ ràng điều thái quá nhất là đại lão này lại có giao tình với thôn trưởng!”

Bạn đang đọc Vũ Trụ Võng Du, Ta Có Thể Chỉ Định Vật Phẩm Rớt Ra (Dịch) của Tam Thiên Cật Thập Đốn
Thông Tin Chương Truyện
Đăng bởi vânkhinh
Phiên bản Dịch
Thời gian
Cập nhật
Lượt thích 4
Lượt đọc 564

Các Tùy Chọn

Báo cáo cho QTV
This site is protected by reCAPTCHA and the Google Privacy Policy and Terms of Service apply.