Hãy Đăng ký Thành viên của TruyenYY để có thể thích, bình luận, đánh dấu chương đang đọc, chuyển giao diện đọc truyện... Chỉ mất chưa đến 1 phút của bạn thôi nhưng còn nhiều điều để khám phá lắm nhé! (Hoặc nhấn vào đây để Đăng Nhập)

Thông báo của hệ thống, mọi người chấn động

Phiên bản Dịch · 1094 chữ

Chương 49: Thông báo của hệ thống, mọi người chấn động

Nhìn thấy thi thể Cát Ninh ngã xuống, cuối cùng Lục Không cũng có thể thả lỏng tinh thần, hắn chỉ cảm thấy cả người mệt mỏi rã rời.

Tinh thần mệt mỏi quá.

Trong tay hắn chỉ còn lại hai quyển trục Hư Nhược cuối cùng!

Chỉ còn chút nữa thôi, nếu như HP của Cát Ninh cao hơn một chút, người phải chết chính là hắn.

Khoảng thời gian cuối cùng, thậm chí Lục Không còn không dám chớp mắt, hắn sợ công kích của mình không chính xác, không kịp giảm HP của Cát Ninh xuống, chờ đến khi quyển trục Hư Nhược hết sạch, hắn sẽ thất bại chỉ trong gang tấc!

May mà, kết quả cuối cùng vẫn tốt đẹp.

【 Nguyên Tinh Khu vực thông báo 】 : “Đinh, chúc mừng người chơi Lục Không lần đầu đánh giết quái vật cấp Đầu Mục! Ban thưởng 40 kim tệ, 5 điểm thuộc tính tự do, hộp báu tinh xảo *1, danh vọng Đại Vũ Thành +30.”

【 Nguyên Tinh Khu vực thông báo 】 : “Đinh, chúc mừng người chơi Lục Không lần đầu đánh giết quái vật cấp Đầu Mục! Ban thưởng 40 kim tệ, 5 điểm thuộc tính tự do, hộp báu tinh xảo *1, danh vọng Đại Vũ Thành +30.”

...

Thông báo vang lên ba lần liên tục, âm thanh vang vọng giữa trời đất.

Lục Không trừng to mắt, vẻ mặt ngơ ngác ngẩng đầu nhìn bầu trời.

CMN, đánh giết Đầu Mục mà thôi, lại còn có thông báo hệ thống?

Lục Không sờ lên mũi, mình có tính là đã nổi danh rồi không?

Sau đó đột nhiên hắn nghĩ đến thành tựu mà bà chủ tiệm thuốc nói trước đó.

Đây là thành tựu sao? Thành tựu người đầu tiên đánh giết quái vật cấp Đầu Mục?

Quả nhiên có không ít ban thưởng.

Khóe miệng Lục Không cong lên, lộ ra một nụ cười.

Tích tích tích!

Kênh chat của hắn vang lên không ngừng.

Lục Không nhìn qua, phát hiện là Vương Binh và mấy người bạn tốt.

Vương Binh: “Chậc! Chậc! Nghĩa phụ, người lại đánh chết quái Đầu Mục?! Người cũng quá mạnh đi? Một mình người đơn thương độc mã sao?”

Liễu Cường: “Hiền tế, quái vật Đầu Mục rớt cái gì? Ngươi không dùng có thể bán cho nhạc phụ!”

Giang Tố: “Chúc mừng Lục huynh, đánh giết quái vật Đầu Mục, vang danh toàn bộ Nguyên Tinh!”

Lý Mộc: “Lục huynh thật lợi hại ~ (sùng bái.jpg)”

Ta cười cười, trước tiên gửi lại Giang Tố và Lý Mộc hai chữ cảm ơn.

Sau đó lại trả lời Vương Binh: “Một mình đánh, có chút khó khăn, suýt chút nữa thì bỏ mạng.”

Cuối cùng mới trả lời Liễu Cường: “Thật ngại quá Cường ca, đồ vật rớt ra lần này ta đều dùng được.”

Ta vừa trả lời, trong phòng chat, Vương Binh đã gửi tin nhắn đáp lại.

Vương Binh: “Nghĩa phụ, có thể cho ta xem vật phẩm rớt ra không? Để ta mở mang tầm mắt!”

Liễu Cường: “Hiền tế, cho chúng ta xem quái Đầu Mục rớt những thứ gì đi?”

Ta cười một tiếng, gửi thông tin vật phẩm rớt ra qua.

Nhìn thấy ba vật phẩm màu lam, Vương Binh và Liễu Cường đều ngây người.

Vương Binh: “CMN! CMN! CMN! Tất cả đều là màu lam???”

Liễu Cường: “Vậy mà đều là màu lam?! Chúng ta ngay cả trang bị màu lục cũng chưa từng thấy, hiền tế đã bắt đầu có vật phẩm màu lam?”

Liễu Cường: “Lại còn có thú cưỡi! Có thứ này, ngày sau di chuyển sẽ tiện hơn rất nhiều! Ta hâm mộ chết.”

Vương Binh: “Đá kỹ năng là dùng để tăng cấp kỹ năng sao? Lại còn có thứ này? Lần đầu tiên ta nhìn thấy! Chẳng phải là quá hiếm có sao? Ta liều sống liều chết đến bây giờ, cũng chỉ mới tăng Trọng Kích lên cấp hai mà thôi!”

Liễu Cường: “Còn có sách kỹ năng quần công! Sau này tốc độ thăng cấp của hiền tế sẽ càng nhanh hơn.”

Dù sao hiện tại tất cả mọi người cũng chỉ có thể đánh từng con quái một.

Có kỹ năng quần công, quả thực đúng là vượt cấp đánh quái.

Vương Binh: “Trò chơi này không thể chơi được nữa! Tại sao giữa người với người lại có chênh lệch lớn tới vậy?”

Liễu Cường: “Trò chơi rác rưởi +1”

Nhìn thấy dáng vẻ kích động của Vương Binh và Liễu Cường, ta lại thấy buồn cười.

Nhiệm vụ hàng ngày: Trang bức trước mặt người khác (1/1)

Ta: “Chỉ là chút đồ như vậy, có gì phải ngạc nhiên? (nụ cười ngạo mạn.jpg)”

Vương Binh: “?”

Liễu Cường: “?”

Hai người cảm thấy bị tổn thương sâu sắc, trong lòng đau như cắt.

Vương Binh: “Nghĩa phụ, người như vậy sẽ không có bạn bè!”

Ta: “Vậy trang bị màu lục lần này ta bán cho Cường ca?”

Vương Binh: “Nghĩa phụ, nghĩa phụ tốt của ta, mặc dù người không có bạn bè, nhưng người còn có nhi tử!”

Ta: “6.”

Trong lúc ta trò chuyện với Vương Binh cùng Liễu Cường, tất cả người chơi ở khu vực Nguyên Tinh đều đã nghe thấy thông báo của hệ thống.

Người chơi ở Ngân Nguyệt Thôn trừng to mắt, vẻ mặt ngơ ngác.

“Là Lục Không đại lão sao?! Hắn đã bắt đầu đánh Đầu Mục rồi?”

“Không phải chứ, thật sự sao? Ta đến bây giờ mới cấp 2, ngay cả quái tinh anh còn chưa thấy qua!”

“Lục Không đại lão lên sóng rồi, lợi hại! Ta đã nói Lục Không đại lão không phải người thường, ta không ngạc nhiên chút nào!”

“...”

Mà ở thôn khác, Liễu Nguyệt Tâm và Liễu Nguyệt Khanh hai người đang đánh Ma Hóa Dã Lang.

Đột nhiên nghe thấy thông báo của hệ thống, hai nàng lập tức ngây người, Liễu Nguyệt Khanh suýt chút nữa bị Ma Hóa Dã Lang cắn chết.

Hai nàng luống cuống tay chân đánh chết Ma Hóa Dã Lang, sau đó nhìn nhau, miệng nhỏ khẽ mở, đều có chút kinh ngạc.

Im lặng một lát, Liễu Nguyệt Tâm đưa tay muốn nhéo má Liễu Nguyệt Khanh.

Liễu Nguyệt Khanh vội vàng lùi lại, cảnh giác nhìn Liễu Nguyệt Tâm: “Tỷ tỷ, tỷ muốn làm gì?”

Bạn đang đọc Vũ Trụ Võng Du, Ta Có Thể Chỉ Định Vật Phẩm Rớt Ra (Dịch) của Tam Thiên Cật Thập Đốn
Thông Tin Chương Truyện
Đăng bởi vânkhinh
Phiên bản Dịch
Thời gian
Lượt đọc 461

Các Tùy Chọn

Báo cáo cho QTV
This site is protected by reCAPTCHA and the Google Privacy Policy and Terms of Service apply.