Hãy Đăng ký Thành viên của TruyenYY để có thể thích, bình luận, đánh dấu chương đang đọc, chuyển giao diện đọc truyện... Chỉ mất chưa đến 1 phút của bạn thôi nhưng còn nhiều điều để khám phá lắm nhé! (Hoặc nhấn vào đây để Đăng Nhập)

ĐM, có người bật hack! (1)

Phiên bản Dịch · 1009 chữ

“Đây là thật sao?! Ta sống đến ngần này tuổi, vậy mà lại được chứng kiến vật phẩm màu trắng rơi ra!”

Bọn họ đều biết rõ tỉ lệ rơi đồ của trò chơi này thối đến mức nào.

Không ít người đánh mười mấy con chuột đen lớn cũng chỉ rơi ra được vài món vật phẩm màu xám.

Khiến bọn họ phải hoài nghi nhân sinh.

Không ngờ tới, bây giờ lại tận mắt nhìn thấy có người đánh rơi vật phẩm màu trắng.

Khiến bọn họ phải hâm mộ không thôi.

Thậm chí có người còn đỏ cả mắt.

Trò chơi này có liên quan đến thực lực của bọn họ ở hiện thực!

Nếu không phải Tân Thủ Thôn theo hình thức hòa bình, e là đã có không ít người xông lên cướp đoạt.

Lục Không nhận thấy ánh mắt của những người chơi xung quanh, nhíu mày.

May mà Tân Thủ Thôn theo hình thức hòa bình.

Nếu không, với thực lực hiện tại của hắn, căn bản không thể nào chống đỡ nổi sự cướp đoạt của nhiều người chơi như vậy.

Nhưng mà, dựa theo tỉ lệ rơi đồ của hắn, chờ sau khi hắn rời khỏi Tân Thủ Thôn, chắc chắn sẽ giống như cá gặp nước, căn bản không cần phải sợ người khác.

Còn về hiện thực?

Trong sách quy tắc có một điều, vì để bảo mật thông tin cho người chơi, thông tin của người chơi sẽ được máy chủ vũ trụ bảo vệ!

Trừ phi bản thân người chơi tự mình tiết lộ thông tin ở hiện thực, nếu không, chắc chắn không ai có thể tra được.

Nếu đã như vậy, Lục Không còn lo lắng gì nữa?

Lục Không nhặt quả cầu ánh sáng màu trắng lên, quả cầu ánh sáng lập tức hóa thành đại kiếm, rơi vào túi đồ của hắn.

Lục Không lập tức trang bị lên.

Thanh đại kiếm này lớn hơn tiểu phá kiếm của hắn một chút, dài khoảng một mét sáu.

May mà lực lượng của hắn không tệ, có thể vung được.

Dưới ánh mắt ghen tị của những người xung quanh, Lục Không ngồi xuống nghỉ ngơi.

Dù sao máu của hắn cũng đã giảm quá nhiều.

Chỉ còn lại hai mươi điểm, nếu hắn còn dám đánh quái sẽ có nguy cơ tử vong.

Trong sách quy tắc có nói, hình phạt khi chết rất nặng, lần đầu tiên tử vong sẽ bị cấm đăng nhập trong vòng một tiếng đồng hồ.

Chết càng nhiều lần, thời gian cấm đăng nhập càng lâu.

Ở giai đoạn đầu của trò chơi, đây là một tổn thất rất lớn.

Rất nhanh, Lục Không lại phát hiện ra một điểm khốn nạn của trò chơi này.

Ngồi xuống hồi phục máu, mỗi giây chỉ hồi phục được 1 điểm!

Điều này có nghĩa là, Lục Không cần phải mất hơn mười phút mới có thể hồi phục đầy máu!

Hiệu suất đánh quái như vậy cũng quá thấp.

Chẳng trách những người chơi khác lại tổ đội với nhau.

Chờ đến lúc máu của Lục Không được hồi phục, những người chơi khác cũng đã không còn chú ý đến hắn nữa.

Dù sao mọi người đều đang bận rộn đánh quái.

Lục Không tùy tiện tìm một con quái, tiếp tục chỉ định vật phẩm rơi ra.

Chiến sĩ có thể trang bị giáp xích.

Khả năng phòng ngự của giáp xích cao hơn so với da giáp và bố giáp.

Lục Không đương nhiên lựa chọn giáp xích.

Sau đó, hắn liền xông về phía con chuột đen lớn.

Sau khi đổi sang đại kiếm, phạm vi công kích của hắn lớn hơn, phạm vi né tránh của con chuột đen lớn cũng nhỏ đi rất nhiều.

Thêm vào đó, lực công kích cũng tăng lên.

Lần này, Lục Không chỉ mất 50 điểm máu đã có thể giải quyết được một con chuột đen lớn, một quả cầu ánh sáng màu trắng lại xuất hiện.

Dưới ánh mắt ghen tị của những người chơi xung quanh, Lục Không nhặt giáp xích che ngực vừa rơi ra.

Sau khi trang bị, Lục Không cảm thấy an toàn hơn rất nhiều!

Nghỉ ngơi hồi phục máu, Lục Không tiếp tục đánh quái.

Không lâu sau, Lục Không đã kiếm đủ giáp xích che ngực, bao tay, giáp chân, giày, thắt lưng, hộ cổ tay...

Toàn thân đều là trang bị giáp xích màu trắng, hộ giáp của Lục Không tăng thêm 23 điểm.

Nhưng điều khiến Lục Không có chút khó hiểu chính là, hắn vốn tưởng rằng với số hộ giáp hiện tại, Ma Hóa Lão Thử cắn hắn sẽ không thể phá phòng.

Kết quả, những con chuột đen lớn kia cắn một cái, hắn vẫn bị mất 2 điểm máu.

Xem ra, cách thức giảm sát thương của hộ giáp không giống như những gì hắn nghĩ.

Nhưng mà, cũng không sao.

Ít nhất hiện tại hắn đã không còn bị mất quá nhiều máu, hiệu suất đánh quái cũng tăng lên một bậc.

Mỗi lần đánh một con quái, hắn nhiều nhất cũng chỉ mất chưa đến 20 điểm máu.

Hắn có thể một lần đánh ba con quái, sau đó ngồi xuống hồi phục.

Hiệu suất đánh quái như vậy, có thể so sánh với một tiểu đội ba người.

Hơn nữa kinh nghiệm đều do một mình hắn nhận!

Lục Không đánh con quái nào cũng rơi ra vật phẩm màu trắng, khiến những người chơi xung quanh phải ngây người.

“Mẹ kiếp, tên này là ai vậy? Lại rơi ra vật phẩm màu trắng!”

Có người phản bác: “Cái gì gọi là lại? Ta theo dõi hắn từ nãy đến giờ, tên này mỗi lần đánh quái đều rơi ra vật phẩm màu trắng!”

“...???”

Tất cả mọi người đều tràn ngập nghi hoặc.

“ĐM, bật hack! Trò chơi này không cách nào chơi được nữa! Có hack!”

Bạn đang đọc Vũ Trụ Võng Du, Ta Có Thể Chỉ Định Vật Phẩm Rớt Ra (Dịch) của Tam Thiên Cật Thập Đốn
Thông Tin Chương Truyện
Đăng bởi Vô_Tà_Team
Phiên bản Dịch
Thời gian
Lượt thích 5
Lượt đọc 8716

Các Tùy Chọn

Báo cáo cho QTV
This site is protected by reCAPTCHA and the Google Privacy Policy and Terms of Service apply.