Nguyện Quân hồn Đại Hạ bất diệt (2)
Hắn cười gật đầu: “Cường ca.”
“Tốt!” Liễu Cường mỉm cười, trong lòng có chút vui mừng.
Theo hắn thấy, có thể kết giao được với Lục Không còn đáng giá hơn cả việc phát hiện ra số trang bị này!
Hắn cười nói: “Tất cả số trang bị này, ta muốn hết, Lục lão đệ, có phải đệ đặt giá hơi thấp rồi không? Hay là tăng lên một chút? Nếu không trong lòng ca sẽ thấy áy náy lắm.”
Mọi người: “...”
Trong nhất thời, tất cả mọi người đều á khẩu.
Chỉ cảm thấy trên người Liễu Cường như tỏa ra ánh sáng chói mắt.
Đó là ánh sáng của tiền tài.
Hôm nay coi như bọn họ được mở mang tầm mắt.
Đây là lần đầu tiên bọn họ thấy có người mua hàng lại chủ động muốn ra giá cao hơn.
Thật quá đáng!
Ngay cả Lục Không cũng có chút choáng váng.
Nhiều đồ như vậy, không hề rẻ.
Vậy mà vị Cường ca mà hắn vừa mới quen biết này lại còn muốn hắn tăng giá?
Rốt cuộc Cường ca đã nạp bao nhiêu tiền vào trò chơi vậy?
Lục Không mỉm cười: “Cứ theo giá này đi, làm người phải giữ chữ tín, đã niêm yết giá rõ ràng rồi, sao có thể đổi ý?”
Nghe được câu này, Liễu Cường nhướng mày, ánh mắt nhìn Lục Không càng thêm hiền hòa.
“Làm ăn phải có chữ tín, Lục lão đệ nói đúng.”
Liễu Cường cười nói: “Vậy giao dịch đi?”
Đúng lúc này, có một giọng nói vang lên: “Chờ một chút!”
Nghe vậy, Liễu Cường khẽ nhíu mày.
Giao dịch bị cắt ngang làm hắn có chút không vui.
Hắn quay đầu nhìn lại, liền thấy một thanh niên cao lớn đi tới.
Thanh niên để tóc húi cua, bước chân mạnh mẽ dứt khoát.
Liễu Cường duyệt người vô số, trong lòng khẽ giật mình.
Người của quân đội?
Thanh niên tóc húi cua kia đi tới trước mặt Liễu Cường và Lục Không.
Hắn hành lễ với hai người: “Chào Liễu tiên sinh! Chào Lục tiên sinh! Tôi là Vương Binh, đội trưởng đội 7, quân đoàn 3, Huyền Điểu quân!”
“Huyền Điểu quân?” Liễu Cường nhíu mày: “Ta chưa từng nghe nói quân đội Đại Hạ có quân đoàn nào tên là Huyền Điểu quân.”
Vương Binh cười nói: “Liễu tiên sinh chưa từng nghe qua cũng là chuyện bình thường, đây là quân đoàn mới được thành lập bởi những người chơi thử nghiệm trong quân đội vào hôm nay, chỉ nhằm vào trò chơi vũ trụ.”
“Lấy ý nghĩa từ truyền thuyết Huyền Điểu dục hỏa trùng sinh, với mong muốn Đại Hạ cũng có thể dục hỏa trùng sinh trong thời đại trò chơi này!”
Nghe vậy, cho dù là Lục Không, Liễu Cường hay những người chơi xung quanh, đều biến sắc.
Liễu Cường cười nói: “Cũng đúng... Với hùng tài đại lược của bệ hạ, sao có thể không nhìn ra tình thế được?”
Lục Không thầm tán thành trong lòng.
Thế giới này khác với kiếp trước của hắn, Đại Hạ là một đất nước theo chế độ quân chủ lập hiến, hoàng tộc họ Hạ đã trị vì Đại Hạ hơn ba ngàn năm.
Mỗi một đời hoàng đế của Đại Hạ đều là những người tài giỏi xuất chúng, dẫn dắt Đại Hạ ngày càng phát triển.
Mỗi một thời kỳ chuyển giao của thời đại, ví dụ như cuộc cách mạng công nghiệp, Đại Hạ luôn luôn đi đầu thế giới.
Hiện tại, Đại Hạ cũng là một trong hai cường quốc trên thế giới sánh ngang với đế quốc Barron, địa vị quốc tế vô cùng cao.
Người dân Đại Hạ bất kể đi đến nơi nào trên thế giới, đều được người khác tôn trọng và ưu ái.
Bất kỳ người dân Đại Hạ nào cũng đều cảm thấy tự hào.
Tất cả những điều này, đều là nhờ vào hùng tài đại lược của các đời hoàng đế và súng đạn của quân đội Đại Hạ.
Giờ phút này, toàn bộ Nguyên Tinh đang đứng trước một thời đại mới, đương nhiên đương kim thánh thượng sẽ không bỏ lỡ cơ hội như vậy!
Việc Huyền Điểu quân xuất hiện là chuyện rất bình thường và hợp lý.
Chỉ là tất cả mọi người đều không ngờ tới, ngay cả người của quân đội cũng xuất hiện ở đây!
Trong đám người thật ra cũng có một số nhân vật giàu có, nhưng khi nhìn thấy Liễu Cường xuất hiện, bọn họ đã từ bỏ ý định mua bán lần này.
Dù sao, so tài sản với Liễu Cường, bọn họ không có bất kỳ cơ hội nào.
Nhưng quân đội thì khác.
Quân đội đại diện cho cả Đại Hạ!
Trong nhất thời, mọi người xì xào bàn tán.
“Ngay cả quân đội cũng nhúng tay vào, xem ra thời thế sắp thay đổi.”
“Đúng vậy, thời đại đã thay đổi, quân đội Đại Hạ tham gia, e rằng hiện thực cũng sẽ có thay đổi lớn.”
“...”
Trong lúc mọi người thấp giọng bàn tán, Liễu Cường và Lục Không đều nhìn về phía Vương Binh.
“Vương đội trưởng, ngài có chuyện gì sao?” Liễu Cường cười hỏi.
Vương Binh mở miệng nói: “Liễu tiên sinh, đội 7 chúng tôi cũng cần trang bị để tăng cấp, ngài xem, có thể chia cho chúng tôi một ít hay không? Yên tâm, chúng tôi sẽ không thiếu một đồng nào.”
Liễu Cường thầm than trong lòng, quả nhiên là thế.
Nhưng mà hắn cũng không còn cách nào khác.
Bây giờ là thời kỳ đặc biệt, quân đội quả thật rất cần trang bị.
Nếu như lúc này hắn không đồng ý, e rằng sau này phía trên sẽ gây phiền phức cho hắn.
Đương nhiên, nếu nói theo hướng tốt.
Liễu gia cũng có người làm quan, lần này hắn nhường Vương Binh cũng là tin tốt đối với những người đó.
Đăng bởi | Vô_Tà_Team |
Phiên bản | Dịch |
Thời gian | |
Lượt thích | 5 |
Lượt đọc | 3090 |