Đi săn
Bên trong dãy núi, cây cối rậm rạp.
Sắc mặt của Vương Lâm hơi tái nhợt, nhưng bước chạy lại mạnh mẽ như báo săn, cấp tốc xuyên qua rừng cây.
Chỗ cổ tay bên trái, vết thương vẫn đang chảy máu, nhuộm đỏ băng vải, nhưng mượn nhờ tu vi Ngưng Khí Cảnh gia trì, chí ít sẽ không để cho gân cốt bị trọng thương.
"Phần Hỏa Tông..... truy tử hắc tuyến....." Vương Lâm trong lòng sát ý nghiêm nghị.
"Thù này không báo không phải quân tử!"
So với tính mệnh của bản thân, chặt bỏ bàn tay trái vẫn là quá bé nhỏ.
Dựa theo Thái Nhất quyết ghi chú, khi cảnh giới của Vương Lâm đạt tới Trúc Nguyên Cảnh Đỉnh phong, tại thời điểm đột phá tới Luyện Hồn Cảnh, nuốt xuống yêu đan có thuộc tính tương khắc với bản thân, hết thảy thương thế trên thân tự sẽ khỏi hẳn, đồng thời để cho thực lực bản thân tăng lên rất nhiều.
Việc cấp bách bây giờ là thu hoạch được đại lượng linh thạch, trợ giúp bản thân đột phá tới Trúc Nguyên Cảnh!
Nhưng vấn đề ở chỗ, thời gian một tháng cũng thật sự rất ít!
Suy nghĩ một lát, Vương Lâm từ trong Túi Trữ vật lấy ra Đông Hoang địa đồ, nhanh chóng quyết định địa điểm, sau đó liền lập tức khởi hành tiến về.
Ngày xưa Canh Huy đem hắn dẫn xuất tông môn, chỗ xác nhận nhiệm vụ cũng không phải là không có thật.
Nói cách khác, Canh Huy đạt tới Ngưng Khí Cảnh Đỉnh phong, mục tiêu đúng là săn giết Tật Phong Báo, mà bây giờ cảnh giới của Vương Lâm giống với Canh Huy ngày đó, vừa vặn có thể thay đối phương hoàn thành nhiệm vụ này.
Mất khoảng hai ngày, Vương Lâm thuận lợi đến bên ngoài một thảo nguyên, cẩn thận đi qua những đám cỏ cao đến tận eo, triển khai tìm kiếm trên diện rộng.
Toàn bộ thảo nguyên, bao la rộng lớn, dã thú hoành hành, tổng cộng chia làm bên trong và bên ngoài lưỡng địa, bên ngoài đa số là dã thú có thực lực Ngưng Khí Cảnh trở xuống, bên trong thì chí ít cũng đạt tới Trúc Nguyên Cảnh, mười phần hung hiểm.
Dựa theo địa đồ chỉ dẫn, một mảnh thảo nguyên này chính là giao giới của Đông Hoang và Nam Lĩnh, càng đến gần Nam Lĩnh, thực lực của yêu thú sẽ càng cao.
Mục đích khi tiến vào mảnh thảo nguyên này là để cho Vương Lâm thoải mái đi săn, kiếm được đại lượng tu luyện điểm và một số vật phẩm có ích.
"Tìm thấy rồi!"
Một lúc sau, ánh mắt của Vương Lâm hơi sáng lên, nhìn thấy một đầu màu xanh da báo ở phía xa đang di chuyển, tốc độ nhanh như kinh lôi, chỉ trong một thoáng đã bắt được một con thỏ trắng, sau đó thì từ từ thưởng thức con mồi.
"Tật Phong Báo lấy tốc độ làm điểm mạnh, đối phó với nó tương đương khó khăn." Vương Lâm ánh mắt nheo lại.
Nếu như Vương Lâm ở trạng thái hoàn hảo, hắn không ngại chính diện cùng Tật Phong Báo đánh một trận, nhưng hôm nay hắn đã cắt bỏ bàn tay trái, nhất định phải cực kỳ thận trọng để bảo đảm an toàn cho bản thân.
"Có rồi!" Suy nghĩ mấy giây, hắn nghĩ tới đối sách, tạm thời rời khỏi tầm mắt của Tật Phong Báo, tại xung quanh rất nhanh đã tìm được mục tiêu ——
Không có gì lạ, mục tiêu của Vương Lâm chính là chuột đồng!
"Chi chi!"
Cảm nhận được sự hiện diện của nhân loại, chuột đồng màu xám thất kinh, liền vội vàng xoay thân chạy trốn, nhưng kết quả vừa mới quay người, Vương Lâm liền đã xuất hiện ở trước mặt nó, đem thân thể to mọng của nó bắt lấy.
"Chuột con, mượn thân thể của ngươi dùng một lát!" Vương Lâm nói.
Chuột đồng: "....."
Thành thạo làm theo cách bước: Lọc da, rửa sạch, xiên que và châm lửa.
Đợi một chút thời gian, Vương Lâm rải lên những xiên thịt một chút gia vị, mùi thơm nồng nặc lập tức phiêu đãng mà ra.
"Có người?" Vương Lâm biểu lộ ngưng trệ.
Hắn phát giác được trong lúc mình đang nướng thịt, có một đạo ánh mắt sắc bén như ẩn như hiện nhìn chằm chằm vào hắn, nhưng kẻ kia hành động vô cùng cẩn thận, tất nhiên cũng sợ bị phát hiện.
"Có dã thú đang âm thầm quan sát ta sao? Có ý tứ....."
"Hi vọng ngươi đầy đủ thông minh, đừng đến đây tìm cái chết!"
Sau khi chuẩn bị thỏa đáng, Vương Lâm cấp tốc trốn vào chỗ bí mật, yên lặng chờ tật Phong Báo mắc câu.
Hắn cơ hồ có thể cam đoan, một chiêu này mười phần chắc chín!
Phải biết, mặc dù là khắp nơi đều có thể nhìn thấy được thịt của chuột đồng, nhưng khi được hắn đặc biệt chế biến, hương khí và hương vị cùng thịt dê nướng không khác nhau là mấy, nếu không phải có chuyên môn, căn bản không nhận ra được khác biệt.
"Sàn sạt....."
Ngắn ngủi mấy phút trôi qua, khứu giác nhạy cảm của Tật Phong Báo bị hấp dẫn tới, nhìn thấy bên kia có thịt nướng đến chảy mỡ, khi thì tới gần, khi thì lui ra phía sau.
Dã thú đã đạt tới Ngưng Khí Cảnh Đỉnh phong, đã bắt đầu hướng đến yêu thú chuyển biến, có trí khôn nhất định, nhìn thấy không có người nướng thịt ở đây, cho rằng chắc hẳn có cặm bẫy.
"Không mắc bẫy sao?"
Vương Lâm nhìn thấy một màn này, lúc này cất bước đến gần, cùng Tật Phong Báo mặt đối mặt về sau, hoảng sợ nói: "Tha cho ta, đây chỉ là bữa cơm dã ngoại!"
Tật Phong Báo mắt điếc tai ngơ, lập tức lao tới đánh giết Vương Lâm.
Gặp phải tình huống này, Vương Lâm hiện rõ ý đồ muốn thoát ly, vừa đánh vừa lui, bằng vào Viêm Hỏa quyền pháp cùng Trảm Phong Kiếm khí, cũng không e ngại Tật Phong Báo mảy may.
Tuy nói tốc độ của Tật Phong Báo cực nhanh, nhưng còn chưa đến nổi để cho Vương Lâm không thể chống đỡ được.
Ác chiến mấy chục phút mà chưa thể đánh bại Vương Lâm, Tật Phong Báo nhận ra đối thủ rất cường đại, lập tức từ bỏ truy sát, men theo đường cũ mà trở về, nhanh chóng chén sạch thịt đồng của Vương Lâm.
Vương Lâm cũng là lặng lẽ theo sau Tật Phong Báo trở về, yên lặng chờ dược hiệu phát tác.
Tuyệt Ảnh đan là độc dược Vương Lâm lấy được từ Túi Trữ vật của Chung Diễm, đủ để đối phó với tu sĩ có tu vi Trúc Nguyên Cảnh.
Tật Phong Báo chỉ có thực lực Ngưng Khí Cảnh, nếu như nó đã phục dụng Tuyệt Ảnh đan, hẳn phải chết không nghi ngờ.
"Ngao!"
Ngay tại lúc sắp đạt được mục tiêu, một tiếng gầm đinh tai nhức óc của dã thú truyền đến, khiến chim thú hốt hoảng bay loạn, lá cây rì rào rơi xuống.
Tật Phong Báo nghe được tiếng gào thét này, lập tức ngậm khối thịt quay thân chạy trốn.
"Bành bành bành......"
Nhưng mà còn chưa chờ nó đi được bao xa, một đầu cao tới hai mét Kim Mao Sư Tử từ một tảng đá lớn nhảy ra, tốc độ so với tật Phong Báo chỉ có hơn chứ không kém, hai cái kim sắc răng nanh đâm vào vùng cổ của Tật Phong Báo, một ngụm đem cắn giết, thậm chí đem đầu của Tật Phong Báo xé xuống, máu me đầm đìa, tràng diện cực kỳ dọa người.
"Đinh!"
“Hệ thống nhắc nhở: Chúc mừng ngài thành công hiệp trợ Kim Nha Sư Thú đánh giết Tật Phong Báo ( Ngưng Khí Cảnh Đỉnh phong ) thu được 55000 điểm tu luyện!”
Vương Lâm trong lòng giật mình.
"Trúc Nguyên Cảnh yêu thú, Kim Nha Sư Thú!"
Nhìn xem Kim Nha Sư Thú vốn nên ở bên trong lưỡng địa, Vương Lâm trong lòng đập bịch bịch.
"Tật Phong Báo rõ ràng đã trúng Tuyệt Ảnh đan, bây giờ huyết nhục của nó bị Kim Nha Sư Thú nuốt mất, chẳng phải là....."
"Chuyển vận sao!" Vương Lâm hô hấp hơi có vẻ gấp rút.
Tại bên trong Phần Hỏa Tông, Vương Lâm cảm thấy rất áp lực, nguy cơ sinh tử cơ hồ không lúc nào không có, kết quả rời đi Phần Hỏa Tông về sau, trong lúc vô tình độc chết được Trúc Nguyên Cảnh yêu thú!
"Trúc Nguyên Cảnh yêu thú, có thể thu được bao nhiêu tu luyện điểm đây?"
Mang theo nồng đậm chờ mong, Vương Lâm tiếp tục bí mật quan sát.
Hưởng dụng Tật Phong Báo huyết nhục về sau, Kim Nha Sư Thú ăn no nê, hài lòng bắt đầu rời đi.
"Dược hiệu phát tác còn cần chút ít thời gian!"
Vương Lâm trong lòng cảm giác nặng nề, quả quyết cầm trong tay lợi kiếm nhảy ra, giễu cợt nói: "Đồ ngu xuẩn, nhìn nơi này!"
"Ngao!!"
Nhìn thấy nhân loại tu sĩ, Kim Nha Sư Thú phát ra tiếng gầm, mặt đất tại chỗ đứng của nó đột nhiên nứt ra, bá đạo sóng âm công kích đến màng nhĩ của Vương Lâm, để cho màng nhĩ rung động ầm ầm.
"Các sư huynh, ta tìm thấy Kim Nha Sư Thú!" Vương Lâm cao giọng nói, "Ta trước ngăn lại nó, các ngươi mau chóng tới đây!"
So sánh với yêu thú có thực lực Ngưng Khí Cảnh, thì Trúc Nguyên Cảnh yêu thú sở hữu trí lực tốt hơn, nhưng cũng không thể nào bằng nhân loại được, chuyện này với hắn tới nói, hoàn toàn có thể lợi dụng.
Quả nhiên!
Nghe được đối phương mang theo càng nhiều người vây quét mình, Kim Nha Sư Thú khí thế hung mãnh biến mất rất nhiều, tựa hồ cũng minh bạch tình thế nghiêm trọng, ý đồ tạm thời tránh đi mũi nhọn.
"Chạy đi đâu!"
"Đinh đinh đinh......"
Kim Nha Sư Thú da thịt tính bền dẻo tương đương kinh khủng, tại thời điểm Tác Hồn Đinh rơi vào trên thân thể nó, phát ra thanh âm kim thạch va chạm, lại chỉ để lại một chút vết tích, chưa thể phá vỡ được lớp da của nó.
Đối mặt với tu sĩ nhân loại đang dần dần tới gần, Kim Nha Sư Thú mở ra huyết bồn đại khẩu hướng tới phía Vương Lâm cắn một cái.
Vương Lâm cơ bắp căng cứng, Viêm Hỏa quyền pháp cách không oanh ra, lợi dụng lực đẩy mà phi tốc rời khỏi phạm vi công kích của Kim Nha Sư Thú, mà tại nhiệt độ cao của hỏa diễm, vẫn chưa thể đối với Kim Nha Sư Thú tạo ra một chút ảnh hưởng.
Công kích không có kết quả, Kim Nha Sư Thú tiếp tục rút lui.
"Đừng hòng chạy!"
Vương Lâm cắn răng đuổi theo, không buông tha.
Các phương đều muốn đẩy hắn vào chỗ chết, hắn quyết không thể từ bỏ Trúc Nguyên cảnh yêu thú này!
Một trước một sau, khoảng cách của Vương Lâm và Kim Nha Sư Thú cấp tốc bị kéo xa!
Cưỡng ép theo sau gần hai phút, Vương Lâm rốt cục đã đợi được Tuyệt Ảnh đan phát huy hiệu quả, Kim Nha Sư Thú tốc độ bắt đầu giảm mạnh, hai chân nhũn ra, thất tha thất thểu ngã nhào xuống đất, chỉ là ánh mắt hung ác của nó, vẫn như cũ nhìn chằm chằm Vương Lâm, hận không thể một ngụm đem hắn thôn phệ.
Gặp phải tình huống như này, Vương Lâm vội vàng nâng lên tinh thần tới gần, ngưng tụ mấy viên hỏa cầu ném ra.
"Bành bành bành......"
Cơ hồ không lưu dư lực, Vương Lâm xuất ra các loại thủ đoạn đối phó với Kim Nha Sư Thú đang bị trúng độc.
Quả thật, Tuyệt Ảnh đan có thể uy hiếp được Trúc Nguyên Cảnh tu sĩ, nhưng yêu thú sinh mệnh lực cường thịnh hơn so với nhân loại, nếu là miễn nhiễm độc tính, với Vương Lâm mà nói chính là thế cục nghịch chuyển, đại nạn lâm đầu.
Liên tục oanh kích đến khi thời gian một ném hương trôi qua, nằm thoi thóp Kim Nha Sư Thú không cam lòng mà chết trong tay Vương Lâm.
Cùng thời khắc đó, hệ thống âm thanh vang lên ——
"Đinh!"
“Hệ thống nhắc nhở: Chúc mừng ngài thành công đánh giết Kim Nha Sư Thú ( Trúc Nguyên Cảnh sơ kỳ )!”
Đăng bởi | thanhhoang_k5 |
Phiên bản | Dịch |
Thời gian | |
Cập nhật | |
Lượt thích | 1 |
Lượt đọc | 23 |