Chính diện chém giết
"Vì sao lại không dám tới?"
Vương Lâm liếc nhìn những tu sĩ của Tử Vân Tông, thần sắc ung dung, lạnh nhạt nói: "Các ngươi rơi vào ma đạo, lại sợ để lộ tin tức nên có ý đồ giết người diệt khẩu, bây giờ như là ngược lại, giống như ta đã làm việc gì trái với lương tâm vậy?"
Vương Lâm dám xuất hiện ở nơi đây, tự nhiên có chỗ ỷ vào.
"Ha ha ha....."
Trần Thư Văn làm càn cười to, ánh mắt ra hiệu tả hữu: "Nói hay lắm, một tiểu hài tử mang tinh thần chính nghĩa, làm cho bọn ta cực kỳ xấu hổ!"
Những tu sĩ kia ngầm hiểu, từ hai bên lách qua, đem Vương Lâm vây chật như nêm cối, người nào người nấy đằng đằng sát khí.
Chỉ cần Trần sư huynh ra lệnh một tiếng, bọn hắn tất nhiên đồng loạt ra tay.
Nhìn thấy một màn này, Vương Lâm tỏ ra không chút lo lắng.
Nếu đã tới đây, Vương Lâm tự nhiên sẽ không tha cho bất kỳ kẻ nào.
Trần Thư Văn từ trong Túi Trữ vật của mình lấy ra một thanh lợi kiếm được hỏa diễm bao quanh, lăng không chỉ thẳng đến vị trí của Vương Lâm, trầm giọng nói: "Kẻ này tu luyện tà giáo công pháp Huyết Yêu thuật, khiến cho người người phẫn nộ, các sư huynh đệ của Tử Vân Tông hãy theo ta cùng nhau giết chết tên này, tế bái vong hồn của những người đã khuất!"
"Giết!!"
Những tu sĩ khác cùng nhau lên tiếng phụ họa, xuất ra thủ đoạn cuối cùng đánh giết Vương Lâm.
"Bang!"
Một giây sau, thân hình của Vương Lâm đột nhiên vọt lên, Tử Vân kiếm thoát tay mà ra, bỗng nhiên phóng đại lên gấp mấy lần, nó như có linh tính lướt đến dưới chân của Vương Lâm, mang theo thân hình của Vương Lâm bay lên trôi nổi giữa không trung.
Đây là nhị giai pháp thuật được ghi chép trong Thái Nhất quyết, cũng là một cái thủ đoạn đơn giản nhất, tên là Thiên Hành Ngự Kiếm thuật, chỉ cần có linh khí tinh thuần của Trúc Nguyên Cảnh là có thể tuỳ tiện thi triển, mà tốc độ của nó so với những cái ngự kiếm pháp môn bình thường khác, càng thêm xuất sắc.
Đối với thuật ngự kiếm phi hành này, đây là cảnh tượng mà Vương Lâm đã nghĩ tới từ lâu.
Nói thật, hắn cảm thấy mình nếu như nắm giữ thuật ngự kiếm phi hành, đầu tiên tất nhiên là muốn thoải mái bay lượn trong không trung, không ngờ rằng lần đầu tiên thi triển thuật này là để ra chiến trường giết địch.
Nhìn thấy hài đồng biết sử dụng Ngự Kiếm thuật, hai con ngươi của Trần Thư Văn run rẩy dữ dội: "Trúc..... Trúc Nguyên Cảnh?!"
Đối phương chỉ mới chừng ấy tuổi đã đạt tới Trúc Nguyên Cảnh, quả thực đã vượt qua lẽ thường, nếu như đây chính là dung mạo chân chính của hắn, vậy thì thành tựu này đủ để đánh vỡ kỉ lục mấy ngàn năm của tu tiên giới, trở thành người trẻ nhất đột phá tới Trúc Nguyên Cảnh!
"Đi!"
Vương Lâm từ trong túi lấy ra kim sắc cục gạch quăng về phía dưới mấy vị tu sĩ Ngưng Khí cảnh đang đứng lặng, ra tay không một chút lưu tình.
"Mọi người cẩn thận!"
Trần Thư Văn cũng sử dụng thuật ngự kiếm giết ra, chuôi hỏa diễm lợi kiếm này ở dưới sự khống chế của hắn, lao thẳng đến vị trí của Vương Lâm.
Gặp phải tình huống như này, Vương Lâm vung ra Tác Hồn đinh thẳng đến hướng di chuyển của Trần Thư Văn, đồng thời tự thân cấp tốc tránh đi lợi kiếm đang lao nhanh tới, Viêm Hỏa quyền pháp cách không đánh ra, kết quả là thanh kiếm kia có chút rung động về sau, liền bộc phát ra khí lãng đẩy lui Vương Lâm, lập tức tập sát mà đến.
"Phong mang của Cực phẩm Linh khí Huyền Hỏa kiếm, ngươi làm sao có thể ngăn cản được!" Trần Thư Văn lại lần nữa thôi động lợi kiếm, tâm tình bức thiết, rất muốn mau chóng giết chết đối phương.
Mặc dù Vương Lâm gặp phải nguy hiểm nhưng tâm tình không loạn, tiếp tục ở giữa không trung giằng co, nhất tâm nhị dụng, ngay lúc bản thân cùng Trần Thư Văn quần nhau, Vương Lâm cách không thôi động Đạo Đức gạch toàn lực đánh tới.
"Bành! Bành! Bành!......"
Đạo Đức gạch tuy là cùn khí, nhưng uy lực của nó vô cùng bá đạo, vô luận những cái tu sĩ Ngưng Khí cảnh này có ngăn cản thế nào, đều bị đánh vỡ, sau đó Đạo Đức gạch liền đập trúng vào đầu những tu sĩ này, máu tươi bắn tung tóe.
Nhìn thấy đệ tử trong tông liên tiếp bị miểu sát, Trần Thư Văn cắn răng nói: "Huyết Lang, Huyết Sư, xuất trận cho ta!"
"Oanh!"
Ngay tại khu vực trung tâm của Tử Vân Khốn Yêu trận, hai đầu cự lang cùng cự sư lông thú đỏ tươi như máu đồng thời phá đất mà lên, gương mặt của chúng dữ tợn, nhe răng trợn mắt, gầm thét phóng tới Vương Lâm.
"Sư huynh, giết hắn đi!"
Những cái tu sĩ kia bị Đạo Đức gạch oanh kích đến độ chật vật không chịu nổi hét lên, ngay tại lúc Huyết Lang cùng Huyết Sư ra trận, bọn hắn phảng phất cảm thấy thắng lợi đang ở ngay trước mắt.
Huyết Lang cùng Huyết Sư này là thành quả của việc bọn hắn khổ tâm tu luyện Huyết Yêu thuật, thực lực của bọn chúng đã là đạt tới tu vi Trúc Nguyên Cảnh, nếu cùng liên thủ với đệ tử nội môn, vậy thì ngay cả cao thủ Trúc Nguyên Cảnh Hậu kỳ đều phải rè chừng.
"Lần này, ta nhất định phải giết ngươi!" Trần Thư Văn sắc mặt trắng nhợt.
Liên tiếp triển khai Huyền Hỏa kiếm, Huyết Lang và Huyết Sư đối với nhục thân của hắn phụ tải rất lớn.
"Ngao!" Tiếng gào thét thê lương của yêu thú vang vọng khắp mảnh thảo nguyên này.
Nhìn xem Huyết Sư có thực lực ngang với tu sĩ Trúc Nguyên Cảnh Trung kỳ đang nhanh chóng lao về phía mình, Vương Lâm trong lòng hiểu rõ.
Khó trách Trúc Nguyên Cảnh Kim Nha Sư Thú sẽ xuất hiện ở bên ngoài lưỡng địa, nguyên lai còn có một con biến thành tế phẩm để những đệ tử của Tử Vân Tông này tu luyện Huyết Yêu thuật, sau đó mới đem nó từ vòng trong lưỡng địa dẫn ra.
Đối mặt khí thế mãnh liệt như vậy, Vương Lâm mặt không đổi sắc, đứng lặng tại vị trí vừa rồi, trong lúc hô hấp phẳng phất thấy được nhiều đám hỏa diễm phun ra, nhiệt độ thân thể đang nhanh chóng tăng cao, huyết dịch cũng vì vậy mà sôi trào.
Tránh một chút!
Từ lúc rời đi thôn trang về sau, Vương Lâm một mực tại ở vào vị thế bị người bức ép, lửa giận trong lòng đã kìm chế quá lâu.
Hôm nay, không cần thiết phải tránh!
"Giết hắn!"
Trần Thư Văn cùng rất nhiều tu sĩ nhìn xem Huyết Sư vung ra lợi trảo có uy thế cương mãnh, không khỏi vui mừng quá đỗi.
Nếu như chính diện nhận phải một kích này của Huyết Sư, lại lấy lực sát thương của yêu thú hơn hẳn nhân loại, người bình thường không chết cũng tàn phế!
"Bành!!"
Ngay tại lúc lợi trảo sắp đánh tới, Vương Lâm rời khỏi trạng thái ngự kiếm, nâng lên bàn tay như sắt của mình, bắt lấy chân trước của Huyết Sư, một bước cũng không lùi, chống đỡ lấy nhục thân.
"Tê ——"
Con mắt của Trần Thư Văn trừng trừng, nhịn không được hít một hơi lãnh khí.
"Bằng vào thân thể của nhân loại, làm sao có thể đối cứng với yêu thú?"
"Ngao!"
Ngay lập tức, Huyết Lang xông đến bên cạnh Vương Lâm, thừa cơ cắn vào tay phải của Vương Lâm, ý đồ đem tay phải của Vương Lâm cắn đứt, mà Huyền Hỏa kiếm thì từ phía sau gào thét mà đến.
Vương Lâm cảm giác được nhục thể nóng hổi, trong hai con ngươi hình như có hai đoàn lửa nhảy lên, ánh mắt sáng rực: "Các ngươi so ta tưởng tượng..... còn kém rất xa!"
Hiện tại, Vương Lâm càng lúc càng hiểu rõ Thái Nhất quyết có thể làm cho chiến lực của hắn tăng lên, rốt cục bá đạo đến cỡ nào.
Tiên nhân di vật quả thực danh bất hư truyền!
"Bồng ——"
Hai tay của Vương Lâm bộc phát ra kịch liệt hỏa diễm. Đây chính là dấu hiệu cho thấy Vương Lâm đang thi triển nhị giai pháp thuật Hỏa Trảo Kỳ Lân, cũng chính là bản tiến giai của Viêm Hỏa quyền pháp, có tác dụng gia tăng lực lượng cánh tay.
Mà Huyết Lang kia không cách nào xé mở nhục thể của Vương Lâm, cũng không phải là do pháp thuật cường đại, mà là do Vương Lâm đã tu luyện Thái Nhất quyết đệ nhất trọng đến viên mãn.
Nói thật, trong thời gian ngắn, Vương Lâm không có khả năng nắm giữ được pháp thuật ghi trong Thái Nhất quyết, nhưng trước đó Vương Lâm đã học được Viêm Hỏa quyền pháp, sau đó mới đi nghiên cứu Hỏa Trảo Kỳ Lân, tất nhiên sẽ đơn giản hơn rất nhiều.
Thân thể chấn động, Vương Lâm phát lực bức lui Huyết Sư, một quyền đánh bay Huyết Lang, quay người bắt lấy Huyền Hỏa kiếm, cưỡng ép bắt lấy chuôi kiếm, gắt gao nắm chặt.
Ngắn ngủi trong nháy mắt, tình thế đại biến.
"Ngươi đến tột cùng là thần thánh phương nào!"
Trần Thư Văn dùng hết sức khống chế Huyền Hỏa kiếm tránh thoát sự kiểm soát của Vương Lâm, nhưng lại không có thành công, vì thế làm cho nội tâm của hắn sinh ra cảm giác bất an.
Hắn cũng không hề nhìn lầm, đối phương chỉ mới là Trúc Nguyên Cảnh sơ kỳ, so với tu vi của mình còn thấp hơn một tiểu cảnh giới, vì sao lại có được chiến lực kinh khủng như thế?
Thêm một lần nữa đối mắt với hai đầu Huyết Yêu thú, thân hình của Vương Lâm bay lên, một cước đạp bay Huyết Sư, ngay sau đó huy kiếm chém xuống Huyết Lang bên cạnh Huyết Sư.
"Xoẹt....."
Trảm Phong Kiếm khí!
Ánh lửa chấn nhiếp nhân tâm, kiếm khí mang theo lực lượng cực mạnh, trực tiếp đem thân thể của Huyết Lang phân thành hai phần, máu tươi phun tung toé, sau đó thì ầm vang rơi xuống đất.
"Đinh!"
“Hệ thống nhắc nhở: Chúc mừng ngài thành công đánh giết Huyết Lang ( Trúc Nguyên Cảnh sơ kỳ ) thu được 500 000 điểm tu luyện!”
Thành công đánh giết Huyết Lang này thu được tu luyện điểm, không có nằm ngoài dự liệu của Vương Lâm.
Lúc trước, dưới cơ duyên xảo hợp từng giết chết một đầu Kim Nha Sư Thú bị trúng độc, lần đó là thuộc về "vượt giai chém giết" mà bây giờ bản thân đã đột phá tới Trúc Nguyên Cảnh, liền chỉ là cùng cấp đối kháng mà thôi, tự nhiên thu được tu luyện điểm sẽ giảm đi rất nhiều.
Sau đó, Vương Lâm cũng thuần thục đánh giết Huyết Sư có tu vi Trúc Nguyên Cảnh trung kỳ, lại thu được sáu mươi lăm vạn tu luyện điểm, mà không có một chút áp lực.
"Tiếp xuống, đến phiên ngươi rồi!" Bạch y mặc trên người Vương Lâm đã thấm đẫm máu tươi, ánh mắt của hắn lập tức chuyển sang Trần Thư Văn.
Cảm giác được nguy cơ sinh tử mãnh liệt, Trần Thư Văn ngay lập tức vội vàng quay người chạy đi.
Rõ ràng là trong thế ba đánh một, còn là chiếm ưu thế về cảnh giới, thế mà chỉ trong ngắn ngủi mất phút đã bị phản sát!
Chiến lực của Vương Lâm kinh khủng như vậy, hỏi hắn làm sao đánh thắng được đây?
"Hưu!"
Vương Lâm sớm đã đoán được Trần Thư Văn sẽ chạy trốn, lập tức triển khai thuật ngự kiếm cấp tốc truy sát, ngăn tại lúc thân hình của Vương Lâm đến trước mặt Trần Thư Văn, nhanh chóng huy động Huyền Hỏa kiếm chém xuống: "Đa tạ ngươi đã tặng kiếm, ta thật sự rất thích!"
"Huyền Hỏa thuẫn!"
Nhìn qua lợi kiếm thiêu đốt hỏa diễm trực tiếp chém xuống, Trần Thư Văn từ trong Túi Trữ vật lấy ra một tấm thuẫn trông rất tinh xảo, nhưng cũng rất kiên cố.
"Keng ——"
Ngay tại thời điểm kiếm và thuẫn va chạm vào nhau, tia lửa bắn tung tóe, khí lãng từng vòng từng vòng lan ra, tiếng va chạm như hồng chung đại lữ, cực kỳ đinh tai nhức óc.
"Cốt cốt......"
Đột nhiên, lục phủ ngũ tạng của Trần Thư Văn như phát ra thanh âm, lập tức để cho thực lực của hắn đột nhiên bạo tăng, sau đó bàn tay của hắn toàn lực đánh về phía Vương Lâm, hỏa hồng sắc linh khí trong hư không theo thế tay của Trần Thư Văn tạo thành chưởng ấn, ầm vang bộc phát đến gần thân thể của Vương Lâm.
"Xùy!"
Vương Lâm không hề sợ hãi, huy kiếm chém đến, mặc dù khí lực của chưởng ấn làm cho cánh tay của Vương Lâm hơi run lên, nhưng chưởng ấn đã bị ngăn chặn thành công.
"Ta chính là đệ tử nội môn của Tử Vân Tông, trong tông ắt hẳn đã lưu lại mệnh bài gắn liền với sinh mạng của ta!"
Biết rõ không có lực lượng chống lại Vương Lâm, Trần Thư Văn sắc mặt trắng bệch, vội vàng nói: "Nếu như ngươi giết ta, tông chủ và các trưởng lão trong tông tất nhiên sẽ biết được, trưởng lão trong tông nhất định sẽ lấy mạng chó của ngươi, báo thù cho ta rửa hận!"
Nhắc lại một chút, mệnh bài chính là một loại bảo hộ mà tông môn dành cho đệ tử nội môn.
Nếu như Trần Thư Văn chết đi, trong tông liền sẽ biết được những sự việc trước khi hắn chết, đến lúc đó Vương Lâm tất nhiên sẽ không thể giấu diếm, từ đó chắc chắn nhận lấy thảo phạt.
"Sư huynh, cẩn thận đằng sau!" Bên dưới tu sĩ của Tử Vân Tông vội vàng nhắc nhở.
Trần Thư Văn trong lòng nổi lên nồng đậm cảm giác nguy cơ, bỗng nhiên quay đầu sau nhìn, chỉ thấy một cục gạch màu vàng bay tới.
Đăng bởi | thanhhoang_k5 |
Phiên bản | Dịch |
Thời gian | |
Cập nhật | |
Lượt đọc | 19 |