Hãy Đăng ký Thành viên của TruyenYY để có thể thích, bình luận, đánh dấu chương đang đọc, chuyển giao diện đọc truyện... Chỉ mất chưa đến 1 phút của bạn thôi nhưng còn nhiều điều để khám phá lắm nhé! (Hoặc nhấn vào đây để Đăng Nhập)

Cái giá quá đắt

Tiểu thuyết gốc · 5084 chữ

Tôi chạy vội tới chỗ Quaani, đỡ thằng bé dậy. Quaani giờ đã bất tỉnh nên tôi phải sử dụng 2 cánh tay máy trên bộ giáp của mình để mang thằng bé với cây trượng đi. Rút lấy khẩu hellfire tôi bắn vào đám servitor, tiếp tới là bộ phận phun lửa được tích hợp vào trong bộ giáp.

" Đây là đống tác phẩm của ngươi, Aldrich? Ngươi rất tự hào về chúng và giờ đốt cháy chúng cũng không khác gì đốt cháy chính bản thân ngươi. Ta biết Aldrich. Tất nhiên ta biết. Ta đang trong đầu ngươi!"

' Tại sao hành tinh lại xuất hiện quỷ, hắn chui ra từ xó xỉnh nào?'

Một máy tiện nanite bay ra khỏi áo giáp của tôi rồi kết nối với cổng bộ giáp Quaani nằm ở lưng dưới. Hiện tại quá nửa nanite chữa trị của tôi nằm trong cơ thể Quaani, ngăn chặn cơn xuất huyết não chết người đồng thời chặn luôn làn sóng đột biến.

Tôi ném vài quả lựu đạn vào đám servitor đang bốc cháy, sau đó chạy lên dốc với tốc độ 62 km/h, vừa chạy vừa nạp đạn cho khẩu bolter, giờ tôi cảm thấy biết ơn bản thân đã đầu tư thời gian luyện tập các kỹ năng được tải vào trong đầu.

"Trả lời ta, Aldrich!"

Giọng nói trong đầu làm tôi loạng choạng may mà bộ giáp này đủ thông minh để tự điều chỉnh, ngăn chặn mọi sự gián đoạn trong những bước chạy của tôi. 2 phút 20 giây sau, tôi đã leo được 4 vòng và tới lối ra, đối mặt với một rào chắn gồm 200 servitor. Những cây đuốc bằng plasma cùng cả đống servo-arm bập vào, bám chặt lấy bộ khiến tôi bị châm lại, súng phun lửa không thể tiêu diệt đám servitor này trước khi chúng có thể áp sát được tôi.

Tôi lấy máy tiện nanite khỏi Quaani rồi rút ra cái thứ hai. Bao bọc chúng bằng trường năng lượng, tôi tấn công, giết sạch những con serivotr trước khi chúng tiếp tục gây ra tổn thất. Mặc dù máy tiện nanite mỏng manh nhưng nhờ trường năng lượng đã giúp nó không bị hư hại.

Ném lựu đạn vào hai bên sườn, tôi liền chĩa khẩu hellfire về phía trước rồi chạy theo đường thẳng. Những vụ nổ đã tàn phá phá hàng ngũ đông đúc của chúng. Việc nạp đạn thường xuyên được che chắn bởi súng phun lửa dữ dội.

"Ta định đưa cho ngươi một lời đề nghị."

Tôi cúi xuống khi chiếc thunderhawk gầm rú bên trên, bị truy đuổi bởi cả tá arvus lighter, nguyên miếng thit của quỷ bám chắc trên cơ đang bốc khói của chúng, bắt đầu mọc ra cả những cái xúc tu từ bên trong khoang tàu, những thứ này ném thiết bị đồ đạc ra bên ngoài nhằm phá lớp băng khắc nghiệt bên dưới.

Đám arvus lighter bắn phá thunderhawk bằng tia laser, phọt ra hàng loạt xung năng lượng cao vào phương tiện duy nhất còn lại đưa tôi rời khỏi đây.

" Muốn đi?" giọng nói cười.

Tôi đột phá khỏi đám servitor và tiếp tục chạy trốn. 80 con servitor cố gắng đuổi theo nhưng không thể bắt kịp tốc độ của tôi.

Thunderhawk để tiêu diệt 7 lighter đổi lại thân nó chỗ bị thủng, chỗ bị lõm. Vũ khí chính, turbo-laser destructor, giờ chỉ còn là miếng sắt vụn, còn động cơ cánh phải của nó đang bốc cháy.

Chỉ còn một cách thoát khỏi đây, tôi liều đặt cược.

Tôi bật vox tầm xa của mình, " Đây là Magos Explorator Aldrich Isengrund tới Distant Sun. Aruna, cậu có nghe thấy tôi không?"

" Distant Sun nghe rõ. Aruna sẵn sàng nhận mệnh lệnh của ngài, Magos.”

Tôi hít một hơi thật sâu rồi điều khiển một servitor tiến tới ngai chỉ huy. Nó kéo tấm bảng ra xong đẩy cần gạt ở bên trong. " Distant Sun giờ là do cậu kiểm soát, Aruna. Hãy cứu chúng tôi.”

"Aruna xác nhận kiểm soát. Các hạn chế đã được dỡ bỏ. Phát hiện nhiễm quỷ. Bắt đầu thanh trừng. Tọa độ đã khóa. Bắt đầu bắn phá quỹ đạo trong hai mươi giây.”

"Cảm ơn, Aruna.” Tôi chuyển kênh liên lạc. " Ngài Cygnus,hãy cho chúng tôi một đường bay thấp, tôi cần nhảy lên."

Thunderhawk rút khỏi cuộc chiến và lao xuống, lướt trên mặt đất với tốc độ 80km/h. Tôi gắn khẩu hellfire vào đùi và chuyển Quaani lên tay, giữ tốc độ chạy trong khi căn chỉnh bản thân theo quỹ đạo dự đoán của thunderhawk.

Hỏa lực của kẻ thù đã tước bỏ đi lớp giáp của nó và witchfire tràn qua thunderhawk từ những cái miệng quỷ đang nhân lên trên đám arvus lighter. Động cơ bên phải phát nổ.

8 giây sau, thunderhawk lao qua tôi, lập tức tôi sử dụng servo harness chộp lấy cánh cửa bên của thân máy bay. Sự tăng tốc đột ngột khi bị kéo đi làm tôi choáng váng, nhưng chưa đủ làm tôi bỏ tay. Kích hoạt cửa, tôi điều khiển các cánh tay máy và bộ giáp để đẩy tôi vào bên trong khoang. Ngay lúc tôi vào trong, thunderhawk bay thẳng lên với góc 90 độ, xoay và vặn mình để tránh năm chiếc lighter còn lại.

Tôi bật các nguồn cảm biến của thunderhawk khi tôi buộc Quaani và chính mình vào ghế nhảy/ ghế phụ. Ngay lúc này, bầu trời rực sáng, sức nóng của tia thanh trừng len lỏi xuyên qua bộ giáp lẫn bộ đồ lót làm bỏng da thịt và làm mắt tôi sôi lên sùng sục. . E-SIM cắt đứt các giác quan của tôi rồi bơm đầy đầy thuốc vào trong người, lúc này tôi như bị tắc thở.

" Ta là Balphomael, the Horned Darkness, Ta ghi nhớ sự khinh thường của ngươi."

Mấy lá phổi bị cháy của tôi bật ra tiếng cười khổ sở. "Horned Darkness? Tên gì mà nghe ngu dữ."

Một tiếng thét cuối cùng, đầy phẫn nộ làm cho trường gellar của tôi bùng lên trên da. Hắn thực sự ghét việc bị bơ.

Chiếc thunderhawk xoay tròn mất kiểm soát dẫn tới việc đâm sầm vào băng. Cơ thể của tôi tạm thời vô dụng nên tôi chỉ có thể suy nghĩ thông qua các bộ phận máy móc. . Nguồn cấp dữ liệu cảm biến khởi động lại và, theo lệnh của tôi, gửi đi một tín hiệu mạnh.

Không còn gì. Tất cả các cấu trúc cùng mấy con tàu bị tha hóa đều biến mất.

Bộ đếm giết chóc trong HUD hiển thị con số 245 mạng đầy tự hào.

Giờ chỉ còn lại 1 con tàu con thoi vỡ nát, hỏng hóc, chiến thắng này chả làm tôi cảm thấy gì cả. Dù vậy, một nụ cười đầy máu xuất hiện trên khuôn mặt tôi khi hai trái tim bên trong đập mạnh không chịu khuất phục.

Tôi kéo Quaani ra khỏi đống đổ nát. Các nanite của tôi đã giữ thằng bé còn sống và giờ tôi ra lệnh cho chúng giữ thằng bé bất tỉnh.

Cách đuôi thunderhawk 2km là một miếng hố không đều rộng hơn 300m và sâu hơn 500m. Tuyết cùng sỏi rơi xuống cái hố này.

" Chuyện thế này sẽ ko bao giờ xảy ra thêm lần nào nữa."

Cygnus xuất hiện trước mặt tôi đi tới đi lui, sau đó quay lại và kêu lên với tôi, thay vì lời nói, nó gửi cho tôi những hình ảnh.

Tôi bật cười. "Đúng lần này không phải vì va chạm với chim. Tiêu diệt 7 con tàu và thực hiện một cuộc giải cứu mà không cần phi hành đoàn. Thêm huy chương lên người ngài đi, ngài rất xứng đáng ."

Linh hồn máy móc kêu lên và một huy chương xuất hiện trên ngực nó.

" Ngài vẫn có thể bay lên quỹ đạo? Hệ thống nhiên liệu của ngài có an toàn?"

Chiếc thunderhawk khởi động, hai trong ba động cơ quay và phun ra băng phía sau rồi tăng tốc đủ để tôi có thể cảm nhận được độ rung qua chân. Cygnus gật đầu và gửi thêm hình ảnh.

" Được, tôi sẽ đưa ngài ra khỏi nơi này và làm sạch các bề mặt điều khiển."

Tôi xem xét vấn đề. Trong khi tôi có thể dành hàng giờ với một cái xẻng, nhưng tôi bị thương và cần ở gần Quaani để tiếp tục trị cho thằng bé. Thay vào đó, tôi tập trung vào E-SIM và các nâng cấp của mình.

Khi tôi lần đầu tiên tỉnh dậy và sử dụng các nanite của mình, tôi tin rằng chúng là những cỗ máy đa năng, một công cụ duy nhất có thể làm mọi thứ.

Tôi đã sai.

Các nanite được chuyên biệt hóa cao. Mỗi nanite thực hiện một nhiệm vụ và tốc độ tôi có thể xây dựng các mô-đun, chữa lành, hoặc thao tác với thế giới xung quanh phụ thuộc vào tỷ lệ phần trăm của từng nanite cụ thể. Điều duy nhất chúng có chung là chúng không thể tự sao chép; một tính năng bảo mật ở cấp độ phần cứng.

Có hai loại chính, bên ngoài và bên trong, và ba loại xây dựng chính, trường năng lượng, cấu trúc hữu cơ, và lắp ráp máy móc cũng như ba loại điều khiển là điều khiển, tính toán, và phân phối năng lượng.

Thiết lập mặc định là 95% bên trong và 5% bên ngoài với 25% dành cho mỗi loại xây dựng, 5% dành cho phân phối năng lượng, 20% còn lại được chia đều giữa các nanite điều khiển với tính toán.

Để thay đổi thiệt lập mặc định này, tôi chấp nhận mua 1 mô-đun đắt giá

Warp and weft: thay đổi mô hình thực tế và dệt nó theo ý thích của bạn trong phạm vi năm mét theo bất kỳ hướng nào. Tốc độ phụ thuộc vào độ phức tạp của nhiệm vụ, số lượng và loại nanite. Yêu cầu năng lượng đáng kể. Các nanite bên ngoài dễ bị hỏng hoặc bị tha hóa.

Đi sâu vào chi tiết, tôi phát hiện ra rằng các nanite tôi đã sử dụng trong máy phun nanite và cho các nhiệm vụ bên ngoài khác chậm không chỉ vì 95% số chúng ko hoạt động, mà còn vì các nanite phân phối năng lượng bị hạn chế nghiêm ngặt bên ngoài cơ thể tôi để ngăn chặn sự hỏng hóc.

Mô-đun warp and weft không chỉ thêm một trường năng lượng cảm ứng vượt trội mà còn mở rộng trường gellar của tôi để tôi có thể định hình vật liệu mà không vô tình gây ra hiện tượng warp. . Nó đặc biệt cảnh báo không sử dụng nanite bên ngoài cho bất kỳ việc gì khác ngoài việc phá hủy trong môi trường nặng warp.

Tôi mang Quaani trở lại bên trong rồi đặt thằng bé dựa vào tường. Tiếp theo, tôi trả hai trăm mạng cho mô-đun và E-SIM tràn ngập đầu tôi với kiến thức.

Mô-đun này là một electoo, một hình xăm dẫn điện, và tôi dành vài giờ bên trong thunderhawk, các máy tiện nanite của tôi được nhét vào một hộp gần như chân không trong một khoang bảo trì nhỏ khi tôi thực hành in các electoo trên da nhân tạo. Có mười luồng suy nghĩ và đồng hồ não của tôi đến mức tôi có thể đếm được nhịp đập cánh của một con ruồi khiến việc học nhanh hơn nhiều so với khi tôi thử nâng cấp đầu tiên của mình.

Mẫu hình mà các electoo tạo ra không quan trọng, vì vậy, với sự trợ giúp của ma trận nghiên cứu, tôi điều chỉnh các mẫu thành các bùa chú công nghệ ma thuật (arcanotech) từ cơ sở dữ liệu của Aruna. Hầu hết thời gian, các bùa chú sẽ không hiện lên, nhưng khi đẩy lùi các ảnh hưởng thù địch hoặc nếu tôi chạy năng lượng qua chúng, chúng sẽ sáng lên và làm cho da tôi lấp lánh với những ánh sáng nhỏ, góc cạnh.

Các electoo giống như mạch điện của tôi, những cái tôi đã lấy được từ xác thuyền trưởng đã trao cho tôi chìa khóa của Distant Sun, sẽ phải bỏ đi, nhưng nhờ Iwazaru, linh hồn máy móc hình khỉ, tôi giờ đã biết đủ về việc lật đổ các hệ thống mechanicus để có thể chuyển quyền điều khiển sang phần cứng của mình, thay vì bị buộc phải sử dụng bản gốc.

Sau khi thực hành xong, E-SIM chấp nhận và bắt đầu xây dựng các electoo mới của tôi.

Tôi đi đến chỗ Quaani, đánh thức thằng bé. Nó bật dậy liền xuất hiện lửa tím tràn qua tay và xoáy lên cánh tay.

" Cháu an toàn rồi, Quaani,” tôi lùi lại, cảnh giác với ngọn lửa warp.

Quaani run rẩy quay đầu qua lại, sau đó quay vòng tròn, “Quỷ!”

“Mọi thứ bị nó tha hóa đều đã bị tiêu diệt. Chúng ta hiện tại rất an toàn. Cháu tắt ngọn lửa đó ngay đi."

Dù ngọn lửa đã biến mất nhưng Quaani vẫn cứng đờ.

" Ngài Aldrich! Chuyện gì đã xảy ra?"

“Các servitor của chúng ta bị chiếm hữu. Chúng ta mất cảng vũ trụ, tất cả thiết bị, và ta đã trao quyền điều khiển Distant Sun cho Aruna. Ta cần phải sửa chữa cho thunderhawk, sau đó quay lại Distant Sun. Sẽ mất nhiều thời gian để chúng ta bắt đầu trở lại, lần tổn thất này là quá lớn."

" Khốn!" Quaani đấm mạnh vào thành tàu. Cygnus xuất hiện và mổ vào đầu gối của Quaani, cho dù thằng bé ko thể nhìn thấy. Tuy nhiên, thằng bé cứng người lại khi nghe tiếng rít đa âm vang lên qua vox của bản thân.

Thằng nhóc chạy tới chỗ tôi rồi ép đầu nó vào người tôi. "Cháu ko làm được gì cả! Con quỷ thậm chí không xuất hiện mà cháu đã tan rã như cát."

" Không sao hết, Quaani. Cháu mới 13 tuổi, tự phải mày mò cách sử dụng năng lực psyker, làm sao cháu có thể đối đầu với kẻ thù tồi tệ nhất của nhân loại cơ chứ. Cháu đã sống, đó mới là quan trọng. Việc này ko khác gì một chiến thắng cả. Hoàng Đế chắc chắn sẽ tự hào về cháu. Ta tự hào về cháu."

Quaani lắc đầu dữ dội, cọ xát mũ bảo hiểm của thằng bé vào bộ giáp cháy xém của tôi. " Ngài thực sự tốt bụng, nhưng cháu ko thể chấp nhận khen ngợi này của ngài, bằng không cháu sẽ chết ở lần đụng độ tiếp theo. Đã tới lúc cháu ngừng bám theo ngài và dành nhiều thời gian hơn để học sử dụng sức mạnh của gia đình."

Tôi nhăn mặt. Thằng bé nói đúng, tôi chỉ không muốn thừa nhận điều đó. Không đứa trẻ nào đáng bị đối mặt với những nỗi kinh hoàng của warp. Nói chính xác hơn, tất cả mọi người ko ai đáng bị như vậy.

Tôi ôm chặt lấy Quaani. " Chúng ta sẽ học cùng nhau."

"Làm sao ngài có thể hiểu? Làm sao ngài có thể giúp? Ngài không phải là hoa tiêu!"

Tôi hoàn toàn có thể. Từ khi tôi quét xác chết ba của thằng bé, lựa chọn này đã chế giễu tôi mọi lúc. Tôi không muốn mời warp vào tâm hồn mình, để nó dần dần tha hoa tôi. Nỗi sợ hãi của tôi lớn đến mức tôi sẵn sàng để một đứa trẻ, với sự hoàn hảo trong thiết kế của nó, dẫn tôi quay trở lại nền văn minh man rợ, tin rằng nó sẽ trưởng thành trước khi phải đối mặt với thử thách.

2 năm ềm đềm làm tôi mất cảnh giác. Tôi biết thiên hà rất nguy hiểm. Tôi biết E-SIM thu hút những thứ tồi tệ nhất. Tôi tin rằng ở đây, bên rìa thiên hà, sẽ có thời gian chuẩn bị. Cho cả 2 chúng tôi.T ôi nghĩ rằng sự chuẩn bị của mình là đủ, tiến bộ của bản thân ổn định và chắc chắn. Tôi vẫn đang thở. Quaani còn sống. Tôi có mục tiêu và ước mơ của mình.

Tuy nhiên, bất kể tiến bộ của tôi, nó không đủ và sẽ không bao giờ đủ.

Tôi vỗ nhẹ vào mũ bảo hiểm của Quaani và để những giọt nước mắt rơi xuống.

Tôi lao vọt tới Quaani, đỡ lấy thằng bé. Người Quaani hiện mềm oặt, buộc tôi phải dùng 2 cánh tay máy trên bộ giáp để mang thằng bé đi cùng với chiếc gậy. Rút khẩu hell pistol, tôi nã liên tục vào đám servitor hung hãn, kế tiếp là quét một lượt bằng súng phun lửa được tích hợp trên bộ giáp.

" Mấy món đồ chơi do chính tay ngươi tạo ra, Aldrich? Ngươi tự hào về chúng đến thế sao? Nó thiêu đốt ngươi khi ngươi đốt chúng. Ta biết Aldrich. Dĩ nhiên là ta biết. Ta đang ở trong đầu ngươi!"

Trên hành tinh này làm gì có bàn thờ hay gì đó, cái thứ này chui ra từ đâu vậy?

Một máy tiện nano chui ra khỏi khoang chứa và gắn vào cổng trên bộ giáp của Quaani ở lưng dưới. Nó tràn ngập cơ thể cậu bé với lượng lớn nano machine chữa trị của tôi, ngăn chặn xuất huyết não chết người lẫn tiêu diệt những sự đột biến mạnh mẽ.

Tôi ném vài quả lựu đạn vào đống thịt cháy đen, sau đó chạy nước rút lên dốc với tốc độ 62km/h, trong lúc di chuyển nạp đạn luôn cho khẩu bolter, biết ơn khoảng thời gian tôi đã đầu tư để luyện tập các kỹ năng được cấy ghép.

" Trả lời ta, Aldrich!"

Giọng nói làm tôi choáng váng, nhưng bộ giáp cản lại, ngăn không cho bước chạy nhanh của tôi chùn lại dù chỉ một nhịp. 2 phút 26 giây sau, tôi đã leo lên lối vào, thì trước mặt xuất hiện tầm 200 servitor. Bọn chúng lao lên tấn công quá nhanh trước khi súng phun lửa của tôi kịp tiêu diệt.

Cảm thấy thằng bé đã ổn định, tôi rút máy tiện nano ra khỏi Quaani, rồi lấy ra vũ khí cận chiến. Bọc lại bằng trường năng lượng, tôi tấn công, tiêu diệt, phá hủy vũ khí của lũ servitor tới gần, ngăn chúng gây thêm bất kì tổn thương nào lên bộ giáp nữa.

Tay con lại tôi quăng lựu đạn vào hàng ngũ của chúng. Sức ép của vụ nổ phá hủy hàng ngũ của servitor cho phép tôi tiến lên. Vũ khí cận chiến ở tầm gần và súng phun lửa ở tầm xa từ từ giải vây cho tôi khỏi tình thế nguy khốn này.

"Ta định đưa ra cho ngươi một lời đề nghị."

Tôi rạp người xuống khi Thunderhawk rú lên trên cao, bị truy đuổi bởi cả tá Arvus Lighter bị tha hóa, xuất hiện rất nhiều những xúc tua thịt cuồn cuộn mọc ra từ bên trong chiếm quyền điều khiển.

Những Arvus Lighter này bắn phá Thunderhawk bằng súng đa tia laze, phun ra những xung năng lượng cao vào phương tiện cất cánh duy nhất còn lại có thể đưa tôi ra khỏi hành tinh này.

"Để sau đi đã," giọng nói cười lớn.

Tôi phá được vòng vây của đám servitor và tiếp tục chạy nước rút. 80 tên toan đuổi theo nhưng ko thể bắt kịp tốc độ.

Chiếc Thunderhawk đã loại bỏ được bảy chiếc Lighter, nhưng lớp giáp của nó nóng rực và chi chít lỗ. . Súng chính của nó, súng hủy diệt turbo-laser, chỉ còn là một mảnh vỡ cong queo, còn động cơ turbofan cánh phải thì đang bốc cháy.

Chỉ còn một cách duy nhất. Đã tới lúc chơi tất tay.

Tôi bật bộ vox tầm xa, "Đây là Magos Explorator Aldrich Isengrund đến Distant Sun. Aruna, Cậu có nghe rõ không?"

"Đây là Distant Sun. Linh hồn máy móc Aruna nghe thấy ngài, Magos."

Hít một hơi thật sâu, tôi ra lệnh cho một servitor trên cầu đi đến ngai chỉ huy. Nó gạt cần điều khiển. " Cho cậu toàn quyền điều khiển con tàu, Aruna. Cứu chúng tôi."

Vài giây trôi qua, với tốc độ tôi đang chạy, tức là năm phút. Đối với Aruna, nó giống như cả ngày.

"Aruna xác nhận quyền kiểm soát. Các hạn chế được gỡ bỏ. Phát hiện nhiễm ác quỷ. Bắt đầu thanh trừng. Tọa độ đã được khóa. Cuộc bắn phá quỹ đạo sẽ bắt đầu sau 20 giây nữa.”

" Cảm ơn, Aruna. " Tôi chuyển kênh, " ngài Cygnus, hãy hạ thấp độ bay, tôi cần nhảy lên tàu."

Chiếc Thunderhawk tách khỏi giao chiến và lao xuống, lướt trên mặt đất với tốc độ chóng mặt 80km/h. tôi cất hết vũ khí đi rồi ôm Quaani vào tay, vẫn duy trì tốc độ chạy nước rút để căn chỉnh sao cho trùng với đường bay của Thunderhawk.

Hỏa lực của kẻ thù bào mòn lớp giáp của Thunderhawk, và một luồng năng lượng quỷ dữ ập đến từ những chiếc miệng quỷ sinh sôi từ trên những chiếc Arvus Lighter tấn công. Động cơ mạn phải phát nổ.

Tám giây sau, chiếc Thunderhawk ầm ầm lao vút qua tôi. Tôi ra lệnh cho bộ giáp dùng 2 cánh tay máy tóm lấy tay nắm cạnh cửa bên thân máy bay. Gia tốc đột ngột khi tôi bị kéo đi khiến tôi bị siết chặt và lắc lư, nhưng không thể làm tôi buông tay. Kích hoạt cửa, tôi điều khiển servo-arm cùng bộ giáp đẩy bản thân vào trong con tàu. Ngay khi tôi vào trong, chiếc Thunderhawk vọt lên chín mươi độ, xoay và lộn nhào để né tránh năm chiếc Arvus Lighter còn lại.

Tôi mở luồng dữ liệu cảm biến của Thunderhawk khi tôi cố định mình lẫn Quaani vào ghế ngồi. Bầu trời sáng rực, sức nóng truyền qua không khí, xuyên qua bộ giáp cùng lớp lót làm cả người tôi sôi lên. E-SIM lập tức cắt đứt mọi giác quan của tôi rồi bơm đủ thứ thuốc vào. Hơi thở của tôi trở lại ổn định.

" Ta là Balphomael, the Horned Darkness. ta sẽ nhớ đến sự khinh thường của ngươi, Aldrich."

Phổi bỏng rát của tôi ho ra tiếng cười khổ. "Horned Darkness? Con quỷ này 10t à?"

Một tiếng thét phẫn nộ cuối cùng khiến trường Gellar bùng lên trên da tôi. Con quỷ đó thực sự ghét việc bị tôi bơ.

Thunderhawk mất lái và đâm sầm xuống băng. Cơ thể tôi tê liệt, suy nghĩ trở nên ngắt quãng khi tôi buộc phải suy nghĩ chỉ bằng những bộ phận máy móc của mình. Cảm biến khởi động lại và theo lệnh của tôi, nó phát ra một tín hiệu ping mạnh.

Không còn gì cả. Tất cả các cấu trúc và đám tàu con thoi bị tha hóa đều tan biến.

Hình sọ đầu lâu rực sáng trên giao diện hiển thị con số đáng tự hào: 245 điểm giết chóc.

Bị kẹt lại trên một tàu đơn độc, hỏng hóc, chiến thắng trở nên vô nghĩa. Mặc dù vậy, một nụ cười đẫm máu, nở rộ trên khuôn mặt tôi khi hai trái tim song sinh của tôi vẫn đập mạnh mẽ.

Kéo Quani và bản thân tôi ra khỏi con tàu. Tôi ra lệnh cho các nanobot giữ thằng bé bất tỉnh.

Cách đuôi của thunderhawk 2 cây số là một hố thiên thạch gồ ghề rộng hơn ba trăm mét và sâu năm trăm mét. Tuyết và sỏi đá trút xuống tôi như mưa.

" Từ giờ mình sẽ cất giấu tất cả mọi thứ, từ súng ống cho đến máy tính điều khiển, để không ai lấy được chúng."

1 con thiên nga xuất hiện trước mặt tôi, ra vẻ oai vệ. Thay vì nói lần này nó gửi hình ảnh.

Tôi bật cười. " Đúng, lần này ko phải va chạm với con chim nào hết. Tiêu diệt toàn bộ 7 con tàu con thoi và giải cứu tôi với Quaani mà không cần phi hành đoàn. Thêm huân chương vào avatar của mình đi, ngài xứng đáng có nó, Cygnus."

Linh hôn máy móc quạc lên 1 tiếng rồi trên ngực nó xuất hiện tấm huân chương.

" Ngài có thể bay lên quỹ đạo không? Hệ thống nhiên liệu và năng lượng của ngài có làm sao không?"

Thunderhawk khởi động, hai trong ba động cơ quay cuồng, phun ra băng ở phía sau rồi tăng tốc đủ mạnh để tôi cảm nhận được rung động qua chân. Cygnus gật đầu và gửi thêm hình ảnh.

" Tốt. Tôi có thể đưa ngài ra khỏi miệng hố và làm sạch các bề mặt điều khiển."

Tôi cân nhắc vấn đề. Mặc dù tôi có thể mất hàng giờ cầm xẻng đào bới, nhưng tôi bị thương và cần ở gần Quaani để có thể tiếp tục giữ thằng bé ở tình trạng ổn định. Thay vào đó, tôi tập trung vào E-SIM và các bản nâng cấp của mình.

Lần đầu tiên tỉnh dậy, sử dụng các nanobot, tôi tin rằng chúng là những cỗ máy đa năng, một công cụ có thể làm bất cứ việc gì.

Tôi đã sai.

Các nanobot được chuyên môn hóa cao. Mỗi nanobot thực hiện một nhiệm vụ và tốc độ tôi có thể xây dựng các mô-đun, chữa bệnh hoặc thao tác với thế giới xung quanh phụ thuộc vào tỷ lệ phần trăm của từng loại nanobot cụ thể. Điểm chung duy nhất của chúng là chúng không thể tự sao chép; một tính năng bảo mật cấp phần cứng.

Có hai loại chính, bên ngoài và bên trong, và ba loại xây dựng chính: trường năng lượng, kết cấu hữu cơ, và lắp ráp máy móc, cũng như ba loại điều khiển: điều khiển, tính toán và phân phối năng lượng.

Thiết lập mặc định là 95% bên trong chỉ có 5% bên ngoài với 25% dành riêng cho từng loại bản dựng, 5% dành cho phân phối năng lượng và 20% còn lại được chia đều cho các nanobot điều khiển và tính toán.

Để thay đổi cài đặt, tôi cần mua một mô-đun đắt tiền:

Warp and weft: thay đổi mô hình thực tế và dệt nó theo ý thích của bạn trong phạm vi năm mét theo bất kỳ hướng nào. Tốc độ phụ thuộc vào độ phức tạp của nhiệm vụ, số lượng và loại nano. Yêu cầu năng lượng đáng kể. Nanite bên ngoài dễ bị hỏng và môi trường khắc nghiệt.

Khi đào sâu vào chi tiết, tôi phát hiện ra rằng các nanobot tôi sử dụng trong súng phun nano và cho các nhiệm vụ bên ngoài khác không chỉ chậm vì 95% trong số chúng không hoạt động, mà còn vì các nano phân phối năng lượng bị hạn chế nghiêm ngặt bên ngoài cơ thể tôi để ngăn ngừa hỏng hóc.

Mô-đun warp and weft không chỉ thêm một trường năng lượng cảm ứng vượt trội mà còn mở rộng trường gellar của tôi để tôi có thể định hình vật liệu mà không vô tình gây ra hiện tượng warp. Nó đặc biệt cảnh báo không sử dụng nano bên ngoài cho bất kỳ việc gì khác ngoài việc phá hủy trong môi trường có nhiều warp.

Tôi mang Quaani trở lại bên trong rồi đặt thằng bé dựa vào tường. Tiếp theo, tôi trả hai trăm hộp sọ vàng cho mô-đun và E-SIM tràn ngập đầu tôi với kiến thức.

Mô-đun này là một electoo, một hình xăm dẫn điện, và tôi dành vài giờ bên trong thunderhawk, với các máy tiện nano của tôi được nhét vào hộp chân không trong kho bảo trì nhỏ khi tôi thực hành in các electoo trên da nhân tạo. Có mười luồng suy nghĩ và điều chỉnh não của tôi đến mức tôi có thể đếm nhịp đập cánh của một con ruồi khiến việc học nhanh hơn nhiều so với khi tôi thử nâng cấp đầu tiên của mình.

Mẫu hình mà các electoo tạo ra không quan trọng, vì vậy, với sự trợ giúp của ma trận nghiên cứu, tôi điều chỉnh các mẫu thành các bùa chú công nghệ ma thuật (arcanotech) từ cơ sở dữ liệu của Aruna. Hầu hết thời gian, các bùa chú sẽ không hiện lên, nhưng khi đẩy lùi các ảnh hưởng thù địch hoặc nếu tôi chạy năng lượng qua chúng, chúng sẽ sáng lên và làm cho da tôi lấp lánh với những ánh sáng nhỏ, góc cạnh.

Các electoo giống như mạch điện của tôi, những cái tôi đã lấy được từ xác thuyền trưởng đã trao cho tôi chìa khóa của Distant Sun, sẽ phải bỏ đi, nhưng nhờ Iwazaru, linh hồn máy móc hình khỉ, tôi giờ đã biết đủ về việc lật đổ các hệ thống mechanicus để có thể chuyển quyền điều khiển sang phần cứng của mình, thay vì bị buộc phải sử dụng bản gốc.

Sau khi thực hành xong, E-SIM chấp nhận và bắt đầu xây dựng các electoo mới của tôi.

Tôi đi đến chỗ Quaani, đánh thức thằng bé. Nó bật dậy liền xuất hiện lửa tím tràn qua tay và xoáy lên cánh tay.

“Mọi chuyện đã kết thúc, Quaani,” tôi lùi lại, cảnh giác với ngọn lửa warp.

Quaani run rẩy quay đầu qua lại, sau đó quay vòng tròn, “Quỷ!”

“Mọi thứ bị nó ám đều đã bị tiêu diệt. Chúng ta hiện tại rất an toàn. Cháu tắt ngọn lửa đó ngay đi."

Dù ngọn lửa đã biến mất nhưng Quaani vẫn cứng đờ.

Bạn đang đọc Warhammer 40k: Sứ giả của các vì sao sáng tác bởi vongoladex
Thông Tin Chương Truyện
Đăng bởi vongoladex
Thời gian
Cập nhật
Lượt thích 1
Lượt đọc 7

Các Tùy Chọn

Báo cáo cho QTV
This site is protected by reCAPTCHA and the Google Privacy Policy and Terms of Service apply.