Hãy Đăng ký Thành viên của TruyenYY để có thể thích, bình luận, đánh dấu chương đang đọc, chuyển giao diện đọc truyện... Chỉ mất chưa đến 1 phút của bạn thôi nhưng còn nhiều điều để khám phá lắm nhé! (Hoặc nhấn vào đây để Đăng Nhập)

Tôi. Hành trình mới sắp bắt đầu

479 chữ

Tôi tự hỏi rằng mình là ai.? Tại sao mình lại được sinh ra trên đời này.?

Tôi tự hỏi, cũng tự trả lời: Vì mình không đáng để được sinh ra. Bởi, một gia đình không trọn vẹn. Bởi, cái giá lạnh hiu hắt, tê tái tối tăm đến đớn đau, bất hạnh lòng người...

Tôi chỉ có mẹ, và người mẹ ấy tôi không bao giờ trân trọng. Bà ấy thường nói với tôi thế này: " Sao tao không bóp chết mày luôn đi cho rồi nhỉ.?" Câu nói ấy trở nên quen thuộc, in sâu vào tròn tâm trí tôi.

Tôi chẳng có bạn, không phải vì tôi không muốn mà chẳng ai chịu chơi với tôi. Chúng nó gọi tôi là đồ đần, là con điên, dở hơi, xấu xí, ngu dốt.

Mọi người xung quanh, ai cũng xa lánh, cô độc tôi.

Nhưng tôi đã làm gì sai cơ chứ.? Tôi đáng bị như vậy ư.? Tôi cũng là người mà, đúng chứ.? 

Chỉ là cái cớ vô nghĩa để níu kéo cuộc sống. Chỉ vì con người ta sinh ra không được may mắn. Giọt nước mắt tuôn rơi, xối xả như cơn mưa mùa hè, mang theo nỗi sầu, uất ức, cuốn theo những cơn gió mơn man theo nhịp điệu của cuộc sống.

Và rồi, tôi ghét chính mình. Tôi ghét cái con người u sầu, nhạt nhẽo không có vị mặn mòi của muối, không có sự ngọt ngào, trong trẻo,  của thiếu nữ mới lớn. Cái con người chẳng có điểm nào nổi bật, đáng để người ta quan tâm. Con người này của tôi không thể tồn tại được nữa. Tôi phải là một con người mới.

Tôi vứt bỏ đi tất cả, lấy thân phận mới bắt đầu lại cuộc đời. 

Liệu rằng có hạnh phúc hơn.? Hay cũng chỉ mộng tưởng hão huyền về thế giới không có thực.? Không sao, miễn là tôi thấy mình được sống tốt hơn.

Tôi là ai.? Là bóng hình chăng.?               

Tôi véo má, là da thịt của mình.                             

Tôi đang tồn tại, là con người                                 

Vậy mà lỡ bị xua đuổi, cô độc                                 

Vậy mà phải sống trong bơ vơ, thổn thức               

Tôi sẽ không biến mất.                                               

Bền bỉ, nghị lực, bản lĩnh vượt qua mọi tai ương       

Sống là một điều tốt.                                                   

Và sống phải có nghĩa                                               

Không thể để thần chết mang đi

Một cách dễ dàng

Chán ghét con người mình và cố gắng tìm kiếm lối thoát

Biết trước tương lai vô hình miên man

Nhưng vẫn đi, và đi

Để được sống.

Hãy cho phép tôi được hạnh phúc

Được yêu thương và chở che

Nếu mắt đã mệt nhoài, đành phải nhắm chặt không thể mở được nữa.

Thì chỉ mong khi ấy, tôi mang theo

Vô vàn hạnh phúc yêu thương

Bạn đang đọc Who.? I know. So happy của Cây bút
Thông Tin Chương Truyện
Đăng bởi tunguyenminh
Phiên bản VietPhrase
Thời gian
Cập nhật

Các Tùy Chọn

Báo cáo cho QTV
This site is protected by reCAPTCHA and the Google Privacy Policy and Terms of Service apply.