Hãy Đăng ký Thành viên của TruyenYY để có thể thích, bình luận, đánh dấu chương đang đọc, chuyển giao diện đọc truyện... Chỉ mất chưa đến 1 phút của bạn thôi nhưng còn nhiều điều để khám phá lắm nhé! (Hoặc nhấn vào đây để Đăng Nhập)

Nghỉ Việc Và Transformer

Tiểu thuyết gốc · 2337 chữ

Sau ngày hôm qua, cả Lâm Vũ và Diệp Hân đều đã trở nên cực kỳ thân thiết, sự thân thiết chỉ có khi mà cả hai đều cùng có chung một bí mật. Điều đó đã gắn kết hai con người lại với nhau .Đó là khởi đầu của họ - khởi đầu của một cuộc sống mới, một cuộc phiêu lưu mới mà sau này chúng ta sẽ bàn sau.

Sáng ngày thứ hai

Lâm Vũ thức dậy vào buổi sáng, điều đầu tiên cậu làm là kêu gọi Tiểu tỷ lệ

"Tiểu tỷ lệ ! Chào buổi sáng ! Cô có ở đó chứ ?!" Lâm Vũ ngay lập tức hỏi

"Luôn ở đây, túc chủ" Tiểu tỷ lệ ngay lập tức đáp lại

Nghe được câu nói ấy, Lâm Vũ tự lẩm bẩm:

"Ồ ?! Vậy không phải là mơ à ?"

Ngay lập tức Tiểu tỷ lệ đáp lại:

"Túc chủ có muốn xem tỷ lệ thống kê về việc mơ của bản thân không ?"

"Thôi nào Tiểu tỷ lệ, cô chả biết đùa gì cả" Lâm Vũ cười cười đáp

Chỉ ngay sau đó Lâm Vũ nhanh chóng thực hiện việc việc vệ sinh cá nhân mặc cho việc bản thân bây giờ còn sạch hơn cả áo của bột giặt ÔMÔ. Thầm tự nhủ với bản thân rằng:

"Ok ! cuộc sống mới của mình đã bắt đầu !"

Khi đi ra ngoài Lâm Vũ gặp phải Diệp Hân, cả hai cùng chào hỏi:

"Chào buổi sáng, Diệp Hân ! Hôm qua có ngủ được không đấy ?" Lâm Vũ mở lời

"Chào buổi sáng, Lâm Vũ !" Diệp Hân đáp lại

Ngừng một chút, cô nói ra cảm nghĩ của mình:

"Đêm qua cho dù có muốn như thế nào ta cũng không thể ngủ được. Thú thật thì bây giờ ta vẫn không thể tin được việc bản thân có được siêu năng lực, rồi còn sắp trở thành siêu anh hùng nữa. Mọi thứ cứ như một giấc mơ vậy !"

Giơ đôi tay đang có dòng điện vờn quanh trước mặt Lâm Vũ, Diệp Hân lại nói:

"Nhưng mà, nguồn sức mạnh này là minh chứng cho tất cả những điều đó là sự thực. Bí mật nhé ! Sáng sớm thức dậy điều đầu tiên ta làm là kiểm tra lại năng lực của mình đó !"

Lâm Vũ cười haha đáp lại:

"Vậy là ngươi giống ta rồi ! Sáng sớm thức dậy ta cũng phải kiểm tra xem sức mạnh của mình có thật không đó !"

Lâm Vũ nói tiếp:

"Vậy...Diệp Hân, kế hoạch tiếp theo để trở thành siêu anh hùng là gì đây ?"

Diệp Hân đáp:

"Trước tiên là chúng ta phải dọn bớt lịch trình của bản thân đã. Ta đang định hôm nay lên lớp sẽ nghỉ bớt một ít khóa học để có thời gian hoạt động siêu anh hùng đây ! Cũng đâu thể để đến lúc làm siêu anh hùng xong lại muộn giờ lên lớp rồi bị trừ điểm chuyên cần phải không ? Vậy còn ngươi thì sao Lâm Vũ ?"

Câu hỏi của Diệp Hân làm Lâm Vũ hơi trầm tư một chút. Như đã quyết định, Lâm Vũ nói:

"Trước tiên ta cần phải nghỉ công việc đang làm đã, tính chất công việc hiện tại không cho phép ta có thời gian làm siêu anh hùng"

Diệp Hân lo lắng hỏi:

"Nếu như vậy ngươi kiếm đâu ra tiền bây giờ ? Công việc làm siêu anh hùng cũng đâu kiếm ra tiền đâu ?"

Lâm Vũ đáp lại một cách hiển nhiên:

"Ngươi ngây thơ quá Diệp Hân, có siêu năng lực rồi còn sợ không có tiền tiêu sao ?"

Diệp Hân hỏi lại với giọng nghi ngờ:

"Lâm Vũ...."

"Ngươi sẽ không định đi cướp ngân hàng chứ?!!"

Lâm Vũ nghe xong trên trán hiện lên hắc tuyến cũng phải khâm phục khả năng suy nghĩ của cô nàng này. Không để sự suy diễn của Diệp Hân đi xa hơn, Lâm Vũ lập tức giải thích:

"Ngươi suy nghĩ hơi quá rồi, có bao nhiêu cách tốt hơn để kiếm tiền mà cứ phải đi cướp ngân hàng làm gì không biết ? Yên tâm ! ta là công dân tuân thủ pháp luật, không làm mấy chuyện đó đâu !"

Diệp Hân thở phào một hơi:

"Ngươi nói vậy thì ta yên tâm rồi !"

Nhìn lại đồng hồ điện thoại một chút Diệp Hân nói:

"Thôi ! Sắp đến giờ lên lớp rồi, ta phải đi đây không muộn mất ! Ngươi cũng vậy, Lâm Vũ ! Nghỉ việc xong cũng phải tìm một công việc đàng hoàng tử tế đấy nhé !"

Lâm Vũ nghe xong cũng hơi lúng túng, bản thân từ trước đến nay thân cô thế cô không cha không mẹ nên ít được nhận sự quan tâm như thế này. Chỉ là tại sao nghe xong giống kiểu mẹ già đang dạy con trai quá vậy ?! Nghĩ nhiều cũng thấy chán, Lâm Vũ thở dài một hơi:

"Haizz ! Cảm giác như ngươi đang muốn làm mẹ ta vậy !"

Giọng Diệp Hân từ đằng xa vọng lại:

"Để ý nhiều chi tiết như vậy làm gì ? Sống giản đơn là được Lâm Vũ à !! Thôi nhé ! Ta đi trước, chiều gặp nha !"

Rồi vẫy vẫy tay chào tạm biệt trước khi lên xe buýt. Lâm Vũ như ngộ ra được điều gì, cũng mỉm cười vẫy tay chào tạm biệt rồi thầm tự nhủ:

"Đúng vậy, suy nghĩ phức tạp làm gì ! Từ giờ cứ nước đến thì đê đỡ, giặc đến thì tướng ngăn thôi !"

Liếc nhìn bảng thông số tỷ lệ đang hiện ra trước mắt. Lâm Vũ cũng biết, chính mình bây giờ cũng đã có năng lực để nói câu này

Chào tạm biệt Diệp Hân xong, Lâm Vũ cũng bắt tay vào kế hoạch của bản thân, đi xuống nhà để xe, Lâm Vũ lập tức đi đến bên chiếc xe Ngũ Lăng Hồng Quang để đi đến nơi mình làm. Trên đường đi vì khá buồn chán nên Lâm Vũ tiện tay mở bảng thông số tỷ lệ của chiếc Ngũ Lăng Hồng Quang nhà mình

-Tính danh: Ngũ Lăng Hồng Quang

-Phân loại: xe hơi

-Bảng số xe: Quảng Đông xxxxxx

-Trạng thái: Bình thường

-Báo hỏng, xác suất: 6%

-Nổ bánh xe, xác suất: 3%

-Lật xe, xác suất: 5%

......

-Allspark khởi động, xác suất: 0.00084%

Lâm Vũ:

"...."

"Cái này là cái quái gì vậy Tiểu tỷ lệ !?"

Lập tức tiến vào trạng thái gia tốc để không gây ra tai nạn, Lâm Vũ hỏi một câu có phần ngớ ngẩn. Điều này khiến Tiểu tỷ lệ phải lập tức trả lời:

"Tên như ý nghĩa, túc chủ"

Lâm Vũ hơi có chút bất ngờ nói:

"Vậy chẳng lẽ..."

Không cần suy đoán thêm, Tiểu tỷ lệ lập tức trả lời:

"Chiếc Ngũ Lăng Hồng Quang này sẽ tiến hóa thành một Transformer, túc chủ"

Lâm Vũ nghe xong phải câm nín vì điều này. Đang định thử kích hoạt trạng thái Allspark của Ngũ Lăng Hồng Quang thì chợt nhận ra mình đang ở trên đường, làm như vậy sẽ gây ra phiền phức không đáng có. Lâm Vũ đành để lại ý tưởng ra sau đầu để tập trung lái xe. Đang đi qua một khu đường lớn trên bảng tin bỗng có hình ảnh hiện lên là một người dẫn trương trình thời sự buổi sáng đang đọc thông tin trước mắt với sự kích động khó có thể kiềm chế

"Xin chào quý vị khán giả, chúc quý vị một buổi sáng tốt lành, ngày hôm nay đài truyền hình XXX xin đưa tới một thông tin chấn động mà chắc chắn quý vị ở đây ai cũng đã nghe qua. Và chúng tôi sẽ cập nhật thông tin chấn động này cho quý vị thưởng thức. Vào ngày hôm qua lúc 10 giờ sáng đã xảy ra hỏa hoạn ở một vài khu dân cư, tưởng như đây sẽ là một cuộc hỏa hoạn thiệt hại lớn về người và của. NHƯNG KHÔNG THƯA QUÝ VỊ !!! Vị siêu anh hùng ấy đã xuất hiện và mang theo luồng ánh sáng trắng đem tất cả những người dân đang mắc kẹt bên trong ra ngoài, không một ai bị thương hay tử vong và thậm chí vị anh hùng ấy còn để lại một bức thư gửi tặng cho các nhân viên cứu hỏa nữa. Chi tiết sẽ được phóng viên XXX của chúng tôi cập nhật ngay tại hiện trường vụ việc...."

"Haha, họ nhăc tới mình rồi à ?" Lâm Vũ cười thầm vì đâu ai biết được vị siêu anh hùng ai cũng đang nhắc tới lại đang ở trong chiếc xe hơi rẻ tiền này và nghe trộm tin tức đâu ? Nói đến việc này thì Lâm Vũ đúng là không lo bị lộ thật, Diệp Hân thì có thể còn phải lo lắng nhưng Lâm Vũ là ai cơ chứ ? Siêu năng lực tốc độ của cậu có thể đạt tới 8 Triệu March, gần đạt tới tốc độ của ánh sáng và suýt nữa mở ra đường hầm xuyên không thời gian. Nếu không phải là kịp thời giảm tốc độ, không chừng Lâm Vũ sẽ soán ngôi Trials và trở thành người xuyên không đầu tiên của thế giới này chứ chả đùa ! Vậy nên muốn biết được bộ mặt của cậu á ?! Nằm mơ đi !

Tiếp tục lái xe tới chỗ làm việc, Lâm Vũ đẩy cửa vào nộp đơn xin việc. Thực ra thì Lâm Vũ còn nhiều cách để thôi việc khác như là không đi làm, nhắn tin với quản lí qua Wechat,..v.v. Nhưng mà tất nhiên, đầu Lâm Vũ thì không bị cửa kẹp, tâm lý cũng rất bình thường nên không hơi đâu mà làm mấy hành động mất não của mấy nhân vật đô thị trong truyện như thế, cứ bình thường đến rồi nộp đơn xin thôi việc là xong !

Khi vào khu quản lí, một người đàn ông dáng dấp hơi gầy, khuôn mặt bình thường, đeo kính đen có vẻ là quản lí. Sau khi đọc xong đơn xin thôi việc của Lâm Vũ, nhẹ nhàng đẩy một chút gọng kính đen của bản thân nhìn Lâm Vũ một cách kỳ quái rồi hỏi:

"Sao đang yên đang lành lại muốn thôi việc vậy Lâm Vũ ?"

Lâm Vũ đáp:

"Xin lỗi quản lý Khương, nhưng hiện tại ta có việc cần giải quyết nên ta sẽ không thể đến đây được nữa. Tiền lương ta cũng không lấy, hôm nay ta đến chỉ để thông báo với quản lí một tiếng thôi, một lúc nữa ta sẽ rời đi"

Quản lí Khương lắc đầu nói:

"Tiền lương ta vẫn sẽ trả cho cậu, vì đây là công sức cậu có được. Nhưng với tư cách là quản lí của cậu lần cuối, ta khuyên cậu đừng nên nghe mấy lời linh tinh trên mạng, siêu anh hùng không thể sinh ra một cách tuỳ tiện như thế được đâu"

Lâm Vũ ngạc nhiên hỏi:

"Tin tức này quản lí cũng biết sao ?"

Quản lí đẩy gọng kính mắt cười cười:

"Sáng nay cũng có mấy người nghỉ việc đến chỗ ta nộp đơn rồi nói muốn đi làm siêu anh hùng gì đó. Sau đó ta tra trên mạng mới ra cái tin tức này. Cậu xem đi"

Nói rồi ông nhẹ nhàng đẩy chiếc điện thoại hướng về phía Lâm Vũ. Lâm Vũ cũng tò mò ngó vào xem thì thấy mấy trang báo đăng lên rất nhiều tin tức kiểu như:

"SỰ KIỆN CHẤN ĐỘNG !!! THE FLASH CỨU NGƯỜI TRONG BIỂN LỬA"

Hay dạng dạng như là:

"THỜI ĐẠI SIÊU NĂNG LỰC ĐÃ TỚI RỒI SAO ? HIỆN TRƯỜNG THE FLASH CỨU NGƯỜI CÙNG CHỮ VIẾT TRÊN TƯỜNG !!!"

Đợi Lâm Vũ đọc xong, quản lí Khương đẩy tiền lương tháng này của Lâm Vũ đến trước mặt cậu rồi tiếp tục nói:

"Mặc dù không biết ý định thực sự của cậu cậu là gì ? Nhưng ta tôn trọng quyết định của cậu"

Lâm Vũ nhận lấy tiền lương cảm động đáp:

"Cảm ơn quản lí Khương ! Tạm biệt ngài !"

Sau khi tạm biệt vị quản lí cũ ,Lâm Vũ âm thầm tăng thêm may mắn cho quản lý Khương trong vòng 1 tháng để ông có thể thăng quan tiến chức, tiện thể trên đường còn tạm biệt vài đồng nghiệp quen biết. Đi ra khu làm việc, Lâm vũ ngoái lại nhìn lần cuối nơi mà cậu và những người trong đó có lẽ sẽ chẳng bao giờ liên quan đến nhau nữa.

Hít mạnh một hơi, Lâm Vũ nói:

"Transformer à ? Nghe có vẻ thú vị đây !"

P/S: Xin lỗi các bác vì mãi hôm nay mới ra chương. Như em đã viết ở phần bình luận thì em vẫn còn là học sinh nên viết truyện sẽ không được như lịch đã định trước. Một lần nữa cảm ơn các bác vì đã luôn ủng hộ truyện của em và em mong sẽ nhận được nhiều bình luận về bộ truyện để em cải thiện trình độ của bản thân trong tương lai. Cảm ơn các bác rất nhiều !

P/S: Kinh nghiệm nhỏ cho ai trong tương lai muốn viết truyện thì đừng như em. Viết quá nhiều chữ sẽ khiến máy các bác lag và các bác cũng sẽ nhanh cạn ý tưởng nữa, các bác nên viết từ 5k đến 6k chữ là ok cho một chương. Ban đầu em không biết nên cứ viết vậy thôi. Giờ thì em hối hận rồi :(((

Bạn đang đọc Xác Suất Điều Khiển Hệ Thống: Tôi Xuyên Qua !!! sáng tác bởi kingcell123
Thông Tin Chương Truyện
Đăng bởi kingcell123
Thời gian
Lượt đọc 2

Các Tùy Chọn

Báo cáo cho QTV
This site is protected by reCAPTCHA and the Google Privacy Policy and Terms of Service apply.