Motip Cũ Nhưng Nó Lạ Lắm
Lâm Vũ ngay sau đó đã quyết định đi mua xổ số để lấy chút tiền đi tiêu sài. Con người cậu cũng không có nhu cầu lớn gì trong chuyện tiền bạc, chỉ cần tầm 5 triệu là đủ.
Nếu hỏi tại sao cậu không đi đánh bài bạc mà kiếm tiền ? Câu trả lời là công dân gương mẫu như Lâm Vũ mà phải đi đánh bạc kiếm tiền á ? Còn lâu !
Sau khi xác định được nơi đến tiếp theo, Hình Chóp lập tức bay thẳng đến nơi gần nhất đang tổ chức sự kiện rút thăm trúng thưởng. Bỗng nhiên đang bay thì Lâm Vũ nói:
"Hình Chóp ! Đỗ tạm xuống một khu nào đó gần đây đi, ta vừa thấy được chuyện thú vị"
Hình chóp liền đáp:
"Đã rõ, Thiếu Chủ"
Chiếc may bay con thoi từ trên không ngay lập tức đáp xuống một nơi không người gần đó. Ngay sau khi máy bay đáp xuống, Lâm Vũ liền nhảy ra khỏi buồng lái rồi vận dụng năng lực siêu tốc chạy ngay đi đến nơi đang xảy ra một vụ cướp sắc trong một con hẻm nhỏ.
Trong con hẻm đó có mấy người thanh niên côn đồ đang bao vậy lại một thiếu nữ với bộ trang phục rất bắt mắt, lũ côn đồ một tay bịt miệng cô ấy và đẩy cổ dựa sát vào tường dưới sự kêu là bất lực của cô gái. Tình huống này...câu chuyện này...Đây rồi ! Anh Hùng Cứu Mỹ Nhân đây rồi ! Kịch bản mà Lâm Vũ vô cùng mong chờ từ khi sở hữu siêu năng lực là đây.
Một tên côn đồ trong đó nở một nụ cười vô cùng biến thái về phía thiếu nữ trước mặt. Hắn nói:
"Cô em đi đâu thế ? Nếu không vội thì đi chơi với bọn anh nhé ! Bọn anh sẽ khiến em sướng lên mây luôn ! Hé hé !!"
Cô thiếu nữ kia vẫn bất lực kêu lên trong tuyệt vọng vì với cái lũ côn đồ trước mặt đang dần áp sát về phía cô. Đúng lúc này có một tiếng nói vang lên trong con hẻm nhỏ
"DỪNG LẠI !! ĐỪNG HÒNG ĐỘNG VÀO CÔ GÁI ĐÓ!!!"
Bọn côn đồ lẫn cô gái đều bất ngờ trước sự xuất hiện của người lạ mặt kia. Vâng ! Đó là Lâm Vũ của chúng ta - người đang đứng trước cửa hẻm với tư thế ngầ.. À mà cũng không ngầu lắm vì lúc này cậu đang trong trạng thái béo nên trông nó chả ngầu tí nào
Bọn côn đồ kia chỉ sửng sốt 1 giây rồi từng tên phá lên cười, một vài tên trong đó còn đe dọa
"Mả mẹ nó tên kia muốn làm anh hùng rơm à ?" Côn đồ A
"Thằng béo này muốn ăn đập rồi đây" Côn đồ B
"Chậc, mất hứng thật ! Đập tên đó một trận rồi ra khỏi đây thôi" Côn đồ C
Từng lời của mấy tên côn đồ hiện rõ lên sự khinh thường đối với Lâm Vũ khiến Lâm Vũ rất tức giận nhưng cái khiến cậu tức giận ở đây là bản thân bị chê là béo, cậu chỉ biến hình nên mới béo thôi chứ mà để lộ cơ thể thật thì nhìn cậu còn menly hơn ông già nhà chúng nó ấy chứ
"Đậu xanh nó, cha mẹ tụi bây ở nhà không dạy là ra ngoài đường đừng chê người béo vì chúng nó có khi rất nguy hiểm à ?" Lâm Vũ nói
"Á à thằng này láo !" Côn đồ A
"Dăm ba thằng anh hùng rơm như mày ngoài đường tao gặp đầy" Côn đồ B
"Anh em lên chơi nó !" Côn đồ C
Tụi côn đồ nghe xong lời của Lâm Vũ liền nóng máu và lao vào hội đồng cậu, nhưng rất tiếc người đứng trước mặt chúng không phải là người thường mà là một siêu năng lực giả, chỉ với một chút năng lực của siêu tốc đã đủ để Lâm Vũ tẩn lũ thanh niên côn đồ này ra bã. Lũ côn đồ ngày thường chỉ có thể bắt nạt kẻ yếu, lại không thường xuyên rèn luyện cơ thể nên rất nhanh bị Lâm Vũ cho mỗi thằng 1 đấm đo đất.
Ngay sau khi Lâm Vũ xử lý xong lũ côn đồ cậu liền tiến đến chỗ của cô gái mắt đang toát ra ánh sao vì hành động vừa nãy của cậu không khác gì các đại hiệp trong mấy truyện tiểu thuyết rồi nói:
"Chào ! Em gái không sao chứ ? Giờ này đang là giờ học mà tại sao em gái lại đi vào cái ngõ vắng vẻ này ?"
Cô gái vẫn còn chưa hoàn hồn sau vụ việc vừa rồi nên hơi ngập ngừng đáp:
"Tôi..tôi không sao"
Ngừng một chút, cô gái hít một hơi sâu rồi nói tiếp:
"Mà tôi không phải là học sinh, tôi đi qua chỗ này vì nó là đường tắt để đến lễ hội Cosplay ở gần đây mà tôi muốn tham gia"
Lâm Vũ nghe vậy cũng chú ý đến ngoại hình của cô gái; cơ thể nhỏ nhắn xinh xắn, khuôn mặt trái xoan, đôi mắt xanh lam, bờ môi căng mọng và mái tóc dài mượt mà cùng với bộ đồ thủy thủ theo phong cách Nhật Bản. Đây quả thật là bộ đồ đi Cosplay rồi, tuy vậy nhưng mà Lâm Vũ vẫn nhắc nhở
"Ừ thì cô không phải là học sinh, vậy cô cũng thừa biết là đi vào một con hẻm vắng này mà lại còn đi một mình thì nó cũng vô cùng nguy hiểm. Nếu hôm nay không phải là có tôi thì kết cục của cô là gì cô có biết không ? Con gái bây giờ ra ngoài đường là phải biết bảo vệ bản thân...bla..bla"
Giữa lúc mà Lâm Vũ còn đang mải mê giảng đạo lý thì một câu nói của cô gái đó khiến cậu câm nín
"Thực ra thì... tôi không phải con gái"
...
...
"Hả ?!" Lâm Vũ sửng sốt
Cậu lập tức nhìn lại ngoại hình của cô gái mà Lâm Vũ nói chuyện nãy giờ; cơ thể nhỏ nhắn xinh xắn, khuôn mặt trái xoan, đôi mắt xanh lam, bờ môi căng mọng và mái tóc dài mượt mà cùng với bộ đồ thủy thủ theo phong cách Nhật Bản...nhưng khoan đã, đến bây giờ Lâm Vũ mới để ý hầu kết của "cô gái "này hơi nhô và giọng nói có phần trung tính. Lâm Vũ liền ngộ ra là bản thân đã bị vỡ mộng làm anh hùng rồi, nhân vật chính nhà người ta ra ngoài đường cứu thì toàn là gái đẹp gái xinh, kém nhất thì cũng là cứu phải một tên nhà giàu nứt khố đổ vách nào đó rồi sau đó con đường thăng tiến cứ thế mà lao nhanh như tên lửa.
Nhìn lại cậu thì sao ? Cứu phải một trapboy ? Chắc có nằm mơ Lâm Vũ cũng không nghĩ tới tình huống này. Đang suy nghĩ mông lung thì cô g... à không là chàng trai trước mặt Lâm Vũ tiếp tục nói:
"Vừa nãy tôi có định hét lên để cho mấy tên kia sợ mà bỏ chạy rồi. Ai ngờ là bọn chúng lại bịt miệng tôi lại cơ chứ"
Mấy tên côn đồ nãy giờ nằm dưới đất nghe mà cũng giật cả mình, chả nhẽ chúng vừa định chơi gay à ? Nghĩ thôi mà đã thấy lạnh cả háng rồi.
Lâm Vũ nhìn lại từ đầu đến chân của tên trapboy này, trong đầu tự dưng hiện lên một hình ảnh
"Một vị họa sĩ nào đó đã từng nói..."
Nhưng cũng ngay lập tức lắc đầu
"Không không không ! Nghĩ nghiêm túc nào !"
Loại bỏ mấy suy nghĩ vớ vẩn ra khỏi đầu Lâm Vũ nói:
"Vậy tên của cậu là gì ?"
Nói đến đây chàng trai trapboy của chúng ta lại lộ ra mắt ánh sao đáp lại:
"À đúng rồi, tôi tên là Bạch Mộng, anh trai tên là gì vậy ? vừa nãy võ công của anh cao cường thật đó, anh tập ở đâu vậy ?"
Lâm Vũ nghe xong cũng ậm ừ trả lời:
"Tôi tên là Lâm Vũ, còn về cái võ công ý hả ? Ờ thì tôi cũng có rèn luyện một chút ấy mà. Kiểu như tập một chút võ nghệ gì đấy"
Bạch Mộng thấy Lâm Vũ không muốn trả lời thêm thì nhanh trí chuyển chủ đề:
"Vậy sao giỏi thật đấy ! Vậy anh trai kết bạn với tôi đi, tôi có mã Wechat đây nè !"
Vừa nói Bạch Mộng vừa lôi trong túi ra một chiếc điện thoại rồi đưa mã Wechat cho Lâm Vũ, Lâm Vũ cũng không ngại có thêm một người bạn cho dù là sở thích của người bạn này hơi dị một chút. Cả hai quét mã kết bạn rồi bỏ mặc lũ côn đồ còn đang nằm dưới đất tạm biệt nhau ra về.
Lâm Vũ sau đó cũng thuận lợi mua được mấy chiếc vé xổ số rồi sử dụng "Vô Hạn Thăng Duy" thăng cấp chiều không gian cấp 4 rồi hạ xuống chiều không gian cấp 3 để tiến vào chiếc máy bay Hình Chóp đang đợi mình trong một con hẻm, lúc này trong một không gian sâu thẳm nào đó Tiểu tỷ lệ bỗng thở dài một hơi
"Haizz..."
Lâm Vũ hỏi:
"Tiểu tỷ lệ ? Có chuyện gì mà lại thở dài vậy ?"
Tiểu tỷ lệ đáp:
"Không có gì đâu túc chủ, cậu nghe nhầm rồi"
Lâm Vũ cũng không truy cứu thêm nữa, khi nào Tiểu tỷ lệ muốn nói thì sẽ nói cho cậu biết. Cơ mà nghĩ đến việc sáng hôm nay, Lâm Vũ cũng không nhịn được mà thở ra một hơi
"Haizz..."
Tiểu tỷ lệ trong đầu lại lên tiếng nói:
"Túc chủ không cần phải nghĩ về việc đấy, vô hạn vũ trụ, vô hạn xác suất. Túc chủ chỉ tương đối đen đủi mà thôi"
Lâm Vũ bất đắc dĩ nói với Tiểu tỷ lệ:
"Tôi nghi ngờ cô đang cà khịa tôi đó Tiểu tỷ lệ"
Tiểu tỷ lệ lập tức đáp trả:
"Không hề, túc chủ nghe lầm rồi"
Lâm Vũ nói nhiều cũng mệt chả muốn đôi co với Bàn Tay Vàng của mình nữa nên liền quay đầu ra ngắm phong cảnh. Hình Chóp vẫn thực hiện trách nhiệm là đưa cậu thiếu chủ nhà mình về nhà mà không gây ra sự phiền toái nào. Chiếc tàu con thoi tàng hình tiếp tục bay về căn hộ của Lâm Vũ.
Đăng bởi | kingcell123 |
Thời gian |