8 : Thần Long Giáo.
Liên tục nhảy qua các mái nhà trong kinh thành, Lạc Âu vừa thoáng đề phòng xung quanh vừa trao đổi với hệ thống. - Hệ thống, chức năng Hậu cung dùng để làm gì ? Ting. Chức năng Hậu cung là chức năng đặc biệt nhất của hệ thống, một tiểu thế giới sẽ được hệ thống tạo ra trong cơ thể kí chủ. Ngài có thể đưa những người phụ nữ đã có quan hệ với mình vào đó, đem họ theo bên cạnh ngài mãi mãi. Hạn chế duy nhất chính là những cô gái đó chỉ có thể vào chứ không thể ra, ít nhất trước khi ngài trở thằng người thắng sau cùng là không thể. Nghe hệ thống giải thích khiến Lạc Âu hưng phấn vô cùng, trước giờ hắn luôn lo lắng nếu phát sinh quan hệ với các cô gái trong thế giới mình đến thì phải làm sao. Chẳng lẽ bỏ họ lại đợi hắn chiến thắng rồi trở về đón họ, ai mà biết đến lúc đó đã qua bao nhiêu năm rồi. Thời gian quá dài thì cảnh còn người mất ah !! Nay đã có cái hậu cung di động này thì Lạc Âu đã có thể yên tâm 120 % để cưa gái rồi, dù sao đã là hậu cung thì không thể chỉ có một người đúng không ? - Ưm !! Trong lúc Lạc Âu đang yy về tương lai tươi sáng của ình thì Hoa Xuân trong ngực khẽ cựa quậy, hóa ra cô gái nhỏ đã tỉnh dậy rồi. Lạc Âu dừng lại thả Hoa Xuân xuống, cô bé này tỉnh lại rất đúng lúc ah. - Muội tỉnh rồi à ? Cảm thấy thế nào ? - Ừm, muội...không sao. Hoa Xuân nhăn nhăn nhó nhó trả lời, tiếng nói nhỏ như muỗi kêu. Cô vân vê góc áo, mặt cúi gằm xuống như đứa nhỏ làm sai chuyện. Lạc Âu nhìn mà không kìm được dùng tay sờ lên đầu cô, vò vò mái tóc óng ả. Thiệt là kawaii mà.( viết đúng k nhỉ ? ) - Giao mụ này cho muội, huynh giải quyết bọn chuột nhắt này đã rồi mình tâm sự sau. Giao Tuyên Từ thái hậu cho Hoa Xuân, lúc này vì để yên tĩnh hắn đã đánh ngất bà ta. Thiệt là, nói lắm thế. - Này, các ngươi định lén theo bọn ta đến đâu nữa. Lạc Âu nhìn một vòng rồi nhàn nhạt nói. Âm thanh không lớn nhưng vang vọng khắp cả một khu vực, kèm theo đó là một luồng khí thế bễ nghễ thiên hạ bùng nổ ra. Bá vương cửu thức. Dẫn động thiên địa vương khí vào trong công kích bản thân, trấn áp kẻ thù. Lạc Âu lúc này như hóa thân thành thiên địa vương giả, mái tóc không gió tự bay, vẻ mặt lạnh nhạt, ngạo thị thế gian. - Vù !!! Đáp lại hắn là hơn chục thanh ám khí bắn đến từ bốn phương tám hướng, theo sau còn có vô số đạo kình phong tạo thành thế công liên hoàn. - Hừ. Bọn chuột nhắt. Lạc Âu hừ lạnh đầy khinh thường, mấy thứ này với hắn vô dụng thôi. Trích tinh bạch huyền thủ. Hai tay Lạc Âu hóa thành vô số thủ ảnh bạch sắc va chạm với những ám khí kia, nội lực vận chuyển theo một quỹ tích kì ảo triệt tiêu tất cả lực lượng từ những thanh ám khí. Đến khi Lạc Âu thu tay về thì chúng đã nằm gọn trong tay hắn. - Trả lại đồ cho bọn ngươi này ! Khẽ vung tay phóng lại những thanh ám khí về phía mấy đạo kình phong. Chúng dễ dàng xuyên qua những đòn công kích kia rồi bay vút vào màn đêm. Tuy nhiên dường như Lạc Âu đã đánh giá thấp trình độ bọn người này, mấy thanh ám khí bay vào đi thì như trâu xuống biển, chẳng còn một tí tăm hơi. - Vẫn không chịu ra sao ? Cau mày nhìn về phía màn đêm, Lạc Âu nhàn nhạt lên tiếng. Mặc dù khá bất ngờ về thực lực người đến lần này nhưng hắn vẫn không nao núng, bản chất của một diệt thần sư chính là mấy tên cuồng chiến đấu mà, kẻ đến thực lực càng mạnh chỉ càng làm hắn hưng phấn thôi. Hơn nữa, hắn không tin tại thế giới này lại có người có thể uy hiếp hắn. Quyền năng của hắn tại thế giới võ hiệp này đã gần như vô địch rồi, dựa theo cách nói của hắn là :Ka chấp ! - Bày trận. Hoa Hạ tổ long, giáng trần hiện thế , trảm diệt yêu ma, duy ngã độc tôn. ( tiếng Hán, tác giả dịch sẵn ) Trong lúc Lạc Âu đang do dự có nên làm chút gì để bọn này chui ra không thì một giọng nói bất chợt vang lên từ bên trái, sau đó lần lượt có một đám hắc y nhân xuất hiện bao quanh hắn, chúng quỳ xuống giơ cao lên tay mình lắc lắc rồi ngâm nga mấy câu khó hiểu. Theo từng câu chú, một đồ án dần lan rộng ra theo từng câu khấn của chúng rồi kết thành một đồ trận lam sắc. Dường như đây là một kết giới nào đó, Lạc Âu đoán vậy vì trong cửa hang hệ thống hắn cũng từng thấy mấy món đạo thuật giống vậy. Đồ án hình thành, một cột sáng bỗng nhiên từ trên trời chiếu xuống, bên trong cột sáng thân hình Lạc Âu, Hoa Xuân và thái hậu mờ dần rồi biến mất.
Lạc Âu nhìn thấy cảnh vật xung quanh ba người đã biến đổi, không còn là trên mái nhà cao gió lạnh nữa, mà đã trở thành một vùng chiến trường đẫm máu đầy rẫy xác chết. Có xác người, xác ngựa và vô số binh khí bị hư hại. Bầu trời thì là một màu huyết sắc yêu dị, oán khí bốc lên ngút trời. Lạc Âu thầm than một tiếng thất sách, chỉ vì một chút tò mò mà để mọi chuyện trở nên rắc rối hơn rồi. Haizz !! - Lạc Âu ca, muội sợ !!
Hoa Xuân như con nai nhỏ bị kinh sợ từ sau kéo kéo áo hắn. Quay người lại cho cô một nụ cười đáng tin nhất nhằm xoa dịu Hoa Xuân, Lạc Âu kiên định nói. - Không sao đâu ! Mọi chuyện để huynh lo. Nhìn nụ cười của Lạc Âu, Hoa Xuân thấy ấm áp vô cùng. Cô gật đầu một cái thật mạnh. - Ân, muội tin huynh. Khẽ mĩm cười, Lạc Âu quay người lại.
Ầm !! Phía trước hắn hơn ngàn mét, một vụ bạo tạc xuất hiện. Khói bụi mù mịt, các tàn chi nhân loại bị bắn tung bay khắp mọi nơi. Gra e e e... Từ trung tâm vụ nổ, một tiếng kêu quái dị vang lên. Nheo mắt nhìn vào đó, Lạc Âu dần thấy bóng dáng một con quái dài dài vật xuất hiện. Nhớ đến mấy câu chú của bọn người kia, Lạc Âu giật mình. - Chẳng lẽ là rồng Khựa ? Khói bụi tan đi, con quái vật đã hiện rõ ra trước mắt hắn. Nó có một tấm thân nhớp nháp đỏ au như máu, không có tứ chi và tứ quan, chỉ có một cái miệng to lớn đang chảy đầy nước dãi nhìn về phía hắn. Nhìn mà phát tởm. - A đù. Đây mà là rồng cái beep, giống con đỉa hơn. Nhìn cái con quái dị hợm đang gầm thét trước mặt mình, Lạc Âu bỗng dưng nhớ đến một câu nói nổi tiếng mà trước đây hắn đọc được trong một bộ tiểu thuyết Khựa. " Thiên thượng địa hạ, duy đỉa độc tôn ". Có lẽ, đây mới là hình dạng thật của rồng Khựa, Đỉa Long.
Đăng bởi | Cẩuca |
Phiên bản | Convert |
Thời gian | |
Lượt đọc | 15 |