Đoạt xá
Trên hư ảnh màn hình hệ thống, hiện lên hình ảnh một súng máy sáu nóng đen nhánh toả ra sát khí đằng đằng.
Bất quá hiện tại Tô Mộc bị trói chặt toàn thân không thể cử động, còn bị hai đại hán giữ chặt, làm sao cầm nổi khẩu M134 này a?
Lúc này, phía xa xa một người chạy lại, đối với đám đông hét lớn: "Pháp sứ ở kinh thành tới, là A Diên, A Lao trở về!"
Đám đông nghe thấy được nhao nhao lên.
"Pháp sứ kinh thành tới?"
"Vậy là đúng rồi, còn một thánh nữa sẽ tổ chức khai linh a, A Diên và A Lao trở về hẳn là để lựa chọn người ưu tú mang đi."
"Mau trở về a!"
Đám đông chen lấn chạy về thôn.
Cao Cái Nhi lập tức đi đến bên người hai đại hán, mặt đầy chính khí nói:
"Hai vị, bây giờ chưa lập tức xử giết Tô Mộc, vậy để nghịch đồ này cho ta tạm thời giam giữ, kẻ này làm Cao gia chúng ta xấu mặt, ta cần mang hắn về trước gia quy xử trị, sau pháp quốc xử trảm. Các ngươi cứ yên tâm về bẩm báo với thôn trưởng."
Hai đại hán mặt mũi hiền hoà nở nụ cười:
"Ha ha, bọn ta tin tưởng nhân phẩm Cao huynh, ngươi cứ manh hắn về."
"Bọn ta đến gặp mặt pháp sứ kiểm trắc pháp căn, Cao huynh mang tội đồ này về nhà, sau đó nên mau tới kiểm trắc."
Cao Cái Nhi chắp tay tươi cười: "Đây là tất nhiên, đây là tất nhiên."
Người dân xung quanh bộ dáng cũng tin tưởng Cao Cái Nhi, không có dị nghị gì.
Tô Mộc thấy một màn này cũng không kinh ngạc. Bởi vì Cao Cái Nhi hai mươi tuổi mà đã tu luyện đến cảnh giới Tụ Khí tầng 7, trong thôn, hắn là người có cảnh giới cao thứ ba, xếp sau một trung niên Tụ Khí tầng 8 cùng thôn trưởng Tụ Khí tầng 9.
Cao Cái Nhi là người có pháp căn hiếm hoi trong thôn, lại trẻ tuổi, cùng thế hệ không có người nào bằng hắn, tương lai tiền đồ bất khả hạn lượng.
Hắn là hồng nhân trong thôn, được nhiều thiếu nữ ái mộ, là người nắm chắc hi vọng đi đến pháp điện tại kinh thành tu luyện, nghe nói tư chất của hắn dường như cao hơn cả những tiền bối trước kia của thôn.
Bởi vậy, không ai nghĩ Cao Cái Nhi sẽ phản bội, bị người gièm pha, hoặc bắt giữ lại, ảnh hưởng đến tiền đồ.
Đợi mọi người rút lui hết, Cao Cái Nhi đi đến gỡ lỏng dây trói cho Tô Mộc, cười nói: "Đệ không cần giả ngất nữa, ta biết đệ đã tỉnh."
Tô Mộc ngẩng đầu lên, mặt không biểu tình, lạnh nhạt hỏi: "Ngươi làm vậy là có ý gì?"
Cao Cái Nhi vỗ vai hắn: "Hiền đệ nói như vậy, hẳn trong tâm ngươi ca ca là một kẻ xấu a."
Hắn chắp tay sau lưng thở dài: "Kỳ thực đệ hiểu lầm. Trước đây ta luôn lạnh lùng tàn nhẫn với đệ, chằng qua là vì muốn rèn luyện đệ mà thôi. Đều là huynh đệ ruột thịt, chẳng lẽ ta còn muốn đẩy đệ vào chỗ chết? Yên tâm đi, lần này ta sẽ giúp đệ thoát chết."
Tô Mộc không quan tâm lời an ủi của hắn, nhưng mặt vẫn mừng rỡ, gạt ra một nụ cười: "Vậy cảm tạ ca ca."
Khách khí vài câu, Cao Cái Nhi đưa Tô Mộc về Cao gia. Vào nhà, hắn cởi trói cho Tô Mộc, dẫn Tô Mộc đi đến một gian mật thất dưới lòng đất.
Tô Mộc thầm đề phòng, trong Cao gia có bảy tám hộ vệ, đều là võ giả võ công cao cường, lại thêm Cao Cái Nhi là pháp sĩ, hiện giờ nếu bỏ chạy sẽ làm lớn chuyện sẽ không tốt.
Tô Mộc không tin Cao Cái Nhi lại tốt như vậy, trong này chắc là có ẩn tình.
Bởi vậy hắn đi theo đối phương, để xem tên ca ca độc ác này định giở trò gì.
Tô Mộc không sợ hãi đối phương chút nào, theo hắn biết, dù là võ giả hay là pháp sĩ tu vi Tụ Khí, thân thể dù rèn luyện cứng cáp nhưng vẫn y nguyên là thân thể máu thịt.
Không thể chống lại được thần khí Galting!
Nhìn cánh cửa mật thất đen nhánh trước mắt, Tô Mộc nhịn không được hỏi: "Ca ca, nơi này là nơi nào?"
Cao Cái Nhi nghiêm nghị nói: "Đệ chớ hỏi nhiều, phụ thân ở bên trong, đệ đi vào, phụ thân có mắng chửi thậm tệ cũng phải cố chịu. Bởi vì lần này đệ phạm sai lầm rất lớn!"
Tô Mộc cảm thấy kỳ quái, nhưng cũng không nói gì thêm mà đi vào.
Bên trong, chỉ thấy một trung niên nhân ngồi tại một bàn trà.
Chính là phụ thân hắn, Cao Lỗ Lỗ.
Cao Lỗ Lỗ chỉ ghế đối diện, lạnh lùng nói: "Ngồi xuống!"
Tô Mộc vừa muốn đi tới, bên tai chợt vang lên âm thanh Mị Châu: "Công tử, không thể đến gần, cái ghế này rất kỳ quái, ẩn chứa linh lực nồng đậm."
Tô Mộc dừng chân lại, chắp tay cung kính nói: "Phụ thân, cảm ơn ngài đã để đại ca cứu ta về, ngài muốn gặp ta là có chuyện gì?"
Cao Lỗ Lỗ chỉ tay vào ghế, sắc mặt lạnh lùng, lặp lại lần nữa: "Ngồi xuống."
Tô Mộc nói: "Hài nhi phạm tội lớn, không có tư cách ngồi cùng bàn với phụ thân. Hài nhi... hài nhi hổ thẹn, làm xấu mặt Cao gia a..."
Vừa nói Tô Mộc vừa nâng tay áo lau mắt không có một giọt nước mắt.
Âm thanh Cao Lỗ Lỗ mềm xuống: "Ngươi không còn cứng đầu biết nghĩ như vậy là tốt. Ở đây là trong nhà không có người ngoài, ngươi có thể yên tâm ngồi xuống."
Tô Mộc hơi do dự, sau rồi dứt khoát ngồi xuống ghế.
Nét mặt Cao Lỗ Lỗ đang căng thẳng lạnh lùng chợt giãn ra, nở nụ cười: "Ai, nhi tử à, mặc dù ngươi làm sai nhưng phụ thân không trách ngươi, dù sao trong nhà ta chỉ có hai nhi tử, còn trông chờ các ngươi chấn hưng gia tộc đây."
"Ngươi thấy đấy, nếu chỉ có ca ca ngươi thì hơi đơn độc lẻ loi, nếu có ngươi phụ tá thêm thì không phải càng tốt sao?"
Tô Mộc gật đầu: "Hài nhi hiểu, vậy ý sư phụ là..."
Cao Lỗ Lỗ trịnh trọng nói: "Ta sẽ giúp ngươi có pháp căn, có thể tu hành!"
Tô Mộc hơi giật mình. Trước đây hắn chưa từng kiểm trắc xem bản thân có pháp căn hay không, bởi vì... ở trong thôn không có cách nào kiểm trắc cả. Chỉ có pháp sứ của kinh thành đến mang theo bảo vật Lục Căn Khí, mới có thể xem được người nào đó có pháp căn hay không.
Bởi vậy muốn biết bản thân có pháp căn hay không, chỉ có thể tu luyện. Thêm vào vô số tài nguyên quý giá...
Ở trong thôn, thế hệ trẻ tuổi lần này ra được tận ba người có pháp căn.
Cao gia nhà hắn có Cao Cái Nhi tu luyện được đã là thiên đại hỉ sự, Tô Mộc lại là con thứ, không được quyền tu luyện.
Dù vậy, cũng không ai nghĩ hắn có pháp căn, bởi người có pháp căn một ngàn có một, nếu trong một nhà cả hai huynh đệ đều có pháp căn, vậy sẽ là một chuyện động trời.
Quá khó tin.
Tô Mộc giả bày ra nét mặt hồ hởi: "Thật sao? Cảm tạ phụ thân, cảm tạ phụ thân!"
Cao Lỗ Lỗ gật đầu hài lòng: "Sự tình cấp bách, ta cần phải nhanh chóng truyền thụ cho ngươi, để ngươi lập tức cùng ca ca đi gặp pháp sứ. Bây giờ ngươi ngồi im, thả lỏng tinh thần, không nên khánh cự."
Từ đỉnh đầu Cao Lỗ Lỗ, bay ra một chùm ánh sáng màu trắng, bay đến đầu Tô Mộc.
Mị Châu hốt hoảng hét lên: "Cẩn thận, hắn muốn đoạt xá chủ nhân."
Trong tay Tô Mộc không biết từ khi nào đã xuất hiện một vật thể to lớn, sáu ống sắt đen kịt bắt đầu xoay nhẹ.
"Hửm? Cái này..." Từ chùm ánh sáng kia phát ra âm thanh Cao Lỗ Lỗ, chưa kịp đợi hắn nói hết...
Xoạch xoạch...
Sáu ống sắt đen kịt xoay tròn, từ bên trong loé lên tia lửa.
Rẹt rẹt!
Một loạt âm thanh kỳ dị vang lên, hắc mang bay đến như tia chớ, chùm ánh sáng lập tức thủng lỗ chỗ, từ bên trong phát ra âm thanh Cao Lỗ Lỗ rên rỉ.
Truyện Xuyên Đến Xích Quỷ Tu Tiên tại TruyenYY đã đến chương cuối. Hãy nhấn vào nút Theo Dõi để được nhận thông báo khi có chương mới nhé! Chúc đạo hữu có những giây phút vui vẻ tại YY Giới.
Đăng bởi | tuctien |
Thời gian | |
Lượt đọc | 5 |