Chương 8 : Hút Độc
Sau năm phút di chuyển với tốc độ cao trong rừng, lúc này Hàn Thiên vẫn ngoan ngoãn nằm trong vòng tay thiếu niên chưa có tỉnh lại, còn thiếu niên đang ôm Hàn Thiên ngẩng đầu nhìn lên phía trên một vách núi đá dựng thẳng đứng khá cao.
Mà phương hướng ánh mắt thiếu niên hướng tới chính là độ cao khoảng ba mươi mét phía trên vách núi đá, ở đó có một mỏm đá hơi nhô ra khác với những chỗ khác, nhìn kĩ hơn sẽ phát hiện mỏm đá đó giống như lối vào của một cái động phủ.
Có lẽ nơi đó là động phủ của thiếu niên, đồng thời ánh mắt của thiếu niên đã nói rõ vấn đề, “hắn” muốn ôm Hàn Thiên leo lên độ cao ba mươi mét đi vào động phủ.
Nếu có người khác ở đây chứng kiến “ý muốn” của thiếu niên sẽ chửi thiếu niên là kẻ điên, bởi vì vách đá này ngoại trừ dựng thẳng đứng ra nó không có một gốc thực vật nào bám rễ, bề mặt vách núi đá càng không có nhiều địa phương có thể đặt chân.
Với địa hình như vậy dám ôm một người leo lên núi đá cùng với tự sát không khác bao nhiêu, nói thật có là cao thủ võ lâm trong tình trạng không ôm theo ai cũng khó mà leo lên được độ cao ba mươi mét ở núi đá này.
Việc thiếu niên muốn làm căn bản không thể làm được, trừ phi khinh công của thiếu niên bá đạo tới mức không cần điểm tựa chân thực mà có thể dựa vào gió hay không khí để thi triển khinh công, thế nhưng một thiếu niên thoạt nhìn mười lăm tuổi có thể có được trình độ khinh công lợi hại như vậy sao?
Đừng nói một thiếu niên mười lăm tuổi, kể cả những vị võ đạo tông sư cũng khó mà làm như thế a, khinh công chứ không phải phi hành a, nói không quá chứ số người có thể dùng không khí làm điểm tựa thi triển khinh công trên toàn Thiên Vũ Đại Lục chắc chắn không vượt quá trăm người.
Và trong trăm người đó chưa chắc đã có mười người trong tình trạng ôm theo một người vẫn có thể dùng không khí làm điểm tựa thi triển khinh công như bình thường.
Bất ngờ chính là… trong những người làm được kia lại có một người là thiếu niên này.
Thiếu niên giống như bỏ qua tất cả định luật vật lí ôm lấy Hàn Thiên đạp nhẹ một cái xuống mặt đất nhảy lên được khoảng năm mét, sau đó thiếu niên liên tục lợi dụng không khí làm điểm tựa đạp thêm mấy cái liền xuất hiện trên mỏm đá.
Mỏm đá khá nhỏ, lại phải ôm Hàn Thiên nên thiếu niên chỉ có thể đứng trong tư thế nhón chân chỉ dùng năm đầu ngón chân phải giữ thăng bằng còn chân trái hơi cong lên, dù vậy thiếu niên vẫn không có chút mất thăng bằng nào, “hắn” đứng ở đó cứ như trên đất bằng.
Động tác này, quá đẹp mắt, thiếu niên cứ như vậy phong khinh vân đạm liền làm được điều mà nhiều người cho rằng không thể rồi, đáng tiếc không có ai ở đây chứng kiến cảnh vừa rồi, nếu không thiếu niên nhất định sẽ nổi tiếng khắp Thiên Vũ Đại Lục chỉ sau một đêm.
Tiếp theo thiếu niên dùng một tay khẽ vòng qua eo ôm Hàn Thiên, tay còn lại “hắn” gõ nhẹ vào vách đá.
-Ầm ầm ầm….
Liên tiếp là những âm thanh đất đá rung động vang lên, vách đá khẽ di chuyển sang một bên mở ra một lối vào nho nhỏ dẫn tới một cái động phủ nằm trong rộng khoảng ba mươi mét vuông, cao hai mét, dư sức để hai người cùng tiến vào.
Đợi lối vào mở ra hoàn tất thiếu niên ôm Hàn Thiên đi vào động phủ, lại phất tay chưởng một chưởng lên một ngọn đuốc được treo sẵn trên tường động phủ, ngọn đuốc sáng lên chiếu rọi cả động phủ, theo đó lối vào động phủ một lần nữa được đóng lại.
Trong động phủ không có nhiều vật dụng nên thiếu niên không cần sửa soạn gì đã có chỗ trống đặt Hàn Thiên nằm xuống, đống y phục vẫn che đậy hoàn toàn cơ thể nữ nhân của Hàn Thiên chỉ để lộ ra một cánh tay nhỏ nhắn, nam nữ thụ thụ bất thân thân a.
Lúc này nhìn qua khuôn mặt Hàn Thiên hơi ửng hồng, hơi thở khá dồn dập, thân nhiệt tăng cao, thiếu niên liền biết Hàn Thiên bị trúng độc, chỉ không biết Hàn Thiên trúng phải là độc gì.
Bất quá đối với cao thủ như thiếu niên trúng độc gì không phải vấn đề quan trọng, gần như tất cả các loại độc trên thế giới thiếu niên đều có thể dùng nội lực bức ra được, có điều vẫn nên tranh thủ thời gian khử độc, nếu không Hàn Thiên rất có thể sẽ gặp phải di chứng.
Có quyết định, thiếu niên không nghĩ nhiều nữa đưa tay phải nắm lấy cổ tay Hàn Thiên bắt mạch, sau ba giây thiếu niên lẩm bẩm:
-Tam Thải Ngư Độc, không biết là ngươi xui xẻo hay may mắn mà lại gặp được hai loại kì ngư trong vòng một ngày. Bất quá Tam Thải Minh Ngư sẽ không tấn công người vô cớ, có lẽ ngươi thấy nó giống Thất Thải Tiên Ngư đưa tay ra bắt nên nó mới phản kích a.
-Muốn giải quyết Tam Thải Ngư Độc có chút rắc rối, đắc tội rồi.
Nói xong thiếu niên hơi vén y phục lên để lộ ra phần bụng trắng nõn mềm mại của Hàn Thiên, sau lần được tẩy kinh phạt tủy vốn dĩ da thịt Hàn Thiên rất hoàn mỹ thì lúc này trên bụng lại có một lỗ thủng nhỏ.
Phần da thịt xung quanh lỗ thủng từ trắng nõn đã biến thành ba màu hồng, vàng, xanh dương lẫn lộn, nhìn qua không xấu mà còn có phần độc đáo đẹp mắt, nhưng thực tế phần da thịt đó đã bị độc của Tam Thải Minh Ngư làm cho hư thối, may mắn thiếu niên trước đó đã có suy đoán nên trên đường không có chạm vào khu vực trúng độc.
Sau đó thiếu niên cúi người xuống dùng miệng hút độc tố ra ngoài, Tam Thải Ngư Độc không thể dùng nội lực bức ra được, càng dùng nội lực tác động vào chỉ khiến Tam Thải Ngư Độc lan nhanh ra mà thôi, nếu không thiếu niên sẽ không “lợi dụng” Hàn Thiên ngất xỉu mà “hôn” lên bụng người ta, "hắn" là một nam nhân sống rất có nguyên tắc.
-Phụt….
-Ưhm….
Theo từng chút một Tam Thải Ngư Độc được thiếu niên hút ra ngoài, Hàn Thiên đang trong tình trạng ngất xỉu không biết gì cả khẽ kêu lên, đến bây giờ thiếu niên đã biết Hàn Thiên căn bản là giả câm giả điếc, không, phải nói là từ lúc Hàn Thiên bị Tam Thải Minh Ngư tấn công lúc tắm “hắn” đã biết rồi.
Bất quá thiếu niên thật sự không quan tâm tới vấn đề này lắm, đối với "hắn" có Thất Thải Tiên Ngư ăn là được rồi, nói hay không nói không phải chuyện gì quan trọng.
Cứ như thế được thiếu niên dùng miệng hút độc, năm phút sau rốt cuộc ba loại màu sắc hồng, vàng, xanh dương trên bụng Hàn Thiên đã biến mất không còn, tuy nhiên nó cũng không trở về trắng nõn như bình thường mà là một màu thâm đen đại biểu cho da thịt bị hoại tử, chất độc được hút ra hết không đồng nghĩa liền hoàn toàn khôi phục.
Mà vết thương như thế này để lâu ngày rất có khả năng sẽ để lại sẹo.
Nhìn vết thâm đen trên bụng Hàn Thiên, thiếu niên lấy ra phần bột xương cá của bản thân rắc toàn bộ lên vết thương của Hàn Thiên, trong mắt rõ ràng vẫn có chút không nỡ nói:
-Lần này coi như trả công cho ngươi vì bắt được Thất Thải Tiên Ngư, nếu một thiếu nữ lại có sẹo ở bụng rất khó coi.
Theo bột xương cá được rắc lên, vết thâm đen trên bụng Hàn Thiên bằng mắt thường có thể thấy đang chuyển biến tốt đẹp trở về bình thường, hơn nữa ẩn ẩn còn thấy hơi lấp lánh một chút hiệu ứng bảy màu, rất xinh đẹp, nhìn cảnh này thiếu niên cũng hơi rục rịch trong lòng, dù sao thiếu niên vẫn là nam nhân chân chính a.
Một nam nhân nhìn qua cơ thể một nữ nhân xinh đẹp, vừa rồi còn làm ra động tác thân mật không rục rịch mới là lạ, cứ cho rằng đó là trường hợp muốn cứu người cũng không thể phản bác được dùng miệng hút độc ở phần bụng của người ta rất thân mật a.
Thiếu niên tự trấn định lại:
-Không được nghĩ loạn, ta không phải loại người đó a.
May mắn... thiếu niên tự trấn định thành công, thân làm cao thủ tâm trí của thiếu niên rất kiên định, lại nói "hắn" từng thấy qua rất nhiều nữ nhân xinh đẹp rồi, tiểu cô nương trước mặt cũng thường thôi.
Qua một lúc nữa khi bột xương cá hoàn toàn hòa vào vết thương trên mặt Hàn Thiên liền không còn ửng hồng, thân nhiệt cũng không còn cao, bất quá Hàn Thiên không có dấu hiệu tỉnh lại mà giống như đang tận hưởng một giấc ngủ rất tuyệt vời, khóe môi còn vương lên một đường cong khá vui vẻ.
Phía bên kia, thiếu niên nhìn Hàn Thiên nở nụ cười trong lúc ngủ say một lần nữa trong lòng chợt động, lần này so với lần trước còn mãnh liệt hơn, nhưng không phải ham muốn, mà là một loại tưởng niệm.
Thiếu niên ngơ ngác nhìn chằm chằm vào Hàn Thiên, không hiểu sao"hắn" đột nhiên có cảm giác nụ cười kia là thứ đáng quý trên thế gian này, giống như.... nó là thứ mà "hắn" hằng tìm kiếm và muốn bảo vệ.
Một giọt nước mắt đột nhiên xuất hiện trên khuôn mặt tuấn mĩ, thiếu niên giật mình tỉnh lại, "hắn" không hiểu tự nói:
-Cảm giác vừa rồi rốt cuộc là cái gì? Chẳng lẽ ta tu luyện võ công có vấn đề dẫn tới tẩu hỏa nhập ma sao, ta mới gặp tiểu cô nương này một lần thôi a.
Đăng bởi | TiểuBảoTrùngSinh |
Thời gian | |
Cập nhật | |
Lượt thích | 7 |
Lượt đọc | 178 |