Hãy Đăng ký Thành viên của TruyenYY để có thể thích, bình luận, đánh dấu chương đang đọc, chuyển giao diện đọc truyện... Chỉ mất chưa đến 1 phút của bạn thôi nhưng còn nhiều điều để khám phá lắm nhé! (Hoặc nhấn vào đây để Đăng Nhập)

Ai giết ai (12)

Phiên bản Dịch · 1018 chữ

Giữa bọn họ có một hố sâu không thể vượt qua.

“Đúng đó thầy! Thầy nhanh bảo cô ta ra ngoài đi! Cô ta ở trong lớp làm phiền đến em, làm em không thể nghiêm túc học được!”

“Dọn cả bàn học của cô ta luôn đi! Tôi luôn ngửi thấy mùi hôi thối từ cô ta, mùi nước hoa không chịu được!”

“Cô ta không tắm rửa, không thay quần áo, bàn còn bẩn như vậy, cô ta không bốc mùi thì còn ai vào đây? Tôi thấy trong ngăn kéo của cô ta có ổ chuột chết, ọe……”

………

Xa lánh, chửi rủa, chế giễu.

Người này một câu, người kia một câu, tất cả người trong lớp đều nói Việt Nẫm không ra cái gì, thầy giáo thờ ơ lạnh nhạt đứng nhìn.

Việt Nẫm nghe những lời này, nhìn những người này, hình như cô đã hiểu được.

Thoát khỏi hoàn cảnh khó khăn.

Đây là hoàn cảnh khó khăn thứ hai mà cô phải thoát khỏi đúng không?

......................

Bệnh hoạn, quá bệnh hoạn.

Dựa vào nội dung quyển nhật ký và nội dung thảo luận trên diễn đàn, cô nhận thấy tình huống mình gặp phải thậm chí còn tồi tệ hơn những gì cô tưởng tượng.

Cô đã nghiên cứu tâm lý của nhiều người, cô cũng biết rằng những chuyện bắt nạt trong trường học thường là bắt nạt những người “khác loài”, “yếu đuối” để củng cố địa vị của mình, để chứng tỏ sức mạnh của mình, số ít chỉ đơn giản là giải phóng áp lực của bản thân, từ đó đạt được sự khoái cảm…… Nhưng ngôi trường này không như vậy, bọn họ làm những điều này chỉ vì tư tưởng giai cấp.

Trong giới đều là những người giàu có hoặc những người cao quý, đi học chỉ là một cách để giết thời gian, đến lúc tốt nghiệp, không phải anh là cấp dưới của tôi thì cũng là nhân viên làm việc trong công ty của tôi, hệ thống cấp bậc được phân chia rõ ràng, một chuỗi các mối quan hệ được hình thành từ trên xuống dưới, duy trì một sự cân bằng kỳ lạ.

Bọn họ dựa theo lịch trình đã định sẵn mà đi, mỗi người đều được sắp xếp rõ ràng, lâu dài chắc chắn sẽ có chút nhàm chán, nhưng có một ngày trong bọn họ có một nhóm người của một thế giới khác đến.

Cách ăn mặc và gu nói chuyện của nhóm người này, có những dấu hiệu cho thấy họ khác với những người đó, họ là những người cấp thấp thuộc tầng dưới của kim tự tháp.

Đối với những người thuộc tầng lớp cao thì nhóm người như vậy tương đương với người hầu, một món đồ chơi hoặc nơi để trút giận.

Dù sao thì nhóm người đó cũng khác với họ nên thế nào cũng chả sao.

Không gây ra mối đe dọa cho họ.

Lúc đầu mọi người còn kiểm soát được, nhưng sau đó thấy rằng vượt quá giới hạn một chút có vẻ cũng không sao.

Vì vậy điểm mấu chốt một lần nữa bị kéo xuống, khi phần trống rỗng trong trái tim của họ ngày càng không thỏa mãn, họ đã tìm ra một cách mới để chơi! Thay vì tự mình làm điều đó, họ để những người này giết hại lẫn nhau.

Nhìn xem! Đồng loại bắt nạt đồng loại, giống như thế giới động vật vậy! Thật thú vị!

Ồ? Phản kháng? Bị phát hiện rồi?

Vậy thì sao?

Làm điều xấu đều là nhóm các cô, không không liên quan gì đến họ! Đụng vào nơi khác, hỏi ra cũng không liên quan gì đến họ!

Bởi vì nha, tay bọn họ đều sạch sẽ.

Bọn họ quan sát tất cả những điều này bằng con mắt của một người ngoài cuộc, để cảm nhận nỗi đau và sự giãy giụa của các cô, mọi hành động của các cô đều nằm trong kế hoạch của họ.

Ở phần chóp của kim tự tháp, có vẻ như là người ở vị trí cao được họ tôn thờ!

Những người giống như hoa tầm gửi trong thế giới của bọn họ, mặc cho người khác nhào nặn, muốn làm gì thì làm.

Các cô là những người khác loài, mà khác loài thì bị loại trừ.

Chính vì vậy mà Dư Mặc và “Việt Nẫm” mới sợ mình “không giống họ”.

Sau khi mọi người trong lớp được thầy giáo trấn an, ông ta nhìn Việt Nẫm hầu như không còn kiên nhẫn nữa, “Em còn đứng đấy làm gì? Muốn tôi xuống mời em về chỗ ngồi hả?”

“Thầy ơi, thầy đừng ép người ta quá, nếu bị ép quá người ta nhảy lầu thì biết làm sao?”

“Cậu đừng nói vậy, cô ta thi vào lớp ba, chắc chắc không muốn học lớp của thầy rồi!”

“Đúng đó thầy ơi! Lớp của thầy đâu có thú vị!”

………

Việt Nẫm lạnh lùng nhìn chăm chú vào tất cả mọi người trong lớp, cuối cùng xoay người đi về phía cửa.

Mọi người trong lớp khiến Việt Nẫm khó chịu, cô giống như ở lại thêm một giây thôi cũng có thể cảm nhận được sự thối nát và mùi hôi thối phát ra từ sâu trong linh hồn của bọn họ.

Thân thể này không có sức mạnh cũng không có bất kỳ kỹ năng chiến đấu nào, dù cô liều mạng phản kháng lại, một chọi nhiều, hoàn toàn không có cơ hội chiến thắng, cô không thể rời khỏi trường được.

Vẫn còn thời gian, phải đợi thôi.

Trước khi rời đi cô sẽ tặng bọn họ một phần đại lễ.

"Đứng lại!" Thầy giáo ném quyển sách ngăn Việt Nẫm lại, “Đang giờ học em đi đâu đấy! Thành thật về chỗ ngồi cho thầy! Em ngang nhiên vi phạm kỷ luật của lớp học, Việt Nẫm! em có muốn bị kỷ luật không hả?”

Bạn đang đọc Xuyên nhanh: Giải Mã của Nhược Kỳ
Thông Tin Chương Truyện
Đăng bởi wWind
Phiên bản Dịch
Thời gian
Lượt đọc 5

Các Tùy Chọn

Báo cáo cho QTV
This site is protected by reCAPTCHA and the Google Privacy Policy and Terms of Service apply.