Hãy Đăng ký Thành viên của TruyenYY để có thể thích, bình luận, đánh dấu chương đang đọc, chuyển giao diện đọc truyện... Chỉ mất chưa đến 1 phút của bạn thôi nhưng còn nhiều điều để khám phá lắm nhé! (Hoặc nhấn vào đây để Đăng Nhập)

Anh Là Tất Cả Đối Với Em (4)

Tiểu thuyết gốc · 1317 chữ

Suốt đoạn đường đi, không ai nói một câu gì, hắn cứ lặng lẽ ngắm nhìn cô, thỉnh thoảng lại mỉm cười, aaa, người gì đâu mà đẹp thế không biết, đúng là một mục tiêu đáng yêu mà!

Một lát sau, hắn dừng chân trước khách sạn lớn, tấm biển đề hai chữ to tướng "Royal Hotel". Liễu Diệp nhìn quanh khách sạn, níu níu tay hắn:

- Hay là thôi, tôi ở nhà trọ là được rồi.

- Hừ, lo cái gì. Bổn thiếu gia cái gì cũng thiếu chỉ không thiếu tiền.

Hắn hất hàm vênh váo, nụ cười vô cùng đắc ý.

Cô bị bộ dáng trẻ con của hắn chọc cười, trong lòng dâng lên một thoáng xúc động, nhưng cũng chua xót, khi cô khó khăn nhất, bạn bè không ở bên cạnh, ba mẹ không ở bên cạnh, chỉ có một người đàn ông xạ lạ, tình cờ cứu cô một lần, tình cờ gặp cô, lại giúp đỡ cô, an ủi cô, ở bên cạnh cô. Tuy không biết tại sao anh làm vậy, nhưng cô vô cùng cảm động.

Sau khi đặt phòng xong, cô được dẫn lên một căn phòng sang trọng.

"Được rồi, tôi đi đây" - Hắn mỉm cười

"Lâm tiên sinh" - Cô gọi hắn lại - "Tuy tôi không biết tại sao anh làm vậy, nhưng..cảm ơn anh"

Hắn cười ngả ngớn nhìn cô, giọng nói mang theo ý cười: "Không biết tại sao tôi làm vậy à ? Cô bị ngốc không. Tôi làm vậy vì muốn theo đuổi cô"

Sống lưng Liễu Diệp thoáng cứng lại, 2 gò má khẽ nóng lên, ngập ngừng: "Lâm tiên sinh, đừng đùa.."

"Thôi, đi ngủ đi" - Hắn bật cười, xoa xoa đầu cô - "Ngày mai cô có việc gì không ?"

"Tôi phải đi tìm việc" - Cô khẽ thở dài - "Công việc ở quán bar của tôi mất rồi, nếu không kiếm được việc tôi sẽ không có tiền đi học đại học"

"Cô còn đang học đại học à ?" - Hắn thoáng kinh ngạc nhìn cô

"Ừm"

Hắn cười nhẹ, ánh mắt ấm áp nhìn cô: "Không cần lo. Cô cứ chăm chỉ học đi, tôi sẽ kiếm tiền giúp cô. Khi nào cô tốt nghiệp, có việc làm ổn định thì trả lại tiền cho tôi"

"Vậy được" - Cô mỉm cười nhìn hắn, vô cùng thoải mái nhận lòng tốt của hắn, không có chút kiêng dè - "Lâm tiên sinh, cảm ơn anh"

"Gọi Phong Mặc đi" - Hắn khoát tay nói - "Tạm biệt"

"Ừm" - Cô nhẹ nhàng đáp lại, nhìn bóng lưng hắn rời đi.

Trong lòng dâng lên một cỗ ấm áp lạ thường.

-----

*Lâm gia

Khi hắn vừa trở về, đập vào mắt hắn là một đoàn người hùng dũng tại phòng khách, trong đó có cả ba và anh trai hắn, khóe môi Tần Mạc khẽ giật giật, hắn giơ tay lên vẫy vẫy:

- Hi

- Tiểu tử, mày còn dám quay về.

Lâm lão gia nghiêm giọng quát lên.

Tần Mạc cứng người lại, lí nhí: "Có gì mà không dám chứ ?"

"Mày nói gì ?" - Lâm lão gia cau mày lại, ánh mắt thoáng qua một tia không vui

"Không không" - Hắn vội nở nụ cười lấy lòng - "Con sai rồi, lần sau con sẽ không thế nữa. Ba à, từ bây giờ con sẽ làm một người con ngoan ngoãn hiếu thảo"

Lâm lão gia: "..."

Lâm Phong Thừa: "...."

Mấy người quản gia: "...."

"Thiếu gia, cậu chịu phải đả kích sao ?" - Quản gia lo lắng hỏi

Tần Mạc phớt lờ quản gia, nhảy đến bên Lâm Phong Thừa, nắm chặt tay hắn: "Anh hai, em sẽ thay đổi, em sẽ phấn đấu thành một công dân tốt, một con người của Đảng, mong anh hãy tha thứ cho những sai lầm ngu muội lúc trước của đứa em này"

Hừ, Tần Mạc hắn phải nhanh chóng lấy lòng nam chính, còn thực hiện nhiệm vụ, đối đầu với nam chính không tốt tí nào...

Lâm Phong Thừa: "...."

Lâm lão gia lúc này mới hoàn hồn lại, quát lên nhưng giọng đã mềm đi: "Tiểu tử, mày phát điên cái gì ?"

"Cha, con quyết định rồi, từ bây giờ con sẽ học tập anh hai, trở thành một người hoàn hảo. Dù con bây giờ đã rất hoàn hảo rồi, nhưng con muốn hoàn hảo hơn nữa"

Lâm Phong Thừa lẳng lặng nhìn bàn tay đang bị nắm chặt của mình, giọng nói nhàn nhạt vang lên:

- Em có thể nghĩ được như thế anh rất vui.

- Đương nhiên rồi, em biết anh hai thương em nhất mà

Lâm Phong Thừa: "..." Amen...em hắn đã chịu phải kích thích gì ??

"Sao tự nhiên em lại có quyết định này ?" - Lâm Phong Thừa nói

"À, em đang theo đuổi một người" - Hắn đảo mắt - "Thế nên phải thay đổi, để cô ấy có thể hãnh diện khoe với mọi người em là người yêu cô ấy"

Lâm lão gia: "..."

Lâm Phong Thừa khẽ nhíu mày, hắn biết rõ, em trai hắn từ trước đến giờ vẫn để ý đến Trình Hi, còn vì chuyện này mà náo một trận với hắn, bây giờ em hắn có thể thích người khác..có lẽ cũng tốt.

"Được" - Lâm Phong Thừa nói - "Vậy từ mai, em cứ đến công ty cùng anh đi, làm quen dần với công việc"

"A Thừa" - Lâm lão gia day day trán gọi

"Ba yên tâm" - Lâm Phong Thừa nói - "Nếu A Mặc đã thay đổi như vậy, chúng ta cũng nên giúp đỡ em ấy"

"Đúng đúng đúng" - Tần Mạc nhảy bổ lên ôm cổ Lâm Phong Thừa - "Anh hai là tốt nhất"

Lâm Phong Thừa có cảm giác mình vừa nhặt được một đứa em gái, thật là nổi hết cả da gà. Một bên, hệ thống cũng đang nôn ọe trong WC...ký chủ nhà hắn..thật cmn vì nhiệm vụ thì cũng quá ghê tởm rồi!

"Ký chủ" - Sau khi Lâm Phong Mặc về phòng, hệ thống hiện ra

"Cái gì ?"

"Nhiệm vụ có chút thay đổi, ký chủ không cần chia rẽ nam nữ chính nữa"

Tần Mạc thở phào nhẹ nhõm

"Ký chủ chỉ cần yên bình tán tỉnh Liễu Diệp thôi"

"Vậy tôi có được quay thưởng nữa không ?"

"Không" - Hệ thống thẳng thừng ném cho hắn 1 chữ "NO!"

"Hể" - Hắn ai oán nhìn hệ thống - "Kim Cẩu, tại sao lại không cho ta làm nhiệm vụ đó nữa"

"Because" - Kim Cẩu lại bật chế độ ngôn ngữ hỗn tạp - "You are too ngu si and cùi bắp to do this nhiệm vụ. Tôi sợ you sẽ ngoẻo khi do this nhiệm vụ"

Tần Mạc: "...." Cmn, hệ thống thần kinh này sao cứ thích chọc ngoáy hắn vậy ??

Tần Mạc quyết định phớt lờ hệ thống, lấy điện thoại ra gọi vào một số.

Sau khi hệ thống nhìn thấy tên trong danh bạ của số điện thoại đó, lại một lần nữa ôm lấy WC mà nôn ọe.

Hắn ấn gọi cho "Bé cưng". Một lát sau, giọng nói dè dặt vang lên ở đầu dây bên kia: "Alo"

"A, Liễu Diệp, tôi để quên điện thoại ở chỗ cô sao ?" - Ting - Tần Ảnh Đế online

"Lâm tiên sinh ?" - Giọng nói của Liễu Diệp buông lỏng đi vài phần - "Thì ra là điện thoại của anh à ?"

"Cô còn chưa ngủ à ?"

"Tôi..không ngủ được"

"Đã 2h sáng rồi"

"Ừm"

"Có muốn đi ngắm sao không ?" - Giọng nói của hắn vô cùng nhẹ nhàng, trầm thấp như tiếng đàn cello - "Tôi đến đón cô"

"Không cần đâu"

"Thế nhé, 10' nữa tôi sẽ đến" - Dứt lời, hắn cúp máy, vội vàng chạy xuống gara.

Liễu Diệp nhìn bầu trời mây đen dày đặc, khóe môi thoáng co rút.

Bạn đang đọc Xuyên Nhanh: Nam Thần Đào Hoa Giá Đáo sáng tác bởi demokun
Thông Tin Chương Truyện
Đăng bởi demokun
Thời gian
Cập nhật
Lượt đọc 17

Các Tùy Chọn

Báo cáo cho QTV
This site is protected by reCAPTCHA and the Google Privacy Policy and Terms of Service apply.