Hãy Đăng ký Thành viên của TruyenYY để có thể thích, bình luận, đánh dấu chương đang đọc, chuyển giao diện đọc truyện... Chỉ mất chưa đến 1 phút của bạn thôi nhưng còn nhiều điều để khám phá lắm nhé! (Hoặc nhấn vào đây để Đăng Nhập)
Tiểu thuyết gốc · 1663 chữ

Lâm gia thôn sở dĩ được gọi là Lâm gia thôn vì cả thôn đa phần đều là họ Lâm. Này thôn là thôn tương đối giàu có trong thôn từng ra đại quan lại cách thị trấn tương đối gần nên người trong thôn tuy không phải đều mặc vàng đeo bạc nhưng ấm no là không có vấn đề.

Trung tâm thôn, Lâm gia là có một gian nhà nhói xanh tương đối rộng mở, Lâm Lang đang chống tay thở ngắn than dài. Hắn thân thể này năm nay bốn tuổi, nhân hắn là tiểu tôn tử nên hắn tổ mẫu Lâm Vương thị thương nhất hắn, thường xuyên có gì ngon là cất đi để lại cho hắn. Uy được hắn mới bốn tuổi mà thân tròn thể béo so với cùng thôn năm sáu tuổi cũng không chút nào thua kém. Hắn ca Lâm Phong là Lâm gia trưởng tôn được tổ mẫu ưu tiên đầu uy đối tượng làm cho thân phì thể béo. Ở nhà tổ mẫu yêu thương hắn nhất nên hắn thường dính tổ mẫu nhiều nhất. Được kế thừa hắn tổ mẫu thẩm mỹ. Tổ mẫu Lâm Vương thị lại thích béo, cảm thấy càng béo càng đẹp, béo là nhất tuấn nhưng tổ mẫu người có chút gầy, ăn tốt mấy cũng không béo nổi nên thích nhất là uy béo hắn toàn gia.

Hắn tổ phụ Lâm Hải trước đây cũng là dạng tương đối gầy, tuấn tú nhưng được Lâm Vương thị bồi dưỡng bốn mươi năm cũng trở nên trắng nõn, phúc hậu, đẹp làm hài tử trong thôn đều thích hắn tổ phụ. Nhà hắn là đại phòng, hắn cha Lâm Hiển là đại ca, dưới hắn cha còn Nhị thúc Lâm Dương, tam thúc Lâm Bác và tiểu cô Lâm San. Nhà hắn có thể xung là xa gần đại béo nhà, trừ Lâm Vương thị thì tất cả đều béo. Hắn phụ mẫu cũng đều béo nhưng cũng còn được coi là phúc hậu. Nhà hắn mấy huynh đệ tỷ muội, đường đệ đường muội, biểu ca biểu muội chỉ có hắn ca Lâm Phong là nhất béo, hắn ca là béo phì lại còn tráng, so với hắn gấp đôi không ngừng. Hắn ca chính là hắn thần tượng, hắn ngày nào tồn rất nhiều ăn vặt để ăn và nằm mơ hắn có thể béo hơn ca của hắn. Lâm Phong năm nay bảy tuổi, tính tình tương đối khiêu thoát, là trong thôn hài tử vương, mỗi lần hắn ca dẫn hắn cùng với một đám đệ đệ muội muội đi ra cùng trong thôn các bạn nhỏ chơi đều không ai dám khi dễ hắn. Đầu năm nay đại ca Lâm Phong mới bị hắn cha Lâm Hiển đưa đi học đường trong trong thôn do trong tộc mở.

Vừa ngày hôm qua hắn nài nỉ theo Đại ca và hai vị đường đệ Lâm Hàng, Lâm Viễn đi học đường xem phu tử dạy học. Trên đường về ham chơi rớt mương nên trở về bị sốt làm trong đầu hắn thức tỉnh ký ức kiếp trước. Hắn ca cũng vì vậy mà bị hắn cha cùng hắn nương tấu giờ đang bị phạt ở trong phòng viết chữ to.

Theo ký ức kiếp trước, Lâm Lang trước khi xuyên qua là cũng được coi là cái tiểu cao phú soái, công tác ở công ty lớn. Phấn đấu bảy tám năm mới lên chức phó tổng, có phòng, có xe. Đang chuẩn bị cá mặn và nói cái luyến ái thì xuyên qua. Do thai xuyên, hắn không có ký ức, nên hắn cứ như cái đứa bé bình thường mà lớn đến giờ. Ngày thường làm nũng, tìm ăn, lăn lộn là chuyện thường ngày giờ có ký ức nghĩ lại toàn là hắc lịch sử thấy mà kinh.

Hắn kiếp này phụ mẫu được xưng làng trên xóm dưới ghê gớm người. Mẫu thân Lâm tiểu Mai là xa gần nhất đẹp người có thể xem là thôn hoa một thời, nhà mẹ đẻ có nhiều huynh đệ thân thích, nhà chồng cũng là đông nhân khẩu, nàng lại gả cho hắn cha Lâm phu tử nên đi ra ngoài cũng là quái có thể diện. Mẫu thân hắn người lại tương đối thông minh nên xưa nay chỉ có nàng chiếm người ta tiện nghi chứ không có người ta chiếm tiện nghi của nàng.

Lâm gia toàn tộc được xem như đại tộc, quê quán ở phủ Lâm An, An Bình huyện, Hạ Thủy thôn. Hắn tổ phụ bối là cũng thuộc là dòng chính, có bốn huynh đệ, tổ phụ hành thứ bốn, phía trên còn có ba vị. Lão đại Lâm Chung giờ đang ở kinh thành làm hàn lâm viện đại học sĩ cũng thuộc hàng nhất phẩm quan to và hiện toàn gia đều ở kinh thành. Lão nhị Lâm Đồng làm tri phủ, toàn gia ở tại Giang Nam. Lão tam Lâm Hòa từ thương, hiện tại ở phủ Lâm An cũng là một phương phú hộ. Hắn tổ phụ này tứ phòng tổ phụ Lâm Hải là cử nhân, trước đó mấy năm còn dạy học ở phủ học, năm trước bị bệnh không dạy nữa, về quê. Hắn tổ phụ này một chi là trong tộc tuy không bằng trước mấy phòng khác nhưng cũng coi là tương đối có thể diện gia, ở trong thôn là cái rất có uy tín nhà, cả nhà trên dưới tính cả hắn cha còn có ba vị tú tài. Có thể nói làng trên xóm dưới độc nhất phân. Hắn cha Lâm Hiển lại đỗ tú tài sớm, thứ tự dựa trước, người cũng nổi danh nên mấy năm nay được mời đến huyện học làm tiên sinh. Mỗi lần hắn cha chở về, ai gặp hắn cha cũng đều kêu Lâm phu tử.

Hắn tổ phụ thích dạy học sinh, bị bệnh ở nhà không dạy ở phủ học được nên thường ngày hay đi học đường trong thôn dạy những hài tử trong thôn vỡ lòng. Thi thoảng có người nghe danh mà đến thỉnh giáo thì tổ phụ cũng giáo. Nhị thúc, tam thúc ba năm trước đều trúng tú tài, thứ tự dựa trước, được tiến huyện học nhưng các vị thúc thúc đang chuẩn bị sang năm thi hương nên ở trong phòng ôn tập không cần phải ngày nào cũng phải đi huyện học.

Lúc này, Lâm Lang ngồi suy tư: hắn tuy đã nhớ ra ký ức nhưng cũng chẳng thay đổi được gì. Người khác xuyên qua là sử dụng các phối phương xà phòng, xi măng, thủy tinh,... làm dị giới nhà giàu số một; quảng thu hậu cung, thu tiểu đệ một đống lớn xung vương, xưng bá; lợi dụng hiện đại ký ức đi sao chép các danh gia thơ làm đại tài tử; đi học thì có ký ức siêu quần, ngộ tính hơn người được phu tử khen không dứt miệng, thi cử dễ dàng, làm quan vị cực nhân thần,... Hắn nhìn hắn tay nhỏ, chân nhỏ béo múp trắng nõn thở dài. Hắn trước khi xuyên không cũng được coi mười ngón tay không dính xuân thủy, dù kiếp trước có xem qua công thức hay phương thuốc gì thì cũng chẳng nhớ được. Mà có nhớ được thì cũng chẳng làm được gì, hắn là đứa bé bốn tuổi, có nói ra thì ai sẽ tin đâu, có tin đi nữa thì hắn cũng không dám lấy ra vì quá khó khăn để giải thích lai lịch của nó. Nhà hắn hiện giờ cũng được cũng coi là vừa làm ruộng vừa đi học nhà, cổ đại có sĩ nông công thương, hắn mà dám có ý tưởng từ thương không cần hắn gia gia nói, hắn cha trước sẽ đem hắn đánh gãy chân. Hiện là Thái Hòa mười ba năm, thiên hạ thái bình, hoàng thượng cũng là vị anh minh quân chủ. Trước chưa nói hắn có bản lĩnh hay không, dù hắn có bản lĩnh dám thu tiểu đệ, nạp hậu cung làm sự thử xem chỉ sợ chưa kịp ra khỏi thôn đã máu chảy đầu rơi. Những tác phẩm thơ, văn suất sắc địa cầu có ở dị giới này hết thảy không có. Tuy nhiên, dị giới dù sao cũng là một nền văn minh hoàn chỉnh nên cũng có những tác phẩm, danh gia lưu truyền thiên cổ không thua gì tác phẩm kiệt suất, danh gia kiệt suất như ở địa cầu. Nhà hắn có bốn cái người đọc sách hắn biết đọc sách không phải việc dễ dàng, để viết ra một bài văn, thơ lưu danh thiên cổ quá khó khăn, tác phẩm xuất sắc thường có phong cách cá nhân rất tiên minh, hắn dám sao xem một giây là lòi. Được mỗi cái có thể miễn cưỡng xem như bàn tay vàng đó là trí nhớ, tuy không phải gặp qua là nhớ hay ngộ tính siêu quần nhưng hắn cũng có thể gặp qua hai ba lần là nhớ, suy một ra ba. Xem ra tổng thể hắn vẫn là đi đọc sách đáng tin cậy. Thừa dịp kiếp này hắn đầu óc so kiếp trước linh quang không ít tranh thủ tích lũy sớm chút nào hay chút ấy. Hắn người này tuy không giỏi quyền mưu, đùa bỡn nhân tâm nhưng tranh thủ thi cử có cái hảo thứ tự vớt cái quan thanh lưu đương đương vẫn là phi thường có hy vọng.

Lúc này, nhị mợ Lâm tiểu Hoa từ trong bếp đi ra nói: "Tiểu Lang nhi đi trong thôn xem ngươi nãi nãi đang làm gì bảo ngươi nãi về ăn cơm nha"

" Vâng"

Lâm Lang nhấc cái chân ngắn nhỏ đi ra ngoài.

Bạn đang đọc Xuyên Qua Lâm Lang Nhân Sinh sáng tác bởi Daothihuong

Truyện Xuyên Qua Lâm Lang Nhân Sinh tại TruyenYY đã đến chương cuối. Hãy nhấn vào nút Theo Dõi để được nhận thông báo khi có chương mới nhé! Chúc đạo hữu có những giây phút vui vẻ tại YY Giới.

Thông Tin Chương Truyện
Đăng bởi Daothihuong
Thời gian
Lượt đọc 2

Các Tùy Chọn

Báo cáo cho QTV
This site is protected by reCAPTCHA and the Google Privacy Policy and Terms of Service apply.