Ta Là Ngoại Lệ
Chương 49. Ta Là Ngoại Lệ
Nụ cười trên mặt Tần Kiêm Gia không giảm, xoay người rời khỏi phòng.
Lúc đi ra khỏi phòng, nụ cười trên mặt nàng trong nháy mắt biến mất, trong mắt nhiều hơn một tia lạnh lẽo.
"Công tử!"
Vừa vặn lúc này, Diệp Lăng Thiên đi tới bên này, Tần Kiêm Gia vội vàng hành lễ.
"Tiểu Tần, sao vẻ mặt không vui vậy?"
Diệp Lăng Thiên kinh ngạc hỏi.
Tần Kiêm Gia hạ giọng nói:
"Công tử, không phải không thấy vui, chỉ là tới Thiên môn cũng sắp một tháng, đột nhiên có chút nhớ nhà."
Diệp Lăng Thiên thoải mái nói:
"Thì ra là thế, tạm thời để ngươi về nhà, bản công tử cũng không làm chủ được, nhưng để ngươi đi dạo Thương Vân thành, vẫn có thể."
Ánh mắt Tần Kiêm Gia sáng lên, hỏi:
"Công tử có thể để ta đi Thương Vân thành?"
"Suỵt! Nói nhỏ một chút!"
Diệp Lăng Thiên duỗi ngón tay ra, đặt ở vị trí miệng Tần Kiêm Gia.
Tần Kiêm Gia lập tức gật đầu, không dám lớn tiếng nói chuyện.
"Khuynh Thành, ngươi ra đây một chút đi."
Diệp Lăng Thiên hướng về phía cửa phòng nói.
"Công tử, có chuyện gì sao?"
Tô Khuynh Thành mở cửa, nghi hoặc nhìn về phía Diệp Lăng Thiên.
Diệp Lăng Thiên khẽ cười nói:
"Ngươi và Kiêm Gia đến Thiên Môn cũng được một thời gian rồi, bổn công tử định mang bọn ngươi ra ngoài hít thở không khí."
Tô Khuynh Thành nghe xong, trong mắt lóe lên một tia dị sắc, nàng đang lo nên làm thế nào đem Hóa Công Đại Pháp đưa ra ngoài, cử động này của Diệp Lăng Thiên, ngược lại là giúp nàng đại ân.
Tô Khuynh Thành vội vàng hỏi:
"Công tử, Thiên Môn canh phòng nghiêm ngặt, chúng ta có thể ra ngoài không? Có bị phát hiện không?"
Diệp Lăng Thiên nói: "Tình huống bình thường, khẳng định là không ra được, nhưng bản công tử tự có biện pháp, các ngươi đi theo ta là được."
"Công tử, có thể dẫn ta cùng đi ra ngoài không?"
Thanh âm của Nguyệt Phù Dao vang lên, nàng ta mặc một bộ váy màu trắng bạc, ôm Hàng Tai Kiếm, giống như Quảng Hàn tiên tử, đang ở lầu các đối diện nhìn Diệp Lăng Thiên với vẻ mặt mong đợi.
Diệp Lăng Thiên nói:
"Tự nhiên có thể, chuẩn bị một chút, chúng ta đi ra ngoài."
"Được rồi công tử."
Nguyệt Phù Dao vui vẻ.
Cũng không lâu lắm.
Diệp Lăng Thiên mang theo ba nữ rời khỏi Văn Hương Tạ, đi về một con đường xuống núi.
Ba nữ tử chăm chú quan sát bốn phía, Thiên Môn Sơn khắp nơi đều có cơ quan, nhất là con đường lên xuống núi này, càng là như vậy, dù Tông Sư tới, cũng phải nuốt hận tại chỗ.
Nếu như các nàng có thể phát hiện ra một chút gì đó, cũng coi như là thu hoạch cực lớn.
Khi đi tới trước một cánh cửa lớn, mấy vị thị vệ cầm đuốc lập tức đi tới.
"Xin hỏi Tam công tử, đây là muốn đi đâu?"
Một vị thị vệ trong đó cung kính dò hỏi.
Diệp Lăng Thiên tiện tay lấy ra một thủ dụ đưa cho thị vệ.
Thị vệ nhận lấy, nhìn thoáng qua, lập tức nói: "Cho đi!"
Ầm ầm!
Cửa lớn dưới sự dẫn dắt của cơ quan, chậm rãi mở ra.
Diệp Lăng Thiên mang theo ba nữ tử đi ra ngoài.
Sau một nén nhang.
Bốn người đi tới dưới chân núi Thiên Môn.
"Công tử, vừa rồi ngươi cho thị vệ xem cái gì? Bọn họ lại thả chúng ta ra như vậy."
Tần Kiêm Gia khẽ mở hàm răng.
Diệp Lăng Thiên cười nói:
"Ta vừa rồi cho bọn hắn xem thủ dụ của môn chủ, người của Thiên Môn, muốn ra vào, cần phải có thủ dụ mới được."
Tô Khuynh Thành trong nháy mắt bắt được chi tiết trong lời nói của Diệp Lăng Thiên:
"Là môn chủ để cho công tử dẫn chúng ta ra ngoài?"
"Nghĩ gì thế? Sao hắn có thể để ta mang các ngươi ra ngoài, thủ dụ giả này."
Diệp Lăng Thiên im lặng nhìn Tô Khuynh Thành.
"Ách..."
Tô Khuynh Thành có chút mộng bức, Diệp Lăng Thiên cầm lấy một phần thủ dụ giả, liền có thể mang các nàng ra, thủ vệ Thiên Môn, thật sự sâm nghiêm như vậy sao?
Hay là nói, loại đặc quyền này chỉ có công tử Thiên Môn mới có thể có?
Trên thực tế, Tô Khuynh Thành đoán đúng, loại đặc quyền này quả thật chỉ có công tử Thiên Môn mới có thể có.
Nhưng mà cũng không phải là tất cả mọi người, chỉ có Diệp Vô Nhai cùng Diệp Lăng Thiên mới có đặc quyền này!
Diệp Vô Nhai đại diện cho mặt mũi của Thiên Môn, là người có khả năng kế thừa vị trí môn chủ nhất trong mắt rất nhiều người, hắn thường xuyên ra ngoài làm một số chuyện thay Thiên Môn.
Bởi vậy hắn có đặc quyền, có thể tự do ra vào Thiên Môn.
Mà đặc quyền của Diệp Lăng Thiên, bắt nguồn từ việc hắn lừa gạt!
Trước kia Diệp Thương Hải cũng cấm hắn ra ngoài, nhưng sau đó lại phát hiện, vô luận như thế nào cũng cấm không được, Diệp Lăng Thiên luôn luôn có thể nghĩ hết tất cả biện pháp đi ra ngoài, căn bản không phòng được.
Diệp Thương Hải cũng lười tiếp tục để ý tới việc này, liền cho hắn đặc quyền tự do ra vào, điều này cũng làm cho Diệp Khinh Chu và Diệp Nho Phong hâm mộ vô cùng.
Nhưng dù sao bọn họ cũng không phải Diệp Vô Nhai và Diệp Lăng Thiên.
Diệp Vô Nhai người ta đại diện cho Thiên Môn Hành Tẩu, có đặc quyền là chuyện bình thường.
Mà Diệp Lăng Thiên thì không có chút hứng thú nào đối với vị trí môn chủ, muốn làm cái gì thì làm cái đó, đối với ánh mắt của người Thiên Môn, hắn căn bản cũng không thèm để ý.
Nhưng bọn họ không giống, bọn họ cũng muốn cạnh tranh vị trí môn chủ một chút, làm việc đương nhiên phải cẩn thận.
Nếu không, phá hoại quy củ khiến những trưởng lão Thiên Môn bất mãn, chắc bọn họ sẽ vô duyên với vị trí môn chủ.
Đăng bởi | monmeoo |
Phiên bản | Dịch |
Thời gian | |
Lượt thích | 2 |
Lượt đọc | 340 |