Chọn Hai Người
Chương 8. Chọn Hai Người
Diệp Vô Nhai nhẹ nhàng gật đầu, kéo tay Ngu Hồng Lăng nói: "Ta chọn nàng ấy."
Ngu Hồng Lăng run lên, nhưng không giãy dụa.
Ánh mắt của một số nữ tử xung quanh nhìn về phía Ngu Hồng Lăng tràn đầy hâm mộ.
Có thể được đại công tử chọn trúng, tương lai tất nhiên sẽ một bước lên trời, bởi vì Diệp Vô Nhai có khả năng trở thành môn chủ đời tiếp theo của Thiên Môn nhất, mà nữ nhân của hắn, nhất định là môn chủ phu nhân!
"Chúc mừng đại ca."
Diệp Nho Phong nhẹ nhàng cười với Diệp Vô Nhai.
Diệp Vô Nhai gật đầu nói: "Đến ngươi."
Diệp Nho Phong nhìn về phía một cô gái, sắc mặt lộ ra nụ cười ôn hòa: "Chọn ngươi thôi."
Diệp Vô Nhai nhìn chằm chằm nữ tử kia nói:
"Tứ Cố thư viện, Cố Thanh Mộng, quả thật tương đối xứng đôi với ngươi."
Trước đó, bọn họ nhất định là đã tiến hành tìm hiểu chi tiết về những nữ tử này, cho nên sáng sớm đã có người chọn lựa.
Diệp Nho Phong cười mà không nói.
"Diệp Lăng Thiên, đến lượt ngươi."
Diệp Vô Nhai nhìn về phía Diệp Lăng Thiên.
Diệp Lăng Thiên nói:
"Diệp Khinh Chu chọn trước đi! Ta chọn cuối cùng."
"Vậy ta cũng sẽ không khách khí."
Diệp Khinh Chu cũng không do dự, hắn nhìn một nữ tử xinh đẹp linh lung nói: "Ta chọn nàng.”
"Đường môn, Đường Chỉ Linh, không tệ."
Diệp Vô Nhai khẽ vuốt cằm.
Sau khi thấy ba người Diệp Vô Nhai chọn xong, thần sắc của những nữ tử còn lại đều khẩn trương, sắc mặt tái nhợt.
Bây giờ còn lại Diệp Lăng Thiên, nếu các nàng không được chọn, Thiên Môn cũng sẽ an bài cho các nàng đi ra ngoài, dù sao trong Thiên Môn này còn có rất nhiều đệ tử ưu tú.
Nhưng nếu bị người này lựa chọn, kết cục của các nàng liền thảm.
"Ngàn vạn lần không nên chọn ta."
Có người âm thầm cầu nguyện.
Thần sắc Diệp Lăng Thiên nghiền ngẫm nhìn chằm chằm những nữ tử còn lại, hắn tiện tay chỉ vào hai vị nói: "Hai vị cô nương, các ngươi ra đây."
Hai vị nữ tử kia, ngẩn ra một giây, sắc mặt có chút mất tự nhiên.
Người thứ nhất, dáng người thướt tha, ung dung hoa quý, không kiêu ngạo không tự ti, trên người mang theo quý khí nồng đậm, vừa nhìn liền biết không đơn giản.
Vị thứ hai, đoan trang tú lệ, tiểu thư khuê các, khí chất dịu dàng, giống như một bức tranh sơn thủy, toàn thân mang theo thi vận Giang Nam độc đáo, điềm tĩnh ôn nhu, đây là một vị tài nữ Giang Nam am hiểu thi từ ca phú.
"Vậy chọn các ngươi đi."
Trên mặt Diệp Lăng Thiên hiện lên một nụ cười, sâu trong đáy mắt hiện lên một tia ý vị thâm trường.
Không thể phủ nhận, ba người Diệp Vô Nhai quả thật đã chọn được nữ tử tuyệt hảo, nhất là Diệp Vô Nhai kia, đã chọn được một tồn tại tương đối lợi hại.
Nhưng hai vị mà hắn lựa chọn cũng bất phàm.
Thấy Diệp Lăng Thiên lựa chọn hai vị tân nương, ba người Diệp Vô Nhai khẽ cau mày.
Lựa chọn vị nữ tử thứ hai thì cũng thôi đi, đối phương là nữ nhi danh môn Giang Nam, tên là Tần Kiêm Gia, thân phận vô cùng trong sạch.
Nhưng nếu lựa chọn nữ tử thứ nhất, vậy thì có chút quỷ dị.
Bởi vì nữ tử đầu tiên tên là Tô Khuynh Thành, xuất thân quan lại thế gia.
Trước đó Diệp Thương Hải đã từng khuyên bảo bọn họ, chớ có lựa chọn nữ tử có liên quan tới thế lực triều đình, nếu không, vị trí môn chủ sẽ vô duyên với bọn họ.
Nhưng mà, những lời này, dường như chỉ là nói với ba người bọn họ, cũng không bao gồm Diệp Lăng Thiên ở bên trong.
Lần này Diệp Lăng Thiên lựa chọn nàng, càng thêm nói rõ, hắn không có hứng thú đối với vị trí môn chủ.
Diệp Lăng Thiên cười nhạt nói:
"Hình như không có quy định, không thể lựa chọn hai vị tân nương đi?"
Lão ẩu mở miệng nói: "Quả thật không có quy định, nhưng hai vị tân nương ngươi lựa chọn, một vị chỉ có thể làm thiếp."
Vẻ mặt Diệp Lăng Thiên thoải mái chỉ vào Tô Khuynh Thành nói:
"Bổn công tử hiện tại phong ngươi làm thiếp."
Tô Khuynh Thành nhướng mày, trong lòng tuy rằng không thoải mái, nhưng cũng không có nhiều lời.
Sau khi tiến vào Thiên Môn, phải dựa theo quy củ nơi này, vô luận được vị công tử nào chọn trúng, các nàng đều phải nhận mệnh.
Ánh mắt Diệp Lăng Thiên rơi vào trên người Tần Kiêm Gia, cười nói:
"Tần cô nương, vừa vào Thiên Môn sâu như biển, từ nay về sau trần duyên là người qua đường, nếu như trong lòng ngươi có nam tử nào thích, hiện tại đổi ý, vẫn còn kịp."
Tần Kiêm Gia nghe vậy, đồng tử hơi co rụt lại, nhưng vẫn ôn nhu nói:"Có thể được Tam công tử chọn trúng, đây là phúc phận của Kiêm Gia, sao có thể đổi ý?"
"Thật sao?"
Diệp Lăng Thiên từ chối cho ý kiến.
Hắn vung cánh tay lên: "Nếu đã như vậy, Tần cô nương và Tô cô nương đi theo ta đi!"
Tần Kiêm Gia cùng Tô Khuynh Thành đuổi theo bước chân Diệp Lăng Thiên rời đi.
Đăng bởi | monmeoo |
Phiên bản | Dịch |
Thời gian | |
Lượt thích | 5 |
Lượt đọc | 494 |