Dương Dương, tôi tìm thấy một cuốn tiểu thuyết rất tình cảm do H viết, trong đó tên của nữ diễn viên phụ cũng giống như của cậu!
“Dương Dương, tôi tìm thấy một cuốn tiểu thuyết rất tình cảm do H viết, trong đó tên của nữ phụ cũng giống như tên của cậu!” Bạn tốt Tiêu Tiêu gọi điện thoại đến và cười thích thú.
Sở Triều Dương tự động bỏ qua tên của nhân vật nữ, mà tập trung vào: "Truyện của H? Hãy gửi qua đây cho tôi!"
Tiêu Tiêu không nói hai lời, lập tức gửi tới cho cô.
Sở Triều Dương mất một buổi tối để xem xong nó, trong lòng chỉ có một câu MMP.
Cuốn sách có tên là "Thú cưng bảy ngày của tổng giám đốc", sơ lược về cốt truyện là nhân vật nam chính từ nhỏ đã chịu nhiều tra tấn và đau khổ, nam chính hắc hóa (biến thành người xấu), trở thành nhân cách chống xã hội, sau khi báo thù đối với nữ chính ngang ngược cưỡng đoạt, đem nữ chính trói đến biệt thự của chính mình XX OO bảy ngày bảy đêm, cuối cùng hao hết tinh lực mà bỏ mạng.
Phải, kết thúc như thế này, bởi vì nam chính đã chán thế giới và không muốn sống nữa, nên sau khi hắn giết cha mình, hắn đã chọn một cách sáng tạo để chết.
Cái gọi là ... chết thoải mái?
Mà trong tiểu thuyết của H, Nữ phụ trùng tên cùng họ với cô thật ra chỉ là diễn viên phụ tuyến hai mươi tám, vai không xuất hiện chính thức trong truyện, vì bà ta là mẹ của nam chính đã chết sớm, và bà ta chết một cách đáng xấu hổ, bà ta là một ngôi sao khiêu dâm với một danh tiếng xấu.
Những lần xuất hiện lẻ tẻ cũng là trong cuộc đối thoại giữa nam chính và cha hắn và những kỉ niệm của nam chính, dưới góc nhìn của nam chính có thể dùng một câu để miêu tả sự hận thù đối với bà: Tôi sẽ không bao giờ quên rằng bà sẽ bỏ tôi ở cửa nhà họ Đỗ. Cũng không quay đầu một đi không trở lại.
Sở Triều Dương nói MMP, đặt điện thoại di động lên đầu giường, tắm rửa rồi đi ngủ.
Không biết có phải vì đọc tiểu thuyết trước khi đi ngủ không, sau khi ngủ say, cô thật sự mơ thấy mình trở thành nữ phụ Sở Triều Dương chết sớm trong tiểu thuyết, Sở Triều Dương được sinh ra trong một gia đình bình thường nhưng hạnh phúc và được cha mẹ chiều chuộng từ nhỏ, nên khi cô lớn lên có chút nhõng nhẽo buông thả và ích kỷ, năm 18 tuổi, một đoàn làm phim đến trường của họ để tuyển vai, cô được chọn làm nữ số hai. Sau đó, cô không thi vào đại học, bất chấp sự phản đối của cha mẹ, cô đi làm diễn viên, được Kim chủ bao nuôi, hai mươi tuổi cô sinh ra một đứa con ngoài giá thú, muốn mượn đứa con để gả vào một gia đình giàu có. Ai biết rằng ăn cắp gà không thể ăn cắp gạo, bị Kim chủ chán ghét trả thù, bị bôi đen khắp trên Internet. Tất cả tài nguyên của cô trong làng giải trí đều bị giao cho người khác, cũng bị đẩy xuống quay phim cấp ba, cùng cha mẹ cắt đứt quan hệ.
Thậm chí vì tiền, sau khi biết cậu con trai này không thể giúp cho cô kết hôn với một gia đình giàu có, cô không còn quan tâm đến cậu con trai này nữa, và đem đứa nhỏ đến cho người cha là Kim chủ để đổi tiền, kể từ đó, cậu con trai này không liên quan gì đến cô nữa.
Cuối cùng, cô đã nhảy xuống từ một tòa nhà cao tầng sau khi bị người lừa đến mất hết tiền trong cờ bạc, cha mẹ cô gần như khóc đến mù cả mắt và tóc bạc trắng.
Khoảnh khắc không trọng lượng kia khiến Sở Triều Dương đột nhiên tỉnh lại, từ trên giường ngồi dậy, giấc mộng quá chân thực, chân thực đến mức làn cho cô sau khi tỉnh lại vẫn còn khiếp sợ, tim đập nhanh.
Nhưng cô rất nhanh nhận ra có điều gì đó không đúng, thậm chí cô còn tưởng rằng mình vẫn đang ở trong giấc mơ và chưa tỉnh dậy, bởi vì mọi thứ trước mắt không phải là nơi cô quen thuộc, mà là căn phòng trong giấc mơ của nữ phụ cùng tên. Nó lộn xộn, trên đất có thủy tinh và đồ sứ vương vãi, cùng với những chai rượu vang đỏ, cũng như mùi cồn xộc vào mũi và cơn nhức đầu sau khi say rượu.
Cô ấn ấn trán, đau đến mức không biết mình có phải là người trong mơ hay không.
Căn phòng mờ mịt, rèm cửa kéo chặt hiện ra một tia sáng, sau khi đã quen với bóng tối, cô bước ra khỏi giường muốn đi xem xung quanh căn phòng, ai biết được khi vừa bước ra khỏi giường, cô đã giẫm phải những chai rượu vang lên tiếng loảng xoảng, số rượu còn lại trong chai nhỏ giọt trên mặt đất, cả căn phòng như bị một cơn gió mạnh thổi qua, không có chỗ đặt chân.
Sở Triều Dương còn đang nhìn trong phòng, đột nhiên giật mình bởi đứa nhỏ đang co ro lại từ trong góc mở to mắt lẳng lặng nhìn cô.
Đây không phải là đứa con trai hai tuổi của nữ phụ cùng tên với cô trong giấc mơ sao?
Lý do mà cô chắc chắn rằng đứa bé chỉ mới hai tuổi là vì nữ phụ trong giấc mơ chưa bao giờ gặp lại đứa nhỏ kể từ khi cậu hai tuổi. cô ấy đem nó cho Kim chủ và ông nội của cậu để đổi một số tiền. Sau đó, cô ấy đã cắt đứt mối quan hệ với đứa nhỏ.
Mà trước đó, đứa nhỏ được giao cho bảo mẫu chăm sóc, người bảo mẫu kia cũng là một người mặt người lòng thú, thấy cô mặc kệ đứa nhỏ, không quan tâm, nên vẫn luôn ngược đã đứa nhỏ.
Lý do tại sao nữ phụ với cùng tên với cô trong giấc mơ lại trở thành con ghẻ của cả nước trên mạng Internet là sau khi Kim chủ đã chán cô, tình yêu mới của Kim chủ đã hối lộ cho bảo mẫu và đưa bảo mẫu đến gặp truyền thông để nói về bạo lực gia đình và lạm dụng trẻ em của nữ phụ cùng tên với cô. bảo mẫu cũng đưa ra nhiều ảnh màu xanh tím của đứa nhỏ sau khi bị đánh đập, và có hai tấm ảnh của cô đánh đứa nhỏ.
Trên thực tế, mặc dù cô ấy buông thả và ích kỷ, nhưng cô thực sự không hành hạ con mình. Hai tấm ảnh đánh đứa nhỏ, cũng là do cô từ chỗ Kim chủ không chiếm được lợi, nghĩ mình mới hai mươi tuổi đã sinh con, nhìn đứa nhỏ liền tức giận, cô đẩy đứa nhỏ một cái đẩy. Người bảo mẫu đã chờ cô ra tay một thời gian dài mới chụp được ảnh và bán chúng cho người mới của Kim chủ nhận giá cao. Người mới của Kim chủ vì để đạp cô xuống vũng bùn không có cơ hội chuyển mình đã mua rất nhiều thủy quân, nói cô bị Kim chủ bao nuôi chán ghét, chưa có gia đình mà đã sinh con... Trong một đêm bị công khai quá khứ. Hầu như tất cả mọi người trong giới giải trí đều chửi mắng, những thương hiệu cô làm người đại diện cũng đều bị hủy bỏ, còn phải bồi thường một khoản tiền lớn tiền phạt vi phạm hợp đồng.
Trong giấc mơ nữ phụ cũng là vì trả tiền phạt 10 triệu đồng, dưới tình huống không tìm được việc làm, không thể không đi quay phim cấp ba trả nợ.
Phải nói rằng, trước khi chuyện này bại lộ, cô chính là hoa khôi được công ty nâng đỡ, cô xinh đẹp và thanh lịch, được nhiều người yêu thích, nhưng sau khi sự việc bùng phát, cô ấy đã trở nên không còn gì chỉ qua một đêm.
Sở Triều Dương nhìn tuổi của đứa nhỏ, lúc này hẳn là thời điểm nữ phụ cùng tên với cô bị toàn mạng Internet bôi đen, điên cuồng mắng chửi "Sở Y Huyên cút ra khỏi giới giải trí"?
A, Sở Y Huyên là nghệ danh của nữ phụ cùng tên với cô.
Cô hoảng sợ đồng thời, đứa nhỏ cũng hoảng sợ, đáy mắt sợ hãi càng rụt vào trong góc, phảng phất ý hận không thể đem mình rúc vào tường biến thành vô hình mới tốt.
Tuy nhiên, đôi mắt đứa nhỏ rất bình tĩnh, mắt to màu đen trống rỗng và sợ hãi khi nhìn vào cô, điều đó làm giấc mơ của cô thực tế hơn.
Trong giấc mơ, cô nhìn vào cuộc sống ngắn ngủi của nữ phụ cùng tên. Cô ghen tị vì cô ấy có cha mẹ yêu thương, một gia đình ấm áp và hạnh phúc và một đứa nhỏ đáng yêu.
Sở Triều Dương là một cô nhi, từ nhỏ đã không có cha mẹ, cô rất hi vọng mình là người nữ phụ đó, cô nhất định sẽ không sống buông thả và ích kỷ như nữ phụ trong mộng, cô muốn có cha mẹ như vậy, nhất định sẽ hiếu thuận bọn họ, chăm sóc tốt cho con mình, chứ không phải từng bước đi vào ngõ cụt, cuối cùng ép buộc bản thân nhảy lầu tự sát.
Đáng tiếc, cô không phải là cô ấy.
Mọi thứ trước mắt cô đều rất chân thực, cô nhìn đứa nhỏ, trong lòng chỉ cảm thấy dịu dàng như một vịnh nước trong.
Nếu đây là một giấc mơ, hãy để giấc mơ này dài hơn một chút. Cô cúi mắt vui vẻ suy nghĩ.
"Bảo bối, bảo bối." Cô mỉm cười và vẫy tay chào, nhẹ nhàng gọi đứa trẻ bị cô làm cho sợ hãi.
Đứa nhỏ chỉ co mình lại trong góc và nhìn cô rụt rè.
Cô từ trên giường đi tới bên cạnh đứa nhỏ, ôm lấy cậu, mặt dán lên khuôn mặt nhỏ bé của đứa nhỏ nhẹ nhàng cọ cọ một chút.
Trong giấc mơ, cô chỉ có thể là người ngoài cuộc đứng nhìn đứa nhỏ lớn lên, nhưng không thể tham gia.
nhưng dù có tức giận sự thờ ơ của Kim chủ đối với cô đến đâu, cũng không có tác dụng gì
Cô muốn ôm đứa nhỏ này vào lòng, bảo vệ và an ủi cậu biết bao nhiêu, nhưng cho dù có tức giận sự thờ ơ của Kim chủ đối với cô đến đâu, cũng không có tác dụng gì. Mọi thứ trong mơ đều không theo ý muốn của cô, cô chỉ có thể đứng nhìn. Nhìn đứa trẻ bị bảo mẫu bạo hành và bị mẹ đối xử vô tâm mà không biết làm gì.
Cô đã hy vọng biết bao nhiêu mình là nữ phụ, không nghĩ tới, hiện tại cô đã thực sự trở thành nữ phụ.
Cho dù đó có phải là một giấc mơ hay không, cô cũng rất hạnh phúc. ∩_∩
Cô kéo rèm cửa ra, đối mặt với ánh sáng bất ngờ, ánh mắt híp lại một chút, mấy giây sau mới thích ứng với ánh sáng, vô tình nhìn thấy trong bụi cỏ bên ngoài vươn ra một khẩu súng nòng dài điên cuồng chụp ảnh cô.
Trong bụi cỏ là Paparazi? Chó săn?
Cô còn nhớ trong khoảng thời gian nữ phụ trong mơ bị cả mạng Internet hack thành con ghẻ, xung quanh nhà cô ấy có rất nhiều tay săn ảnh, ngày đêm muốn đào bới cô lấy tư liệu đen.
Cô lập tức kéo rèm cửa vào, tìm nút bật đèn, lại nhìn xung quanh, phát hiện điện thoại di động trên sàn, ôm đứa nhỏ ngồi xuống ghế sofa, hôn lên khuôn mặt nhỏ nhắn của cậu, mở điện thoại di động, và chuẩn bị để khiếu nại với bên quản lý nhà.
Không nghĩ đến vừa mới mở điện thoại di động lên, điện thoại di động liền vang lên, người gọi đến là "chị Dương quản lý", trong lòng yên lặng mắng một câu mộng này còn rất chân thật, ngón tay đã nhanh chóng lướt qua nhận điện thoại.
"Sở! Y! Huyên!" Điện thoại di động còn chưa đặt vào tai, đầu kia liền truyền đến tiếng gầm gừ hung hăng: "Cô dám tắt máy sao? Cô dám tắt máy vào những thời điểm như vậy sao? Cô có biết tôi đã gọi cho cô bao nhiêu lần không? Cô đã thấy trên mạng như thế nào rồi đấy, tôi đã nói với cô là cô hãy tập trung diễn xuất, nên cư xử đàng hoàng và đừng có gây lộn xộn, cô nhìn vào cô! Một cơ hội tốt đã bị cô phá hỏng!" Người bên kia điện thoại sau khi xả xog cơn tức giận, hít sâu một hơi, "Về chuyện trên mạng bây giờ có nó thế nào cô không muốn trả lời, rõ ràng là có người đang làm hại cô, hiện tại trên mạng toàn là tin bất lợi, cô nên ở yên trong nhà, và đừng đi đâu cả! ”
Sở Triều Dương chưa kịp nói gì, điện thoại đã cúp máy.
Cô bị mắng với vẻ mặt thất thần.
Sau khi cúp máy, sự chú ý của cô tập trung vào đứa nhỏ trong vòng tay của mình.
Việc bị hành hạ và suy dinh dưỡng trong thời gian dài đã khiến cho đứa nhỏ hai tuổi trên tay cô trông chỉ như mới hơn một tuổi, đầu to và thân hình nhỏ bé, khuôn mặt vàng vọt, nước da mỏng và một đôi mắt to đen láy, thiếu sức sống.
Cậu mặc một chiếc áo phông rộng, ôm vào trong ngực có vẻ trống không, giống như một que diêm đầu to.
Cô vén áo phông của cậu lên, toàn thân đầy vết bầm tím, đôi mắt bỗng đỏ hoe, thầm mắng một tiếng dã thú, nỗi đau đớn khôn cùng lan tràn trong lòng.
Cô hôn đứa nhỏ, nhỏ giọng nói: "Ngoan, mẹ sẽ làm cho con một bữa ăn ngon."
Truyện Xuyên Thành Bạn Gái Trước Của Tổng Giám Đốc (Dịch) tại TruyenYY đã đến chương cuối. Hãy nhấn vào nút Theo Dõi để được nhận thông báo khi có chương mới nhé! Chúc đạo hữu có những giây phút vui vẻ tại YY Giới.
Đăng bởi | lamhonglien |
Phiên bản | Dịch |
Thời gian | |
Cập nhật | |
Lượt đọc | 5 |