Hãy Đăng ký Thành viên của TruyenYY để có thể thích, bình luận, đánh dấu chương đang đọc, chuyển giao diện đọc truyện... Chỉ mất chưa đến 1 phút của bạn thôi nhưng còn nhiều điều để khám phá lắm nhé! (Hoặc nhấn vào đây để Đăng Nhập)

Nghỉ Ngơi 2

Phiên bản Dịch · 734 chữ

Editor: Hye Jin

Mọi thứ chuẩn bị xong xuôi, Diệp Nam Y bước ra khỏi nhà khách, định đi dạo một vòng rồi quay lại, lấy cớ là vừa đến bưu điện nhận đồ.

Nói đến bưu điện, cô nhớ ra mình cần báo bình an cho Tần Nguyệt.

Diệp Nam Y nhanh chóng gửi một bức điện tín cho Tần Nguyệt từ bưu điện: "Đã đến nơi an toàn, Nam Y."

Tại Thượng Hải, từ lúc Diệp Nam Y lên tàu, Tần Nguyệt luôn lo lắng không yên. Đến khi nhận được điện tín báo bình an, cô mới thở phào nhẹ nhõm.

Sau khi gửi xong điện tín, Diệp Nam Y chợt nhớ ra, đời sau mấy con tem rất đáng giá, giờ mà không mua ngay thì đợi đến khi nào?

Nghĩ là làm, cô chạy đến quầy bán tem. Vì vóc người nhỏ bé, cô không với tới quầy, đành phải nhảy lên, tay bám lấy mép quầy trông thật buồn cười.

"Chị ơi, em muốn mua tem."

Nhân viên bưu điện thấy Diệp Nam Y đáng yêu và lễ phép, liền hỏi: "Em muốn mua bao nhiêu?"

"Em muốn mua nguyên tờ, chị có không ạ?"

Nhân viên ngạc nhiên, lo rằng Diệp Nam Y mua nhiều quá sẽ bị người nhà mắng.

"Em gái nhỏ, một tờ nguyên giá 45 đồng. Em mua được không?"

Diệp Nam Y nghe xong, thấy giá chỉ có 45 đồng, mừng thầm trong bụng. Cô có tiền, mua vài tờ thì sau này chẳng phải phát tài sao?

"Chị ơi, em lấy 5 bản."

Nhân viên bưu điện giật mình, vội ngăn lại: "Không được đâu, em chỉ được mua tối đa 3 tờ thôi."

Diệp Nam Y nghĩ lại, 5 tờ đúng là hơi nhiều, 3 tờ cũng được, sau này mua thêm.

"Được ạ, tổng cộng là 135 đồng, em đưa chị tiền đây."

Thấy nhân viên vẫn đứng ngẩn ra, Diệp Nam Y nhắc thêm lần nữa:

"Chị ơi, em đưa tiền đây này."

Lúc này nhân viên mới sực tỉnh, cầm lấy tiền "Đại Đoàn Kết" đếm kỹ lại. Xác nhận không sai, cô nhanh chóng đưa 3 tờ tem nguyên vẹn cho Diệp Nam Y.

Nhận được tem, Diệp Nam Y ngắm nghía mãi, rồi tìm chỗ vắng người cất ngay vào không gian.

Cô vừa cất xong thì phát hiện một bà cụ mặc kín mít từ trong bước ra.

Diệp Nam Y quan sát một lát, nhận ra rằng mình vô tình tìm được lối vào chợ đen.

Tuy hôm nay không có thời gian, lần tới đến đây, cô nhất định phải thăm dò.

Quay về gần nhà khách, Diệp Nam Y lấy ra bọc đồ lớn từ không gian, vác lên lưng rồi bước vào.

Vừa vào cửa, cô bắt gặp Trịnh Trường Hoa đang nói gì đó với Tằng Bạch Linh.

"Ơ, đồng chí Diệp, cậu vừa ra ngoài mua đồ à?"

Diệp Nam Y đặt bọc đồ xuống, lắc đầu giải thích: "Không, tớ gửi đồ trước qua bưu điện, giờ tranh thủ thời gian đi lấy."

Nghe Diệp Nam Y nói vậy, Trịnh Trường Hoa vỗ trán một cái:

"Đồng chí Diệp đúng là thông minh thật, sao tớ không nghĩ ra nhỉ!"

Tằng Bạch Linh đứng bên nghe Trịnh Trường Hoa khen Diệp Nam Y, mặt mày tối sầm lại.

Diệp Nam Y vội vàng xua tay giải thích: "Đó là ý của gia đình tớ thôi. Tớ đi nghỉ trước đây, các cậu cứ nói chuyện tiếp nhé!"

Nói xong, cô vác bọc đồ trở về phòng.

Không phải vì Diệp Nam Y sợ Tằng Bạch Linh, mà cô hiểu rõ lòng ghen tỵ của phụ nữ. Nhiều một chuyện không bằng ít đi một chuyện.

Sáng hôm sau, lúc 4 giờ, Diệp Nam Y dậy đúng giờ, mang bọc đồ ngồi chờ sẵn ở sảnh nhà khách.

Còn 10 phút nữa ông cụ Tề sẽ đến, bốn người kia vẫn chưa dậy.

Không phải vì tốt bụng mà Diệp Nam Y đi gõ cửa gọi họ dậy. Bởi dù quan hệ thế nào, trong mắt thôn dân và các thanh niên trí thức cũ, họ là một nhóm.

Khi ông cụ Tề đến cửa nhà khách, ông thấy cả năm người đã sẵn sàng.

"Lên xe đi! Chúng ta phải tranh thủ đi nhanh một chút."

Bạn đang đọc Xuyên Thư! Dọn Sạch Của Cải, Xuống Nông Thôn Làm Thanh Niên Trí Thức của Nghiên Nghiên A
Thông Tin Chương Truyện
Đăng bởi HyeJin
Phiên bản Dịch
Thời gian
Lượt đọc 55

Các Tùy Chọn

Báo cáo cho QTV
This site is protected by reCAPTCHA and the Google Privacy Policy and Terms of Service apply.