Hãy Đăng ký Thành viên của TruyenYY để có thể thích, bình luận, đánh dấu chương đang đọc, chuyển giao diện đọc truyện... Chỉ mất chưa đến 1 phút của bạn thôi nhưng còn nhiều điều để khám phá lắm nhé! (Hoặc nhấn vào đây để Đăng Nhập)

Cuộc Gặp Gỡ Tề Ái Tú 1

Phiên bản Dịch · 711 chữ

Editor: Hye Jin

Tề Nhị Oa sau khi lấy được chiếc áo bông, nghiên cứu một hồi mà vẫn không phát hiện ra điều gì bất thường.

Suy nghĩ một lúc, anh quyết định việc gả vợ cho anh cả quan trọng hơn, chuyện của chiếc áo bông để sau rồi tính.

Thời gian tiếp theo, Tề Nhị Oa nhận thấy Vu Xuân Hương và Lý Dao đi đâu cũng có nhau, tạm thời không có cách nào ra tay.

Không thể động đến họ, Tề Nhị Oa bắt đầu theo dõi Diệp Nam Y.

Chỉ cần nhìn thoáng qua, anh đã nhắm mục tiêu, phải lên kế hoạch kỹ càng.

Diệp Nam Y cảm nhận được ánh mắt của Tề Nhị Oa, trong lòng bất giác thở phào.

Có hành động là tốt, chỉ sợ không có động tĩnh gì, cứ lo lắng suốt ngày thì mệt mỏi lắm.

Chưa kịp đợi Tề Nhị Oa ra tay, đội trưởng đã thông báo mọi người phải đi nộp lương.

Diệp Nam Y nghe vậy, đi theo đội tới trấn trên, tiện thể muốn gửi hạt dẻ cho Tần Nguyệt.

“Diệp thanh niên trí thức, trong gùi của cháu đựng gì vậy? Không ngờ người nhỏ bé thế này lại khỏe như vậy.”

Diệp Nam Y nhìn qua người phụ nữ nói chuyện, phát hiện đối phương không có ý xấu.

“Bác gái, cháu gửi chút hạt dẻ hái được trong núi về nhà.”

Người phụ nữ nghe vậy thì hứng thú hẳn.

“Diệp thanh niên trí thức, gọi bác Vương. Bác muốn đổi chút hạt dẻ với cháu, được không?”

Diệp Nam Y hơi ngạc nhiên. Ở vùng núi, đáng ra ai cũng có thể hái được hạt dẻ, sao lại cần đổi chác? Không phải vẫn thường nói, dựa núi ăn núi, dựa nước ăn nước hay sao?

“Bác Vương, được ạ. Nhà bác ở đâu? Cháu sẽ mang tới cho bác.”

Diệp Nam Y không khách sáo, còn ở đây nhiều năm, không giao lưu với người khác là không được.

“Được, đến lúc đó nếm thử hạt dẻ rang đường bác làm nhé. Nhà bác ở ngay cạnh nhà đội trưởng.”

Nghe đến hạt dẻ rang đường, mắt Diệp Nam Y sáng rỡ, nghĩ thầm đúng là tìm mỏi cả giày cũng không ra, bỗng nhiên lại gặp được dễ dàng như thế!

“Bác gái, bác có thể giúp cháu rang một ít không?”

Bác Vương vui vẻ đồng ý ngay.

Cả quãng đường, hai bác cháu trò chuyện rôm rả.

“Đến nơi rồi, mọi người cần mua gì thì nhanh chóng đi nhé! Đi sớm về sớm”

Ông cụ Tề dừng xe bò lại, lớn tiếng nhắc nhở.

Mọi người đều hiểu quy định, nhanh chóng lo việc riêng của mình.

Diệp Nam Y đến bưu điện gửi đồ đi, đồng thời nhận được một lá thư.

Nhìn người gửi, hóa ra là thư của Tần Nguyệt.

Diệp Nam Y có chút thắc mắc, lá thư trước mới nhận chưa lâu, sao lại gửi thêm cái mới, chẳng lẽ có chuyện gì xảy ra?

“Nam Y, ba mẹ của Vương Hướng Đông đang sắp xếp cho nó về thành phố. Nhưng Vương Hướng Đông có vẻ không muốn. Con có muốn quay lại không? Mẹ nuôi nghĩ ra một cách, nếu con muốn, hãy gửi điện tín cho mẹ nuôi.”

Đọc đến đoạn Vương Hướng Đông sắp về thành phố, Diệp Nam Y không thể chấp nhận được. Anh ta đã hại nguyên chủ thê thảm như vậy, nếu cứ thế rời đi thì chẳng phải quá dễ dàng cho anh ta sao?

Hơn nữa, nếu không phải cô đến kịp thời, ra tay trước, e rằng cô cũng sẽ bước vào con đường cũ của nguyên chủ.

Đúng lúc này, đội sản xuất đã nộp xong, không có việc gấp, cô thừa sức tính toán chuyện này.

“Diệp thanh niên trí thức, cậu đang làm gì mà đứng ngẩn ra thế?”

Diệp Nam Y ngẩng lên nhìn, hóa ra là Vu Xuân Hương và Lý Dao.

Thấy hai người họ không kiêng dè nắm tay nhau, cô cảm thấy đau đầu.

Nhận ra ánh mắt của cô, cả hai liền vội vàng buông tay ra.

Bạn đang đọc Xuyên Thư! Dọn Sạch Của Cải, Xuống Nông Thôn Làm Thanh Niên Trí Thức của Nghiên Nghiên A
Thông Tin Chương Truyện
Đăng bởi HyeJin
Phiên bản Dịch
Thời gian
Lượt đọc 52

Các Tùy Chọn

Báo cáo cho QTV
This site is protected by reCAPTCHA and the Google Privacy Policy and Terms of Service apply.