Chế phục SCP-682 (hạ)
Tất cả mọi người căng thẳng nhìn 682 nổi giận lao thẳng đến hai người.
Nếu không có gì bất ngờ, vài giây sau họ sẽ chỉ còn là mảnh thịt vụn.
Dương Tuyết nhịn không được quay đầu đi.
Đúng lúc này, một màn khiến người người khiếp sợ xảy ra.
Chẳng biết tại sao, khi SCP-682 nhìn vào SCP-053, liền có phản ứng kì quái xảy ra.
Tựa như một chiếc xe tải chạy trên cao tốc bỗng nhiên thắng gấp, nó duỗi chân về phía trước, khiến cho tốc độ giảm mạnh, cứ như là sợ tổn hại đến cô bé.
Cuối cùng, thân thể khổng lồ của nó dừng cách 2m trước SCP-053.
Sau đó như một con cún con, hạ thấp đầu, nằm rạp trên mặt đất, ngoan ngoãn lạ thường.
Cùng với hình ảnh trước khi cuồng bạo là hai trạng thái đối lập nhau.
Thân thể của nó gấp rút thu nhỏ lại, cho đến khi chiều dài còn lại 3m.
Mắt thường có thể thấy được, SCP-682 cuồng bạo đã bị chế phục.
"Ực."
Thấy một màn như vậy, tiến sĩ Lý không tự chủ được nuốt nước bọt.
Tất cả nhân viên nghiên cứu đều ngây ngẩn cả người, ai cũng không ngờ là kết quả sẽ như vậy.
Xem thường thiên hạ, bất tử bất diệt SCP-682 vậy mà sợ hãi một cô bé.
Dương Tuyết nhìn qua bóng lưng Trương Giác, có chút hoảng hốt.
Nàng bỗng nhiên có một luồng suy nghĩ, mặc kệ trả bất kỳ giá nào, cũng phải đưa Trương Giác gia nhập tổ chức.
Trong đầu hắn nắm giữ thông tin rất quan trọng, có thể khiến vô số người tránh khỏi tai nạn, đối với tổ chức mà nói, hắn chính là kim chỉ nam sống.
Những nghiên cứu viên kia đều ý thức được điểm này, bọn hắn nhìn Trương Giác với ánh mắt ngưỡng mộ.
Nếu như Trương Giác biết rõ kết quả thí nghiệm, dù chỉ là một chuyện nhỏ, bọn hắn cũng không cần lo lắng mỗi ngày.
. . .
Nhìn thấy quái thú lớn như thế, Shirley có chút sợ hãi, nàng muốn nắm quần Trương Giác, nhưng khi nghĩ đến bản thân bất thường, lại giật mình rụt tay lại.
Trương Giác cười cười.
"Shirley, đi chạm nó thử đi."
Cô bé mím môi: "Muội... Có thể ư?"
Đối với tình trạng của mình, cô bé nhất định hiểu rõ, dưới tình huống bình thường, tổ chức không cho nàng chạm vào bất kỳ vật gì, nhất là sinh vật sống.
"Cứ tin ca ca,không có chuyện gì đâu."
Cứ như vậy, Shirley được Trương Giác cổ vũ, trong khi mọi người nhìn chăm chú, bước từng bước tới gần 682.
Những nghiên cứu viên kia đều bị dọa cho tym nhảy ra ngoài.
Cô bé đi đến trước 682, do dự vài giây.
Nàng vươn tay ra, sờ qua một chút, rất nhanh lại rụt trở về, nhút nhát mà quan sát 682.
Đám nghiên cứu viên phía sau được phen ngạc nhiên, chưa từng có ai dám làm như vậy với 682.
682 mở to mắt nhìn cô bé, sau đó mắt nhắm lại, mũi thở ra một hơi.
Shirley chưa từng chủ động sờ qua sinh vật khác, 682 không vì nàng chạm mà nổi giận, nàng bỗng cao hứng vô cùng, khuôn mặt nhỏ nhắn đỏ bừng.
Nàng lại sờ soạng đầu 682, lúc này đây, nàng không buông tay.
682 vẫn không phản kháng.
Shirley cười vui vẻ mà bắt đầu... mở hai tay ra, ôm lấy 682, đem đôi má dán vào đầu, lộ ra nụ cười thỏa mãn.
Trương Giác cũng vui mừng mà nở nụ cười.
Giờ khắc này, đám nghiên cứu viên bọn họ, đã không biết dùng từ gì để mà hình dung tâm tình của mình.
Ai có thể nghĩ đến, 682 vậy mà cùng hòa hợp với cô bé như vậy.
Đối với bọn họ, đây quả thực là kỳ tích.
Dần dần, ánh mắt của bọn họ chuyển dời lên người Trương Giác.
Nếu như lúc ấy tiến sĩ Lý nghe theo đề nghị của Trương Giác, bãi bỏ lần thí nghiệm này, chắc chắn sẽ không phát sinh mọi chuyện, cũng không hi sinh nhiều đồng sự như vậy.
Nếu như Trương Giác có thể gia nhập tổ chức, chỉ đạo công tác.
Bọn họ đối mặt với nguy hiểm sẽ ít đi rất nhiều.
Những nghiên cứu viên cả ngày làm việc cùng nguy hiểm, chưa từng có suy nghĩ sẽ có người bạn cùng làm việc dài lâu.
Hình ảnh 053 cùng 682 ôm nhau ấm áp như vậy, sẽ được tổ chức ghi chép lưu trữ vĩnh viễn.
Trương Giác thông qua mạch đập mà biết được thời gian, hắn đã bên cạnh Shirley 5 phút.
Hắn vỗ tay phát ra tiếng, Dương Tuyết ở phía sau gật đầu nhẹ.
Điều nhân viên an ninh mang theo khóa sắt cùng xe tải cẩn thận đi tới bên người 682.
Tựa như cảm ứng được điều gì, 682 mở mắt.
Ngoại trừ Trương Giác, tất cả mọi người sợ tới mức không dám nhúc nhích.
Cũng may có 053, nàng đem đầu nhỏ đặt trên 682, dùng sức cọ sát.
682 muốn phản kháng, những lại bị 053 ôm, cuối cùng nó vẫn cúi đầu, tùy ý nhân viên an ninh trói lại, vận chuyển lên xe tải.
Những nhân viên an ninh kia cẩn thận, sợ 682 bỗng nhiên cuồng bạo, cũng sợ không cẩn thận chạm mắt với 053.
Bất quá lo lắng của bọn hắn có chút dư thừa, 682 bị trói lại tầng tầng, cô bé vẫn cúi đầu.
Trương Giác nhận thấy, dưới chân cô bé đã thấm đẫm nước mắt.
Sau hai phút, SCP-682 đã bị xe tải đưa đi.
Kể cả Dương Tuyết, tất cả đều hò reo hoan hô.
Quái vật đại náo trạm thu nhận, rốt cuộc bị chế phục một lần nữa.
Theo quan sát, tất cả mọi chuyện kể từ lúc 682 mất kiểm soát, toàn bộ đều không quá 20 phút, thậm chí đội đặc nhiệm còn chưa đến nơi.
Mà tất cả, công tràng đều thuộc về Trương Giác.
Nếu như không có Trương Giác, không biết sẽ hi sinh thêm bao nhiêu người.
Sống sót sau hoạn nạn, nhân sinh đầy may mắn.
Mọi người ngươi nhìn ta, ta nhìn ngươi, cùng một lúc xông lên phía trước, nâng Trương Giác thảy lên cao.
"Ah —— ah —— "
Tất cả mọi người hưng phấn mà hô hào.
Trương Giác kêu to: "Này —— ây —— đừng như vậy —— tôi sợ độ cao ah —— ai mẹ nó kéo quần của ta —— "
Ngay lúc này, ai mà còn quản hắn nói bậy.
Dương Tuyết đứng một bên nhìn xem, cũng lộ ra nụ cười vui mừng.
Cuối cùng, mọi chuyện không có phát triển theo hướng tệ hơn, Trương Giác là nhân tài hiếm có, nàng đã đánh cược đúng.
Nàng giáo phó một nghiên cứu viên vòng ngoài, mặc phòng hộ phục, chuẩn bị đưa SCP-053 đi.
Không ngờ SCP-053 nhút nhát e lệ mà kêu một tiếng: "Đại ca ca —— "
Cô bé đang gọi Trương Giác.
Thanh âm tuy nhỏ, thế nhưng lại khiến người khác ý thức được, ngoại trừ 682, tại đây vẫn còn một quái vật khác.
Mọi người buông Trương Giác, đều ngửa đầu, sợ tiếp xúc ánh mắt của nàng.
Trương Giác đi đến Trước mặt Shirley, nhìn thẳng.
Cô bé cúi đầu: "Đại ca ca, tôi... Tôi còn có thể gặp lại đầu to không?"
Cô bé bảo là 682, mặc dù tiếp xúc ít, nhưng lại sinh ra tình cảm không nhỏ.
Trương Giác bảo: "Miễn là còn sống, sẽ còn gặp lại."
Cô bé biết rõ, đã bên cạnh Trương Giác quá lâu, sắp đến cực hạn, nếu kéo dài, sẽ hại hắn.
"Cảm ơn ca ca."
Shirley nói xong, xoay người sang chỗ khác, chuẩn bị rời khỏi.
Dương Tuyết thấy bộ dáng như vậy có chút đau lòng.
Trương Giác vừa định mở miệng nói chuyện, không biết là ai hung hăng đẩy mạnh hắn.
Trương Giác không kịp trốn đi, vừa vặn ngã vào cô bé chưa đi xa.
Cô bé té, Trương Giác vượt lên trước ngã xuống đất, theo phản xạ đỡ nàng.
Chờ hắn ngẩng đầu, vừa hay nhìn thấy cặp mắt Shirley ngập nước mắt.
Truyện Xuyên tới Thế giới SCP tại TruyenYY đã đến chương cuối. Hãy nhấn vào nút Theo Dõi để được nhận thông báo khi có chương mới nhé! Chúc đạo hữu có những giây phút vui vẻ tại YY Giới.
Đăng bởi | Mownast |
Phiên bản | Dịch |
Thời gian | |
Lượt thích | 2 |
Lượt đọc | 20 |