Nguyễn Thiếp? (2)
Chế Bồng Na khó tin.
- Làm sao có thể, không phải nói năm đó hắn từ quan, trên đường về quê gặp tặc phỉ, đã chết rồi sao?
Trà quân sư lắc đầu.
- Cũng chính vì tin đồn này, mới khiến người không phân biệt được thật giả, thất sách, thất sách…
Sau khi than thở, Trà quân sư nói tiếp.
- Năm Chiêu Hoàng thứ 12, Nguyễn Thiếp đỗ trạng nguyên, tài hoa xuất chúng, được Nữ Đế hết lời khen ngợi. Mà năm đó, cũng là năm Nữ Đế bắt đầu xua binh thống nhất Bách Việt, vì vậy nhân tài như Nguyễn Thiếp, tất nhiên là được Nữ Đế trọng dụng.
- Chỉ sáu tháng sau, Nữ Đế đặc cách sắc phong Nguyễn Thiếp làm Chinh Nam Đô Đốc Lệnh, chỉ huy 10 vạn thủy quân chinh phạt Phù Nam quốc.
- Phù Nam quốc không hàng, dựa vào nơi hiểm yếu phản kháng, khiến đại quân tổn thất không nhỏ. Nhưng Nguyễn Thiếp đã sớm cho thuộc hạ mai phục ở trong thành, lệnh người đầu độc vào tất cả giếng nước của dân chúng, làm cho bách tính chết như ngã rạ, quân sĩ Phù Nam hoảng loạn, mất hết sĩ khí.
- Thành phá, ngày đó toàn thành Gia Định máu chảy thành sông, người chết vượt quá chín thành, tất cả thành viên hoàng tộc, mặc kệ đầu hàng hay phản kháng, dù già đến chín mươi, hay hài tử mới sinh, tất cả đều chém đầu thị chúng, đến nỗi khi sử quan chép lại chi tiết này, tay cũng run lên bần bật.
- Sau khi thành Gia Định bị đồ sát, Nguyễn Thiếp gửi đi bố cáo cho tất cả thành trì còn lại của Phù Nam quốc, nói trong vòng ba ngày, nơi nào còn chưa đầu hàng, chó gà không tha.
- Đối mặt với sát thần khủng bố như vậy, dân chúng Phù Nam quốc hoảng loạn, các tướng lĩnh cùng binh sĩ mất hết can đảm, cho nên lần lượt đầu hàng, dù có kẻ muốn chiến, cũng bị thủ hạ của mình phản chiến, lấy đầu tới gặp Nguyễn Thiếp tạ tội.
- Cho nên có thể nói, lần chinh phạt đó, Nguyễn Thiếp chỉ đánh một trận lớn ở Gia Định, về sau đa số đều đầu hàng, dùng tốc độ cực nhanh khống chế toàn bộ Phù Nam quốc. Mà trận chiến đó, cũng khiến hắn nổi danh, được dân chúng sợ hãi xưng là Huyết Sĩ.
- Chuyện này kinh động tới triều đình, rất nhiều đại thần vạch tội, nói Nguyễn Thiếp coi thường sinh linh, tổn thương thiên hòa, nói Nữ Đế trọng dụng người như vậy, tất sẽ làm hại đến uy danh của nàng sau khi nhất thống.
- Mà đối với thủ đoạn tàn nhẫn, vì đạt mục đích bất chấp quá trình của Nguyễn Thiếp, Nữ Đế cũng không vui, vì thế hạ lệnh bãi miễn chức Chinh Nam Đô Đốc Lệnh, điều đến Anh Đô làm một Huyện Lệnh.
- Nguyễn Thiếp từ đó an phận ở một góc nhỏ, không lộ danh tiếng, cho đến khi Nữ Đế băng hà, triều đình nội đấu, hắn mới từ quan, trên đường về quê nhà thì có tin bị tặc phỉ giết chết.
Đám người Chế Bồng Na nghe xong chuyện tình của Nguyễn Minh, lưng cũng không nhịn được lạnh toát, thầm nghĩ năm đó Nguyễn Minh là Chinh Nam Đô Đốc Lệnh, chứ nếu làm Chinh Chăm Đô Đốc Lệnh, vậy chỉ sợ tất cả bọn hắn đều đi gặp tổ tiên rồi.
Trà quân sư lại nói.
- Hiện tại xem ra, Nguyễn Thiếp hẳn là có gặp kiếp nạn, nhưng được Hồ Thành Vũ cứu, lấy trí tuệ của hắn, tự nhiên biết thiên hạ sắp loạn, quần hùng sẽ nổi lên cát cứ, vì vậy thuận thế phò tá Hồ Thành Vũ, cũng đổi tên thành Nguyễn Minh.
- Trận đánh ở Thảo Tranh Cốc, đốt núi thiêu rụi gần 6000 huynh đệ Anh Hùng Trại, bất chấp lửa lớn lan tràn, ảnh hưởng tới mấy ngàn hộ dân ở vùng đó, thủ đoạn này, chỉ có Huyết Sĩ Nguyễn Thiếp mới làm ra được.
Chế Bồng Na tức giận vỗ bàn.
- Nguyễn Thiếp này thật đáng chết, lại dám đồ sát dũng sĩ của Chăm quốc ta, thù này nhất định phải báo. Còn có Hồ gia, nhất định phải để bọn hắn trả giá…
Phía dưới có một trung niên bày kế.
- Đại nhân, Định Châu không giáp biển, hằng năm thương đội của Hồ gia từ Chàm Châu của chúng ta nhập lượng lớn muốn ăn, gỗ quý, trầm hương, hồ tiêu…. Còn có lương thực, hoa quả từ Nam Châu đi vào Định Châu, cũng thông qua Chàm Châu chúng ta, không bằng…
Trà quân sư quát lớn.
- Hồ đồ, quyết không thể làm ra việc ngu xuẩn như vậy.
Người kia sợ tới vội vàng ngậm miệng, Chế Bồng Na hỏi.
- Trà quân sư có kiến giải gì sao?
Trà quân sư nói.
- Đại nhân, hiện tại thời cơ còn chưa tới, Chàm Châu chúng ta nhất định phải ẩn nhẩn chờ thời, tuyệt đối không thể làm chim đầu đàn, trở thành cái đích cho mọi người nhằm vào được.
- Muối ăn, lương thực… đều là hàng hóa thiết yếu của bách tính, chúng ta vô duyên vô cớ ngăn chặn, cấm đoán, Hồ Thành Vũ chỉ cần viết một phong thư gửi cho cha hắn Hồ Thành Long, chúng ta liền không có quả ngon để ăn, nói không chừng những chuyện trái với luật pháp của chúng ta cũng sẽ bị lão gia hỏa kia khui ra giữa triều, cực kỳ tai hại.
- Lại thêm Định Châu phụ thuộc vào chúng ta, chúng ta cũng không phải không phụ thuộc vào bọn hắn, ngựa ở Trấn Tây Biên, muốn tới Chàm Châu chúng ta, là phải đi qua Định Châu, Còn có Định Châu nhiều quặng sắt, giỏi rèn đúc, lượng lớn vũ khí, quân nhu của Chàm Châu, là mua của Định Châu.
- Hiện tại chúng ta đang tích trữ vũ khí, chiến mã, quân lương, nếu trở mặt với Hồ gia, trăm hại mà không một lợi, mong đại nhân suy xét.
Chế Bồng Na gật đầu, bất mãn trừng trung niên vừa rồi một cái.
Tên trung niên kia cúi đầu, thần sắc có chút xấu hổ.
Chế Bồng Na nói.
- Vậy theo quân sư, hiện tại chúng ta nên làm như thế nào?
Trà quân sư nghĩ nghĩ, sau đó nói.
- Thứ nhất, phải nhanh chóng xây dựng lại Anh Hùng Trại, đây chính là công cụ để chúng ta phân tán sự chú ý của các phương, không thể chậm trễ được.
- Thứ hai, đoạn thời gian này chúng ta thu liễm một chút, đại nhân nên phái người ra vẻ xây dựng lại phủ Tổng Đốc, để tránh có kẻ nhằm vào điểm này vạch tội đại nhân trên triều.
- Thứ ba, tăng cường các thương đội thu mua chiến mã, vũ khí… từ tình báo thu thập được, lão phu cảm giác thời gian yên bình đã không còn nhiều, hỗn loạn sẽ tới nhanh thôi.
- Thứ tư, Hồ gia ở Định Châu rất đáng gờm, nhất định sẽ thành đối thủ của chúng ta trong tương lai, cho nên sớm phải nghĩ cách diệt trừ, cho dù không diệt được, cũng phải làm bọn hắn suy yếu hơn nữa.
Chế Bồng Na gật đầu, ánh mắt lấp lóe hàn quang.
- Lúc trước không ám sát được hắn, chỉ khiến hắn trọng thương, quả thật là đáng tiếc…
Trà quân sư nói.
- Năm xưa chúng ta tranh thủ thời điểm triều đình hỗn loạn, không ai chú ý, muốn diệt trụ cột của Hồ gia, chỉ là cuối cùng thất bại trong gang tấc. Nhưng hiện tại thời thế đã khác, các thế lực đều đang ở trạng thái cân bằng vi diệu, nếu chúng ta ra tay lần nữa, e là rất khó che giấu vết tích, sẽ bị những con cáo già kia nhằm vào, cộng thêm Hồ Thành Vũ đã đề phòng, tỉ lệ thất bại rất cao, được không bù mất…
Chế Bồng Na nói.
- Ta đương nhiên biết sự tình ám sát không thể làm lần nữa, lần trước tuy kín kẽ, nhưng ít nhiều vẫn có chút manh mối, lấy tâm trí của Hồ Thành Vũ, khẳng định đã có đối tượng hoài nghi…
Sau đó hắn cười lạnh.
- Bất quá nghe nói Hồ Thành Vũ kia cực kỳ thương yêu nhi tử, dung túng cho con làm xằng làm bậy… vậy từ nhi tử của hắn ra tay đi, phái người sưu tập chứng cứ phạm pháp của Hồ Thành Nhân, chờ thời cơ thích hợp, liền gửi đến kinh thành, tin tưởng mấy lão đối thủ của Hồ Thành Long sẽ rất vui vẻ.
Trà quân sư cười nói.
- Đại nhân anh minh!
…
Đăng bởi | ThienVucThanhChu |
Thời gian | |
Cập nhật | |
Lượt đọc | 7 |