Hãy Đăng ký Thành viên của TruyenYY để có thể thích, bình luận, đánh dấu chương đang đọc, chuyển giao diện đọc truyện... Chỉ mất chưa đến 1 phút của bạn thôi nhưng còn nhiều điều để khám phá lắm nhé! (Hoặc nhấn vào đây để Đăng Nhập)

Đưa bánh ngọt (2)

Tiểu thuyết gốc · 1007 chữ

Hắn thở dài nói.

- Gia sự đang rối rắm, không tiện tiếp người ngoài, ngày khác có dịp, nhất định sẽ mời hiền chất đến phủ hàn huyên. Hiện tại lão phu phải về xem thử tình huống của khuyển tử như thế nào, không thể tiếp chuyện được, hiền chất cứ tự nhiên rời đi.

Nói xong cũng không đợi Nguyễn Phúc Quang nói thêm gì, trực tiếp quay người, nhưng đi được mấy bước, giống như nghĩ tới điều gì, Hồ Thành Vũ lại quay đầu nói.

- Thiên hạ hôm nay rối loạn, hung nhân tặc phỉ ở khắp mọi nơi, cho dù là ở lại trong thành cũng chưa chắc đã an toàn, nên hiền chất nhớ cẩn thận.

Đây đã là hạ tử lệnh, nếu ngươi còn không cút, vậy đừng trách lão phu không khách khí.

Nguyễn Phúc Quang có thể hiểu vì sao Hồ Thành Vũ khó chịu với mình như vậy, lần trước đánh nhi tử hắn, lần này lại dây dưa con dâu hắn, gây ra náo loạn lớn như vậy, ai có thể không tức giận?

Cho nên hắn không dám nấn ná nữa, sợ chọc lão gia hỏa kia phát điên, lập tức cùng hộ vệ của mình rời khỏi thành Hà Thanh…

Ninh Lan Ngọc trở về phủ một thời gian, nhưng không thấy cha chồng tới tìm, trong lòng vừa thở phào nhẹ nhõm, lại không hiểu vì sao có chút thất lạc man mác.

Loại cảm giác này, chính bản thân Ninh Lan Ngọc cũng không cách nào hiểu được.

Đã sợ hãi đối mặt, lại có chút mong đợi mơ hồ…

Cho tới xế chiều, sau khi tắm rửa thay y phục mới, đi vào trong thư phòng, định xử lý đống sổ sách trong thời gian qua.

Tuy lúc về nhà mẹ đẻ, đã có người giúp xử lý thay, nhưng nàng vẫn không yên tâm, muốn xem lại một chút.

Cha chồng tin tưởng giao cho mình công việc quan trọng như vậy, nàng sao dám lơ là bất cẩn.

Nhưng khi vào phòng, nhìn thấy giỏ bánh ngọt trên bàn, mới nhớ ra còn chưa đưa thứ này cho ai kia.

Nếu là lúc chiều, khi tâm trạng của nàng hơi bình tĩnh, muốn tự mình đưa bánh, để ai kia biết nàng đã quay về như trước đây, sẽ không còn sợ đối diện hắn, lảng tránh hắn nữa.

Nhưng trải qua sự tình kia, nàng lại không cách nào áp chế được suy nghĩ mông lung.

Có nên tự mình đưa qua hay không?

Trong lòng Ninh Lan Ngọc giống như có thiên nhân giao chiến.

Bảo nha hoàn đưa qua, thì quá mức thất lễ, lại giống như mình đang lảng tránh hắn.

Nhưng tự mình đưa qua, nàng lại sợ…

Thật ra chính bản thân Ninh Lan Ngọc cũng không biết mình đang sợ cái gì.

Nhìn giỏ bánh trên bàn, ánh mắt của Ninh Lan Ngọc trở nên mông lung… qua rất lâu, cuối cùng nàng hít sâu một hơi, cố gắng để mình lấy lại bình tĩnh, sau đó cầm giỏ bánh lên, đi về phía biệt viện của Hồ Thành Vũ.

Trong lúc đi đường, nàng lạ có chút chột dạ bất an, giống như đang làm chuyện lén lút gì vậy.

- Thiếu phu nhân!

Có tiếng chào hỏi vang lên, làm Ninh Lan Ngọc giật bắn người.

- Ngươi… các ngươi…

Từ bên hành lang bên cạnh đi tới hai nha hoàn, thần sắc cung kính thi lễ.

- Ân… ân, các ngươi đi làm việc của mình đi, ta mang ít bánh ngọt cho phụ thân.

- Vâng!

Hai nha hoàn thi lễ rời đi, nhưng lúc qua khúc cua, có một người nhịn không được nói.

- Hình như thiếu phu nhân mua bánh ở tiệm bánh Phúc Ký?

- Uh, giỏ đựng bánh của bọn hắn có ký hiệu, rất dễ nhận ra!

- Nói cũng kỳ quái, mỗi lần thiếu phu nhân đưa bánh tới, lão gia đều ăn rất ngon lành, còn khen không dứt miệng. Nhưng mấy ngày trước Lưu quản gia sai người mua bánh mang tới, hắn lại không thèm động một cái.

- Hì hì, có khi là do lão gia thích ăn bánh do con dâu mua, cường giả khác nhau nha.

- Nói cũng đúng, có khi lão gia ăn là vì tấm lòng hiếu thảo của thiếu phu nhân…

Ninh Lan Ngọc đang đi ở đằng xa, nghe được hai nha hoàn thảo luận, bước chân không khỏi dừng lại, khuôn mặt đỏ như táo chín.

Ai kia không thích ăn bánh do người khác mua?

Người khác sẽ nghĩ hắn thích ăn bánh nàng mua, là vì ăn tấm lòng hiếu thảo của con dâu.

Nhưng chính bản thân nàng lại biết nguyên nhân thật sự.

Kia đâu phải ăn tấm lòng hiếu thảo gì, rõ ràng là... là…

Ninh Lan Ngọc trở nên quẫn bách, quay người đi trở về, nhưng đi mấy bước lại quay lại, cứ thế tới lui mấy lần, giống như một thiếu nữ mới biết yêu, đã hẹn hò với tình lang, lại lưỡng lự không dám trốn cha mẹ ra ngoài gặp hắn.

Cho đến khi xa xa có tiếng bước chân vang lên, nàng mới giật mình, vội vàng đi về phía biệt viện của Hồ Thành Vũ.

Mà nàng không biết, từ lúc nàng đi ra khỏi phòng mình, lão cự gian đã âm thầm theo sau, giống như một con cáo già đang theo dõi con mồi của mình.

- Ninh Lan Ngọc bị ký chủ làm cho lo lắng bất an, điểm tâm tình +5 +5…

- Ninh Lan Ngọc bị ký chủ làm cho cảm động, điểm tâm tình +5 +5…

- Ninh Lan Ngọc bị ký chủ làm cho thẹn thùng, điểm tâm tình +1 +1…

- Ninh Lan Ngọc bị ký chủ làm cho xấu hổ, điểm tâm tình +3 +3…

Nhìn điểm tâm tình không ngừng thu được, khóe miệng lão cự gian nhếch càng lớn…

Bạn đang đọc Xuyên Việt Ngũ Long: Ta Từ Lừa Gạt Tiểu Tức Phụ Bắt Đầu sáng tác bởi ThienVucThanhChu

Truyện Xuyên Việt Ngũ Long: Ta Từ Lừa Gạt Tiểu Tức Phụ Bắt Đầu tại TruyenYY đã đến chương cuối. Hãy nhấn vào nút Theo Dõi để được nhận thông báo khi có chương mới nhé! Chúc đạo hữu có những giây phút vui vẻ tại YY Giới.

Thông Tin Chương Truyện
Đăng bởi ThienVucThanhChu
Thời gian
Cập nhật
Lượt đọc 3

Các Tùy Chọn

Báo cáo cho QTV
This site is protected by reCAPTCHA and the Google Privacy Policy and Terms of Service apply.