Hãy Đăng ký Thành viên của TruyenYY để có thể thích, bình luận, đánh dấu chương đang đọc, chuyển giao diện đọc truyện... Chỉ mất chưa đến 1 phút của bạn thôi nhưng còn nhiều điều để khám phá lắm nhé! (Hoặc nhấn vào đây để Đăng Nhập)

Chỉ cần ta đẹp trai là được rồi

Phiên bản Dịch · 2555 chữ

Lý Mỹ Diễm dáng người nhỏ nhắn xinh xắn, núp ở trong ngực Trần Bất Phàm.

Nàng không dám mở mắt, lại nghe được tiếng kêu ùng ục ùng ục tràn ngập quanh người.

Sợ hãi vô hạn nảy sinh, để cho nàng phát ra tiếng thét chói tai, có thể nói tử vong mạnh nhất âm thanh.

Sóng âm cuồn cuộn, kích thích vị giác của đám giòi yêu.

Dưới tiếng rống khẽ của giòi bọ, giòi yêu phảng phất tìm được miệng vết thương thối rữa, chồng chất xô đẩy lẫn nhau điên cuồng nhúc nhích về phía hai người Trần Bất Phàm.

Thịt trùng màu trắng lăn lộn, giống như bánh xe vô tình nghiền ép.

“Ta đã nói ta rất lợi hại, Càn Khôn Chưởng.”

Giống như con mồi giãy chết, biết rõ không thay đổi được kết cục, Trần Bất Phàm vẫn cao giọng rống giận, hai tay đẩy ngang, bộc phát ra một kích sắc bén.

Ba ba một tiếng.

Một đoàn ánh sáng xanh đánh ra, cuốn theo thế bài sơn đảo hải hung hăng đụng vào bức tường tạo thành từ đám giòi.

Sóng xung kích cương mãnh thậm chí ngăn chặn thế công của đám giòi bọ, mấy con giòi yêu xông lên hàng đầu thân thể biến hình, giống như cây lớn trong cuồng phong, nếu không phải bị chồng chất giòi bọ ngăn chặn, rất có thể bị nhổ tận gốc.

Đáng tiếc cũng chỉ giới hạn ở đây.

Cơ thể đám giòi yêu này dẻo dai không xương, khả năng chịu lực rất mạnh, hoàn toàn không coi trình độ va chạm như thế ra gì, chỉ trong nháy mắt, giòi bọ bị đánh dẹp liền khôi phục như lúc ban đầu, hơn nữa lệ khí càng thịnh.

“Ngươi, ngươi thật biết pháp thuật!”

Lý Mỹ Diễm bị thổi bay mái tóc dài, đôi mắt đẹp lưu chuyển, lóe lên lấp lánh.

Má nó, bây giờ là lúc để hỏi sao.

“Không cần sùng bái ta, rất nhanh ta sẽ dẫn ngươi đi chơi.”

Trần Bất Phàm khóe miệng co quắp, tại thời khắc cuối cùng cũng không quên lên mặt lùa người.

Tốc độ cực nhanh.

Không cho Trần Bất Phàm một tia cơ hội thở dốc.

Chết tiệt.

Không nghĩ tới ta anh minh một đời, tung hoành cả đời, lại muốn bỏ mạng bởi lũ giòi bọ này.

Quả nhiên là lớn lên đẹp trai thì chết nhanh, trời xanh không mắt nhân gian thiếu tình yêu.

Thật không cam lòng.

Nếu ai có thể cứu ta vào lúc này.

Đó chính là ân nhân của ta.

Trần Bất Phàm tuyệt vọng vẻ mặt đau khổ, lúc hắn đang còn chìm đắm trong những suy nghĩ tự sướng về cuộc đời của mình.

Chỉ nghe ầm ầm một tiếng.

Đỉnh động nứt ra, đất đá rơi rụng, một thanh cự kiếm đỏ rực xuyên núi nứt thạch phá không mà đến.

Tranh một tiếng kiếm minh.

Hồng mang đại thịnh, ánh sáng hồng rực kịp thời đóng đinh con giòi vương lên vách tường trước khi nó kịp cắn nuốt Trần Bất Phàm.

“Ha ha...”

Vừa mới là cái gì, ánh sáng màu hồng hạ xuống, giống như Cửu Thiên Tiên Nữ, hơn hẳn Hằng Nga trên trời.

Hưu một tiếng.

Người theo kiếm tới, bàn tay nhỏ nhắn cầm chuôi kiếm thuận thế, đem thân thể giòi vương tính cả cái miệng rộng của nó chia làm hai phần bằng nhau.

Cả bộ động tác nước chảy mây trôi, liền mạch lưu loát.

Rầm...

Thân thể giòi vương nứt ra, dịch thể màu vàng tươi như suối phun bắn tung tóe lên người Trần Bất Phàm.

Lại giống như hắt nước phục sinh lên người Trần Bất Phàm.

“Yêu, yêu nữ, ngươi cuối cùng cũng tới, oa...”

Đợi thấy rõ người tới, Trần Bất Phàm nước mắt vỡ đê, oa oa khóc.

Tựa như đứa trẻ bị vứt bỏ trong đêm mưa gió, thấy được người mẹ ngày đêm nhớ nhung.

“Thật oai phong, thật đẹp mắt, đây là ai!”

Lý Mỹ Diễm bị mà biểu diễn vừa rồi của Long Linh làm cho hoa mắt thần mê, nhất thời quên mất hoàn cảnh nguy hiểm trước mắt, cảm giác tâm đều bị câu đi.

Ngay cả một đám giòi yêu đều như bị điện giật há to miệng, hướng về phía giòi vương bị cắt ra, kinh ngạc tập thể.

"Này cũng là Tam Thanh môn đại đệ tử, nhân xưng Ba Đa Đa Thương Tỉnh Nhất Kiếm Không tuyệt thế yêu nghiệt..."

Không cần phải chết.

Lại có thể tiếp tục giả bộ.

Trần Bất Phàm lau nước mắt nước mũi, lúc này ưỡn ngực ngẩng đầu, ở dưới ánh mắt sáng như sao của Lý Mỹ Diễm bắt đầu mặt mày hớn hở giới thiệu.

Kết quả, lời còn chưa dứt.

Ngũ Chỉ Sơn từ trên trời rơi xuống.

Bốp.

“Đã nói với ngươi, ngươi là yêu tu dễ dàng hấp dẫn yêu vật, không nên chạy loạn khắp nơi, vì sao không nghe.”

“Ngươi, ngươi quan tâm ta!”

"Ta chỉ lo lắng về Càn Khôn Kính."

Bốp.

“Cái này, đây là vì sao?”

“Mua thùng xăng chậm trễ nửa ngày, để thi thể mất tích, ta thật muốn bổ ngươi.”

“Ngươi, ngươi chính là đang tìm lý do.”

Trần Bất Phàm ôm hai má sưng cao, đau đến lệ nóng doanh tròng, cảm giác quen thuộc cỡ nào.

“Vậy, cái kia Ba Đa Kiếm Không, đại giòi sống lại rồi.”

Hai cái bạt tai nhanh như chớp dọa Lý Mỹ Diễm mơ hồ, run rẩy chỉ về phía sau Long Linh, giòi vương sau khi thôn phệ mấy con giòi yêu lại hoàn hảo như lúc ban đầu, khuôn mặt nhỏ nhắn trắng bệch nhắc nhở.

“Câm miệng.”

Long Linh rống một tiếng sư tử, Lý Mỹ Diễm sợ tới mức rụt đầu lại.

“Lát nữa tìm ngươi tính sổ.”

Bỏ lại một câu ngoan thoại, Long Linh xoay người cầm kiếm, đánh thẳng vào giòi vương đang vặn vẹo dữ tợn, giòi vương uy phong lẫm liệt lần nữa gãy thành hai đoạn, ngay cả dư lực đánh trả cũng không có, chỉ đành thét dài một tiếng, thúc đẩy đàn giòi phát động vây công hung mãnh.

Long Linh không tìm về thi thể, lửa giận đang vượng, một tiếng ngâm dài, cự kiếm vung vẩy, trực tiếp nhảy vào đám giòi bọ.

Bóng kiếm thoáng hiện, từng đóa hoa kiếm đỏ rực nở rộ trên không.

Giòi yêu da dày thịt dày rất là dẻo dai cho dù không sợ oanh kích, cũng bị vũ khí sắc bén gắt gao khắc chế.

Gặp phải cự kiếm, giống như rơi vào trong máy xay thịt.

Trong lúc nhất thời, nước dịch giàn giụa, thịt trắng bay tán loạn, không có lực lượng tái sinh của giòi vương, trong nháy mắt chết thảm một mảnh.

[Đinh, đánh chết một con yêu quái bình thường, đạt được yêu khí 10 giờ.]

[Đinh, đánh chết một con yêu quái bình thường, đạt được yêu khí 10 giờ.]

[Đinh, đánh chết một con yêu quái bình thường, đạt được yêu khí 10 giờ.]

[...]

Nhìn [yêu khí] giá trị từ từ tăng lên, Trần Bất Phàm có loại đạo sĩ mang chó, phi, mang theo cục cưng đi dạo cảm giác.

Tử vong tuyệt địa lúc trước đã trở thành bảo địa kinh nghiệm.

Không hổ là yêu nữ, nếu không phải đánh ta hai bạt tai, ta đã tưởng là nữ yêu rồi.

Lợi ích tới quá đột ngột, Trần Bất Phàm phục hồi tinh thần, nhịn không được sợ hãi than liên tục.

“Đại đệ tử nhà ngươi thật hung dữ nha.”

Nhìn Long Linh chặt rau thái dưa trong đám giòi bọ, Lý Mỹ Diễm run rẩy ngẩng đầu, ý kính sợ bộc lộ trong lời nói.

“Ngực tốt đương nhiên là ngực tốt, hơn nữa tính tình siêu hung.”

Trần Bất Phàm rất là tán thành gật đầu, cứ như vậy một hồi công phu, yêu khí giá trị bạo tăng hơn 5000 điểm, còn tiếp tục như vậy, chính mình lại có thể tăng lên cảnh giới.

Ai, cuộc sống chính là giản dị tự nhiên mà khô khan như vậy.

Lý Mỹ Diễm:

“!!!!!!”

“A, đây là phương thức ân cần thăm hỏi đặc biệt của Tam Thanh Môn, bởi vì đánh là mắng là yêu, càng tàn nhẫn càng yêu.”

Thấy Lý Mỹ Diễm vẻ mặt nghĩ mà sợ nhìn chằm chằm hai má sưng đỏ của mình, Trần Bất Phàm ho khan một tiếng, nói thật nhẹ nhàng.

“Yêu quái kia đều bị đệ tử nhà ngươi giết, ngươi có thể làm gì?”

Nhìn yêu quái giòi xác chết bị Long Linh giết nghiêng về một phía cùng Trần Bất Phàm bó tay bàng quan, Lý Mỹ Diễm hỏi.

“À, ta đẹp trai là xong việc rồi.”

Trần Bất Phàm rất rắm thúi vẩy tóc mái, lộ ra cái trán sưng đỏ.

Đáng tiếc không có quạt xếp, bằng không hắn còn có thể thổi đem tay áo bồng bềnh trong gió.

“Phi, trong đầu ngươi toàn những thứ gì không, trong lòng không có điểm nào đứng đắn sao.”

Lý Mỹ Diễm khinh bỉ kéo da mặt Trần Bất Phàm một cái, nàng hoài nghi da mặt Trần Bất Phàm so với thép tấm đều không kém bao nhiêu.

“Đúng rồi, Lý thí chủ, sau khi xong việc đừng quên số tiền lớn, đương nhiên, nếu cảm thấy đệ tử ta đánh nhau đặc sắc, nên khen thưởng thì khen thưởng.”

Trần Bất Phàm bưng ra một bộ đạo mạo ra vẻ dáng, nào còn có cái tướng như cá chết lúc trước.

“...”

Lý Mỹ Diễm hoàn toàn im lặng.

Ngay khi hai người đàm tiếu, giòi vương tự giác đại thế đã mất, lại nuốt mấy con giòi yêu nhỏ, âm độc trừng mắt nhìn Long Linh một cái, quay đầu chạy trốn về phía lỗ thủng trên đỉnh động.

Long Linh làm sao sẽ cho nó cơ hội chạy trốn, một cái chạy lấy đà rất nhanh, bay vọt trên không, trong nháy mắt mũi kiếm cắm vào vách động, mượn cơ hội phát lực, thân thể phóng lên trời, đâm thẳng vào lỗ hổng giòi vương chạy trốn, điên cuồng đuổi theo.

“Đệ tử nhà ngươi bỏ ngươi mà đi, hơn nữa còn để lại cho ngươi mười mấy con giòi kìa.”

Thấy Long Linh biến mất, từ trong đống thịt vụn bò ra hơn mười con giòi lọt lưới, khuôn mặt xinh đẹp của Lý Mỹ Diễm trắng bệch, đối với Trần Bất Phàm không ôm bất kỳ hy vọng gì.

“Lý thí chủ đừng kinh hoảng, hãy xem bổn chưởng môn biểu diễn kỹ thuật chân chính.”

Trần Bất Phàm hơi híp con ngươi, bàn tay to thò vào dây lưng quần, bắt đầu móc đũng quần.

Vừa vặn còn kém 100 điểm yêu khí tăng lên cảnh giới, hơn nữa, trải qua quan sát, Trần Bất Phàm đã tìm ra kế sách phá giòi bọ.

Ngươi, ngươi muốn làm gì!

Thấy bộ dạng hèn mọn bỉ ổi của Trần Bất Phàm, Lý Mỹ Diễm sợ hãi kêu một tiếng, cuống quít che hai mắt lại, thế nhưng giữa những ngón tay lại lộ ra khe hở rõ ràng, từ khe đó mà nhìn động tác của Trần Bất Phàm.

“Là một người đàn ông xuất sắc, ra ngoài phải mang theo ba máy, gọi tắt là đàn ông ba máy.”

Trần Bất Phàm một mặt sờ soạng, một bên đắc ý giới thiệu:

“Ngoại trừ điện thoại di động, bật lửa, còn có một máy, tin rằng không cần bổn chân nhân nhiều lời, Lý thí chủ cũng biết đó là cái gì.”

“A, ngươi, ngươi lưu manh, vô sỉ...”

Tình cảnh này, Lý Mỹ Diễm nơi nào còn không biết Trần Bất Phàm nói gì, lúc này trừng tròn đôi mắt đẹp, xấu hổ khiến khuôn mặt xinh đẹp ửng đỏ.

Trần Bất Phàm cười cạc cạc, vung tay lên, móc ra...

Một cái bật lửa.

Là vật thường để đốt pháo, cho tới bây giờ đều là vật bất ly để trong đũng quần.

Thông qua quan sát vừa rồi, trong dịch xác chết rất nhiều dầu thi, mà những yêu quái giòi xác chết này cũng đầy bụng dầu mỡ.

Không đốt chúng nó vậy cũng không xứng đáng với đống dầu mỡ này.

Bốp.

Trần Bất Phàm bật bật lửa, tranh thủ trước khi đám yêu quái giòi xác chết lao xuống núi thịt nát, tiện tay ném ra ngoài.

Hô một tiếng.

Không ngoài sở liệu của Trần Bất Phàm, những giòi xác chết này hàm lượng dầu cực cao, gặp lửa đã cháy.

Không ra một hơi, cả tòa núi thịt vụn liền hóa thành biển lửa, mùi khét gay mũi phóng lên cao, đem yêu quái giòi xác chết đang nhúc nhích tất cả đều đốt lên, cháy bùm bùm rung động, giòn tan.

“Ngươi, ngươi đây là kỹ thuật gì, chơi lửa tự thiêu, định đồng quy vu tận sao?”

Khói xông sặc mũi, Lý Mỹ Diễm ho khan mấy tiếng, thấy lửa lớn liên miên, đốt về phía mình, sợ đến mặt hoa thất sắc.

“Ấy, lời ấy sai rồi, ôm lấy bổn soái, chuẩn bị tắm lửa sống lại.”

Trần Bất Phàm vẻ mặt bình tĩnh nhìn chằm chằm yêu quái giòi xác chết đang cháy khét.

Chỉ thấy yêu khí bành trướng, sau đó đinh một tiếng, truyền đến có thể tăng lên cảnh giới nhắc nhở.

Tăng lên.

Không có bất kỳ do dự nào, một vạn yêu khí giá trị về 0, Trần Bất Phàm chỉ cảm thấy khí lưu cả người bạo tẩu, tẩy rửa nội phủ ngũ mạch da thịt gân cốt, không chỉ cơ bắp xương cốt cường tráng vài phần, liền ngay cả thương thế trên người đều trong nháy mắt khôi phục, tựa như thoát thai hoán cốt, lại nặn ra một khuôn mặt đẹp đẽ có một không hai.

Đây chính là thực lực của yêu đồng lâu năm!

Nắm thử nắm đấm, cảm nhận được toàn thân tràn đầy lực lượng, Trần Bất Phàm trực tiếp ôm lấy Lý Mỹ Diễm eo nhỏ nhắn, tại trong ánh mắt rực rỡ ngũ sắc của nàng đạp đất một phát, thân hình đột ngột bắn lên, thời điểm hết đà chuẩn bị rơi xuống, con dao gọt hoa quả mãnh liệt cắm vào vách tường, cánh tay mượn lực bật lên, một cước điên cuồng giẫm chuôi đao, giống như rồng bay phượng múa, thoát khỏi biển lửa, xông thẳng lỗ thủng mà đi.

Bộ dáng vô sỉ lưu manh của hắn tuy rằng đáng ghét, nhưng bộ dáng phiêu nhiên như tiên thật sự rất đẹp trai.

Thật sự là quá đẹp trai, tim đập thật nhanh, làm sao bây giờ!

Lý Mỹ Diễm nhìn chằm chằm lên khuôn mặt không còn sưng đỏ của Trần Bất Phàm, con nai trong lòng chạy loạn, hung hăng nuốt nước miếng, trong nháy mắt, đúng là bị sự đẹp trai của hắn hút mất hồn.

Bạn đang đọc Yêu Nữ Này Quá Hung Dữ của Nhóm nhà văn Trung Quốc
Thông Tin Chương Truyện
Đăng bởi HangThan
Phiên bản Dịch
Thời gian

Các Tùy Chọn

Báo cáo cho QTV
This site is protected by reCAPTCHA and the Google Privacy Policy and Terms of Service apply.