Hãy Đăng ký Thành viên của TruyenYY để có thể thích, bình luận, đánh dấu chương đang đọc, chuyển giao diện đọc truyện... Chỉ mất chưa đến 1 phút của bạn thôi nhưng còn nhiều điều để khám phá lắm nhé! (Hoặc nhấn vào đây để Đăng Nhập)

Chia Tách

Tiểu thuyết gốc · 2324 chữ

Ba năm sau khi cả ba 13 tuổi, một lần nữa kỳ thi chuyển cấp lại đến khi mà cả ba đều đủ điều kiện để thăng cấp. Lần này thì Hoàng Trung đã không còn đứng thứ nhất nữa mà là thái tử. Lần này động lực rất lớn đã thúc đẩy thái tử cố gắng hết sức mình để bước lên vị trị dẫn đầu. Bài thi thăng cấp lần này cũng là thời điểm mà con đường của bộ ba tách ra theo những nhánh khác nhau.

Tiểu công chúa đã không còn phải đi học thêm nữa do vừa là con gái vừa theo con đường võ lực. Việc mới 13 tuổi đã Khai Mở được nội khí của tiểu công chúa hiện tại đã lan ra khắp cả kinh thành. Trong lịch sử nước Lương không tính người Khai Mở theo cách đặc thù như bệ hạ thì rất ít người có thể Khai Mở ở trước tuổi 15. Vì thế mà cái danh thiên tài được gắn lên người tiểu công chúa. Hiện tại bây giờ công chúa đã được Diệp Tinh Hà đưa đến khu vực tập luyện ở Hoàng Lăng cùng với những người đang tập luyện để mở ra Lĩnh Vực. Tất nhiên không phải để tập cùng mà là để Diệp Tinh Hà có không mất thời gian chạy đi chạy về hai bên.

Thái tử thì sau khi thăng cấp thành công đã bắt đầu học chương trình riêng dành cho quân vương tương lai của đất nước. Phòng học của thái tử không ở chỗ cũ nữa mà được chuyển vào bên trong phòng chính của Thái Học Phủ. Đây vừa là thể hiện sự tôn nghiêm cũng là để thể hiện rằng thái tử khác biệt với phần còn lại. Khu phòng chính của Thái Học Phủ tách biệt hoàn toàn với các khu vực còn lại cho nên thái tử cũng không còn dễ dàng tiếp xúc với người khác nữa. Trừ khi kết thúc buổi học hằng ngày.

Hoàng Trung cũng bước vào cấp học cuối cùng. Không như thái tử Hoàng Trung vẫn học ở khu của học sinh cùng với những người bạn khác. Từ năm vào học đến giờ Hoàng Trung vẫn luôn bị những đứa trẻ khác cô lập do chức quan chuyên đi điều tra người khác của cha mình. Hiện tại công chúa và thái tử còn không có ở bên cạnh để bảo vệ và chơi cùng Hoàng Trung nữa thì Hoàng Trung lại càng trở nên cô quạnh hơn. Hơn nữa còn thường xuyên bị những người khác lập hội bắt nạt.

Cũng may mà mỗi khi luyện tập xong công chúa đều dùng Hắc Phong đi đến Thái Học Phủ cho nên cũng ngăn cản được phần nào sự việc này. Thái tử cũng cố gắng nhiều nhất trong việc liên lạc với Hoàng Trung để giữ mối quan hệ của cả ba vẫn được như thời điểm chưa tách ra.

- Sau này kẻ nào bắt nạt ngươi cứ nói với ta. Ta sẽ cho bọn chúng một trận.

- Đa tạ công chúa quan tâm. Thần vẫn chịu đựng được.

- Chúng ta tuyệt đối sẽ không bỏ mặc ngươi đâu.

- Tạ điện hạ.

- Hoàng Trung sau này ta còn phải nhờ vào ngươi đấy. Đa tạ gì chứ.

Mối quan hệ của thái tử và Hoàng Trung cũng gần như giống với mối quan hệ của Lương An và Hoàng Chí Cẩn. Cả nước Lương đều biết Lương An gọi Hoàng Chí Cẩn là huynh đệ. Suốt mười 15 năm kể từ khi lên ngôi chưa bao giờ ra lệnh cho Hoàng Chí Cẩn. Tất cả mọi việc đều là cùng một câu "nhờ huynh đệ giúp đỡ". Việc này làm cho quan lại trong triều kể cả Thái Sư cũng phải nể mặt Hoàng Chí Cẩn 3 phần. Việc này cùng với việc làm Giám Chính làm cho Hoàng Chí Cẩn mới luôn bị xa lánh. Bởi vì người khác đều là ghen tỵ với Hoàng Chí Cẩn.

Nay thái tử cũng muốn Hoàng Trung trở thành huynh đệ giúp đỡ mình. Đây không phải là học theo thế hệ trước mà là thực tâm, cả ba đã cùng chơi, cùng học với nhau suốt 7 năm trời. Tình cảm khá là bền chặt chỉ là hiện tại tạm thời phải tách ra mà thôi. Chỉ cần vài năm nữa mỗi người đều hoàn thành việc mình cần làm thì họ sẽ lại có thể tụ tập lại.

Công chúa không phải tiếp tục việc học chữ chán òm nữa thì phấn khởi hẳn. Dù sao ngay từ đầu thì công chúa đã thích võ hơn văn rồi cho nên việc luyện tập hiện tại công chúa rất tuân thủ thậm chí còn là hăng say. Tính ra cũng là vì công chúa thích sức mạnh mới của mình. Lúc trước dù gì thì thân thể con gái cũng luôn gặp thua thiệt hơn với nam nhân còn hiện tại thì với nội khí ngay cả những binh sỹ Ngự Lâm Quân cũng chưa chắc đánh lại được công chúa dù họ cũng là người có nội khí cấp 1 cấp 2 cả.

Lý do là vì Hắc Khí của công chúa có đặc tính rất giống Hắc Khí của Lương An. Nó có độ dồn nén tăng dần lên theo thời gian một cách cực kỳ nhanh chóng. Chỉ có 3 tháng sau khi Khai Mở nội khí Hắc Khí của công chúa đã dày và nặng như của người cấp 2 rồi. Mà rõ ràng là công chúa chưa thể đạt đến mức đó. Sự tiến bộ thần tốc của công chúa làm cho Diệp Tinh Hà cũng phải giật mình.

Còn thái tử thì càng ngày càng hiểu rõ hơn về những gì mà phụ hoàng đang làm. Trước kia thái tử chỉ muốn nước Lương được yên bình, các bên đừng đánh nhau là tốt nhất. Còn hiện tại thái tử đã hiểu được vì sao phải đánh nhau và trước khi quyết định xuất chiến thì cần phải làm gì. Mỗi một cuộc chiến là sự hy sinh của hàng vạn tính mạng của hai bên. Một khi không chuẩn bị kỹ lưỡng thì không chỉ nhân mạng của đất nước bị lãng phí mà ngay cả thế nước cũng mất. Vì thế mà người quân vương phải suy nghĩ thật chu toàn trước khi khởi binh.

Thái Phó đại nhân càng ngày càng cảm thấy thái tử không hề bình thường như lúc ban đầu mới tiếp xúc. Cuối cùng ông ấy nhận ra thái tử không phải là kiểu thiên tài lần đầu gặp đã ngộ ra mọi thứ mà là một thanh kiếm chưa được mài sắc. Lúc đầu nó chỉ là thanh sắt cùn nhưng càng hoàn thiện thì nó càng lộ ra sự đáng sợ của nó. Thái tử lúc đầu chưa được dạy bảo thì cũng như bao đứa trẻ khác, khi bắt đầu được tiếp thu những kiến thức càng ngày càng cao cấp hơn thì thái tử mới lộ ra cái tài của mình. Tính ra thái tử còn hợp với vị trí quân vương hơn cả bệ hạ.

Việc thái tử càng lúc càng tiến bộ hơn làm cho Lương An vô cùng hài lòng. Lương An đặt cược toàn bộ nước Lương vào tay đứa con trai duy nhất này. Nếu thái tử không được thì quả thật là Lương An dù có mở rộng quốc thổ bao nhiêu chiến công lừng lẫy thế nào thì cũng trở nên thành tội nhân khi mà không có đời sau trị vì. Hiện tại thì đã có thẻ yên tâm rồi.

Thời gian sau đó 2 năm trời nước Lương chỉ lo củng cố thực lực không hề xuất binh thêm một lần nào. Việc này làm cho cả nước Thịnh và nước Giang có thêm một chút thời gian chuẩn bị. Cả hai nước đều biết nước Lương không xuất chiến hiện tại chỉ là để chuẩn bị cho một chiến dịch lớn mà thôi sẽ không có việc mọi thứ chỉ dừng lại ở đây.

Nước Thịnh lúc này đã chuẩn bị một lực lượng sẵn ở khu vực phía nam để có thể ứng chiến bất cứ lúc nào khi mà hiện tại nước Lương có thể tấn công từ hai hướng. Hướng tây thì Bắc Lương Doanh với Lạc Thành sẽ tiến quân còn hướng đông thì Đông Hải Doanh và Giang Hải sẽ xuất chiến. Lực lượng hiện tại của nước Thịnh có sẵn khoảng hơn 10 vạn người và có thể được huy động thêm khoảng 10 vạn nữa chỉ trong 5 ngày. Lực lượng này là bằng với trận đại chiến lớn nhất của hai nước mấy năm trước. Nó cũng là một ký ức đáng quên của nước Thịnh.

Còn với nước Giang, họ đã co vào phòng ngự cẩn thận phần lãnh thổ chính của mình. Chỉ có hướng biển là rất khó nói vì nếu Lương An hoặc Diệp Tinh Hà đi theo đường này rồi lợi dụng Lĩnh Vực tấn công thì rất khó cho thuỷ quân nước Giang có thể chống đỡ được. Quân đội nước Giang bây giờ cũng đã có 22 vạn người phần lớn đều phòng thủ ở phía sau sông Liên Giang lợi dụng nơi này làm phòng tuyến tự nhiên. Nước Giang hiện tại hoàn toàn không muốn đánh trực diện với nước Lương. Trong lúc đó thì vị truyền nhân kia vẫn còn đang trong quá trình mở ra Lĩnh Vực của mình. Nước Giang vẫn còn cần thêm thời gian.

Đối với nước Lương thì hiện tại Lạc Thành đã có thể huy động một lực lượng lên đến 7 vạn người. Chỉ cần có mệnh lệnh xuất chiến Lạc Hà sẽ dẫn đầu những chiến binh người Lạc trở thành đội quân tiên phong của nước Lương tiến lên lập công vì nước. Bắc Lương doanh cũng rất sẵn sàng khi mà họ đã mấy năm nay không được xuất quân. Võ Trọng và binh sỹ của mình cũng chỉ chờ mệnh lệnh mà thôi. Phía đông thì Bắc Lưu Cảng hiện tại đã là căn cứ liên hợp lớn nhất cả nước. Quân số ở đây hiện tại có 4 vạn bộ binh cùng với 60 tàu chiến trong đó có 20 tàu cỡ lớn. Gần ngay đó có thêm 5 vạn quân ở Giang Hải nữa. Chỉ riêng khu vực này thôi đã có 9 vạn người. Chưa tính đến Đông Hải Doanh có 5 vạn và Liên Đông Doanh có 4 vạn người. Tổng quân số cánh phía đông nước Lương lên đến 18 vạn và 120 tàu chiến. Với lực lượng này thì quân Lương có thể đánh một trận quyết định với nước Giang.

Hiện tại thái tử cũng đã được biết một vài việc liên quan đến chiến sự cho nên cũng được Lương An cho vào Nghị Chính Đường. Hiện tại nơi này đang là nơi quyết định xem lần tới nước Lương động binh thì sẽ là động ở đâu. Hiện tại hầu hết tất cả mọi ý kiến đều hướng về việc sẽ đánh với nước Giang để tìm cách dứt điểm hoàn toàn hướng phía đông. Dù sao thì lực lượng phía này cũng đông hơn chiến đấu cũng dễ chiến thắng hơn.

Khi được hỏi về nhận định của mình thì thái tử cũng đồng ý với ý kiến này vì đơn giản là đánh với nước Thịnh hiện tại có thắng lớn đến mấy thì cũng chỉ có thể thắng được khu vực phía đông nước Thịnh chắc chắn không thể tiến sâu hơn được nữa khi mà với lực lượng hiện tại phía nước Thịnh hoàn toàn có thể đứng vững dù nước Lương có tổng tấn công. Còn nước Giang thì khác, họ mà bại thì sẽ bại luôn chứ không còn cơ hội làm lại nào nữa. Quan trọng nhất là nước Giang chỉ còn 2 Lĩnh Vực mà thôi. Nếu như nước Lương dồn quân về phía đông nước Giang sẽ hết cách chống đỡ.

Tuy nhiên thái tử còn có thêm một nhận định nữa là trước khi tấn công nước Giang cần phải tìm cách khoá được đường thuỷ nữa. Hiện tại nếu như có thể đánh chiếm được khu vực bờ biển phía đông nước Giang thì sẽ không còn phải lo việc vượt sông Liên Giang để tấn công nữa mà có thể xua quân thẳng vào phía sau lưng đối thủ. Đây là một ý kiến rất hay.

Việc này tính ra cũng không quá khó thực hiện khi mà nước Lương chỉ cần dùng Đông Hải Doanh kết hợp với thuỷ quân là được. Khi mà Tần Vũ hiện tại đã có thể tự mình xuất chiến mà không cần phải nhờ đến sự hỗ trợ của các Lĩnh Vực khác. Sau mấy năm thì Lĩnh Vực của Tần Vũ đã cứng cáp hơn trước rất nhiều. Nó hiện tại chỉ kém một chút so với Bạch Ngưu của Lương Mặc mà thôi. Dù sao thì Lương Mặc cũng đã có Lĩnh Vực từ khá lâu việc sức mạnh của nó tăng trưởng cũng là đương nhiên.

Dù thế thì Lương An vẫn quyết định chưa vội tấn công khi mà còn phải chuẩn bị thêm nữa. Nhất là ở lực lượng hải quân. Tổng số tàu chiến nước Lương đang có là vẫn chưa đủ đông để đối chói với lực lượng của nước Giang. Cần thêm một chút thời gian để đóng thêm khoảng 30 tàu chiến nữa. Khi đó có thêm Diệp Tinh Hà hoặc Lương An hỗ trợ thì chắc chắn có thể đánh bại được thuỷ quân nước Giang.

Bạn đang đọc Ám Nhật- Chân Vũ sáng tác bởi Revulsion
Thông Tin Chương Truyện
Đăng bởi Revulsion
Thời gian
Cập nhật
Lượt đọc 2

Các Tùy Chọn

Báo cáo cho QTV
This site is protected by reCAPTCHA and the Google Privacy Policy and Terms of Service apply.