Hãy Đăng ký Thành viên của TruyenYY để có thể thích, bình luận, đánh dấu chương đang đọc, chuyển giao diện đọc truyện... Chỉ mất chưa đến 1 phút của bạn thôi nhưng còn nhiều điều để khám phá lắm nhé! (Hoặc nhấn vào đây để Đăng Nhập)

Hài Lòng

Tiểu thuyết gốc · 2569 chữ

- Tiểu cô nương. Nơi đây là Giám Bộ. Khi ta hỏi thì hãy thành thật trả lời.

Vừa mới bước vào trong phòng thì Giám Chính đã bắt đầu đe doạ tinh thần của Lý Thanh Hoa. Người được đưa đến Giám Bộ thì 10 phần chắc 9 là có tội, 1 phần còn lại hoặc là do muốn đưa người về lấy thông tin, hoặc là thả ra theo lệnh. Chưa từng có một trường hợp bị bắt oan nào cả.

- Tiểu nữ đã rõ, xin đại nhân cứ hỏi.

Phản ứng của Lý Thanh Hoa là cứng rắn hơn so với tưởng tượng của Giám Chính.

- Tên?

- Lý Thanh Hoa

- Hộ tịch?

- 18 tuổi, con gái của Lý Thành, Thị Lang Lễ Ty, nhà ở phường Đông Trung, phía đông thành Lương Kinh.

- Tại sao lại thu thập tin tức tình báo trong thành?

- Tiểu nữ chỉ muốn biết thông tin về tình hình buôn bán xem người dân đang thiếu cái gì. Tiểu nữ định đứng ra kinh doanh.

- Lý Thị Lang xưa này chưa từng sở hữu bất cứ sản nghiệp nào. Tiểu thư đây là muốn tự mình đứng ra?

- Đúng vậy thưa đại nhân.

- Gần đây có gặp người nào lạ mặt hay không?

- Mới vừa nãy trước khi bị đưa vào đây, tiểu nữ có gặp một vị phu nhân rất lạ mặt. Người này còn nắm được rất nhiều thông tin nữa.

- Việc này thì ta đã biết. Mong tiểu thư ghi nhớ, có những thứ không nên hỏi và cũng không nên biết.

- Tiểu nữ đã rõ.

- Được rồi tiểu thư có thể về. Tuy nhiên việc hôm nay tiểu thư đến đây không thể lộ ra ngoài. Đây không phải là giữ mặt mũi cho Giám Bộ mà là vì sự bảo mật của công cuộc điều tra.

- Tiểu nữ hiểu. Xin đại nhân cứ yên tâm.

Sau đó thì Lý Thanh Hoa được người của Giám Bộ hộ tống về đến tận nhà. Quả thực thì Lý Thanh Hoa cũng sợ lắm, nhưng nói sai chỉ một câu thôi thì bản thân bị bắt không nói còn ảnh hưởng đến cả cha mình nữa. Cho nên Lý Thanh Hoa mới cố hết sức để bản thân mình không hoảng loạn.

Trong lúc đó thì Lương An và Diệp Tinh Hà đang bàn luận về Lý Thanh Hoa.

- Con bé cũng khá đó chứ. Gặp nguy mà không hoảng.

- Anh đưa con bé về tận đây, sau này gặp con bé thì anh giải thích thế nào?

- Con bé chỉ gặp em, đâu có gặp anh, hơn nữa không phải em cải trang rồi sao. Sẽ không nhận ra đâu.

- Thật là hết nói nổi anh.

Sau đó thì cả hai quay về hoàng cung nơi có Lương Mặc cũng đang chờ tin tức. Rồi thì trừ Lương Triều Dương, cả nhà bốn người đều đã có được những đánh giá của riêng mình về Lý Thanh Hoa.

Lý Thanh Hoa sau khi từ Giám Bộ về thì khi đi hỏi thăm tin tức cũng bớt công khai hơn, đúng như Giám Chính dặn dò lúc trước. Việc gì không cần thiết thì tuyệt không hỏi. Vì thế mà sau đó cũng không xảy ra vấn đề gì. Chỉ có Lương Triều Dương là vẫn không biết đã có việc gì xảy ra mà thôi.

Một thời gian sau thì Lương Triều Dương lại tiếp tục tìm đến Lý Thanh Hoa để cùng nhau đi xem xét tình hình. Đi cùng với thái tử thì không việc gì phải lo lắng cho nên Lý Thanh Hoa đồng ý ngay. Hai người tiếp tục cưỡi ngựa đi về phía thành nam. Lý Thanh Hoa mới đến đây lần trước cho nên lại càng quen thuộc hơn. Những thứ chưa kịp hỏi lần này sẽ được hỏi bù lại. Thấy Lý Thanh Hoa còn hứng thú hơn mình thì Lương Triều Dương cũng phải nghiêm chỉnh hơn một chút cho ra dáng thái tử.

Chỉ là cả hai không phát hiện ra phía sau họ có mấy người đi theo. Mà mấy người này là những ai, hoàng đế và hoàng hậu nước Lương, cùng với công chúa và thống lĩnh Cấm Vệ Quân.

- Phụ hoàng, người nói xem, có phải hoàng đệ hẹn hò rồi không?

- Rất có thể.

- Vậy thì chúng ta càng phải quan sát kỹ một chút.

Thật ra là những người có nội khí nhất định sẽ cảm nhận được một chút về nguồn nội khí của một người xuất hiện trong phạm vi nhất định, kể cả người đó có ẩn giấu tốt bao nhiêu. Ví dụ như những người khác cảm nhận thấy một cái động không đáy từ Lương An vậy. Lương Triều Dương vừa mới có được Lĩnh Vực không lâu, lại không thông thạo kỹ thuật điều khiển cho nên khả năng cảm nhận mới kém đến mức không phát hiện ra có người theo sau.

Hai người vẫn theo thói quen cũ, đi dọc theo khu dân chúng sống, gặp những người lớn tuổi thì sẽ đứng lại hỏi han một chút. Lương Triều Dương chỉ tập trung vào cuộc sống của người dân, còn Lý Thanh Hoa thì muốn biết cả những thứ khác nữa. Tốc độ di chuyển của hai người vì thế mà trở nên chậm chạp.

Ô Vân dù đã khá già theo tuổi ngựa thì nó vẫn giữ sự tự tôn rất cao của mình. Vì thế mà không bao lâu thì Ô Vân đã vượt quá phạm vị khoảng cách tối thiểu để không bị phát hiện ra. Lương Triều Dương lúc đầu còn giật mình khi mà cảm nhận được một thứ gì đó khủng khiếp đến từ phía sau mình. Đang định thúc ngựa bỏ chạy thì nhớ ra Lý Thanh Hoa sẽ không thể chạy thoát cho nên đành phải quay đầu lại. Vừa quay đầu lại thì thấy những khuôn mặt quen thuộc với mình. Cả Lý Thanh Hoa cũng nhận ra một trong số đó.

- Phu nhân là người của Giám Bộ. Vậy mà không biết tiểu nữ đang đi cùng ai sao?

Diệp Tinh Hà chỉ mỉm cười trả lời.

- Ta không đến tìm tiểu thư.

- Mẫu hậu, người đừng trêu cô ấy nữa.

- Mẫu hậu? Phu nhân là hoàng hậu nương nương?

- Nói nhỏ thôi cô bé. Ta không muốn bị nhận ra đâu.

Thế rồi Lý Thanh Hoa nhanh chóng nhận ra những người đang đến là ai. Hai người đã quen mặt là Diệp Tinh Hà và Lương Minh Nguyệt thì không nói. Còn người nữ kia mang theo một thanh trường kiếm, khí thế vừa trầm ổn lại vừa vững chãi. Có thể khẳng định ra ngay đây là Lương Mặc. Vậy còn người nam cuối cùng kia không cần nghĩ cũng biết chính là bệ hạ.

- Tiểu cô nương, chúng ta dừng lại tìm chỗ nói chuyện đã.

Người lên tiếng lúc này là Lương An. Lý Thanh Hoa nhìn vào Lương An một chút thì nhận ra những tin đồn về bệ hạ hoàn toàn không giả. Bệ hạ toát ra một khí thế cực kỳ đáng sợ, khiến cho người khác phải run rẩy từ tận trong tâm khảm. Sau đó họ di chuyển đến một quán trà có phòng riêng rồi ngồi uống nước với nhau.

- Lần trước đưa con đến Giám Bộ là ý của ta. Mong con thứ lỗi.

- Bệ hạ, thần nào dám. Bệ hạ làm vậy tất có lý của mình.

- Con là người thông minh tự cũng sẽ hiểu được ý của ta. Để đền bù thì lần sau ta sẽ mời con vào cung một chuyến.

- Tạ bệ hạ ân điển.

Cả Lương Minh Nguyệt người bình thường luôn là tâm điểm của việc truyện trò hôm nay cũng ngồi im khi thấy phụ hoàng nghiêm túc. Thế mới thấy Lương An lúc ở nhà và lúc ra ngoài khác nhau thế nào. Lương Triều Dương thì lúc này mới thấy được bản thân bất cẩn. Mọi hành động của Lương Triều Dương đều ảnh hưởng đến nước Lương, việc gặp ai, đi với ai, làm gì để phải được tính toán cẩn thận. Đó cũng là lý do vì sao mà phụ hoàng và mẫu hậu phải đích thân làm một việc như thế này. Tất cả cũng chỉ vì để đản bảo không có việc bất ngờ nào xảy ra.

- Đã đến đây rồi. Ta muốn con tự mình nói cho ta nghe xem con đã nhìn thấy những gì từ cuộc sống trong thành.

- Bẩm bệ hạ, đại đa số người dân trong thành đều có cuộc sống không quá khó khăn. Người dân nghèo ít nhất cũng có cơm ăn, nhưng mà họ sẽ mãi chỉ như vậy mà thôi rất khó để có thể no đủ được.

- Con nói đúng, nhưng cái mà con thấy chỉ là ở trong thành mà thôi. Cuộc sống bên ngoài còn khó khăn hơn nhiều. Nước ta vẫn còn có người dân trong cả đói khổ. Ta vẫn đang cố gắng hết sức để giảm bớt việc này.

- Ý bệ hạ là đến khi nào đại nghiệp thống nhất thành công thì người dân ta mới có thể đỡ khổ hơn được.

- Đúng thế, lúc đó thì số lượng người dân ở biên giới sẽ ít đi, sẽ không còn người chết vì bị cuốn vào những cuộc chiến nội bộ. Không phải tích trữ nhiều quân lương thì thuế sẽ giảm đi. Cuộc sống của người dân sẽ tự tốt lên.

- Tạ bệ hạ dạy bảo.

Lương An nhận ra ngay Lý Thanh Hoa là một người có hoài bão lớn chứ chẳng phải là định mở buôn bán như những gì mà cô bé tự nói. Lý Thanh Hoa thực sự muốn tìm ra cách để thay đổi cuộc sống của những người bần cùng nhất trong xã hội. Việc này quả thật rất khó, và có lẽ không bao giờ làm được. Dù vậy thì Lương An cũng rất thích giấc mơ lớn này cho nên đã ban tặng cho Lý Thanh Hoa một lệnh bài để cô có thể tiếp cận được những cuốn sách trong Thái Học Phủ. Việc này một là để nâng cao kiến thức của Lý Thanh Hoa, hai là để quan sát cô thêm một thời gian nữa.

Lương Minh Nguyệt hoàn toàn không để ý đến mấy việc đại sự này mà chỉ quan tâm đến việc em trai đã đi hẹn họ với con gái nhà người ta hay chưa mà thôi.

- Này, em thấy cô bé đó thế nào?

- Thế nào là thế nào?

- Thì người ta cũng xinh đẹp, con nhà gia giáo. Thích hợp làm thái tử phi đó chứ?

- Chị nghĩ đi đâu thế, em chỉ là nhờ người ta dẫn đi ra ngoài thôi.

- Vậy à. Vậy bây giờ nghĩ đến bước tiếp theo vẫn kịp đấy.

Không chỉ một mình Lương Minh Nguyệt mà cả Diệp Tinh Hà cũng nghĩ như thế. Ngày xưa lúc lương an 20 tuổi thì cũng đã xác định cưới Diệp Tinh Hà. Nếu không vì đợi đến Đăng Cơ Đại Điển mới làm hôn lễ thì hai người họ sớm đã cưới nhau rồi. Hiện tại Lương Triều Dương cũng đã 18 tuổi. Tính đến vấn đề thành gia lập thất cũng không phải là sớm nữa.

Diệp Tinh Hà sau khi bí mật tìm hiểu cũng như tự mình tiếp xúc với Lý Thanh Hoa thì thấy rất vừa ý, hơn nữa Lý Thanh Hoa lại còn là con nhà quan chức. Như vậy thì cả về xuất thân hay dung mạo cũng đều thích hợp cả. Chỉ cần Lương Triều Dương có ý thì Diệp Tinh Hà sẽ lập tức đến hỏi cưới cho con trai ngay.

Nhân vật chính là Lương Triều Dương thì lại chưa nghĩ xa đến thế. Với Lương Triều Dương thì hiện tại Lý Thanh Hoa chỉ là một người cộng sự có chí hướng giống nhau. Hai người đều có một mục đích chung là làm sao cả thiện được cuộc sống của người dân, ít nhất cũng là trong thành Lương Kinh này trước rồi sau đó là cả nước Lương. Những ý tưởng của Lý Thanh Hoa cũng rất đúng ý với Lương Triều Dương cho nên hai người lại càng hợp nhau hơn. Chứ còn việc tình cảm nam nữ thì Lương Triều Dương và có lẽ là cả Lý Thanh Hoa đều chưa nghĩ đến.

Đúng như đã hứa trước đó, Lương An đã cho triệu gọi Lý Thanh Hoa và cung một cách chính thức cùng với cả cha mình. Việc này thật sự đã gây ra một sự chấn động không hề nhẹ trong nội bộ triều đình. Lý Thành làm quan cũng đã khá nhiều năm, tuy nhiên trước nay chưa từng thấy có liên hệ gì với bệ hạ hay những người thân tín khác của bệ hạ như là Thái Sư hay Thượng Thư Binh Bộ. Nay lại được bệ hạ triệu gọi vào cung hẳn là có sự bất thường. Chưa kể đến yêu cầu dẫn con gái theo, nếu là con trai thì có khó đoán chứ là con gái thì tất cả dường như đều có chung một nhận định là tuyển thái tử phi.

Lý Thanh Hoa lần đầu được vào cung vẫn còn bỡ ngỡ, cũng may là đã được học tất cả những lễ giáo cơ bản cho nên không mắc lỗi gì. Hơn nữa còn được Lương Mặc luôn đi bên cạnh hỗ trợ cho nên kể cả có việc không hay xảy ra thì vẫn có thể cứu vãn được. Lý Thanh Hoa sau đó nhận được chiếu chỉ cho phép được vào thư viện của Thái Học Phủ cũng như thư viện nội cung để đọc sách. Đây là một ưu đãi cực kỳ lớn khi mà học sỹ của Thái Học Phủ còn chưa biết thư viện nội cung trông như thế nào. Lý Thành thì không nhận được ưu đãi gì nhưng cũng nhờ con gái mà được thơm lây.

Bất cứ ai được gặp riêng bệ hạ thì đều có quyền ưỡn ngực tự hào mà đi lại trong triều cả. Và hiện tại Lý Thành là một trong số rất ít người có quyền làm thế dù mới chỉ là quan tam phẩm. Cũng vì vậy mà trong Lễ Bộ tiếng nói của Lý Thành cũng lớn hơn một chút so với những quan lại đồng cấp khác. Ngay cả hai quan trên là Thượng Thư và Tư Mã cũng phải nể mặt đôi phần.

Dạo gần đây Lễ Bộ luôn hoàn thành tốt mọi nhiệm vụ được giao, bây giờ lại có người được bệ hạ để mắt đến cho nên không khí bên trong Bộ cũng trở nên tươi sáng lên hẳn. Quan lại trong bộ làm việc tự nhiên cũng siêng năng hơn khi mà biết bệ hạ đang nhìn vào họ. Chỉ có duy nhất Sứ Ty là hiện tại ít việc làm khi mà ngoài khách của Đông Quốc ra thì thỉnh thoảng mới có của Hải Quốc đến. Mấy nước phía bắc có khi cả vài chục năm mới có người đến một lần.

Bạn đang đọc Ám Nhật- Chân Vũ sáng tác bởi Revulsion
Thông Tin Chương Truyện
Đăng bởi Revulsion
Thời gian
Lượt đọc 1

Các Tùy Chọn

Báo cáo cho QTV
This site is protected by reCAPTCHA and the Google Privacy Policy and Terms of Service apply.