Hãy Đăng ký Thành viên của TruyenYY để có thể thích, bình luận, đánh dấu chương đang đọc, chuyển giao diện đọc truyện... Chỉ mất chưa đến 1 phút của bạn thôi nhưng còn nhiều điều để khám phá lắm nhé! (Hoặc nhấn vào đây để Đăng Nhập)

Thêm Quyền Lực

Tiểu thuyết gốc · 2312 chữ

Thấy Lương Triều Dương đã có chính kiến trong các việc của đất nước cho nên Lương An quyết định tăng thêm quyền lực cho thái tử. Lương An đã ban chiếu chỉ cho phép thái tử được thay mặt Lương An tự mình quyết định các quốc sự bình thường. Thừa Chỉ Ty sẽ phải tuân theo các mệnh lệnh của thái tử trong những quyết định này. Chỉ riêng việc điều binh là phải hỏi qua ý kiến của Lương An.

Thái Sư và Thượng Thư của Cửu Bộ bắt buộc phải phối hợp với thái tử trong các công việc. Bộ nào không hợp tác sẽ bị trừng phạt ngay lập tức. Ngoài ra Lương An còn cho phép Lương Triều Dương tự do dùng lực lượng của Hộ Long Sơn Trang và Lăng Vệ. Hai nơi mà bình thường chỉ hoàng đế mới quyền điều động đến.

Việc này xảy ra y như 20 năm trước vua Minh Đức đã từng làm, nó chứng tỏ rằng bệ hạ đang dọn sẵn đường cho thái tử đi. Cũng có nghĩa là bệ hạ đang thấy thời gian của mình dần ít đi. Trước kia vua Minh Đức làm vậy thì nước Lương trực tiếp đi lên, còn hiện tại Lương An làm vậy lại mang đến một sự lo lắng. Lương An bây giờ là cây cột chống trời, có thể thay đổi cả vận mệnh thiên hạ. Nếu như một ngày nước Lương không có Lương An nữa thì tiềm lực phải mạnh hơn bây giờ một khoảng xa xa mới có thể chống đỡ lại được cơn bão mà nước Thịnh và tàn dư của nước Giang mang đến.

Lương Triều Dương là người ý thức được rõ ràng việc này nhất cho nên vừa băt đầu đã tận lực. Và việc đầu tiên mà Lương Triều Dương muốn làm chính là cải thiện tình hình thu nhập cho người dân nghèo trong cả nước. Lương Triều Dương quyết định hạ thuế cho nông dân xuống thêm 1 thành, từ 3 phần xuống còn 2 phần. Ngang bằng với thuế của bên Thương Nghiệp, cùng với đó thì bất cứ hộ dân nào không có nông cụ sẽ được triều đình cho mượn trước nông cụ rồi trả bằng sản phẩm. Ngược lại thì những hộ bỏ không ruộng đất sẽ bị phạt nặng hơn rất nhiều.

Ngoài ra tất cả các hộ dân có nhà dưới 10 bộ sẽ được miễn hoàn toàn thế nhà đất. Thật ra việc này chỉ giúp họ tiết kiệm được vài lượng bạc một năm nhưng về mặt tinh thần thì lại kích thích họ rất nhiều. Vì thế mà lực lượng dân nghèo cả trong và ngoài thành Lương Kinh đều trở nên phấn khởi. Những tháng cuối năm của năm Thái Bình thứ 21 là một khoảng thời gian hạnh phúc đối với họ.

Lý Thanh Hoa được cho phép tiếp xúc với nhiều tài liệu cũng như thông tin hơn cho nên cũng đưa ra được những ý kiến tốt hơn đối với tình hình của nước Lương cho Lương Triều Dương. Đặc biệt là việc sản xuất và cung cấp muối cho các vùng. Lương An cũng cấp cho Lý Thanh Hoa một chức quan chính thức gọi là Phụ Tá của thái tử. Lý Thanh Hoa sau khi nhận chức đã tự mình đến vùng bờ biển phía đông đã thực nghiệm quy trình sản xuất muối mà cải tiến. Nhờ có những kinh nghiệm thực tế đó mà quy trình này mới được hoàn chỉnh hơn. Cũng từ đây mà muối ăn của nước Lương được gọi là Muối Thanh Hoa cho đến mãi sau này.

Lý Thanh Hoa và Lương Triều Dương cùng nhau quyết định số lượng muối cũng như vật trao đổi với nước Thịnh. Nước Lương luôn thay đổi thứ mình cần trong thời gian qua khi từ quặng sắt rồi đến một thời gian là tiền rồi lương thực mới đổi năm nay. Trong năm tới thì nước Lương sẽ tiếp tục lấy lương thực để bù lại vào số lúc trước chi ra quá nhiều để bình ổn người dân nước Giang.

Khi đi đến vùng này Lý Thanh Hoa đã lắng nghe nguyện vọng của người dân rồi truyền đạt lại nó cho Lương Triều Dương quyết định. Lương Triều Dương sau khi nhận được nguyện vọng này thì đã có thêm chính sách riêng cho người dân vùng phía đông, tức là vùng nước Giang cũ. Người dân ven biển sẽ được hỗ trợ đóng tàu đánh cá mới để có thể ra biển bắt cá về. Còn người dân trong đất liền thì sẽ được cung cấp thêm hạt giống trong vụ mùa thu năm nay nữa. Đổi lại thì họ sẽ chỉ được miễn thuế trong 2 năm mà thôi. Dù sao thì thuế cũng đã giảm xuống rồi cho nên không sợ ảnh hưởng đến cuộc sống của họ.

Sau khi bắt đầu có quyền lực thì Lương Triều Dương cũng phải tự mình thân thiết với người Lạc. Người Lạc tin và nghe lệnh Lương An là bởi vì Lương An đã chìa tay ra cứu họ vào lúc nguy nan nhất. Tự mình Lương An 2 lần giúp họ vượt qua nguy cơ diệt tộc còn Lương Triều Dương thì không có những công trạng đó. Cũng may là Lương Triều Dương còn có Lương Mặc và Lương Minh Nguyệt để làm cầu nối với người Lạc. Hiện tại tiếng nói của Lạc Hà trong người Lạc cũng bắt đầu có sức nặng hơn cho nên hai người trẻ tuổi bọn họ lại tiếp tục mối quan hệ mà đời trước để lại.

Đây cũng là lần đầu tiên mà Lý Thanh Hoa được đi xa, khi mà Lương Triều Dương đến Lạc Thành và Thiên Mộ. Đây cũng là lần đầu tiên Lý Thanh Hoa được tận mắt chứng kiến những gì mình được nghe kể. Về đội quân Hắc Long, về đền thờ trên dãy núi Thiên Mộ. Về những con Tuyết Lang chỉ có thể nhìn thấy từ xa. Chỉ là Lý Thanh Hoa không thích thịt cừu khô như Diệp Tinh Hà. Việc này khiến cho mọi người hai bên đều có đôi chút lúng túng. Món thịt cừu khô bây giờ đã là thứ nổi tiếng nhất của người Lạc, Lý Thanh Hoa vì thế mà rất cố gắng để thích nghi với món ăn không hợp khẩu vị này.

Lý Thanh Hoa là nữ quan có thực quyền đầu tiên ở nước Lương, việc nắm trong tay quyền quyết định những việc hệ trọng khi mới 18 tuổi làm cho Lý Thanh Hoa không khỏi lo lắng. Hiện tại bản thân Lý Thanh Hoa rất sợ suy nghĩ chủ quan của mình sẽ làm hại đến bách tính cho nên luôn tham khảo ý kiến của những người có chức vụ cao hơn nhất là Thái Sư. Lương An đã dặn dò cho nên Hoàng Chí Cẩn luôn dùng kinh nghiệm của mình để hỗ trợ cho sức trẻ của cả Lý Thanh Hoa và Lương Triều Dương. Việc kết nối giữa hai thế hệ này đem lại hiệu quả rất tích cực.

Lương An giao quyền hành cho con nhiều hơn thì cũng có nghĩa là có nhiều thời gian nghỉ ngơi hơn. Khi bắt đầu bước vào độ tuổi 40, sức khoẻ của Lương An đã không còn như trước, nhất là những nguy cơ đến từ Hắc Khí càng làm cho Lương An mệt mỏi hơn. Bây giờ có thêm thời gian nghỉ ngơi thì cũng là cơ hội để cho Diệp Tinh Hà tìm cách dùng y thuật khống chế những thứ gây hại cho Lương An mà không sợ triều chính bị gián đoạn. Hiện tại Lương An thường xuyên ở Thiên Minh Cung để cho Diệp Tinh Hà chăm sóc. Hiện tượng Hắc Khí phát tán ra cũng gần như không xuất hiện.

Lương Minh Nguyệt sau một thời gian ở trong thành Lương Kinh thì cũng đã quay về doanh trại của Hắc Long Quân. Hắc Long Quân cùng với Thần Võ Doanh là 2 nơi được quy hoạch cho việc tăng quân giai đoạn tới cho nên Lương Minh Nguyệt cần phải quay về để tuyển mộ binh sỹ mới. Số lượng Thiết Mã loại tốt để dùng cho Hắc Long Quân luôn được người Lạc cung cấp đầy đủ. Trang bị cũng được Binh Bộ lo chu toàn cho nên vấn đề chỉ còn lại ở con người mà thôi. Chiêu mộ và huấn luyện được lượng lực mới tốt thì Hắc Long Quân sẽ mạnh lên còn không thì dù đông hơn thì sức chiến đấu của họ vẫn chẳng thay đổi.

Không chỉ Lương Triều Dương được tăng quyền lực mà cả Lương Minh Nguyệt cũng thế. Lương Minh Nguyệt đã được thăng chức lên làm Thống Lĩnh của Hắc Long Quân. Từ bây giờ Hắc Long Quân sẽ do Lương Minh Nguyệt chỉ huy toàn bộ, Lương An sẽ không can dự vào nữa. Đích thân Lương An đã đến Thiên Mộ và tuyên bố việc này chứ không gửi chiếu chỉ. Hắc Long Quân cũng hoàn toàn tin theo Lương Minh Nguyệt.

Việc tuyển mộ tân binh năm nay của Hắc Long Quân đã hoàn tất và quân số của họ được tăng lên thành 5 vạn người. Việc tăng lên hai vạn người này không phải là do tiêu chuẩn hạ thấp mà là Lương Minh Nguyệt gom gần như toàn bộ những người giỏi nhất về kỵ binh của cả nước về Hắc Long Quân. Chỉ để lại cho Thần Võ Doanh một ít cùng với quân của người Lạc một ít. Còn đâu là những nơi khác chẳng ai được tuyển do họ không đạt được tiêu chuẩn cưỡi ngựa mà Lương Minh Nguyệt đặt ra. Ngay cả kỵ binh từ Bắc Lương cũng không qua được dù họ cũng là những người khá giỏi.

Toàn bộ 5 vạn Hắc Long Quân được đưa vào một cuộc huấn luyện mùa đông khắc nghiệt khi phải di chuyển dọc theo sông Đông Giang mà không được dựng trại. Họ buộc phải sinh tồn trên lưng ngựa khi di chuyển quãng đường kéo dài đến mười mấy ngày. Cả đi cả về là hơn một tháng, khi quay về đại doanh ở Lạc Thành thì họ đã trở nên rắn rỏi hơn rất nhiều. Hắc Long Quân dưới thời của Lương Minh Nguyệt gần như toàn bộ là chiến kỵ, tỷ lệ cung kỵ và kỵ binh thiết giáp đều giảm đi một ít. Chiến thuật xung kích cũng càng lúc càng được hoàn thiện hơn. Cái thay đổi nhiều nhất chính là tốc độ lao vào. Hiện tại một khi họ tham chiến thì chắc chắn quân địch sẽ không thể trở tay nổi khi bị họ lao vào.

Thần Võ Doanh cũng Minh Võ cũng bước vào giai đoạn tăng quân. Minh Võ là người cuối cùng còn sót lại trong số những tướng lĩnh cũ cũng là người lớn tuổi nhất khi đã bước vào giai đoạn sau của đầu 4. Những người cùng thời với Minh Võ không tử trận thì cũng đã nghỉ ngơi nhường lại chiến trường cho thế hệ trẻ. Minh Võ cũng vì thế mà cố gắng hết mức để thế hệ này không bị mang tiếng là toàn người bỏ đi.

Khác với Hắc Long Quân huấn luyện giã ngoại thì Thần Võ Doanh vẫn tập luyện tại chỗ. Không rầm rộ hay đao to búa lớn gì mà họ chỉ tập luyện những thứ cơ bản nhất sao cho thành thục nhất. Ngoài ra họ còn phải luyện tập leo núi mỗi ngày, núi Tích Sơn không quá cao, việc leo nó mỗi ngày sẽ dần dần tăng cường thể lực của binh sỹ Thần Võ Doanh.

Cũng từ đây mà có thể nhận ra được sự khác biệt giữa Lương Minh Nguyệt và Minh Võ. Lương Minh Nguyệt luôn muốn làm những việc phải có kết quả ngay và rõ ràng. Chiến đấu cũng dùng phong cách đánh nhanh diệt gọn còn Minh Võ thì lại thích kiểu chậm mà chắc. Mọi thứ đều theo trình tự từ từ mà lên.

Hai đại doanh chủ lực của nước Lương có động tĩnh làm cho nước Thịnh lại càng phải tăng cường phòng bị ở phía nam. Hiện tại là thế một chọi một, nhất định phải có một bên bị diệt cho nên sẽ không có thăm dò hay kiềm chế như trước nữa mà một khi đánh là sẽ đánh lớn. Đánh phải ra kết quả thì mới thôi.

Nước Lương tăng cường số lượng binh sỹ thì nước Thịnh đang cố hết sức tăng cường lực lượng Lĩnh Vực. Đào tạo ra một Lĩnh Vực không như đào tạo tân binh cứ mỗi lần là ra một đống. Hiện tại nước Thịnh còn chưa theo kịp số lượng Lĩnh Vực của nước Lương. Đã vậy lại còn phải đối phó với hai đại chiêu là Huyết Tinh và Ứng Long nữa. Theo nước Thịnh dự kiến thì muốn đánh thắng được cần ít nhất 12 Lĩnh Vực. Mà hiện tại họ đào đâu ra số lượng Lĩnh Vực nhiều như thế. Mà nước Lương có đợi nước Thịnh phát triển đến mức đấy không.

Năm Thái Bình thứ 21 bắt đầu bằng một trận chiến đẫm máu nhất lịch sử thì kết thúc bằng một sự yên ấm trên toàn bộ lãnh thổ của cả nước Thịnh và nước Lương. Chỉ là không biết ngoài biển xa kia, tàn dư còn lại của nước Giang đang thế nào.

Bạn đang đọc Ám Nhật- Chân Vũ sáng tác bởi Revulsion
Thông Tin Chương Truyện
Đăng bởi Revulsion
Thời gian

Các Tùy Chọn

Báo cáo cho QTV
This site is protected by reCAPTCHA and the Google Privacy Policy and Terms of Service apply.