Ảnh Hưởng Dây Chuyền
Việc Thao Thiết bị chết và thành trì bị huỷ nhanh chóng được cấp báo cho Vũ Văn làm cho Vũ Văn buộc phải đem binh sỹ còn lại của quân sỹ phòng thủ phía nam nước Thịnh dồn sang cánh phía đông để đề phòng quân Lương tiếp tục tiến sâu vào bên trong lãnh thổ nước Thịnh.
Thật ra đội quân của nước Lương lúc này đã rút về sau khi Lương Minh Nguyệt bất tỉnh. Trước khi Diệp Tinh Hà ở trong quân thì luôn có người chăm lo cho các tướng lĩnh quan trọng khi họ bị thương. Còn hiện tại chẳng có ai có hiểu biết y thuật sâu rộng như thế cả. Kiến thức của Lý Thanh Hoa đa dạng nhưng y thuật thì không được cao minh. Chỉ có thể trị khỏi mấy thứ bệnh thông thường mà thôi. Hiểu biết của Lý Thanh Hoa về nội khí và Lĩnh Vực là rất hạn chế.
Sau khi đội quân của Vũ Văn rời đi thì chỉ còn lại 5 vạn quân tuyến sau của nước Thịnh là còn ở phía nam. Trước mặt quân Lương ở đây là một khu vực trống. Võ Trọng nhận được tin tức tình báo lập tức xuất quân đi tấn công. Không cần biết Vũ Văn đi đâu, làm gì. Việc của Võ Trọng là phải giữ Vũ Văn ở nguyên vị trí. Việc này là thánh chỉ của Lương An dành cho Bắc Lương Doanh từ lúc quân Thịnh tập trung quân lại phòng thủ.
Lực lượng của Bắc Lương Doanh hoàn toàn không gặp phải sự kháng cự nào cho đến khi họ đối đầu với 5 vạn quân tuyến sau của nước Thịnh. Võ Trọng không tấn công luôn mà tìm cách giữ chân đội quân này cùng lúc với việc gửi tin cho Lạc Thành. Trong Lạc Thành Doanh hiện tại còn khoảng 1 vạn người lại còn có cả Lạc Hà. Với sự bổ trợ này thì Võ Trọng hoàn toàn tự tin vào tỷ lệ thắng của Quân Lương dù cho biến có có xảy ra.
Nhận được tin của Võ Trọng, Lạc Hà dẫn theo số quân còn lại của Lạc Thành tức tốc lên đường. Toàn bộ binh sỹ người Lạc đều không mang theo lương thực dự trữ và trang bị nặng. Họ cắt giảm mọi thứ có thể để đến được chiến trường sớm nhất có thể. Đội quân còn lại của nước Thịnh lúc này đang do Thịnh Cường chỉ huy đang muốn giao chiến với quân Lương nhưng Võ Trọng luôn chỉ cầm chân quân Thịnh chứ không chủ động giao chiến. Khi quân sỹ ở Lạc Thành đến thì hai bên mới tổng lực tấn công vào dưới sự chỉ huy của hai Lĩnh Vực.
Quân Lương vừa đông hơn lại vừa có nhiều Lĩnh Vực hơn trợ chiến cho nên áp đảo hoàn toàn 5 vạn quân phòng thủ của quân Thịnh. Hơn nữa quân Thịnh còn phải tập trung vào việc bảo vệ các kho tàng của họ cho nên sức chiến đấu bị giảm sút đi. Chiến trường vốn đã bất lợi lại càng khó khăn hơn cho nước Thịnh. Một mình Thịnh Cường không thể chống đỡ nổi cho nên chỉ có thể hạ lệnh rút quân để tránh cảnh toàn quân bị diệt. Thịnh Cường không hề lo xa khi mà quân Lương đúng là có ý định làm thế thật. Họ không chỉ phá huỷ các kho tàng của nước Thịnh mà còn quyết tâm không để cho ai sống sót dù tổn thất có lớn hơn.
Vũ Văn sau khi nhận được tin thì cũng không còn cách nào khác là phải lui quân ở phía đông về theo để tập hợp lại toàn bộ lực lượng ở miền nam nước Thịnh. Trong 10 vạn quân đi theo Thao Thiết thì quân Thịnh chỉ thu về lại được 3 vạn. 7 vạn đã bị diệt theo toà thành kia. Trong 5 vạn quân theo Thịnh Cường thì cũng chỉ có 2 vạn là lui về được. Tổng quân số miền nam của nước Thịnh chỉ còn 15 vạn.
Trong khi đó thì quân Lương hiện tại có đến hơn 20 vạn người có thể huy động được. Cũng vì thế mà sau khi để Lương Minh Nguyệt quay về hoàng cung cho Diệp Tinh Hà chữa bệnh thì Lương Triều Dương lệnh cho toàn thể các quân doanh lên đường xuất chiến. Bắc Lương Doanh và Lạc Thành vốn đã tham chiến sẵn, tổng quân số của 2 doanh vào khoảng 7 vạn người, 25000 Hắc Long Quân, 4 vạn của Thiên Đông Doanh, 4 vạn của Lạc Lâm Doanh, 10 vạn của Thần Võ Doanh. Tất cả đều được huy động vào cuộc tấn công vào nước Thịnh từ hai hướng đông vào tây. Trong đó hướng đông là hướng chủ yếu khi mà tất cả các doanh ngoài Thần Võ Doanh sẽ theo Lương Triều Dương tấn công từ hướng này. Hướng tây do một mình Thần Võ Doanh đảm nhiệm. Minh Võ được toàn quyền quyết định ở hướng này mà không cần xin chỉ thị của Lương Triều Dương.
Quân Lương tổng công kích làm cho quân phía nam của nước Thịnh không chống đỡ nổi do cả quân số lẫn Lĩnh Vực bị áp đảo hoàn toàn. Việc này khiến cho vua Hưng Nghiệp buộc phải cử 5 vạn quân phòng thủ vùng trung tâm cùng với Linh Miêu và Hà Thống Lĩnh của Cấm Quân nước Thịnh tham chiến. Thế nhưng trước sức tấn công của lực lượng nước Lương thì cả hai cánh quân của nước Thịnh đều không phòng thủ được.
Cứ như vậy quân Thịnh bị đẩy lui vào sâu trong vùng trung tâm nước Thịnh. Quân Lương khí thế ngút trời liên tục công hạ các thành trì mà không gặp quá nhiều khó khăn. Tuy nhiên Lương Triều Dương là người cẩn trọng, sau khi đã tiến đủ sâu thì hạ lệnh cho toàn quân dừng lại tập trung việc chiếm giữ các thành trì. Tất cả quan lại cũ của nước Thịnh ở những nơi vừa bị nước Lương chiếm đều bị loại bỏ. Luật pháp của nước Lương được áp dụng ngay lập tức và không cho phép bất cứ sự phản kháng nào cả.
Lương Triều Dương cũng cấm hoàn toàn việc cướp bóc của cải cũng như những rắc rối khác không cần thiết. Tiếp tế của quân Lương đều là lấy từ trong kho tàng chiếm được ở các thành trì của nước Thịnh ra dùng. Đồ từ trong nước chưa hề được gửi đến một lần nào trong cả chiến dịch vừa rồi. Việc này là rất quan trọng khi mà nó giảm rất nhiều gánh nặng cho nền kinh tế của nước Lương. Nguồn lực trong nước sẽ là nền tảng để nước Lương áp đảo nước Thịnh trong phần sau của cuộc chiến.
Việc quân Lương chiếm toàn bộ vùng phía nam phần lãnh thổ trung tâm nước Thịnh làm cho nước Thịnh rơi vào tình thế hết sức nguy hiểm. Từ đây đã không còn bất cứ hàng phòng ngự nào chắn phía trước thành Thịnh Kinh nữa. Chỉ cần vượt qua một dải đồng bằng là quân Lương có thể tiến đến sát thành Thịnh Kinh. Vua Hưng Nghiệp phải đưa ra biện pháp đối phó khẩn cấp đó là tập trung hết quân từ các hướng về tạo thành một vành đai hình vòng cung ở phía nam phần diện tích còn lại của nước Thịnh.
Việc mất đi Thao Thiết cũng là một tổn thất rất lớn mà nước Thịnh không có bất cứ cách nào bù đắp được. Thao Thiết đang là một trong số ít Lĩnh Vực mạnh vượt trội so với phần còn lại. Lần này bị chiêu thức Ứng Long đánh bại hoàn toàn là việc ngoài ý muốn. Đổi lại thì Lương Minh Nguyệt cũng không thể chiến đấu được cho nên có thể tính là 1 đổi 1. Vấn đề là một thời gian nữa Lương Minh Nguyệt sẽ hồi phục lại được, còn Thao Thiết thì không. Cho nên hoặc là nước Thịnh có thêm Lĩnh Vực mới, hoặc là họ sẽ phải chấp nhận thua thiệt rất nhiều trong giai đoạn sắp tới.
Vành đai mà quân Thịnh dăng ra chỉ tập trung vào phần gần thành Thịnh Kinh với toàn bộ quân số miền nam còn lại của họ cộng với lực lượng cón sẵn ở vùng trung tâm nước Thịnh tổng quân số hiện tại của họ vẫn lên đến 20 vạn người. Cấm Vệ Quân của quân Thịnh cũng đã được lệnh chuẩn bị chiến đấu. Quân Cấm Vệ của nước Thịnh đông gấp 3 lần Cấm Vệ Quân nước Lương. Cho nên họ cũng là một lực lượng đáng phải để ý đến. Chưa kể đến việc Hà thống lĩnh của họ chắc chắn là mạnh hơn Hàn Linh. Tuyến phòng thủ này kéo từ tây sang đông khoảng 100 dặm. Quân sỹ tất cả các vị trí có thể hỗ trợ lẫn nhau chỉ trong 2 canh giờ.
Dựa vào địa hình họ xây dựng các đồn lỹ, công sự trải dài suốt cả phòng tuyến. Nước Thịnh hiện tại quyết tâm không đấu trực diện với nước Lương trên các chiến trường mở rộng lớn nữa. Vì hiện tại họ hiểu rõ việc kỵ binh nước Thịnh không đấu lại Hắc Long Quân cưỡi Thiết Mã và trang bị chiến giáp cực tốt. Ngay cả lợi thế quân số đông đảo lúc này cũng không tồn tại khi mà quân lực phương bắc lúc này không thể gọi họ quay về. Tuy nhiên trái với dự đoán của nước Thịnh, nước Lương không hề tấn công ngay sau khi chỉnh đốn lực lượng xong.
Lương Triều Dương quyết định dùng chính sách y như cha mình ở nước Giang. Đó là tạo thế bao vây rồi cô lập thành Thịnh Kinh. Tuy nhiên việc này khó hơn nhiều so với nước Giang trước đó. Ở nước Giang nước Lương đã chiếm được trước một phần đường bờ biển. Cũng vì thế mà mới có thể dễ dàng khép vòng vây. Còn ở nước Thịnh thì hoàn toàn không có khe hở nào để luồn vào như vậy cả. Cách duy nhất chính là đánh chiếm từng nơi, từng nơi. Mà với lực lượng hiện tại của quân Lương thì Lương Triều Dương đánh giá là chưa đủ. Chưa kể đến việc nước Thịnh còn vùng lãnh thổ phía bắc làm chỗ dựa nữa.
Cuối cùng thì Lương Triều Dương quyết định cắt hoàn toàn việc bán muối cho nước Thịnh. Lượng muối thừa ra của nước Lương thì dù có bán cho Hải Quốc cũng quyết không để cho nước Thịnh không có được kể cả là 1 bao. Việc này đi ngược lại với chính sách của Lương An. Có thể nó sẽ khiến cho rất nhiều người dân trong nước Thịnh vì thiếu muối mà bị bệnh hoặc là chết. Tuy nhiên Lương Triều Dương chấp nhận trả giá để có được chiến thắng cuối cùng. Lương An đã giao lại quyền quyết định cho con trai cho nên không phản đối.
Cùng trong lúc này thì quân đội nước Lương cũng tiến hành việc gia cố các thành trì mình vừa chiếm được để chuẩn bị sẵn cho việc quân Thịnh sẽ phản công cướp lại. Những Lĩnh Vực có thể tham chiến được của nước Lương đều được điều hết ra những nơi quan trọng nhất. Trong đó thì Võ Trọng và Minh Võ ở cùng 1 hướng. Lương Triều Dương và Tần Vũ ở cùng 1 hướng. Hàn Linh được lệnh quay về bảo vệ hoàng cung cùng với việc khi Lương Minh Nguyệt ổn định trở lại thì sẽ đưa Lương Minh Nguyệt quay lại chiến trường. Lúc này thực tế thì nước Lương chỉ có 4 Lĩnh Vực tham chiến.
Nước Thịnh biết rõ điều này nhưng họ không chọn chủ động tấn công vì họ biết bất cứ lúc nào Lương An và Diệp Tinh Hà cũng có thể xuất hiện. Cùng một lúc phải đối phó với cả hai người đó thì nước Thịnh không có cửa thắng cho nên phòng ngự vẫn là ưu tiên số 1. Như vậy ít nhất thì họ còn bảo toàn được quân số.
Lý Thanh Hoa lúc này đang làm nhiệm vụ như người quản lý số sách cũng như tính toán phụ cho Lương Triều Dương. Đặc biệt là vấn đề binh lực của hai bên, theo Lý Thanh Hoa thì đợi thêm thời gian 1 năm, quân Lương sẽ tăng được 1 phần tỷ lệ thắng. Đợi thêm 2 năm thì sẽ thành 3 phần. Do xét về tổng dân số hai bên thì nước Lương đang tăng nhanh hơn nước Thịnh kha khá. Hai năm thời gian nữa thì quân Lương ít nhất cũng tăng được 7 vạn cả từ người Lạc. Còn nước Thịnh tăng tối đa chỉ 7 vạn. Hơn nữa diện tích bị thu hẹp, nước Thịnh sẽ không thể cung cấp quân lương cho lượng lớn quân số như trước.
Lương Triều Dương hoàn toàn đồng ý với nhận định này. Cuộc chiến này không cần phải vội vàng mà phải chắc thắng.
Đăng bởi | Revulsion |
Thời gian | |
Cập nhật |