Hãy Đăng ký Thành viên của TruyenYY để có thể thích, bình luận, đánh dấu chương đang đọc, chuyển giao diện đọc truyện... Chỉ mất chưa đến 1 phút của bạn thôi nhưng còn nhiều điều để khám phá lắm nhé! (Hoặc nhấn vào đây để Đăng Nhập)

Song Sinh

Tiểu thuyết gốc · 2231 chữ

Dù ở rất xa nhau nhưng khi Lương Minh Nguyệt bị thương khi giao chiến, Lương Triều Dương cũng có thể cảm nhận được chị gái đang gặp nguy hiểm. Vì thế mà khi Hắc Long Quân còn đang trên đường quay về thì Lương Triều Dương đã mang theo đội Ngự Lâm Quân tiến về phía bắc. Hàn Linh cũng theo cùng bảo vệ, mặc dù nếu xét về sức chiến đấu đơn thuần thì Hàn Linh có khi còn đánh không lại Lương Triều Dương. Bởi vì Lĩnh Vực của Lương Triều Dương mạnh hơn.

Đội Ngự Lâm Quân đến Lạc Thành thì nhận được tin Hắc Long Quân đã lui về căn cứ ở Đông Bắc Phủ cho nên họ lại tiếp tục lên đường. Có quân sỹ của Lạc Thành Doanh cho nên phần còn lại của Hắc Long Quân đã quay về an toàn. Tuy thiệt hại một nửa lực lượng nhưng tinh thần của binh sỹ Hắc Long Quân lại cực kỳ cao. Họ không cho rằng họ đã thất bại hay chê trách gì chủ tướng cả. Thậm chí họ còn tôn trọng Lương Minh Nguyệt hơn. Bởi vì trước kia Lương An cũng như vậy, khi đối mặt với kẻ địch mạnh chưa bao giờ Lương An dùng thủ đoạn hay lùi bước mà luôn chiến đấu một cách sòng phẳng với đối thủ. Đây chính là phong cách của Hắc Long Quân, bất kể trong tình huống nào họ sẽ luôn tiến về phía trước dù cho có phải trả giá bằng sinh mạng của mình.

Tại doanh trại chính của Đông Bắc Phủ, đại kỳ hắc long được kéo lên thể hiện tinh thần chiến đấu của Hắc Long Quân vẫn đang rực cháy. Họ sẽ tiếp tục ra trận nếu như Lương Minh Nguyệt yêu cầu. Trong lều chính của Hắc Long Quân, Lương Minh Nguyệt đang nằm trên giường do thương tích sau trận chiến với Thao Thiết. Vì trận chiến này mà Lương Minh Nguyệt đã có thể so sánh được sức mạnh của bản thân với cha và mẹ. Lương An có thể áp đảo Thao Thiết mà không cần phải dốc toàn lực, Diệp Tinh Hà thì vất vả hơn một chút nhưng chắc chắn có thể giết được Thao Thiết nếu chấp nhận trả giá một chút.

Lương Minh Nguyệt thì không làm được như vậy, đánh hoà với Thao Thiết đã là toàn lực của Lương Minh Nguyệt. Muốn hơn được nữa thì hoàn toàn không thể dù có chấp nhận đổi mạng với nhau. Trước nay Lương Minh Nguyệt luôn tự tin vào sức mạnh của mình giống như Diệp Tinh Hà. Nay chịu thua thiệt làm cho Lương Minh Nguyệt vô cùng bực tức. Mà càng bực tức thì lại càng làm cho thương thế lâu lành hơn.

- Chị đang làm cái gì thế?

- Sao em lại đến đây?

- Chị còn hỏi tại sao?

- Ở xa vậy mà cũng cảm nhận được à?

Hai chị em không ai chịu nhường ai lấy một lời. Họ vẫn luôn như vậy từ khi còn rất bé. Người bình thường nhìn vào thì tưởng như họ sẽ luôn đối đầu với nhau nhưng thực ra là không. Cả hai cực kỳ quan tâm lẫn nhau và vô cùng gắn bó. Nếu không thì Lương Triều Dương cũng chẳng việc gì phải vội vàng chạy đến nơi này.

- Chị cũng thật là, đánh nhau thì phải thắng chứ sao lại thành ra thế này?

- Tên đó mạnh lắm. Không phải muốn thắng là thắng được.

- Một mình chị không được thì hai chúng ta cùng đánh.

- Nào, em phải lo việc nước. Việc đánh nhau thế này cứ để chị làm là được.

- Chị nói cái gì thế? Chúng ta sinh ra từ cùng chung một bào thai, máu của chị cũng là máu của em. Kẻ nào làm chị đổ máu cũng là làm em đổ máu. Em tuyệt đối không bỏ qua cho kẻ đó.

- Ây da, điện hạ của chúng ta nổi cáu rồi sao?

- Truyền lệnh xuống dưới. Toàn quân nghỉ ngơi ba ngày. Sau đó chúng ta sẽ tấn công nước Thịnh. Ta nhất định phải tìm bằng được tên khốn kiếp đó.

Ba ngày sau, lực lượng nước Lương bao gồm một phần Lạc Thành Doanh, phần còn lại của Hắc Long Quân. Thêm khoảng 2 vạn người nữa từ Thiên Đông Doanh đang đóng quân tại chỗ bắt đầu tiến quân về biên giới đông nam nước Thịnh. Tổng quân số nước Lương trong đợt này chỉ khoảng 6 vạn người. So với các cuộc chiến trước đó là một con số rất nhỏ.

Không như mọi lần ra quân, lần này Lương Triều Dương cùng lực lượng chiến kỵ hạng nặng của Hắc Long Quân dẫn đầu toàn quân. Bất kể là thành trì hay binh sỹ nước Thịnh đối đầu. Lương Triều Dương đều mở Lĩnh Vực của mình ra rồi lệnh cho Hắc Long Quân lao lên cùng san bằng tất cả. Lĩnh Vực của Lương Triều Dương không có một tí sát thương nào nhưng nó lại khiến cho đội kỵ binh này đao thương bất nhập. Họ mà lao vào đâu thì nơi đấy biến thành bình địa. Dọc đường đi, Lương Triều Dương luôn để lại một bức thư được treo lên trên tường thành.

"Nếu ngươi còn tiếp tục không xuất hiện. Quân ta đi đến đâu huỷ thành đến đấy". Bức thư này là gửi cho Thao Thiết. Mục tiêu cũng chính là kéo Thao Thiết ra chiến đấu trực diện. Xét trên phương diện chiến lược thì Thao Thiết không nên bị dụ. Còn xét trên phương diện tình huống trước mắt thì Lương Triều Dương là con mồi rất ngon ăn với những người như Thao Thiết. Giết được thái tử nước Lương thì nước Lương sẽ hỗn loạn. Đây chính cơ hội trở mình cho nước Thịnh. Hơn nữa quân Lương lần này xuất chiến lại không đông. Chỉ có 6 vạn người mà thôi.

Thế là Thao Thiết dẫn theo 10 vạn người bao gồm cả quân phòng thủ ở phía đông nam cùng với lực lượng từ cánh chính phía nam chuẩn bị giao chiến với quân Lương. Vũ Văn không đi cùng do không muốn tinh anh nước Thịnh bị dồn hết vào một hướng. Quân Lương hoàn toàn có thể dùng lực lượng của Bắc Lương Doanh đánh thẳng từ hướng nam lên với sự hẫu thuận của Lĩnh Vực.

Quân Thịnh chủ động đợi quân Lương tại một thành trì lớn nằm ở phía đông nam nước Thịnh. Trước đó dân chúng trong thành cũng như toàn bộ khu vực xung quanh đã được sơ tán đi hết. Tất cả là nhằm chuẩn bị cho cuộc chiến khốc liệt chuẩn bị xảy ra. Lương Triều Dương sau khi nhận được tin tức từ phía nước Thịnh thì không hề e ngại mà thúc quân tiến đến.

Thao Thiết cũng bị thương sau khi giao chiến với Lương Minh Nguyệt cho nên không hề chủ quan mà muốn dựa vào tường thành cùng số lượng binh sỹ áp đảo từ phía nước Thịnh để làm điều kiện cho chiến thắng. Thông thường thì bên công thành luôn cần nhiều binh lực hơn bên phòng thủ. Nay nước Lương vừa là bên tấn công vừa là bên có ít binh lực hơn thì rõ ràng là tỷ lệ thắng của họ thấp hơn so với nước Thịnh. Theo Lý Thanh Hoa tính toán thì nếu không có sự đột biến thì tỷ lệ thắng của quân Lương chỉ khoảng 2 phần rưỡi đến 3 phần.

Khi quân Lương kéo đến trước thành trì mà nước Thịnh đang đóng quân thì Lương Triều Dương lập tức ra lệnh cho quân sỹ tiến lên chuẩn bị công thành. Lương Triều Dương sẽ dùng Lĩnh Vực của mình để bảo vệ cho đội quân tấn công vào cổng thành. Tuy nhiên lệnh còn chưa đưa ra thì Lương Minh Nguyệt đã xuất hiện. Theo kế hoạch ban đầu thì Lương Minh Nguyệt không được ra trận do vẫn đang trong thời gian dưỡng thương. Có lẽ là Hắc Long Quân đã lén mang theo Lương Minh Nguyệt mà Lương Triều Dương không biết. Hoặc là có biết nhưng cứ giả vờ không biết vì từ lúc đó đến giờ Lương Minh Nguyệt chưa từng ra tay.

Phía Thao Thiết cũng nghĩ như vậy, vết thương của Lương Minh Nguyệt nặng hơn Thao Thiết. Lại còn là người chuyên về tấn công sẽ phải dùng nhiều nội khí hơn dẫn đến việc hồi phục sẽ lâu hơn. Thao Thiết trận này chỉ cần không bị ép dốc toàn lực thì tất quân Thịnh sẽ ở thế không bại. Mà một mình Lương Triều Dương không đủ để ép Thao Thiết đến mức đấy. Thao Thiết cũng nhận ra có thêm một Lĩnh Vực bên cạnh Lương Triều Dương nhưng người này rất yếu. Người này chỉ có thể bắt nạt những người chưa có Lĩnh Vực được chứ đấu với Lĩnh Vực chính là tự tìm được chết.

Cho đến khi Lương Minh Nguyệt xuất hiện thì Thao Thiết mới bắt đầu cảm thấy không ổn. Bất chấp thương thế Lương Minh Nguyệt bắt đầu thả rất nhiều nội khí ra. Cùng lúc đó thì Lương Triều Dương cũng hiểu ý mà thả ra một lượng nội khí tương ứng. Vùng không gian hỗn độn đen trắng lại một lần nữa hình thành. Lý Thanh Hoa tận mắt chứng kiến những gì được kể lại thì bắt đầu tự mình ghi chép lại một cách chính xác nó.

Sau khi vùng hỗn độn ổn định trở lại thì một lần nữa con Ứng Long xuất hiện. Đôi cánh của nó che lấp toàn bộ trận tuyến đầu tiên của quân Lương. Hai cái đầu một đen một trắng nhìn chằm chằm vào một điểm trên thành lâu. Nơi đó chính là nơi Thao Thiết đang đứng. Lập tức Lĩnh Vực của Thao Thiết được hình thành với trạng thái toàn lực. Con Thao Thiết to lớn đang dùng đôi mắt đáng sợ của nó nhìn lên trời.

Hai cái đầu của con Ứng Long khạc ra hai luồng khí một đen, một trắng. Cả hai tập hợp lại thành một luồng khí trong suốt rồi chạm vào Lĩnh Vực của Thao Thiết. Người ta có thể nhìn thấy rõ ràng nội khí của Thao Thiết đang bị phân giải theo một tốc độ đủ nhanh để bất cứ ai cũng có thể nhận ra dù chẳng có nội khí.

Không chỉ thế mà khoảng tường thành xung quanh cũng biến mất vào trong không khí. Những binh sỹ không may bị cuốn vào cũng chịu chung số phận với bức tường kia. Chỉ một khoảng thời gian rất ngắn. Luồng khí trong suốt kia đã chạm được đến Hoá Hình ẩn bên trong Lĩnh Vực của Thao Thiết. Nội khí màu xám đen đang dần bị tan biến trước sức công phá khủng khiếp của hai cái đầu rồng kia.

Bên này thì Lương Minh Nguyệt do thương tính có sẵn mà đã bắt đầu xuống sức. Chẳng bao lâu nữa thì Ứng Long sẽ không thể giữ được nữa.

- Em trai. Dồn hết sức ra trước khi chị không chịu nổi nữa.

Nói rồi cả công chúa và thái tử nước Lương dồn hết sức mạnh ra trong đòn tấn công của mình. Luồng khí trong suốt lập tức xuyện thủng tuyến phòng thủ của Thao Thiết rồi chiếu xuống người này. Không một tiếng kêu, không một tiếng nổ. Đơn giản chỉ là không còn thứ gì tồn tại cả. Cả một mảng tường thành cũng bị thổi bay đi theo. Mảng tường thành biến mất này đã tạo ra một lối đi cho quân Lương tiến lên.

Hàn Linh là người đầu tiên lao lên phía trước. Hàn Linh hiểu rõ mình không có tác dụng gì trong tình huống trước đó. Còn hiện tại chính là lúc Hàn Linh phát huy hiệu quả Lĩnh Vực của mình. Những binh sỹ bình thường của nước Thịnh không hiểu vì sao mình lại không di chuyển được cho đến tận lúc họ bị binh sỹ nước Lương hạ gục. Cứ như thế quân Lương tràn vào trong thành.

Lương Minh Nguyệt lúc này đã ngất xỉu sau khi dốc sức quá nhiều. Lương Triều Dương buộc phải để cho đội Cấm Vệ Quân cũng như Lý Thanh Hoa đưa Lương Minh Nguyệt quay lại doanh trại nước Lương trong khi Lương Triều Dường cùng binh sỹ nước Lương tiếp tục tràn vào trong thành. Quân Thịnh tập hợp ở đây đến 10 vạn người. Phải tiêu diệt được càng nhiều càng tốt.

Có sự tham chiến của hai Lĩnh Vực khiến cho quân Lương dù ít người hơn nhưng nắm hoàn toàn lợi thế. Họ vừa không bị tấn công khi có Lĩnh Vực của Lương Triều Dương bảo vệ, vừa nắm lợi thế hoàn toàn khi giao chiến với những người không thể di chuyển được. Cùng vì thế mà quân Thịnh trong thành bị quân Lương đánh cho tan tác mà không làm gì được.

Bạn đang đọc Ám Nhật- Chân Vũ sáng tác bởi Revulsion
Thông Tin Chương Truyện
Đăng bởi Revulsion
Thời gian
Cập nhật

Các Tùy Chọn

Báo cáo cho QTV
This site is protected by reCAPTCHA and the Google Privacy Policy and Terms of Service apply.