Hãy Đăng ký Thành viên của TruyenYY để có thể thích, bình luận, đánh dấu chương đang đọc, chuyển giao diện đọc truyện... Chỉ mất chưa đến 1 phút của bạn thôi nhưng còn nhiều điều để khám phá lắm nhé! (Hoặc nhấn vào đây để Đăng Nhập)

Như Ý Hiện

Phiên bản Dịch · 1736 chữ

“Bịch!” Tiếng cửa lớn đóng sập vang lên, Nhậm Bình An dựa lưng vào cửa, thở hổn hển.

“Đêm khuya thế này, quả thực không nên bước chân ra khỏi nhà!” Lần này, Nhậm Bình An thực sự bị hù dọa đến mức tim đập chân run, dù rằng hắn không thấy rõ hình dáng của bóng ma kia, nhưng sự kiện quái dị này đủ để in sâu vào ký ức của hắn.

“Ca! Ngươi sao vậy, sao lại đầy máu trên mặt thế này!” Lâm Mộng Nhi với vẻ mặt lo lắng chạy đến trước mặt Nhậm Bình An, vội vàng cầm khăn tay muốn lau đi vết máu. “Chỉ là vết xước nhỏ, không đáng ngại, rửa mặt một chút là ổn.” Nhậm Bình An nói một cách không mấy quan trọng, đồng thời ngăn Lâm Mộng Nhi lại.

Hắn không muốn làm bẩn khăn tay của nàng. “Chưa ăn cơm sao? Để ta đi hâm nóng thức ăn.” Nói xong, Nhậm Bình An đứng dậy và bước về phía buồng trong. Lâm Mộng Nhi đứng yên tại chỗ, ngơ ngác nhìn theo bóng lưng của hắn, không hiểu sao trong lòng cảm thấy bất an.

Không lâu sau khi Nhậm Bình An rời đi, mây đen trên nghĩa địa tan biến, ánh trăng bạc lấp lánh chiếu xuống. Ánh trăng rọi vào tảng đá trước nghĩa địa, nơi còn đọng lại máu tươi của Nhậm Bình An.

Dưới ánh trăng, máu tươi của Nhậm Bình An từ từ biến mất, như thấm vào trong tảng đá, tạo nên cảnh tượng huyền bí.

Tảng đá này được người dân Bạch Thủy Thôn gọi là “Thăng tiên thạch”, được một thầy phong thủy tìm thấy và đặt tại đây khi chọn nghĩa địa, với ý nghĩa rằng người chết có thể siêu thoát lên Tiên giới.

Khối đá bình thường này, ở trong đêm nay lại trở nên không bình thường chút nào.

Theo một trận gió nhẹ lướt qua, tảng đá sau khi hút qua máu tươi, thế mà hóa thành cát bụi, phía bên trong đống cát bụi ẩn ẩn nổi lên một đồ vật hình dẹt màu trắng ngà.

Nguyệt Lạc Tây Sơn

Tiếng gà gáy vang lên không ngừng trong thôn, báo hiệu trời sắp sáng. “Kẹt kẹt…” Nhậm Bình An mặc bộ quần áo sờn cũ, run rẩy mở cửa nghĩa trang. Bình minh tháng hai, không khí vẫn còn se lạnh.

“A ~ a! ~” Nhậm Bình An ngáp một cái, sau đó bước về phía nghĩa địa mà hắn đã đi qua đêm qua.

“Trời sắp sáng rồi, quỷ hẳn là tất cả đã về nhà đi?” Nhậm Bình An vừa đi, một bên lầm bầm lầu bầu nói ra.

Nhớ lại chuyện đêm qua, dù trời đã sáng nhưng hắn vẫn cảm thấy sợ hãi. Nhậm Bình An bước vào nghĩa địa, nhìn ngắm những ngôi mộ, không hiểu sao lại cảm thấy kinh sợ hơn cả đêm qua.

Hắn cũng không muốn ở chỗ này chờ lâu, vội vàng nhặt lên chiếc gùi trên đất, lúng túng bắt đầu thu dọn đồ đạc, trong lúc vô tình, hắn nhặt cả đồ vật dẹp như vỏ sò kia,cùng với những thứ khác bỏ hết vào trong gùi

Chỉ là khi hắn bỏ vào trong gùi, vật kia thoáng qua tựa hồ biến thành màu xanh.

Nhậm Bình An cũng không có để ý đống đồ vật linh tinh bên trong chiếc gùi phía sau lưng mình, cõng cái gùi liền hướng phía nghĩa trang chạy tới.

“Ca, ngươi vừa đi đâu vậy?” Lâm Mộng Nhi còn buồn ngủ mơ mơ màng màng đi ra tới ngoài cửa, nhìn thấy Nhậm Bình An giống như như bị chó rượt, hỏi,

Tối hôm qua cơm nước xong xuôi, Nhậm Bình An đã để nàng đi ngủ, còn Nhậm Bình An lại là thức bên linh cửu của gia gia suốt một đêm.

“Hô hô...không có việc gì, chỉ là tối hôm qua....ta có đánh rơi chút đồ vật, sáng nay đi đem đồ vật tìm trở về mà thôi.” Nhậm Bình An thở hồng hộc nói.

Những vật này đều là đồ kiếm cơm, không có khả năng ném mất!

Khôi phục một chút khí lực, hắn nói tiếp:“Chút nữa ngươi đốt chút tiền giấy cho lão gia tử, ta đi nấu cơm trước, sau khi chúng ta ăn xong, ta sẽ đi ngủ một lát, sau đó chúng ta cùng nhau đi đem lão gia tử an táng.”

Mai táng bình thường ít nhất cũng phải chờ ba ngày, thế nhưng Nhậm Bình An không thể đợi được lâu như vậy, mắt thấy tiên sư sắp tới, hắn muốn mau đem lão gia tử mai táng.

“Ca, hai người chúng ta làm sao mang nổi cỗ quan tài kia, nếu không chúng ta đi vào trong thôn mời người đến giúp đỡ?” Lâm Mộng Nhi quay đầu nhìn cái quan tài to lớn, rất hiển nhiên hai người không thể nào mang nổi.

“Đứa nhỏ ngốc, ngươi đi có thể mời ai đến giúp? Những người kia bây giờ thấy ta cũng giống như nhìn thấy ôn thần một dạng, còn ai dám đến? Ngươi nhìn đại bá của ngươi xem, người chết này cũng chính là hắn cha ruột, thế mà,... .” Nhậm Bình An ngữ khí vô lực nói ra, trong lời nói đều là đắng chát.

Lâm Mộng Nhi nghe vậy, lập tức liền trầm mặc. Nhậm Bình An nhẹ nhàng vỗ bả vai Lâm Mộng Nhi :“Không có chuyện gì, ta đã có biện pháp, đừng lo lắng!”

Nói xong Nhậm Bình An liền đi nấu cơm.

Đồ vật trong phòng bếp có thể ăn cũng không nhiều, lúc lão gia tử còn sống, thỉnh thoảng còn có thể đi nhà đại nhi tử lấy chút gạo và dầu, lão già này mấy ngày không có đi, sau đó lập tức chết mất, bên trong phòng bếp lúc này ngay cả một chút thức ăn mặn đều không có.

Nhìn thấy Lâm Mộng Nhi đang ngồi nhóm lửa ở trong bếp, trong lòng Nhậm Bình An cảm giác rất khó chịu.

Sau khi uống xong chút cháo rau dại , Nhậm Bình An liền quơ lấy cái cuốc bắt đầu đào, thời khắc này Lâm Mộng Nhi cũng minh bạch cái gọi là biện pháp của Nhậm Bình An là cái gì.

“Ngươi muốn đem gia gia chôn ở đây sao?” Lâm Mộng Nhi cũng là kinh ngạc không được, nàng hoàn toàn không nghĩ tới Nhậm Bình An sẽ làm như vậy.

“Không có việc gì, chờ ngươi sau này trở thành Tiên Nhân rồi, ngươi muốn cho lão gia tử dời đi chỗ nào cũng được!” Nhậm Bình An một bên vừa đào vừa nói.

“Ca, tại sao ngươi luôn luôn nói ta sau này có thể trở thành Tiên Nhân? Ngươi cứ như vậy khẳng định, ta có thể trở thành Tiên Nhân sao?” Lâm Mộng Nhi luôn cảm thấy gần nhất Nhậm Bình An có chút không đúng.

“Nếu ngươi thành Tiên Nhân thì tốt bao nhiêu nha, ta cũng có thể hưởng ké một chút, về sau ở Bạch Thủy Thôn, ta thế nhưng là ca ca của Tiên Nhân, ai còn dám nhìn ta khinh thường!” Nhậm Bình An làm ra bộ dáng phách lối , khiến cho Lâm Mộng Nhi cười khanh khách không ngừng.

Cười một hồi, Lâm Mộng Nhi đột nhiên nghiêm túc nói:“Ca, ta không muốn trở thành Tiên Nhân, ta chỉ muốn ở bên cạnh ngươi, sau đó tiếp qua mấy năm, ta sẽ trở thành nương tử của ngươi.”

Nhậm Bình An nghe vậy, sững sờ không nói nên lời, vội vàng quay đầu nhìn quan tài bên cạnh.

Hắn thật lo lắng lão gia tử nhảy dựng lên đánh cho hắn một trận.

“Không được, ngươi quá gầy, ta không thích ngươi dạng này.” Nhậm Bình An thuận miệng tạo ra một cái lý do cự tuyệt.

“Thế nhưng là trừ ta ra cũng không có người nào nguyện ý gả cho ngươi nha.” Lâm Mộng Nhi vẻ mặt thành thật nói ra.

Có thể nói ra câu nói này, giống như mũi tên xuyên vào tim Nhậm Bình An.

Trong lúc nhất thời Nhậm Bình An cũng không biết làm sao phản bác, chỉ có thể vùi đầu tiếp tục đào hố.

Cái hố này khiên hắn đào hết tận một ngày, đến lúc buổi chiều mặt trời lặn, Nhậm Bình An mới đào xong, khi hắn dừng tay lại, trên hai cánh tay của hắn đã thấm đẫm máu tươi, Lâm Mộng Nhi thấy thế đau lòng không thôi.

“Không được, ta phải dùng chút nước gạo nếp giúp ngươi thoa một chút!”

“Đừng làm vậy, chúng ta cũng chỉ có một nắm gạo nếp!” Thời điểm Nhậm Bình An kêu lên, Lâm Mộng Nhi đã sớm chạy đi mất.

Lâm Mộng Nhi đi vào bên trong buồng, tiến về phía chiếc gùi mà Nhậm Bình An đem về sáng nay. bắt đầu ở trong cái gùi tiến hành lục lọi một hồi.

“A?”

Lâm Mộng Nhi nhìn thấy một khối ngọc như ý màu xanh, khẽ ồ lên một tiếng.

“Đây là vật gì,trông thật là đẹp! Cảm giác sờ vào cũng rất dễ chịu!”

“Ca, cái này từ đâu tới?” thanh âm Lâm Mộng Nhi rất lớn, Nhậm Bình An nghe thấy liền đến xem. Nhìn thấy ngọc như ý màu xanh trong tay nàng, Nhậm Bình An cũng ngạc nhiên hỏi: “Thứ này từ đâu ra?”

“Đây là ta tìm thấy trong cái gùi ngươi mang về mà.”

Nghe vậy, sắc mặt Nhậm Bình An trở nên kinh hãi, ý nghĩ đầu tiên trong đầu hắn nghĩ ngay đến con quỷ kia.

“Nhanh ném nó đi, nhanh ném nó đi!” vừa nói, Nhậm Bình An đưa tay giật lấy ngọc như ý trong tay nàng vứt đi, sau đó kéo nàng đến phía sau mình.

Đáy lòng Nhậm Bình An thầm nghĩ: “Chẳng lẽ mình mang quỷ về nhà?”

Ngọc như ý kia rơi trên mặt đất, cũng không thấy sứt vỡ, cũng không thấy có phản ứng gì, Nhậm Bình An nghĩ thầm: “Giữa ban ngày ban mặt, không lẻ quỷ cũng dám làm loạn sao?”

Ban ngày gặp quỷ, vậy coi như hung!

Bạn đang đọc Âm Tiên ( Bản Dịch ) của Giang Moc Tich
Thông Tin Chương Truyện
Đăng bởi nhantam2e
Phiên bản Dịch
Thời gian
Cập nhật
Lượt đọc 10

Các Tùy Chọn

Báo cáo cho QTV
This site is protected by reCAPTCHA and the Google Privacy Policy and Terms of Service apply.