Núi Chí Linh Đồng Nhân Luyện Võ. Phương Nam Xuất Hiện Một Nhân Tài
Chương 3:
Núi Chí Linh Đồng Nhân Luyện Võ.
Phương Nam Xuất Hiện Một Nhân Tài.
Hôm sau, cũng nơi căn chòi bên bìa rừng Tửu Cuồng Nho tiếp tục giản dạy cho Lý Đồng Nhân về các làm một người tướng tài. Lần này Tửu Cuồng Nho nói về Địa Lợi với Lý Đồng Nhân:
- Địa Lợi rất quan trọng đến người cầm quân, phải biết dựa vào sông núi địa hình để đối địch. khi đóng quân cũng như đánh địch phải lựa chọn những nơi có địa thế tốt để dễ bề nắm lấy phần thắng. Lấy ví dụ, khi xưa Triệu Việt Vương thấy thế giặc mạnh còn quân ta yếu nên đã dựa vào đầm Dạ Trạch để sau này thắng được quân nhà Lương. Còn về Nhân Hòa là chỉ cách dùng người của một vị tướng quân, nếu thuộc hạ là người tài giỏi và có lòng trung quân thì dùng vào những việc trọng đại, còn kẻ tiểu nhân thì con hãy tránh xa cho dù đó là một người tài.
Lý Đồng Nhân đã cố gắng học những gì mà người thầy Tửu Cuồng Nho dạy lại cho mình.
Thời gian cứ thế trôi đi, thắm thoát đã được một năm kể từ ngày Lý Đồng Nhân chính thức nhận Tửu Cuồng Nho làm thầy ở căn chòi bên bìa rừng. Tuy cái bụng Tửu Cuồng Nho nhỏ xíu nhưng lại chứa nhiều vô kể về học thuật. Thời gian một năm thì Lý Đồng Nhân đã thông hiểu được những lời dạy về thiên tượng, tướng số, toán học và cách dùng người của Tửu Cuồng Nho. Những lúc rảnh rỗi, Đồng Nhân cơi nới căn chòi bên bìa rừng được rộng rãi để thoải mái trong sinh hoạt hằng ngày cho hai thầy trò, những lúc còn là cậu bé lang thang xin ăn ở vùng biển Đồng Nhân đã học được cách ủ cá làm ra nước chấm ngon tuyệt vời. Và bây giờ, trên khắp các con suối ở gần nơi cậu sinh sống, từng đàn cá nhỏ bơi lội nhiều vô kể, được sinh ra từ loài cá măng đã bơi ngược dòng từ sông Mã vào các con suối nhỏ để sinh sản. Lý Đồng Nhân bắt cá con về và cho vào cái chum xin được của người thợ gốm tại đầu làng nơi cậu sinh sống để ủ cá. Hôm nay, Đồng Nhân săn được một con lợn rừng liền mổ bụng lấy bộ lòng để làm thức nhắm cho thầy uống rượu, còn sườn lợn thì cậu để nguyên cái nướng trên đống lửa, thịt lợn còn thừa thì cậu gác bếp xông khói để dùng lâu ngày, cái cách thịt gác bếp cậu học được từ những thợ săn miền núi khi lang thang xin ăn ở vùng núi Tây Bắc.
Tửu Cuồng Nho vừa ăn lòng lợn chấm với nước ủ cá vừa uống rượu thấy loại nước chấm quá ngon nên mở lời khen học trò luôn miệng.
Khi Tửu Cuồng Nho cầm cây sườn lợn được nướng chín đưa lên miệng thì bỗng đâu xuất hiện một thiếu phụ có khuôn mặt đẹp như tranh vẽ, thiếu phụ đó mặc đồ lụa màu xanh lơ trên lưng đeo một bộ cung tên rất lớn. Mở đôi môi hàm tiếu thiếu phụ cất giọng nói như chuông ngân:
- Lão Cuồng Nho! Thì ra lâu nay lão trốn ở đây để hưởng thụ rượu ngon và thịt thơm. Lão trốn ta đã ba năm rồi, lão có biết là ta đi tìm lão đã khổ sở lắm không.
Tửu Cuồng Nho mặt mày biến sắc chẳn dám mở lời thì nghe thiếu phụ nói tiếp:
- Ta đi tìm thì nghe được lão đang ở đất Đường Lâm, khi tìm đến Ngô gia trang thì lão đã đi nơi khác, ta đã đi tìm khắp đất phương nam hết ba năm thì đến được đây. Thường thì lão trốn ta đi uống rượu có một năm nay lão lại trốn ta đến ba năm mà không về nhà.
Vừa nói xong nước mắt tuôn dài trên khuôn mặt xinh đẹp làm Tửu Cuồng Nho bối rối nhỏ giọng van nài:
- Lỗi tại ta đã làm cho nàng khổ! Thôi nàng đừng khóc nữa để nghe ta giải thích.
Nói xong Tửu Cuồng Nho quay sang bảo với Lý Đồng Nhân:
- Đây là sư mẫu của con tên là Ngọc Hoa Tử, hai chúng ta cùng học một thầy ở động Thủy Tiên trong dãy Trường Sơn, con hãy ra mắt sư mẫu con đi.
Sau khi chờ Lý Đồng Nhân ra mắt sư mẫu và bảo Ngọc Hoa Tử ngồi xuống Tửu Cuồng Nho cất giọng ôn tồn:
- Ta xem thiên tượng thấy ở đất Đường Lâm có sao thiên vương chiếu sáng liền đi đến đó để nhận đệ tử như lời sư phụ Ngọc Linh Tử đã giáo huấn. Ta đã ở lại Đường Lâm và nhận con của Ngô Mân là Ngô Quyền làm đệ tử, sau khi truyền thụ võ công và cách đánh trận lại cho Ngô Quyền thì phát hiện nơi đây xuất hiện sao thiên tướng, ta sợ cơ hội trôi qua nên đã không về nhà mà đến thẳng nơi đây để tìm đệ tử. Lúc đầu thấy sao thiên tướng chiếu sáng vào Lê gia trang ta cứ nghĩ là một trong những đứa con của Lê trang chủ. Nhưng ta đã lầm và tiếp tục tìm kiếm thì tìm thấy được cậu bé mồ côi này nên nhận nó làm đệ tử chân truyền, thấy đệ tử của ta ở một mình không người chăm sóc, sợ có điều gì bất trắc đến với đệ tử nên ta đã ở lại đây truyền thụ binh thư và phương pháp đánh trận cho nó. Nàng đã đến đây rồi thôi thì ở lại đây cùng ta truyền thụ võ công cho nó. Ba chúng ta sẽ ở với nhau và lập nghiệp tại vùng đất này.
Hai người ngồi nghe Tửu Cuồng Nho nói những lời tâm huyết tự đáy lòng mà mỗi người có một niềm xúc động riêng tư. Đồng Nhân thấy lòng mình ấm áp khi người thầy quan tâm đến mình như con đẻ. Còn Ngọc Hoa Tử thì thấy an tâm khi nghe những lời "Ba chúng ta sẽ cùng sinh sống với nhau" của người chồng hay trốn vợ để đi du ngoạn sơn thủy.
Tửu Cuồng Nho lên tiếng nói với Đồng Nhân:
- Ngày mai ta sẽ nói với Lê trang chủ thôi cho con làm việc chăn trâu nữa để có thời gian luyện nội công do ta và sư mẫu của con truyền thụ. Con hãy cuối đầu về hướng nam và lạy ba lạy đến sư tổ của con là Ngọc Linh Tử, từ đây ta và sư mẫu sẽ truyền lại võ công đã học với sư tổ Ngọc Linh Tử cho con.
Tửu Cuồng Nho quay sang người vợ xinh đẹp của mình nói tiếp:
- Nàng hãy cùng ta chung sức để truyền thụ võ công cho nó. Ta thấy nó có cốt cách luyện nội công rất tốt cả âm nhu của nàng và nội công dương cương của ta. Nàng hãy truyền thụ Hỗn Nguyên nhu công cho nó học trước, ta về làng nói với Lê trang chủ về việc của thằng bé và nhờ người lên đây giúp chúng ta dựng một ngôi nhà tử tế để cư trú.
Trong một năm ngắn ngủi sinh sống tại ngôi làng heo hút này mà Tửu Cuồng Nho đã rất có nhiều người nể trọng. Ngoài việc dạy học ra Tửu Cuồng Nho là một thầy thuốc chuyên trị bệnh cho những người sinh sống tại ngôi làng này. Đến khi Tửu Cuồng Nho có việc cần nhờ thì trai tráng trong làng tự nguyện lên bìa rừng dưới chân núi Chí Linh cùng nhau đốn cây để làm ngôi nhà xinh xắn cho Tửu Cuồng Nho.
Ngoài những lúc luyện nội công âm hàn của sư mẫu truyền dạy Lý Đồng Nhân đi đặt bẫy bắt cá và thú rừng làm thực phẩm hàng ngày cho ba người. Sau một thời gian ngắn, Lý Đồng Nhân học xong Hỗn Nguyên nhu công Tửu Cuồng Nho lại dạy truyền dạy Hỗn Nguyên dương cương. Những ngày tháng sau đó, Lý Đồng Nhân được sư mẫu Ngọc Hoa Tử truyền bộ Xích Quỷ Phi Đao và Nhật Nguyệt Cung Pháp. Bộ Xích Quỷ Phi Đao và Nhật Nguyệt Cung Pháp có từ thời người Việt Cổ sống tại nước Xích Quỷ (một nước Việt cổ của dân tộc Việt ở đất phương nam.) Xích Quỷ Phi Đao và Nhật Nguyệt Cung Pháp được đúc kết từ những người thợ săn khi xưa đi săn thú rừng, trãi qua bao nhiêu đời nay trở thành một bộ môn võ thuật độc đáo của người Việt. Nhất là bộ môn Xích Quỷ Phi Đao, vũ khí là một lưỡi dao nhỏ hình lá liễu dùng để phóng vào những vật mà người sử dụng muốn, khi luyện đã thành thạo bộ môn Xích Quỷ Phi Đao thì có thể sát thương địch thủ trong vòng ba mươi bước chân. Cộng với bộ môn Nhật Nguyệt Cung Pháp đã giúp Lý Đồng Nhân rất nhiều trong những lúc đi săn thú ở trong rừng Trường Sơn nơi cậu sinh sống. Trong thời gian sinh sống cùng thầy và sư mẫu ở căn nhà bên bìa rừng tại núi Chí Linh Lý Đồng Nhân cảm nhận được sự ấm áp của một gia đình thực sự. Hai người đối đãi với Lý Đồng Nhân như cha mẹ lo cho con. Còn về phía Lý Đồng Nhân thì coi thầy Tửu Cuồng Nho và sư mẫu Ngọc Hoa Tử như chính những người đã sinh ra mình.
(Các bạn đọc hết chương xin hãy để lại lời bình luận dưới bài viết hoặc một like để động viên tinh thần cho tác giả) Cảm ơn các đọc giả đã theo dõi An Nam Song Long Truyện.
Đăng bởi | Vannhanho |
Thời gian | |
Cập nhật | |
Lượt thích | 4 |
Lượt đọc | 30 |