Hãy Đăng ký Thành viên của TruyenYY để có thể thích, bình luận, đánh dấu chương đang đọc, chuyển giao diện đọc truyện... Chỉ mất chưa đến 1 phút của bạn thôi nhưng còn nhiều điều để khám phá lắm nhé! (Hoặc nhấn vào đây để Đăng Nhập)

Cứu Hồng Yến, thu phục Thúy Diễm

Tiểu thuyết gốc · 2813 chữ

Đặng Xung vui thầm khi nhận ra những dấu hiệu đó từ nàng. Hắn mạnh dạn tiến thêm từng bước. Tay hắn bắt đầu nhẹ nhàng vuốt ve vùng da bên eo đã hở ra của nàng. Phía sau hắn cũng không ngại ngần mà áp hạ thể của mình lên đôi kiều đồn vểnh cao.

Những tiếp xúc trực tiếp khiến rạo rực trong lòng Hồng Yến dâng cao đến không thể kìm nén. Nàng thở nhọc nhằn và từ trong sâu thẳm phải chật vật đấu tranh giữa vùng vẫy và buông xuôi. Nàng đang có nhiệm vụ trên vai và trong tim nàng hắn chỉ đơn thuần là đồng đội,nhưng cảm xúc gần gũi với nam nhân lúc này thật quá mỹ diệu khiến nàng lưu luyến không thể dứt khoát. Nàng càng chần chừ thì cơ hội càng mở ra cho kẻ trộm tình. Tay hắn đã trườn lên mà ôm trọn lấy đôi bầu ngạo nghễ,hắn nhiệt tình nhào nặn và hạ thể cũng không quên cọ quẹt lên mông nàng.

-Không…ư hư…chúng ta còn nhiệm vụ…ư …không thể bỏ lại mọi người gặp nguy hiểm…ư…

-Sẽ không sao đâu,kẻ đó đã bị chúng ta dọa sợ mà bỏ đi. Nàng và ta cần giải tỏa thì mới có thể toàn tâm toàn ý mà bảo vệ họ đc.

Vừa nói nhưng hắn cũng không quên cho bàn tay du tẩu trên khắp những vùng nhạy cảm trên cơ thể nàng. Nàng liên tục rùng mình và gai ốc nổi lợn cợn, nàng sợ rằng cảm xúc sắp chiến thắng ý chí,nhưng chẳng thể đủ sức mà tách ra lúc này.

-Từ lần gặp đầu tiên ta đã si mê hình bóng nàng. Khí chất mạnh mẽ cùng với thân hình nóng bỏng hừng hực sức sống khiến ta càng ngày càng mê muội. Ta muốn nàng hãy thoải mái đón nhận tình yêu ấy nhé.

Những lời ngọt ngào khiến phòng bị trong nàng càng lúc càng lỏng lẻo, để đôi tay hắn đã dễ dàng mà vò nắn trên đôi gò bồng đảo. Đôi bầu đẫy đà mềm mại ấy đc đẩy lên cao mà núng nính gọi mời. Đôi tay hắn không hề bỏ qua mà liên tục chớp lấy cơ hội mà kích thích gợi tình khiến nàng càng lúc càng mê đắm. Hơi thở dồn dập và miệng nàng đã rên lên thành tiếng. Tay nàng dù vẫn đang cố cản nhưng chẳng có bao nhiêu hiệu quả.

Đặng Xung đã mơ về ngày này không biết bao nhiêu lần rồi, hôm nay coi như giấc mơ thành sự thật. Hắn vui sướng ôm nàng trong vòng tay mà thoải mái vần vò ve vuốt. Thấy hưu vật trong lòng đang dần trở nên mê dại,buông xuôi hắn quyết định đi thêm những bước thật mạnh dạn.

Hắn lần mò tìm đc điểm mở của chiếc giáp da trên người nàng thì lập tức tháo tung cho đôi bầu sữa đc xổ bung ra ngoài. Đôi song phong ngạo nghễ, lấp loáng dưới ánh trăng tròn trĩnh và tươi mới. Hồng Yến giật mình khi thấy bầu ngực bất ngờ bị phô ra cô cố gắng vùng vẫy và che chắn lại. Nhưng mọi thứ đã đã quá muộn để có thể sửa sai, tay cô quá dễ dàng để hắn gạt bỏ và khi đôi vú mềm bị nắm trọn thì cô gần như xụi lơ.

-Ứ ư… dừng lại đi…ư ư ư… ta không muốn… ư ư ư…ta còn nhiệm vụ…ư ư ư… ta còn phải bảo vệ đệ đệ mình…ư ư ư.

-Nàng hãy 1 lần sống cho chính mình,hãy lắng nghe chính bản thân đang thèm gì,muốn gì mà bước đến. Có phải nàng đang rạo rực khi ta ve vuốt trên thân có phải nàng ham muốn và đang thôi thúc ta tiếp tục khám phá những nơi còn thầm kín sâu thẳm hơn nữa không. Vậy phối hợp với ta để ta giúp nàng.

Hắn thủ thỉ vào tai nàng những lời lẽ dẫn dắt và gợi mở. Cùng với đó bàn tay hắn tham lam mà khéo léo nắn bóp cho 2 bầu ngực biến hóa ra muôn hình,còn phía dưới hắn vẫn nhiệt tình ép sát cho đôi mông lớn cảm nhận hoàn toàn cây đoản thương dữ tợn.

Những lời hắn nói,việc hắn làm khiến nàng càng trở nên sa lầy không lối thoát. Nàng thấy hạ thân bắt đầu ngứa ngáy và ẩm ướt,bên trong nàng đang cồn cào muốn buông xuôi để tìm đến cảm giác tiêu hồn.

Việc chống cự giờ chỉ hời hợt qua loa,dường như dấu hiệu nàng buông xuôi đã quá rõ. Việc thoải mái vuốt ve phía trên dần không còn thỏa mãn đc hắn nữa. Tay hắn trượt dần xuống dưới rồi cũng áp trọn lên âm hộ của nàng. Dù vẫn cách đôi lần vải nhưng bàn tay hắn vẫn khiến nàng run bắn lên và miệng rên rỉ không lên lời.

-Không…ưh hư hư… không được… ưh hư hư… ta ngứa quá…ưh ưh… ôiiii…

Nàng chỉ có nói đôi lời kháng cự giống như phản xạ mà thôi,còn lúc này hắn làm gì,làm thế nào nàng cũng chỉ biết mặc kệ đôi lúc còn hùa theo. Đặng Xung hưng phấn đến tột cùng khi đã chắc chắn rằng nàng đã chuẩn bị thuộc về mình. Hắn bắt đầu vội vã và cuồng nhiệt,hắn nắm lấy chiếc váy của nàng rồi kéo phăng ra. Đôi chân dài mượt chắc nịch khoe ra trọn vẹn. Hắn vuốt ve lên xuống đc đôi lần thì tiếp tục lần sờ đến miếng vải cuối cùng trên người cô gái. Miếng vải bị kéo qua mông tức thì.

Miệng gã còn mở to hết sức vì ngạc nhiên và mừng rỡ thì hơi thở đã ngắt lịm. Máu từ cổ hắn phun như thác lên lưng lên gáy nàng nóng hổi. Đôi tay hắn buông thõng giải thoát cho nàng,nàng khẽ giật mình cố lấy lại đc đôi chút tỉnh táo.

Nàng nhận ra hoàn cảnh khó xử của bản thân và luống cuống dùng quần áo dưới đất che chắn cho bản thân. Nhưng trc mắt nàng hoàn toàn không còn ai,chỉ có 2 xác chết nam nhân trc mặt. Một là của Đặng Xung và 1 của tên áo đen bịt mặt. Bên tai nàng vẫn còn tiếng nói.

-Hắn là nội gián của đám người mặc áo đen kia,các ngươi đều bị hắn hạ độc hãy tìm giải dược trên người hắn. Khi trời sáng hãy tập hợp với tất cả mọi người.

Nàng chợt hiểu ra tất cả,thì ra nàng bị hạ dược nên đã hành xử không giống như bình thường. Nàng vội vàng tìm kiếm giải dược trên xác Đặng Xung, khi đã tỉnh táo lại nàng thấy vô cùng xấu hổ với bộ dạng vừa nãy. Lúc đó nội y nàng đã hoàn toàn bị cởi ra,kể cả quần lót cũng đã ở ngang chừng đầu gối không che chắn đc chút gì vùng thầm kín của cô. Vậy mà kẻ đó đã dứt khoát bỏ đi khiến nàng vừa thấy may mắn nhưng cũng tự vấn lại về sức hút của bản thân. Nàng cũng đoán người này là lực lượng bí mật của gia tộc có nhiệm vụ bảo vệ các nàng trong bóng tối. Lúc này trong Nguyễn gia Đặng Khởi cầm mệnh bài đã vỡ của con trai mà run rẩy, Đặng Xung đã chết vậy cũng tương đương thân phận đã lộ. Không kịp bi thương ông ta vội vã thu xếp rồi trốn khỏi Nguyễn gia ngay trong đêm.

Hồng Yến trở lại nơi cả đội đang tập hợp thì thấy mọi thứ đã trở thành 1 mớ hỗn độn. Nhật Huy và Hồng Anh đều đã thụ thương,2 thiếu niên còn lại 1 đã chết người kia cũng đã mất hoàn toàn sức chiến đấu. Nàng đứng chắn ở giữa Nhật Huy và đệ đệ của mình. Lúc này nàng mới thấy đệ đệ của mình đôi mắt đã đỏ sọng và thần sắc đã hoàn toàn mất tỉnh táo. Nhật Huy còn khá 1 chút khi vẫn tóm tắt đc sự việc cho nàng.

-Hồng Anh hắn phát điên muốn cưỡng bức Thúy Diễm nên bọn đệ phải cố mà kiềm chế hắn. Chính hắn đã giết tộc nhân kia.

Nàng chia thuốc giải cho Nhật Huy và tộc nhân còn lại,riêng Hồng Anh thì bị nàng đánh ngất. Có lẽ người bí ẩn kia đang đi cứu Thúy Diễm nàng sẽ ở lại bảo vệ những thành viên còn lại đồng thời chờ cho đến sáng.

Trước đó chừng nửa giờ khi thấy Hồng Yến rời đi Nhật Nam cũng đồng thời tầm soát xung quanh xem kẻ kia đã đi thật chưa và còn kẻ nào khác nữa hay không. Khi quay lại nơi tập trung thì thấy Hồng Anh bắt đầu mất kiểm soát mà lôi kéo Thúy Diễm. Cậu định can thiệp thì 3 người Nhật Huy đã liên thủ ngăn cản hắn. Lúc Thúy Diễm chạy đc thì cậu mới yên tâm đi tìm Hồng Yến và cứu đc cô. Cậu không nghĩ tới Hồng Anh đã mất lí trí mà ra tay tuyệt sát như thế.

Hiện tại Nhật Nam đã đuổi kịp Thúy Diễm,nàng đang tựa vào 1 gốc cây và khó nhọc thở mạnh. Vạt áo trc ngực cũng đã mở tung và gương mặt thì đỏ bừng. Cậu dễ dàng khống chế cô gái. Khi sống chết chỉ cách nhau gang tấc nàng chỉ biết khẽ rên rồi van vỉ.

-Xin ngươi… ư…tha ta…ư…ta có đệ đệ…ư… nó đang bị giữ lại ở Lưu gia… ư…nếu ta chết họ sẽ ném hắn vào hầm mỏ…ư…

-Tha cho ngươi cũng được, nhưng ngươi phải nói hết những điều ta muốn biết,nếu có thể ta cũng sẽ giúp cứu em trai ngươi ra ngoài. Ngươi đồng ý không.

-Ư…chỉ cần cứu đệ đệ… ư ư… ta làm trâu làm ngựa cho ngươi cũng được… ư.

-Vậy hãy ngồi yên và rộng mở linh hồn.

Đã không còn quá tỉnh táo nhưng cô vẫn cố gắng làm theo mệnh lệnh vì biết mạng sống của tỷ đệ 2 người đều phụ thuộc vào kẻ này.

Nhật Nam khống chế linh hồn cô bằng Phong hồn trận phù,đây là lần đầu dùng trận này để khống chế linh hồn nhưng không làm khó đc cậu. Nó khác với lần dùng để tấn công linh hồn Tam Tuyệt Lão nhưng không quá nhiều. Chỉ là giữ cho trận phù tùy ý bạo tạc bất cứ lúc nào thông qua cảm ứng mà thôi nên cậu dễ dàng thuần thục ngay. Sau đó cậu kiếm 1 hang động ẩn dấu rồi bắt cô dùng mê dược để ổn định mà ngủ yên,tránh tác động xấu từ dâm độc.

Việc gấp cậu cần làm là truy theo những tên thích khách kia. Cậu tò mò chúng là kẻ nào đồng thời muốn tiếp cận người của mấy nhà kia để hiểu rõ tình hình.

Khi cậu bắt gặp đội hình 3 nhà đã là 1 ngày sau. Cả 4 người đều có tu vi linh tuyền cảnh lại là những quân nhân đã trải qua trận mạc nên tính cảnh giác rất cao. Chính vì thế nên dù những tên thích khách đã phát hiện ra họ nhiều ngày nay nhưng vẫn chưa có cơ hội tấn công.

Cả Thiên Ứng và Trương Tuấn đều là những quân nhân đc đào tạo rất tốt vậy nên họ cũng ít nhiều cảm nhận đc nguy hiểm xung quanh. Vì thế mấy ngày nay họ phải di chuyển với đội hình bám sát,vừa đi vừa phải thăm dò thật kĩ lưỡng nên tốc độ rất chậm chạp.

-Trương Tuấn, ngươi có cảm giác như chúng ta đang bị theo dõi hay không. 3,4 ngày nay ta không dám di chuyển nhanh vì luôn cảm thấy đang bị nhắm vào.

-Ta cũng chỉ cảm thấy xung quanh quá yên lặng mà thôi. Có cảm giác như ma thú bị cái gì đó xua đuổi bớt mà không dám lại gần đây.

-Cứ như thế này thì mọi sự hỏng hết. Ta nghĩ ta sẽ rời đi 1 mình về phía Nguyễn gia còn các ngươi giữ vững đội hình quay trở lại tập hợp cùng Quan Chí đi.

-Sao vậy đc huynh là người có thiên phú cao nhất trong cả 3nhà chúng ta, nếu huynh có mệnh hệ nào sợ rằng lão tổ 3 nhà sẽ lột da bọn ta ra mất.

-Mọi thứ phải tùy cơ mà ứng biến,nếu chỉ đi một mình, ta tự tin có thể tiến lui dễ dàng nhưng có các ngươi ta khó mà bảo đảm an toàn cho tất cả.

-Vậy huynh nhớ chú ý,đừng đưa mình vào nguy hiểm quá mức. Nếu cần thì hãy nhớ dùng đến tạc đạn trong tay.

Toàn bộ cuộc nói chuyện của Lưu Thiên Ứng và Trương Tuấn diễn ra trong bí mật. Sau đó đội hình 4 người đc chia ra,Thiên Ứng tiếp tục độc hành nhằm tiếp cận bọ Hồng Anh còn 3 người kia từ từ lui lại hợp quân cùng Quan Chí.

Bọn Thiên Ứng tách đội cũng khiến cho đội hình 3 tên áo đen tách ra. 2 kẻ tiếp tục bí mật bám theo anh ta còn 1 kẻ đi theo bọn Trương Tuấn để đảm bảo không có trá. Thiên Ứng tự tin lao vào trung tâm nơi hắn cho rằng sẽ gặp đc đội của Hồng Anh. Chạy đi cả ngày đến khi trời tối Thiên Ứng bắt buộc phải dừng lại đốt lửa mà nghỉ chân. Cậu xếp bằng nhắm hờ mắt nhưng vẫn cảnh giác 10 thành.

Sương mù mờ mờ vây quanh càng khiến cho không gian trở nên u ám và ẩn chứa nhiều nguy hiểm.

Một phi đao lao vút đến nhắm thẳng đầu gã thanh niên đang tọa thiền. Đôi mắt cậu choàng mở rồi 1 kiếm nhanh như chớp chém ra thanh phi đao chệch hướng cắm thẳng xuống đất. Chuôi phi đao vẫn còn rung rung thì liên tục các phi đao khác tiếp tục nối đuôi nhau đến. Thiên Ứng liên tục tránh trái né phải ứng biến nhịp nhàng. Rồi kẻ mặc áo đen bí ẩn đó cũng xuất hiện,không chút ngạc nhiên cậu mỉa mai.

-Chịu xuất hiện rồi sao, ta tưởng các ngươi chịu làm chuột đc mãi cơ.

-Chậc chậc,thiếu gia Lưu Gia thành quả nhiên danh xứng với thực. Ta biết ngay đao trận cỏn con đó sẽ không làm khó đc ngươi mà.

-Thì ra là người quen cũ của Hoàng Tuyền Động tới chơi, ta có nên gọi thêm người đến tiếp đón các người cho đủ lễ nghĩa không đây.

Thiên Ứng vừa nói tay đã nắm lấy đạn pháo trong lòng bàn tay.

-Khặc khặc…nếu ta đã ra mặt thì chắc tự ngươi cũng biết đạn pháo đó đã vô dụng rồi đúng không.

Thiên Ứng nhìn lên trời và xung quanh thì cũng cảm nhận rằng mình đang trong một vách ngăn mờ ảo.

-Tiểu Tù Thiên Trận,Thiên Ứng ta có tài cán gì mà đc Hoàng Tuyền Động các ngươi quan tâm vậy chứ. Haha.

-Lưu Thiên Ứng,con trai thành chủ Lưu Gia thành tính tình ẩn nhẫn,làm việc ổn trọng. Ai cũng nghĩ rằng ngươi chỉ mang 2 hệ linh căn kim mộc,nhưng thực chất ngươi còn ẩn dấu linh căn thứ 3 hệ Lôi rất hiếm có nữa. Ta nói không hề sai chứ.

-Nếu đã biết vậy ắt hẳn ngươi cũng không đến đây 1 mình phải không Tứ Công Tử Dạ Lãnh.

-Ồ,ngươi biết ta mà vẫn thản nhiên đến thế ư,vậy để xem ngươi có bản lĩnh đến đâu nào.

-Vút …vút.

Liên tiếp 2 thanh phi đao sắc lạnh lao đến trc mặt Thiên Ứng, cậu nhẹ nhàng múa kiếm gạt bỏ. Nhưng thân ảnh của tên sát thủ đã biến mất trong bóng đêm. Màn đêm là hậu thuẫn tốt nhất cho những kẻ mang Ám linh căn như Dạ Lãnh. Hắn thoắt ẩn thoắt hiện Liên tục nhắm vào chỗ yếu hại của Thiên Ứng. Dù vậy Thiên Ứng vẫn tỏ ra phong khinh vân đạm ứng đối thoải mái,quả không hổ danh thiên tài chói mắt nhất của 3 nhà.

-Hahaha,quả nhiên danh bất hư truyền a. Hãy để cho Dạ Lãnh ta lĩnh giáo bản lĩnh thực thụ của Lưu gia đại thiếu nhé.

Vèo…vèo..keng… keng…keng.

MỌI NGƯỜI ĐỌCTRUYỆN NẾU THÍCH HÃY ẤN "TA THÍCH" NGAY PHÍA DƯỚI. NẾU CÓ GÌ CHƯA HÀI LÒNG XIN NHIỆT TÌNH GÓP Ý. XIN CẢM ƠN

Bạn đang đọc Anh Hùng Tiếp Bước Tại Dị Thế sáng tác bởi anchoicangay
Thông Tin Chương Truyện
Đăng bởi anchoicangay
Thời gian
Cập nhật
Lượt thích 3
Lượt đọc 143

Các Tùy Chọn

Báo cáo cho QTV
This site is protected by reCAPTCHA and the Google Privacy Policy and Terms of Service apply.