Giết Dạ Lãnh, đuổi lui Độc Phong
Dạ Lãnh liên tục ra đòn ở mọi góc độ, có màn đêm ủng hộ cùng bộ pháp ảo diệu,hắn tấn công liên tục một cách quỷ dị và bất chợt. Thiên Ứng quả là chiến binh lão luyện, dù chưa đưa ra đc đáp trả nguy hiểm nào nhưng cậu phòng thủ cực kì dẻo dai và có phần còn dư lực.
Đến lúc này Dạ Lãnh cũng không thể ẩn dấu thực lực mà dùng đến thủy hệ gia trì vào mỗi đòn tấn công. Không khí trở nên rét lạnh và mỗi nhát đao chém tới cũng kèm theo cả băng tiễn buốt giá.
Thiên Ứng bắt đầu chật vật hơn khi vừa tránh né mọi mũi tên băng lại phải đề phòng lưỡi đao bất chợt từ bóng tối. Dạ Lãnh hơn cậu 1 tuổi và cũng đã Linh tuyền trung kì nên cuộc chiến hết sức ngang ngửa.
Sợ rằng Dạ Lãnh không chỉ có 1 mình, Thiên Ứng quyết định đánh nhanh thắng nhanh tránh đêm dài lắm mộng. Bất ngờ ánh chớp lập lòe bóng tối bị chiếu rọi đột ngột khiến Dạ Lãnh lộ diện.
Keng… xoẹt…xoẹt…keng
Chiêu kiếm tới nhanh như điện xẹt,khiến Dạ lãnh dù đưa đao lên đỡ vội vàng vẫn ăn thiệt thòi phải lui lại. Nhưng khi Thiên Ứng muốn chớp thời cơ tiến lên thì từ trong bóng tối lại có lưỡi dao sáng loáng vung về phía mình,cậu đành nhọc nhằn chống đỡ và lui lại.
-Hoàng Tuyền Động thật để tâm đến Lưu mỗ a. Đại lễ như vậy tại hạ xin đa tạ. Hahaha.
Nghĩ rằng kẻ trong bóng tối đã lộ diện thì ko cần kiêng rè gì nữa. Thiên Ứng bung hết sức mà triền đấu cùng 2 kẻ dấu mặt. Bóng kiếm đã gia trì thêm sự sắc bén của Kim duệ lực không ngại ngần chém về Dạ Lãnh. Cùng với đó ánh chớp lập lòe không dứt vừa xua đi bóng tối và cũng đe dọa sẽ trút xuống những chiêu chí mạng bất cứ khi nào. Kẻ còn lại dù muốn ra tay cũng bị dây quấn xung quanh cản trở ít nhiều.
Lúc này cả 2 mới biết rằng sức chiến đấu của cậu mạnh đến thế nào.
-Thật may mắn khi có người muốn diệt trừ ngươi lúc này,nếu để mặc ngươi phát triển tiếp có lẽ lại thêm 1 Cuồng Võ thứ 2 thì rắc rối vô cùng a.
-Cuồng Võ của Nguyễn gia vì ngông nghênh mới dẫn đến ám toán,ta tự thấy mình vô cùng điệu thấp vì sao lại có người biết đc mà tìm đến cửa như vậy chứ.
-Haha,trên thế gian làm gì có gì là tuyệt đối cơ chứ,có thắc mắc thì xuống dưới mà hỏi Diêm Vương ấy. Băng Đao Bách trảm.
Ngay khi cả trăm ánh đao băng lãnh chém xuống đầu Thiên Ứng kẻ áo đen còn lại cũng bồi thêm hàng chục mũi phi đao đến các các nơi yếu hại trên người Thiên Ứng.
-Roẹt…roẹt,...roẹt… bộp…hự…
Cả trăm tia sét giáng xuống khiến mọi băng đao vỡ vụn,các mộc tiên quanh người Thiên Ứng vũ động cho mọi phi đao đều bị vô hiệu. Kẻ kia trúng 1 đạp của Thiên Ứng bị bay ngược ra như đạn pháo. Sau chiêu liên hoàn vừa rồi Thiên Ứng đã có chút thở dốc,nhưng thấy Dạ Lãnh thất thế phải lùi lại cậu kiên trì lao theo muốn cho hắn ta 1 trọng kích. Khi Dạ Lãnh vẫn còn loạng choạng Thiên Ứng đã đến rất sát,kiếm vung lên.
Keng…hự… á…
Kiếm còn chưa chạm được vào Dạ Lãnh nhưng Thiên Ứng bị văng ra 1 đoạn và thở gấp không ngừng. Cậu tròn mắt chứng kiến kẻ thứ 3 xuất hiện trong tay vẫn còn cầm đôi chủy thủ đen xì.
-Tam công tử Độc Phong, chậc chậc, Hoàng Tuyền Động thật dám bỏ vốn nha…hộc hộc… Ta đoán giờ này Hồng Anh bên kia cũng đã treo rồi nhỉ. Hộc…hộc.
Dạ Lãnh đưa ánh mắt hỏi thăm về phía Độc Phong nhưng hắn mặt không đổi sắc tiếp tục tấn công.
Càng đánh Thiên Ứng càng mệt mỏi và dần trở nên yếu thế. Chỉ trong gần 1 phút trên người cậu đã chi chít các vết thương lớn nhỏ, có vết rỉ máu cũng có vết bốc khói tím đáng sợ. Đạn pháo đã đc cậu bóp nát ném ra nhưng không thể bay cao do trận pháp ngăn trở.
-Keng…huỵch…hự aaa.
Sau chiêu băng đao của Dạ Lãnh cậu phải toàn lực dùng kiếm đỡ thì đến cú đá của Độc phong cậu lĩnh trọn và không gượng dậy nổi nữa.
-Thiên Ứng ta sẽ bỏ mạng nơi đây sao, haha đc cả Tam Tứ công tử đời này của Hoàng Tuyền Động tiễn bước quả thật vinh hạnh a.
-Ngươi nếu muốn sống hãy uống viên dược hoàn này rồi hiệu trung cho Động chủ. Ta đảm bảo ngươi sẽ 1 bước lên trời.
-Đừng phí lời mau động thủ đi ,Thiên Ứng ta dù kêu nửa chữ thì không xứng họ Lưu.
-Ngu si,vậy ngươi đi chết đc rồi.
Đao sắc vung lên nhưng Độc Phong vội đạp Dạ Lãnh ra xa. Không hiểu đồng đội phát điên cái gì Dạ Lãnh trừng mắt nhìn Độc Phong.
-Cẩn thận, kẻ này không đơn giản đâu.
Độc Phong chỉ vào cái đầu lâu vừa bị ném ra như ám khí còn đôi mắt nhìn vào màn đêm. Từ trong bóng tối Nhật Nam bước ra trong bộ dáng 18,20 tuổi làn da đen và đôi mắt sâu như vực thẳm. Cậu bước chậm rãi nhưng mang đến áp lực kinh khủng với 2 kẻ ngày đêm sống trên mũi dao. Cậu ném cho Thiên Ứng 1viên đan dược.
-Giải độc đi.
Thiên Ứng nuốt xuống như 1 con rối ko chút ngờ vực.
Nhật Nam rút cây đao kiếm đc từ trong kho vũ khí gia tộc chuẩn bị thi triển Cuồng Phong bát thức. Gió tụ về mỗi lúc một dữ dội,lửa bốc lên từ 1 bên tay đặc biệt đậm đặc và nguy hiểm, thân hình Nhật Nam cũng dần lắc lư với quỹ đạo kì dị.
Trong 2 kẻ thì Độc Phong quỷ dị và có vẻ nguy hiểm hơn. Nhưng đó là với người khác,còn Nhật Nam coi thường độc lực mà hắn ta đem lại nên chỉ cần vận kình tạo “mộc bì giáp” là có thể bỏ qua Độc Phong.
Cậu lao về Dạ Lãnh với bộ pháp ảo diệu đã thông Hình. Rồi những chiêu đao pháp như cuồng phong vũ bão trút lên Dạ Lãnh và đôi lúc cũng cuốn cả Độc Phong bị chịu chung số phận.
Bóng tối chỉ giúp 2 kẻ đó trốn tránh đc người khác còn với cậu thì vô ích, cậu nương theo dao động linh hồn đến bất kì đâu bất kì khi nào 2 kẻ đó còn trong tầm kiểm soát.
Phòng ngự vượt trội khiến cậu có thể buông tay mà thoải mái tấn công không ngừng nghỉ. Với Dạ Lãnh việc đoán đc phương hướng tấn công của cậu cũng khiến hắn vô cùng lúng túng chẳng thể đưa ra phương án tấn công nào khả thi cả. Còn Độc Phong sát thương vật lý của hắn quá yếu không thể đem đến uy hiếp cho Nhật Nam, còn tấn công bằng độc lực cũng vô dụng khi Tỵ Độc đan của cậu khiến độc khí hắn đánh ra tựa như gió mát.
Tuy rằng đang 1 đấu 2 nhưng Nhật Nam không hề bị lúng túng hoặc bị rơi vào thế hạ phong chút nào. Ngược lại khi cậu phản công thì 2 người kia phải khó nhọc mới có thể không bị thương.
Khi Thiên Ứng đang dần trở lại đỉnh phong 2 kẻ thích khách càng trở nên nôn nóng hơn. Trong lúc vội vã Độc Phong bị 1 chiêu “Cuồng Đao Phong Quyển ” hất tung ra xa. Dạ Lãnh đang trong đà lao tới càng không thể dừng,bằng 1 tư thế kì dị đến khó tin Nhật Nam xoay người tức khắc. 1 Linh Hồn Phong Bạo đc bí mật đánh vào hồn hải hắn ta, hắn bị trật 1 nhịp và có chút lảo đảo. Không chậm trễ bất kì giây phút nào đao chiêu của cậu liên miên bất tuyệt dồn hắn vào tuyệt lộ. Độc Phong thúc thủ vô sách đành dùng độc sương che chắn rồi hòa vào bóng đêm trốn biệt.
Cậu tra đao vào vỏ chán nản nhìn Dạ Lãnh đã miệng phun máu đen tắt thở. Thiên Ứng lúc này đã hồi phục,cậu chắp tay cúi người về phía người đã cứu mình đa tạ.
-Đa tạ các hạ đã cứu mạng, có thể cho ta biết ngươi thuộc thế lực nào không đây.
-Ngươi không cần cảm tạ,ta muốn tìm hiểu về tổ chức của 2 kẻ này lên ra tay mà thôi,không phải vì giúp ngươi nên ngươi không cần mang ơn.
-Hai kẻ này thuộc về Hoàng Tuyền Động, một tổ chức sát thủ khét tiếng. Rất nhiều thiên tài,cao thủ của các nhà các Hoàng triều đã vong mạng trong tay chúng. Không hiểu chúng nhận ủy thác của ai nhưng suốt những năm qua luôn reo rắc nguy hiểm lên toàn giang hồ. Năm đó chính Cuồng Võ Nguyễn Nhật Quang cũng mất nửa mạng vì chúng.
Nhật Nam vừa nhặt lại trận bàn 2 kẻ kia để lai vừa nghe Thiên Ứng nói về tổ chức sát thủ này. Miếng trận bàn đã trở lên ảm đạm không dùng đc nữa.
-Tiểu Tù Thiên trận,được kích hoạt bằng trận bàn thượng cổ,chỉ dùng đc 1 lần là báo hỏng. Theo ta biết kể cả Hoàng Tuyền Động cũng không còn nhiều loại này,không ngờ lần hành động này chúng lại dùng đến. Ta chỉ biết nhiêu đó mà thôi, nếu không muốn hỏi gì thêm ta muốn trở lại đội hình của 3 nhà. Trận thi đấu này cũng nên kết thúc,nếu gặp người của Nguyễn gia mong ngươi có thể truyền lời.
Từ đầu đến cuối Thiên Ứng đều khôn khéo không hỏi đến hay vạch trần thân phận Nguyễn gia của cậu. Đã không còn gì tìm hiểu thêm đc nữa Nhật Nam thu lại xác của Dạ Lãnh rồi biến mất. Thiên Ứng cũng rời đi ngay sau đó.
Nhật Nam trở lại hang động mà Thúy Diễm đã ngủ lại hôm trc. Khi thấy cậu Thúy Diễm hoàn toàn nhu thuận đúng với 1 bề tôi. Cậu vất cái xác nữ sát thủ rồi lạnh nhạt nói.
-Lấy quần áo ngươi thay đổi cho cái xác này đi,nhớ làm cho mọi người nghĩ đó là ngươi.
Nói rồi cậu đi ra ngoài, lúc lâu sau cậu quay lại đã thấy cái xác bị mất đầu,quần áo khoác lên nó cũng chính là quần áo Thúy Diễm hôm qua. Cậu tạm hài lòng thu lại vào nhẫn. Lúc này cậu đã trở lại nguyên trạng trong hình dáng của Nhật Nam.
-Cho ta biết đại trưởng lão có biết ngươi là nội gián hay không,cũng nói cho ta tất cả những gì ngươi biết về 3 nhà Lưu Quan Trương.
Thúy Diễm ngỡ ngàng mất vài phút khi biết thân phận thật của chủ nhân, cũng vì thế cô vô cùng thán phục với thiên phú của cậu. Cô thật thà giải đáp mọi thắc mắc cho cậu.
-Thưa Thiếu gia, đại trưởng lão hoàn toàn không biết. Năm đó tôi 9 tuổi đã giả vờ ngã vào con ngựa mà ngài ấy cưỡi. Thấy tôi đáng thương lại xấp xỉ tuổi Hồng Anh nên mang tôi về làm bạn với hắn. 7 năm nay tôi không trở lại Lưu gia mà chỉ liên lạc bí mật với nhãn tuyến trong thành. Nhiệm vụ của tôi là quấy nhiễu Hồng Anh tu luyện đồng thời chia rẽ quan hệ Nhật Huy và Hồng Anh.
-Vậy ngươi biết gì về quan hệ của 3 nhà kia.
-Tôi chỉ nghe nói giữa Lưu gia và Trương gia có vẻ thân thiết hơn khi thường xuyên liên hôn và có nhiều sản nghiệp hợp tác. Quan gia thì đc người đời ngợi khen vì sự ngay thẳng công bằng với bách tính cả trong lẫn ngoài thành.
Nhật Nam trầm ngâm 1 lúc rồi gật gù.
-Ngươi hãy mở rộng linh hồn ta sẽ truyền cho ngươi 1 bộ dịch dung thuật, cả 1 ít “Tụ Hồn đan” này nữa. Hãy về lại Lưu Gia thành,chú ý quan sát mọi động tĩnh. Họ nghĩ ngươi đã chết sẽ nơi lỏng việc trông chừng em trai ngươi. Nếu có cơ hội hãy câu thông với ta,ta sẽ lên kế hoạch cứu lấy đệ đệ cô.
Nói xong cậu rời đi mặc kệ cô tự sắp xếp. Cậu truy về hướng Tây khi thấy tổ đội của gia tộc đều an toàn khỏe mạnh thì yên tâm. Cậu đặt cái xác không đầu mặc quần áo của Thúy Diễm cùng xác của Tứ Công Tử Dạ Lãnh ở nơi mà đội cô dễ dàng tìm thấy. Trong ngực áo xác chết cậu có để lại 1 bức thư chỉ dẫn Hồng Yến cho cả đám hãy kết thúc cuộc săn năm nay. Cậu nhanh chóng trở lại khu vực ngoài rìa. Nhật Nam không phải đợi lâu thì Hồng Yến đã dẫn đoàn ra tìm cậu. Khi cả đội đông đủ thành viên Hồng Yến bóp viên dạn pháo rồi chờ trưởng lão gia tộc đón về.
Trưởng lão trong gia tộc xuất hiện cô kể lại toàn bộ việc những người áo đen tấn công và tìm giết các thành viên trong đội. Cô muốn các trưởng lão cho cuộc thi năm nay kết thúc sớm.
Nhìn 3 xác chết của tộc nhân các trưởng lão ngay lập tức ý thức đc vấn đề không hề đơn giản. Ông liên lạc với trưởng lão của 3 nhà thì biết rằng họ chịu tổn thất cũng không nhỏ khi 1 thành viên cũng bị ám toán trên đường về tập hợp với đội của Quan Chí. Đặc biệt là việc Thiên Ứng suýt mất mạng khiến họ cũng không dám mạo hiểm tiếp tục nữa.
Cuộc thi kết thúc sớm, khác với mọi năm năm nay phần thưởng không trao riêng cho cá nhân mà tính tổng điểm rồi trao trao cho cả 1 tập thể. Kết quả Nam Giao thành dành đc chiến thắng vì đc tính thêm cả đội hình của nhà thành chủ. Tổ đội của họ đi về mép rừng phía Đông hẻo lánh nên không va chạm với bất kì đoàn đội hay sát thủ nào.
Sau khi nhận thưởng các trưởng lão Nguyễn gia tiện tay ném lại trăm vạn kim tệ rồi vội vàng cùng các tộc nhân vừa thi đấu phóng về tộc địa. Một lần nữa lại bị tổ chức ấy nhắm vào khiến mọi người đều lo ngại muốn nhanh chóng tìm đc đối sách thích hợp.
Nhật Nam coi như người vô can đến chuyện này. Người nhỏ,lời nhẹ lúc này chưa phải thời điểm cậu nên tham gia vào sự vụ gia tộc. Nhiệm vụ chính của cậu vẫn là tu luyện mà thôi. Tuy nhiên cũng có vài lời bàn tán đến tai cậu. Chẳng hạn như việc cha của Đặng Xung là Đặng Khởi đã biến mất khỏi gia tộc. Hay đặc sắc hơn là việc Hồng Anh phải chịu nghiêm phạt nhưng bị tước Thiên Tự lệnh,đày xuống dòng chữ địa. Trc 35 tuổi nếu không bước vào Khai Đan kỳ thì vĩnh viễn không đc khôi phục.
Đây cũng đã là rất nương tay khi tộc trưởng nhìn đến cha hắn bao năm nay vất vả ngược xuôi vì gia tộc cùng với công lao Hồng Yến đã lập đc trong quân. Hình phạt cũng là hình thức nhắc nhở hắn chuyên tâm tu luyện tránh phân tâm rồi lại phạm thêm những sai lầm nghiêm trọng khác.
MỌI NGƯỜI ĐỌCTRUYỆN NẾU THÍCH HÃY ẤN "TA THÍCH" NGAY PHÍA DƯỚI. NẾU CÓ GÌ CHƯA HÀI LÒNG XIN NHIỆT TÌNH GÓP Ý. XIN CẢM ƠN
Đăng bởi | anchoicangay |
Thời gian | |
Lượt thích | 2 |
Lượt đọc | 54 |