Cứu Bạch Sa,đối đầu Hoàng Tuyền Động
Vậy ra đây là 1 lối vào khác của di tích mà Đại Nghĩa lão tổ đã nhắc tới. Nhật Nam quan sát xung quanh thấy không có ai cũng chẳng có dấu vết chiến đấu,vậy là mỗi người đc truyền tống đến 1 địa điểm khác nhau,giờ muốn tìm đc cũng không phải chuyện gì dễ. Cậu nhìn trong ngực áo, may mắn Tiểu Bạch vẫn cuộn tròn bên trong
Cậu chọn đại một hướng rồi gọi Tiểu Bạch lao đi. Đây là 1 không gian không hề nhỏ khi ở trên cao cậu mới có thể bao quát hết đc. Trước mắt cậu là khu rừng già bát ngát gần như chiếm trọn tầm mắt. Xa xa lờ mờ 1 ngọn núi đang sừng sững xuyên qua tầng mây. Có vẻ ngọn núi là trung tâm của không gian này,nếu cần tìm truyền thừa hoặc lối ra cậu tin chắc nó đều ở đấy mà thôi.
Một mình ở trên cao quá bắt mắt,dễ trở thành mục tiêu của ma thú và cả những kẻ đang rình rập dưới kia. Sau khi đã quan sát tổng thể cậu lại cho Tiểu Bạch đáp xuống và thu nhỏ lại.
Rừng rậm với cậu chính là tấm áo ngụy trang kín đáo và tin cậy nhất. Cậu lầm lũi tiếp bước, tự tin với tiếp sức Tiểu Bạch đang nằm trong ngực.
Vào trong rừng mới thấy các lão tổ quả thực là đại năng chân chính. Không gian trong này hoàn toàn giống ngoài tự nhiên chỉ có điều là không có ban đêm mà thôi. Linh khí rất ổn định với nồng độ khá cao khiến ma thú nơi này thoải mái tu luyện và có tu vi không hề thấp.
Trong nhiều ngày Nhật Nam di chuyển rất nhanh nhưng cũng cực kì bí mật. Cậu chỉ chiến đấu với ma thú trông trường hợp bắt buộc mà thôi,giống như lúc này.
-Ngaooo…ngaooo…gràooo
Con Kiếm Xỉ hổ trc mắt vừa mới vồ hụt khiến cậu may mắn thoát chết. Cậu nẫng tay trên của nó Hỏa Vân hoa, dược thảo giúp gia tăng cường độ Hỏa linh lực làm cho nó phát điên một mực dồn cậu vào cửa tử.
-Vù…vù…vút…rẹt …Uỳnh
Cậu cũng vung thương lên miễn cưỡng tiếp chiêu con thú cấp 4 sơ kì. Dù đã trổ hết mọi ngón nghề trong tay nhưng cậu cũng không có đc lợi thế trc con vật hơn mình đến 2 đại cảnh giới. Áo cậu cũng đã rách tả tơi và rướm máu do móng vuốt sắc nhọn nhiều lần xẹt qua và mặt mũi thì đen thui do bị lửa liếm qua ko ít. Hết cách cậu vừa đối chiến vừa tìm cách rút lui. Du Long Đằng Thiên lúc này đã cho thấy sự lợi hại khi chỉ vài lần thi triển kết hợp cùng Phong lực gia trì đã khiến con vật dù có truy theo nhưng không thể bắt được cậu.
Cuộc chiến đấu không cân sức khiến cậu mệt mỏi thở không ra hơi. Vừa dừng chân trên 1 thân cây lớn thì tiếng đánh nhau phía xa lại thu hút cậu. Nhật Nam phóng thần thức ra thăm dò thì có chút lo lắng. 5 tên sát thủ áo đen đang dồn ép đội hình 3 người của Bạch Sa. Bằng ưu thế cả về số lượng và tu vi bọn sát thủ đã khiến cho toàn thể đội ngũ Bạch Sa đều thương tích đầy mình.
Bạch Sa cũng phải đối mặt với nguy hiểm lớn nhất trong cuộc đời. Cô vừa phải dùng Bạch Quang kính hỗ trợ đồng đội nhiễu loạn kẻ địch nhưng cũng phải dùng trường tiên của mình chống đỡ đối phương.
-Bạch Sa công chúa biết điều thì hãy buông vũ khí xuống mà theo bọn ta đi. Ta hứa sẽ cho những kẻ này 1 con đường sống.
-Hừ,có giỏi các ngươi hãy giết ta cho bằng đc nếu không ta thề sẽ để cho phụ thân san bằng cái động rách của các ngươi,chó gà ko tha.
-Hahaha, Âu gia của ngươi chắc nội tình cũng nhỉnh hơn Nguyễn gia đôi chút là cùng,ngươi xem Nguyễn Nhật Quang bị bọn ta phế đi cũng làm được gì đâu chứ. Thôi ngươi hãy về cùng ta,xinh đẹp ngon lành như ngươi biết đâu sẽ ko chết mà nên duyên cùng vị công tử nào trong Động không biết chừng.
Bạch Sa giận sôi gan,đôi mắt hạnh tưởng chừng phun ra lửa. Sống đến giờ cô chưa khi nào bị ai đó dùng mấy lời cợt nhả trêu đùa như vậy. Bạch Quang kính tỏa sáng hết cỡ,trường tiên vũ động không ngừng, thề rằng phải giết kẻ kia cho bằng đc.
Bạch Sa mất bình tĩnh khiến đội hình 3 người trở nên rối loạn. Tây Môn Chính hét lên gấp gáp.
-Sa Sa,ngươi đừng để bọn chúng làm ảnh hưởng mau tỉnh táo ,cố gắng cầm cự 1 chút nữa thôi cứu viện sắp đến rồi.
Nhưng mọi thứ không thể vãn hồi đc nữa. Hộ vệ còn lại vì che chắn cho cô mà bị dây dưa không lối thoát. Anh ta bị 3 kẻ tấn công liên tục mà bỏ mạng. Bọn Bạch Sa giờ chỉ còn lại 2 người đã rét vì tuyết nay còn lạnh vì sương. Tây Môn Chính cứ đỡ trái thì hở phải, càng ngày càng nguy ngập. Cuối cùng là hắn nhìn Bạch Sa trân trối mà cắn răng sử dụng chiêu mạnh nhất phá vây mà chạy trước. Tuy bị thương ở tay nhưng với Phong lực lượng gia trì chỉ vài hơi thở hắn đã cách 1 khoảng xa rồi hô vọng lại.
-Sa Sa ráng cầm cự ít lâu. Ta đi gọi cứu trợ rồi sẽ quay lại.
-Tây Môn Chính… ngươi hèn nhát…dám bỏ ta lại đây có ngày ta sẽ mách cha ta cho ngươi biết mặt.
-Sợ rằng ngày ấy không đến đâu.
5 tên sát thủ giễu cợt mà nhìn Bạch Sa đang bố rối vung roi loạn lên. Dù sao cô cũng còn quá trẻ,lại lần đầu tiên bước ra giang hồ,giờ phút này chưa sụp đổ đã là kiên cường lắm rồi.
-Lên hết đi bổn công chúa dù có chết cũng kéo theo các ngươi là đệm lưng.
Cả 5 tên đồng loạt xuất kích. Các chiêu thức không nặng không nhẹ cứ nối tiếp nhau khiến Bạch Sa chống đỡ mà kiệt sức,cùng với đó trên người cô cũng đã có khá nhiều vết thương. Bọn sát thủ chầm chậm áp sát dường như muốn bắt sống cô thì phải.
-Các ngươi đừng hòng bắt đc ta,hừ hừ…cùng lắm thì hôm nay ta chết ở đây …hộc hộc.. Phụ Hoàng sẽ giúp ta báo thù…hộc hộc.
Cả bọn lại tiếp tục đồng loạt xông lên,Bạch Sa nhắm mắt chuẩn bị đồng quy vu tận với chúng. Trong thời khắc chỉ mành treo chuông một cơn cuồng phong nổi lên thổi dạt những kẻ áo đen đang xông tới. Các tia sét vằn vện trên đầu ồ ạt đánh lên đầu bọn chúng khiến chúng buộc phải toàn tâm ứng phó nếu không muốn chết.
Bị cường chiêu đánh úp,dù đã chống đỡ hết sức nhưng cả bọn đều bị ăn thiệt thòi. Kẻ nhẹ thì cũng bị tê rần còn nặng thì cháy đen 1 mảng mất đi hơn nửa chiến lực.
Tiểu Bạch nhân cơ hội chúng đang bị hỗn loạn chưa kịp định thần thì cắp Bạch Sa bay đi mất. Nó nghe theo lời Nhật Nam bỏ lại mấy kẻ này cho cậu luyện tay.
Trên lưng Tiểu Bạch lúc này cô công chúa nhỏ quá đỗi vui mừng khi biết mình vẫn còn sống. Vậy ai là người đã cho con ma thú này cứu mình đây.
Kẻ cứu nàng giờ đang tự thử thách bản thân bằng việc săn giết những kẻ còn lại trong sát thủ đoàn kia. Ám sát những kẻ đc đào tạo ám sát từ nhỏ, lại còn cao hơn mình đến 2 đại cảnh giới, ai nghe đến chắc đều nói cậu bị điên. Nhưng kẻ tài cao gan cũng lớn,cậu biết chắc rằng đây chính là cách nâng cao thực lực nhanh chóng và hiệu quả nhất.
Nhật Nam đã nằm im lìm 1 tư thế đến 2 ngày trời chỉ để đợi chờ địch nhân sơ hở. Chiếc nanh sắc bén của hổ lớn luôn đc cậu cầm trong tay,kẻ kia chỉ cần mất cảnh giác cậu sẽ cho hắn 1 kích tất sát. Kẻ đấy là người bị thương nặng nhất khi lôi điện của Tiểu Bạch giáng xuống. Hắn đã tĩnh tọa trên tàng cây lớn này đã gần 3 ngày mà vẫn chưa hồi phục. Nửa thân hình cháy xém của gã vẫn còn bỏng rát ko thôi,hiện tại mọi động tác vẫn còn miễn cưỡng chưa thông thuận.
Ngồi yên lâu vậy cuối cùng hắn cũng ko chịu nổi mà nhẩy xuống chấp nhận thám hiểm tiếp tục trong tình trạng này. Hắn chỉ cách vị trí Nhật Nam ẩn thân có vài bước chân mà ko hay biết.
Hự…có chút váng đầu khiến kẻ đó cậu đưa tay xoa trán. Từ khoảng cách rất gần một bóng đen phóng tới bằng tốc độ cực nhanh. Quá bất ngờ khi mình lại trở thành con mồi bị săn giết,hắn chỉ kịp lui lại và dùng tay che vùng cổ.
-Xoẹt…á á á.
1 bàn tay của hắn đứt lìa rơi xuống đất. Cơn đau khiến hắn bạo nộ rút đoản đao mà lao đến,kẻ này mang linh căn hệ Kim nên chiêu thức cực kì sắc bén và cứng rắn. Kẻ đến đã thương lại thêm thương nên sức chiến đấu chắc chắn đã suy giảm. Vì vậy Nhật Nam ko chút úy kị dù đối phương có cảnh giới vượt trội hơn mình.
Kẻ này bộ pháp dồn dập, lấy nhanh là chính,ít biến hóa rất nguy hiểm nếu xuất kì bất ý. Nhưng Tam Tài nhất thể của Nhật Nam không khi nào khiến cậu bị động cả. Cậu dùng bộ pháp né đc chiêu đầu và dãn xa khoảng cách,phân tích sâu hơn. Việc bàn tay phải bị cắt lìa khiến cơ thể tên sát thủ mất cân bằng sơ hở lộ rõ rệt.
-Vút…xoẹt xoẹt…keng…
Tiên cơ đã mất,cậu đã mặt đối mặt cùng kẻ thù nên sau chiêu nữa dùng dao ngắn ko hiệu quả, Nhật Nam buộc phải cất đi và dùng Trấn Quỷ thương đối chiến.
Trấn Quỷ phát uy khiến tay của tên sát thủ tê rần. Hắn trở nên thận trọng 10 phần khi cảm nhận lực chiến của cậu ko hề thấp. Không để kẻ thù có thêm thời gian trở tay Nhật Nam chọn phương án tấn công liên tục không ngại thương tổn khi Nham Bì giáp đã thi triển.
Từ thận trọng dần dần kẻ đó trở nên khiếp sợ,khi các chiêu số của cậu không nhiều nhưng lại vận dụng rất thành thục nhuần nhuyễn. Mỗi chiêu đánh ra luôn tìm đến những điểm yếu hại khiến hắn càng ngày càng luống cuống. Còn công kích của gã ko mạnh mẽ đc như lúc toàn thịnh nên chỉ khiến cậu bị thương không quá nghiêm trọng. Hắn đã có ý bỏ chiến nên vừa đánh vừa tìm đường rút,đây cũng chính là lúc hắn mắc sai lầm. Sau ki đối bính 1 chiêu hắn thuận thế lùi lại nới rộng khoảng cách. Tưởng rằng có thể rút lui hắn xoay người bỏ chạy. Ngay khi hắn đưa lưng về phía cậu,đầu óc hắn bỗng đau nhói chếnh choáng. Chỉ cần có vậy Kinh Thương đã đến cực nhanh và xuyên thủng ngực gã.
-Hộc hộc,đánh nhau với Linh Hà cảnh có chút quá sức nha,nếu hắn không bị thương quá nghiêm trọng thì người tìm đường rút chắc chắn là mình rồi.
Nhật Nam thu xác hắn lại rồi mau chóng rời đi.
MỌI NGƯỜI ĐỌCTRUYỆN NẾU THÍCH HÃY ẤN "TA THÍCH" NGAY PHÍA DƯỚI. NẾU CÓ GÌ CHƯA HÀI LÒNG XIN NHIỆT TÌNH GÓP Ý. XIN CẢM ƠN
Đăng bởi | anchoicangay |
Thời gian | |
Lượt thích | 3 |
Lượt đọc | 30 |