Hãy Đăng ký Thành viên của TruyenYY để có thể thích, bình luận, đánh dấu chương đang đọc, chuyển giao diện đọc truyện... Chỉ mất chưa đến 1 phút của bạn thôi nhưng còn nhiều điều để khám phá lắm nhé! (Hoặc nhấn vào đây để Đăng Nhập)

Mị Thiên

Tiểu thuyết gốc · 2045 chữ

Hôm sau cậu trở lại viện tử của gia đình mình,dắt theo cả Tiểu Nhị đã dịch dung đi sau như thư đồng thiếp thân. Trong sân cha mẹ đang nhàn nhã phẩm trà,ấm cúng và rất an vui. Thấy cậu trở về hai người đều hứng khởi nhưng khi nhìn thấy có người theo sau thì đều ra vẻ ngạc nhiên. Nhật Nam mở ra Trận Pháp ngăn cách rồi nói rõ về thân thế của nàng.

Cả cha và mẹ của cậu đều thương cảm cho nàng ta và muốn thân thiện cho nàng được thoải mái nhất. Có điều từ khi đến đây Tiểu Nhị như đang tìm kiếm thứ gì đó, ánh mắt nàng đảo quanh rồi dán chặt về phía phòng ngủ của cha mẹ Nhật Nam.

-Tiểu Nhị, ngươi sao vậy,có gì khiến ngươi thấy bất an sao.

-Không, ngược lại,có thứ khiến ta rất quen thuộc nơi này. Ta không biết nữa,cảm ứng của ta hướng về phía đó.

Nàng nói và chỉ tay về phía căn phòng của cha mẹ. Thư Y cũng thấy khá kỳ lạ, phòng ngủ của mình và lão công thì có gì lôi cuốn với người này chứ. Cô cũng không giấu giếm mà dắt mọi người vào trong. Căn phòng gọn gàng sạch sẽ không có gì đặc biệt cả. Tiểu Nhị để cho linh cảm mách bảo đi đến trước tủ quần áo và mở ra. Trong đó chiếc Sơn Hà bào Nhật Nam lấy từ chỗ Tam Tuyệt lão đã tặng cho mẫu thân từ rất lâu. Nhật Nam cũng từng thấy chiếc áo choàng này rất bất phàm nên đã tặng cho mẫu thân để nàng khoác lên phòng thân. Thư Y thì thấy chiếc áo quá lộng lẫy nên ít khi khoác theo bên mình.

Hiện tại Tiểu Nhị đang nhìn chăm chăm lên chiếc áo,nàng có cảm giác như vừa tìm lại được một nơi kí thác. Nàng âu yếm chìa tay ra vuốt ve lên tấm áo. Dị tượng phát sinh,tấm áo phát ra ánh sáng hồng chói lóa và bay lên lơ lửng,nó vờn quanh người của Tiểu Nhị. Mọi người đều có cảm giác vật cũ đang tìm về đúng chủ, tấm áo dường như đang reo vui như trẻ nhỏ thấy được người thân.

Tiểu Nhị cũng rất thân thiết với chiếc áo dù không nhớ nổi vì sao. Rồi nàng trở lại hình bóng Trầm ngư lạc nhạn ban sơ thì chiếc áo cũng quấn quanh lấy cơ thể nàng vừa vặn xinh đẹp như may đo cho riêng nàng. Cả Thư Y và chồng đều thất thần với kỳ cảnh trước mắt,đặc biệt là vẻ đẹp của Tiểu Nhị khiến cả 2 gần như mụ mị.

Không kết thúc ở đó từ trong chiếc áo choàng một thân ảnh mờ nhạt lúc này bắt đầu hiển linh. Trong dáng dấp tiểu cô nương vừa xuất hiện hình bóng đó đã khóc tu tu.

-Huhu,tiểu thư,đúng tiểu thư rồi. Biết đã bao năm rồi em đi tìm tiểu thư. Huhu em nhớ tiểu thư lắm người có biết không.

Tiểu Nhị không nhớ thêm được gì nhưng cảm giác thân quen với hình bóng trước mặt cũng khiến nàng không kìm được cảm xúc mà khóc như lê hoa đái vũ. Nàng vô thức đưa tay vuốt má tiểu cô nương,nhưng tay nàng xuyên qua hình bóng đó khiến tiểu cô nương kia ngơ ngẩn.

-Tiểu thư… người tổn thương đến mức này sao. Lũ Vô Thể Nhân khốn kiếp nếu Tiểu Nhu Nhi một lần nữa gặp lại thề sẽ đánh cho chúng răng rơi đầy đất trả thù cho tiểu thư.

Nàng tíu tít mất một lúc mới nhìn đến 3 người nhà Nhật Nam đang bị vẻ đẹp của Tiểu Nhị hút hồn.

-Các ngươi là ai,muốn gì đây. Mà này hai nam nhân chết tiệt kia,ánh mắt các ngươi sao dám nhìn Tiểu thư trần trụi như thế hả.

Cả ba người lúc này mới giật mình rời mắt khỏi người của Tiểu Nhị. Nhật Nam lên tiếng đầu tiên trả lời tiểu cô nương ấy.

-Ngươi biết Tiểu Nhị sao,ngươi có phải là khí linh của Sơn Hà bào này không.

-Cái gì mà Tiểu Nhị,cái tên khó nghe như vậy sao dám dùng để gọi cho tiểu thư chứ. Tiểu thư là Mỹ Tuyệt Vô Song - Võ Mị Thiên,các ngươi dám khinh nhờn người lợi dụng lúc người hoạn nạn mà ức hiếp coi chừng ta diệt ngươi toàn tộc.

-Không có, là ta thấy nàng mất trí nhớ rất đáng thương nên mới đem nàng về đây. Ta cũng muốn biết nàng là ai đã xảy ra chuyện gì.

Nói rồi Nhật Nam kể lại toàn bộ cơ duyên gặp gỡ của 2 người cũng kể lại toàn bộ tình thế giới diện này muốn tiểu cô nương này có thể giải đáp vài thắc mắc.

-Haizz,Nhân loại thật khốn khổ a,chính nàng ấy cũng bị kẻ thù của Nhân loại đánh cho thành ra thế này. Bản thân ta là khí linh cũng hao tổn cả hàng triệu năm mới khôi phục chút ít như vậy đây.

Qua lời kể đầy thiếu sót của Nhu Nhi mọi người mới biết Tiểu Nhị lúc này là Mị Thiên có thân thế kinh hồn đến vậy. Nàng được xếp vào hàng đại năng,năm xưa nàng đi theo chủ tử của mình làm nên cuộc đại khởi chấn động toàn vũ trụ. Kẻ thù của Nhân loại khi đó bị đánh đến thất linh bát lạc,nhưng chúng có căn cơ quá sâu nên vẫn trụ đến cuối cùng. Trận chiến thất bại nàng bị địch nhân đánh tan hồn phách lưu lạc đến bước này. Nhu Nhi cũng vì tiếp nhận trọng kích đó mà hao tổn nghiêm trọng kí ức của nàng cũng chỉ đến mức này.

Nhật Nam muốn biết thật nhiều nhưng không thể thì cũng đành thôi. Dù vậy cậu vẫn muốn Mị Thiên bên cạnh,cậu cho Nhu Nhi xem lại Lưu Ảnh Thạch để hiểu rỗ thiện chí bao ngày qua giữa 2 người.

Tương lai chưa thể đoán định nên Nhu Nhi chấp nhận, cũng vì mấy năm qua bên cạnh Thư Y nên cũng hình thành cảm tình không ít. Thư Y thì quá đỗi vui mừng khi bên cạnh con trai có mỹ nhân như ngọc kèm theo khí linh lợi hại đến thế. Nàng khôn khéo kéo gần quan hệ và nhận Mỵ Thiên làm nghĩa nữ. Ngày ngày nàng ân cần chăm sóc tạo nên mối gắn kết thân tình mà nàng ấy chưa bao giờ được cảm nhận.

Một bất ngờ Tích cực mà Nhu Nhi đem đến đó là công pháp chủ tu của Mị Thiên cũng được lưu lại đầy đủ trong chiếc áo choàng này. Mị Địa Hoặc Thiên Kinh là công pháp vô cùng cao cấp trong toàn bộ vũ trụ khi kết hợp cùng Thiên Sinh Mị Thể của Mị Thiên tạo nên tuyệt phối vô cùng lợi hại. Khi xưa nàng bị đánh phân ra làm 3,Mị Cốt,Mị Hồn và Mị Tâm. Phần Mị Cốt này được Sơn Hà bào mang đi cùng với phần đầu công pháp là Mị Loạn Nhân Tâm. Phần hai là Mị Tẫn Sinh Linh và tầng cuối là Mị Địa Hoặc Thiên cùng Mị Hồn,Mị Tâm còn thất lạc chưa cảm nhận được chút nào.

Cách tu luyện của Mị Thiên cũng rất khác người, nàng chỉ cần quấn áo bào xung quanh và cảm thụ,tu vi của nàng cũng tăng tiến không ngừng.

Gia đình Nhật Nam mở tiệc thông cáo với mọi người về việc nhận nuôi Mị Thiên. Việc này ban đầu khiến phụ mẫu của Nhật Nam rất ngượng ngập, vì dù sao nếu tính theo tuổi thực có thể Mị Thiên còn ra đời trước cả Nguyễn gia. Nhu Nhi thì khịt mũi coi thường nghĩ gia đình này đang chiếm tiện nghi của tiểu thư. Nhưng người tán thành nhất lại là Mị Thiên, nàng đồng ý ngay tức thì khi Nhật Nam ngỏ lời. Vì nàng khao khát tình thương yêu và cảm nhận rõ ràng được tình cảm ấy từ Nhật Nam và cha mẹ chàng.

Tối đó nàng xuất hiện với diện mạo đã dấu đi bớt vẻ mị hoặc nhưng cũng khiến rất nhiều nam nhân xiêu lòng.

Sau yến tiệc Nhật Nam lại quay lại với guồng quay tu luyện,hôm nay cậu theo chỉ dẫn của mẫu thân đi đến nơi trú đóng của Thúy Diễm và những thiếu niên năm xưa cậu đã cứu.

Đã gần nửa năm mới gặp lại,Thúy Diễm đã thay đổi rất nhiều. Được đoàn tụ cùng đệ đệ khiến nàng trở nên rạng rỡ vui tươi hơn hẳn. Các thiếu niên ngày đó mình đi theo cô hiện giờ cũng phổng phao hơn nhiều,để tỏ lòng biết ơn chúng đã rất hăng say tu luyện mong sao sẽ có ngày báo đáp ân nhân của mình.

Nhật Nam rất hài lòng với tinh thần của các thành viên nơi đây, nếu thuận lợi đây sẽ là lực lượng trung kiên của riêng cậu. Cậu cũng ra sức cung cấp môi trường và điều kiện tốt nhất cho mọi người tu luyện. Như ngày hôm nay khi đến đây cậu đã đưa cho Thúy Diễm Các công pháp và Đạo Binh có được từ truyền thừa của Hỏa Băng Nương. Với truyền thừa cấp cao và phù hợp như vậy tin rằng nàng sẽ nhanh chóng trở nên cường đại để hỗ trợ cậu.

Nhật Nam cũng dùng trận pháp tạo ra Trọng lực trận cùng Cuồng Phong trận để những thiếu niên trong đó luyện thể dễ dàng. Đặc biệt cậu cũng thiết lập trận pháp câu thông đại đạo để bất cứ thành viên nào đủ điều kiện cũng có thể bước vào Nhập Đạo cảnh nhanh chóng. Khi Nhập Đạo rồi cũng sẽ có đủ các công pháp lợi hại để họ tu luyện cao hơn. Cậu dặn dò riêng cho Thúy Diễm.

-Ngươi có thể thu lưu thêm nhiều thiếu niên có hoàn cảnh khó khăn nữa,hãy cung cấp điều kiện trưởng thành tốt nhất cho chúng. Nếu thiếu nhân lực và tài bảo có thể tìm đến mẫu thân ta.

Thúy Diễm rất tự hào khi là thuộc hạ của Nhật Nam, chủ tử của nàng không những thiên tư xuất chúng mà còn hào phóng cung cấp điều kiện tốt nhất cho các cô.

Hiện tại Thúy Diễm đang dịch dung theo sau Nhật Nam đến Y Đạo viện nhận thêm dược vật luyện thể. Khi đến Y Đạo viện tình cờ gặp được Nhật Huy nơi này.

Mặc dù không nhận ra Thúy Diễm đã dịch dung nhưng Nhật Huy vẫn cảm thấy cô gái này rất quen thuộc.

-Nam đệ,giờ huynh mới biết đệ cũng rất Đào hoa đó nha,thúc thúc,thẩm thẩm vừa nhận một nghĩa nữ xinh đẹp,nay ngươi lại có thêm nha hoàn yểu điệu như vậy. Ta thật ganh tỵ đó nha.

-Huynh thì sao,vẫn nặng tình với Thúy Diễm cô nương ấy sao.

Nhắc đến Thúy Diễm,Nhật Huy như trùng hẳn xuống,giọng cậu buồn buồn.

-Nhắc đến nàng ấy ta càng thấy tự trách. Cũng chỉ vì tài nghệ không ra gì khiến nàng chịu ủy khuất rồi không may vong mạng. Chắc cả đời này ta cũng không thôi áy náy với nàng.

Thúy Diễm ở đằng sau nghe hết câu chuyện,ánh mắt cô cũng đôi chút khác thường nhưng lại trở lại bình thường tức khắc. Nhật Nam thì lại tiếp tục chủ đề đó không thôi.

-Nếu có cơ hội gặp được người giống vậy lần này huynh có chắc sẽ làm tốt hơn không.

-Haizz,người đã mất còn nói gì đến cơ hội chứ.

-Hay như vậy đi,tạm thời huynh không có việc gì thì giúp ta một số việc nhỏ được không. Ta sẽ trả huynh hậu hĩnh đến mức huynh không thể ngờ.

MỌI NGƯỜI ĐỌCTRUYỆN NẾU THÍCH HÃY ẤN "TA THÍCH" NGAY PHÍA DƯỚI. NẾU CÓ GÌ CHƯA HÀI LÒNG XIN NHIỆT TÌNH GÓP Ý. XIN CẢM ƠN

Bạn đang đọc Anh Hùng Tiếp Bước Tại Dị Thế sáng tác bởi anchoicangay
Thông Tin Chương Truyện
Đăng bởi anchoicangay
Thời gian
Lượt thích 3
Lượt đọc 34

Các Tùy Chọn

Báo cáo cho QTV
This site is protected by reCAPTCHA and the Google Privacy Policy and Terms of Service apply.