Trò chuyện cùng Lỗ Vĩnh Thiết
Lúc này ý cười trên mặt Nhật Nam càng đậm. Hắn tiếp tục vừa nói vừa đưa mắt về phía Vĩnh Thiết ra hiệu phối hợp.
-Chẳng phải cứ đúng tên là được sao,giống như cây đao này. Vừa xù xì thô kệch,hơn nữa chất lượng thì kém đến tệ hại,nhưng chỉ vì chữ Lỗ trên đó mà ngươi kết luận là do Lỗ gia làm ra đấy sao.
Lúc này có ngu ngốc chăng nữa Lỗ Vĩnh Thiết cũng hiểu người thanh niên trước mặt đang cố giúp mình và gia tộc. Anh ta lập tức phối hợp cùng.
-Ha ha,Khương Lỗi ngươi cũng nhanh quên quá nhỉ,khi vừa nãy nhìn thấy chữ Lỗ trên chuôi đao ngươi đã một hai cho rằng là do gia tộc ta chế tạo. Bây giờ trên tờ giấy này có chữ kí ghi Hắc Tam rõ ràng thì ngươi lại nói lừa đảo. Ta thấy ngươi chẳng phải là nói lời công bằng gì mà chính là trợn mắt nói lời bịa đặt nhằm bôi nhọ Lỗ gia ta mà thôi.
-Hừ các ngươi là cùng một hội,Lỗ gia làm ẩu bây giờ lấy kẻ này ra hòng lấp liếm cho qua. Các vị ở đây không phải là người ngu để các ngươi dắt mũi đâu.
Đã lật mặt thì Khương Lỗi cũng không kiêng nể gì nữa trực tiếp chĩa mũi dùi về Lỗ Gia. Nhật Nam vẫn ung dung tiến đến nhìn vào mắt Hắc Tam, hắn ta bị nhìn chằm chằm thì có chút chột dạ lùi một bước.
-Ai lấp liếm, ai nói lời bịa đặt trong lòng tự biết. Có điều ngươi nói đúng,các vị đồng đạo ở đây đều không phải người ngu nên lời nói dối của các ngươi sẽ bị vạch trần mà thôi. Cho hỏi ở đây ai biết về tên Hắc Tam này ạ.
-Tôi,khi trước tôi và hắn cùng chung một đội săn sau này mới tách ra,hắn quả thật có một người huynh đệ tên Đinh Tứ thường xuyên cùng nhau như hình với bóng.
Có một người từ trong đám đông bước ra và nhận biết Hắc Tam này,Nhật Nam tiếp tục hỏi người đó.
-Vậy cho hỏi Hắc Tam hắn dùng vũ khí gì ngươi biết chứ.
-Tất nhiên,là song câu.
-Ha ha,vậy thì đúng rồi,các vị hãy nhìn dấu vết trên cây đao hắn mang đến, có đúng là do bị song câu chặt đứt không chứ. Thêm nữa trên mặt hắn các vị cũng có thể nhận ra vết sẹo kia là do chính cây đao này để lại. Chính hắn nói cây đao kia là của Đinh Tứ vì đao gãy nên đã vong mạng, giờ vì đâu đao này gãy các vị chắc cũng đoán được một hai. Một kẻ như hắn liệu lời nói có đáng tin không.
Mọi người bắt đầu nhao nhao bàn tán. Lúc này Hắc Tam đã sợ run người, mặt cắt không còn giọt máu. Hắn đưa mắt ra hiệu cho Trương Lỗi cứu mình nhiều lần nhưng không thấy phản hồi.
-Thế này đi Vĩnh Thiết huynh,ngươi nên báo cho Soái phủ về việc này. Tin rằng ngài ấy sẽ giúp ngươi tìm ra chân tướng.
Hắc Tam lúc này đã run bắn người rồi quỳ sụp xuống. Hắn thà chết ngay cũng không muốn bị mang đến Soái phủ, phải biết rằng tội phản trắc là tối kị trong quân đội. Nếu hắn bị điều tra được đã giết đồng bạn vì một viên ma hạch thì việc muốn được chết trong lao cũng là xa xỉ.
-Khương công tử,xin cứu ta,ta đã làm như ngươi nói,xin đừng để họ đưa ta về Soái phủ.
-Hừ kẻ phản trắc như ngươi đã lừa ta nay lại hắt nước bẩn lên người ta. Ta không giết ngươi thì còn giết ai chứ.
Nói rồi hắn vung đến một chưởng nhưng Vĩnh Thiết đã vung tay đỡ được.
-Khương Lỗi ngươi còn muốn giết người bịt đầu mối trước mặt ta sao. Ta thật không hiểu vì sao Khương Lỗi ngươi lại hãm hại Lỗ gia ta,xưa nay giao tình của 2 gia tộc cũng không hề cạn. Thậm chí biểu tỷ ta còn là chị dâu ngươi. Làm vậy thì có ích gì với ngươi chứ.
-Vĩnh Thiết ơi là Vĩnh Thiết ngươi vẫn còn nói đến giao tình sao, từ ngày Trương gia ta kết thân với gia tộc ngươi đã nhận được lợi lộc gì chứ. Các ngươi mang tiếng là cổ thế gia nhưng làm việc thì sợ đầu sợ đuôi rụt rè không dám quyết. Biết bao nhiêu mối làm ăn béo bở chỉ vì các ngươi lo mất lòng người này phật ý người kia mà các ngươi bỏ qua khiến gia tộc ta cũng bị liên lụy. Hiện giờ chỉ cần ta khiến cửa hàng này của các ngươi đóng cửa thì ngay lập tức sẽ cưới được nhị tiểu thư của phó đoàn trưởng Thiên Lang đoàn. Ngươi nói xem vì sao không làm.
Khương Lỗi hiện tại đã không còn gì để che dấu nữa. Mấy tháng vừa qua gia tộc đã nhiều lầm bí mật liên lạc với Thiên Lang Liệp Sát đoàn muốn chuyển sang hợp tác với họ. Cũng bởi vì gia tộc đã chán ngấy phong cách làm việc của Lỗ gia,họ quá cẩn trọng và không dám đắc tội người. Cơ hội để kết thân đã đến khi nhị tiểu thư của phó đoàn trưởng nay đã đến tuổi trưởng thành và cũng đã đồng ý kết hôn với gã. Nhưng phó đoàn trưởng của Thiên Lang Đoàn là gian thương chính hiệu. Lão ta muốn sính lễ là một cửa hàng tại con phố sầm uất này của Lỗ gia.
Hôm qua trên đường đến đây khi ngang qua một khu rừng nhỏ hắn bắt gặp Hắc Tam đang giết đồng bạn của hắn. Nắm được thóp tên này nên sáng nay hắn bắt buộc gã phải diễn vở kịch này với mình. Ai ngờ chuyện sắp thành thì bị phá ngang giờ hắn đành ra đi trong xấu hổ bỏ lại Hắc Tam đi chết.
Đến lúc này thì Vĩnh Thiết đã hiểu được vì sao kẻ vẫn xưng huynh gọi đệ lại quay ra đâm sau lưng mình. Chẳng phải vì gia tộc đang xuống dốc nên các bằng hữu khi xưa đang ngả theo hướng khác hay sao. Vĩnh Thiết lúc này quay sang làm tạ lễ với Nhật Nam, không biết thanh niên này có mục đích gì nhưng việc giải nguy cho cửa tiệm này hôm nay là có thực. Anh ta cho người giải Hắc Tam đến Soái phủ rồi giải tán mọi người chỉ giữ lại mình Nhật Nam mà hỏi chuyện.
-Vì sao ngươi giúp Lỗ gia ta,nếu ngươi có ý đồ lợi dụng gì thì ta khuyên ngươi nên bỏ đi. Lỗ Gia ta bây giờ khốn cảnh muôn trùng, muốn an ổn thôi đã khó chẳng thể giúp gì được cho ai đâu.
-Vĩnh Thiết huynh không cần nghĩ nhiều, ta không có ý đồ gì cả. Chỉ là ngưỡng mộ những cống hiến của Lỗ gia thì ra tay cứu giúp thôi.
Vĩnh Thiết nhìn vào mắt Nhật Nam để đoán xem thật giả,nhìn thấy sự kiên định và thật lòng từ trong đáy mắt người này thì mới dám tin.
-Đa tạ,không có nhiều người còn nhớ đến một Xảo Công Kỳ Thủ danh trấn thiên hạ cùng một Lỗ gia đã bỏ ra hết thảy để cứu lấy sinh linh giới này. Bọn ta đã chẳng còn lại gì sau sự ra đi của các lão tổ. Không thể tu ra hồn lực đồng nghĩa với mất đi vinh diệu khi xưa, thêm nữa do truyền thừa võ học thất lạc nên chiến lực yếu kém không sánh bằng các thế gia võ đạo. Thậm chí truyền thừa mà các lão tổ để lại cũng không dám đến mà nhận về.
Nói đến đây giọng anh ta đã như nghẹn lại. Nghĩ đến ngày đó truyền thừa mở ra mà trong tộc chỉ có mình hắn miễn cưỡng đủ tiêu chuẩn tiếp nhận mà xót xa. Vì giữ lại hạt giống cuối cùng mà gia tộc đã nhốt hắn lại không cho đến đó.
-Vĩnh Thiết huynh có biết về Hoàng Tuyền Động hay Hội Tam Điểm không.
-Hội Tam Điểm thì không quá rõ, còn Hoàng Tuyền Động thì cũng biết một hai. Năm đó chính chúng đã ám toán Cuồng Võ Nguyễn Nhật Quang khiến giang hồ dậy sóng. Cha ta từng nói việc của chúng làm là muốn triệt đường sống Nhân tộc.
Khi nói đến Hoàng Tuyền Động thì sự căm ghét,thù địch hiện lên rõ ràng. Nhật Nam thông qua Ngoại Cảm thì thấy được không sai,cậu cố hỏi thêm một câu.
-Vậy còn Tam Hoàng thiền viện thì sao.
Không nói đến không sao.
Chỉ vừa nghe đến mấy chữ kia Vĩnh Thiết đã như gặp phải cựu thù. Hắn rít qua kẽ răng gằn từng chữ.
-Không đội trời chung.
Rồi dưới tác động của một vài thủ thuật linh hồn của Nhật Nam mà anh ta từ từ chia sẻ. Thì ra năm xưa chỉ vì một mỏ linh thạch hạ phẩm được phát hiện trên lãnh địa của Lỗ Gia mà Tam Hoàng thiền viện đã dùng đủ mọi thủ đoạn nhằm chiếm đoạt. Thậm chí chúng còn gây ra cái chết của toàn bộ người trong 1 thôn rồi lấy cớ khu tà trừ ma để chiếm đóng. Chúng quá mạnh,làm việc thì tuyệt tình nên buộc lòng Lỗ gia phải cắt ruột đến vùng đất này nương nhờ Mao gia.
Đến lúc này thì Nhật Nam đã yên tâm lấy chân thân gặp người. Vĩnh Thiết ngỡ ngàng không hiểu thì Nhật Nam liền giải thích.
-Vĩnh Thiết huynh xin hiểu cho. Ta là Nguyễn Nhật Nam hậu duệ dòng chính Nguyễn gia cũng chính là con trai Nguyễn Nhật Quang ngươi vừa nhắc đến. Ngươi cũng hiểu được phần nào khó khăn của cổ thế gia bọn ta nên phải dịch dung khi hành tẩu. Kì thực hôm nay ta muốn thực hiện lời hứa với lão tổ nhà các ngươi. Khi trước truyền thừa địa mở ra ta đã tranh cướp với lũ Hội Tam Điểm mà giành được truyền thừa của Lỗ Gia.
Vĩnh Thiết lúc này đã há hốc mồm ngạc nhiên, cũng vì niềm vui bất ngờ mà không cất lên lời được nữa.
Nhật Nam chọn từ trong đống thư tịch của Tam Tuyệt lão nhân ra 2 cuốn sách hệ hỏa cùng một cây búa lớn đưa ra trước mắt Vĩnh Thiết.
-Hỏa Luyện Kim thân,Toái Sơn Thập Tam Chùy. Đây đều là võ công thất truyền của Lỗ gia ta,còn đây nữa là Toái Sơn Chùy,Đạo binh của lão tổ năm xưa.
Vĩnh Thiết mắt sáng lên vui sướng,anh ta đưa mắt về Nhật Nam vẫn chưa dám tin đây là sự thật.
-Trong gia tộc mình, huynh có thể tin tưởng được cao tầng nào không. Ta có điều sở cầu muốn gặp họ.
Nhật Nam cũng nói rõ cho Vĩnh Thiết biết những người đã tiếp xúc với Hội Tam Điểm ở hải ngoại thì không thể tin tưởng được. Vĩnh Thiết gật đầu đã hiểu rồi rời đi anh ta hứa sẽ điều tra kĩ càng trước khi dẫn người đến gặp. Lúc rời đi cung không hề mang theo công pháp và đạo binh biểu lộ sự tin tưởng sâu sắc ở Nhật Nam.
Trong lúc Vĩnh Thiết điều tra trong gia tộc thì Nhật Nam đi chuẩn bị thêm cho Lỗ gia vài món quà khác. Đầu tiên cậu thông qua Thông Thính Thạch Bàn liên lạc với Trần San San muốn cô ta mở một cửa hàng liên doanh với Lỗ gia ngay tại trong thành này. Món quà thứ hai muốn có được sẽ cần mạo hiểm khá lớn.
MỌI NGƯỜI ĐỌCTRUYỆN NẾU THÍCH HÃY ẤN "TA THÍCH" NGAY PHÍA DƯỚI. NẾU CÓ GÌ CHƯA HÀI LÒNG XIN NHIỆT TÌNH GÓP Ý. XIN CẢM ƠN
Đăng bởi | anchoicangay |
Thời gian | |
Lượt thích | 3 |
Lượt đọc | 21 |