Shia Và Thử Thách Lớn Đầu Tiên Trong Đời (4)
“Không biết nữa nhưng, tôi thấy cô cứ im lặng như vậy nên hơi lo lo … Cô thật sư quan tâm…đến nó…đấy chứ Yue-san?”
“… … Đồ đầu đá ngoan cố”
Không còn cách nào khác ngoài một cảm giác đầy miễn cưỡng, Yue phải thừa nhận chiến thắng của Shia. Dù rằng Shia có một chút khó chịu về câu trả lời của cô nhưng nhưng cái bản mặt đáng ghét đó lại nhanh chóng cười toe toét lên như một đứa trẻ, bởi vì cô biết Yue cũng giống như Hajime, luôn không không bao giờ quên đi lời hứa của mình.
Cuối ngày, cuộc huấn luyện kinh hoàng của bộ tộc Haulia dưới mệnh lệnh mà Hajime đưa ra cũng kết thúc. Yue ảm đạm còn Shia hào hứng cùng nhau bước trở về chỗ của Hajime và những người khác.
Khi Yue và Shia đến chỗ của Hajime thì đó là lúc mà Hajime đang nhắm đôi mắt lại khoanh tay lại và tựa lưng vào cái cây gần đó.
Có lẽ vì cậu nhận thấy sự hiện của cả hai nên Hajime đã từ từ mở mắt và quay sang. Trong khi đang hồ nghi khi nhìn thấy hai người có tâm trạng hoàn toàn trái ngược nhau, cậu giơ tay lên và gọi. “Yo, hai người. Trận đấu đã kết thúc rồi sao???” Hajime đã được nghe nói một chút về vụ cá cược của cả hai trong trận đấu này. Cái vũ khí hạng nặng Sledgehammer đó là do Hajime chuẩn bị cho Shia. Lúc đó con thỏ ăn hại vì mong muốn đánh bại được Yue nên đã hỏi cậu cho một món vũ khí mới và ký ức lúc đó vẫn đọng lại như mới trong trí nhớ của Hajime. Thực ra bởi vì bản thân Yue cũng không phản đối điều đó. Mặc dù không biết nội dung trò cá cược đó là gì và họ cũng sẽ không chịu nói cho cậu biết, nhưng dù sao điều đó cũng sẽ không thể gây ra một tí teo khó khăn gì cho Yue, nên cậu đã làm nó mà không suy nghĩ thêm.
Trên thực tế, Hajime nghĩ, nếu Yue và Shia chiến đấu từ 8-9 trận trong tổng số 10 trận thì trận đấu sẽ kết thúc và chiến thắng chắc chắn sẽ là của Yue. Cậu đã hiểu được khả năng của Yue mạnh đến đâu khi còn ở trong Tuyệt Vực Orcus. Hiển nhiên Shia cũng có khả năng sử dụng ma pháp, nhưng với một thố nhân đã luôn sống một cuộc sống yên bình cho đến tận bây giờ như Shia thì đó sẽ chính là nhân tố chính tạo ra sự khác biệt giữa họ.
Tuy nhiên, từ nét mặt của hai người họ, Hajime có sự ngạc nhiên là những dự đoán của cậu đều sai hết. Shia vui vẻ cười đùa với Hajime.
“Hajime-san! Hajime-san! Xin hãy…nghe tôi nói! Tôi… cuối cùng đã có thể giành chiến trước Yue rồi! Nó là một chiến thằng rất lớn đó! Vậy nên tôi muốn cho anh thấy. Đó là một trận đấu tuyệt vời của tôi! Đó là khi Yue thừa nhận…thất ---thất…bại…ú…Á!” Shia đã cố gắng giải thích làm thế nào mà hai người họ giải quyết trận đấu đó bằng cử chỉ. Nhưng bởi vì quá chú tâm vào việc đó cho nên đã bị cái tát nhẹ nhàng từ Yue đã thổi bay hiển nhiên kèm them tiếng thét khi chạm đất trong tình huống vẫn còn đang quay vòng vòng. Cú ngã đó có vẻ rất mạnh vì cô chỉ còn có thể nằm co giật và hình như đo sàn nằm đó luôn chứ không đứng dậy nữa đâu.
Yue quay người lại với một tiếng thở dài trong một tâm trạng khó chịu, sau đó Hajime hỏi cô ấy với một nụ cười gượng gạo. “Vậy chuyện gì đã xảy ra?” Thay vì hỏi kết quả của trận đấu, thì Hajime lại muốn hỏi về quá trình hơn. Thành thật mà nói, thực tế là việc Yue bị đánh bại không phải là một điều gì đó mà cậu có dễ dàng chấp nhận được. Mặc cho một ai đó không hiểu chuyện nhìn vào, đảm bảo mười mươi là họ sẽ nghĩ đây là một lời nói dối trắng trợn, đần như Shia mà thắng được á, nói ai tin.
Yue đang biểu hiện như rằng cô không muốn nói về nó nhưng cũng không thể giấu nó được nên trong sự miễn cưỡng cô trả lời câu hỏi của Hajime. “… … khả năng phép thuật của em vẫn rất ổn như Hajime thấy đó…” “Điều đó thật tốt, nếu không thì lãng phí một tài năng mất…… và sau đó??? Đó không phải là tất cả phải không??? Để có thể bị thương bởi một chiếc Sledgehammerở cấp bậc đó thì…” “… … Cô ta chuyên về tăng cường sức mạnh tấn công vật chất. Thành thật mà nói, nó đã đạt cấp độ tương đương một con quái vật rồi” “…… So với hai chúng ta thì sao???” Hajime nheo mắt lại nhìn về phía Yue. Thành thật mà nói, đánh giá của Yue về Shia còn cao hơn nhiều so với cậu tưởng tượng. Nhưng hơi lạ là vẻ mặt vô cảm của cô đã gục ngã thay vào đó đó là sự cay đắng khi cô nói về nó, Hajime giờ vẫn còn ngắm nhìn lại nàng Vampire đang suy ngẫm trước mặt. Còn Yue giờ đang suy nghĩ xem làm thế nào để trả lời câu hỏi của Hajime cho hợp lý, và rồi cô nhìn thẳng vào mặt Hajime. . “So với Hajime lúc bình thường là khoảng 60%” “Nghiêm túc đấy chứ đó là mức tối đa của con thỏ ăn hại đó sao” “Nhưng vẫn còn nhiều chỗ cần cải thiện, có lẽ vậy” “Tuy vậy thì chắc chắn cô ta đã ở mức của một con quái vật rồi” Hajime đã có đôi chút ngạc nhiên khi nghe Yue nói về sức mạnh đáng phải suy ngẩm của Shia, sau đó cậu nhìn về phía Shia mà không nói gì. Nếu nó đạt khoảng 60% như Yue nói mà chỉ đơn thuần là sức mạnh, vậy chỉ số sức mạnh của Shia là khoảng 6000. Nó là khoảng gấp đôi sức mạnh của một anh hùng có thể đạt được. Thực sự đó là một sức mạnh đáng được xem như là“ cấp độ của quái vật” rồi. Shia mang nguồn sức mạnh gần chạm đến tầm của Yue (Trans: lưu ý Yue chuyên về ma pháp nên sức mạnh cơ thể không cao lắm). Điều đó thật là một điều gì đó không thể tưởng tượng được từ dáng vẻ ăn hại bình thường của Shia và cái khuôn mặt đang thút thít vì bị đánh đó nữa.
Shia nhận thấy được ánh mắt nửa kinh ngạc nửa ngạc nhiên của Hajime. Cô vui vẻ đứng dậy, sau đó cô đi về phía Hajime với một biểu hiện nghiêm túc trong khi cô đang vội vã trong tuyệt vọng đễ kiểm soát tâm trí mình. Tư thể đứng thẳng người của cô, cùng với mái tóc màu xanh đang rung nhẹ và đôi tai thỏ của cô thì dựng đứng lên. Ngay bây giờ, đây là lần đầu tiên trong đời cô có những biểu hiện như thế. Mà nhìn nó giống như sắp có một lời tỏ tình vì cảm nắng không bằng. Cơ thể Shia run lên, mặc dù với một vẻ mặt cứng ngắt nhưng vẫn có một tinh thần kiên định được thể hiện trong mắt cô, từng bước, cô tiến lên. Cuối cùng, cô chắc chắn mình đã có một cái nhìn phù hợp với Hajime, tiếp đó cô nói lên điều mà mình mong muốn. “Hajime-san. Xin hãy đưa tôi theo chuyến du hành của cậu. Xin cậu đó!” “ Tôi từ chối” “ Ngay tức khắc luôn á???!” Shia không nghĩ rằng mình sẽ bị từ chối ở trong tình huống như thế này, cô mở to mắt với vẻ ngạc nhiên. “điều này quá đột xuất?” đó là những gì có thể được nhìn thấy trong mắt của Hajime trong khi cậu đang nhìn Shia như là một người không biết vô liêm sỉ là gì ấy.
Shia đang cảm thấy giận dữ. Đây giống như một cuộc đấu tranh…mà cũng gần gần giống như vậy rồi còn gì.
“Làm thế thật tàn nhẫn, Hajime-san. Mặc dù tôi đã hỏi nó một cách thật nghiêm túc, thì câu trả lời thật quá…quá…QUÁ không chấp nhận được”
“Mặc dù tôi không muốn biết về lời hứa của hai người ngay cả khi cô có nói về nó đi nữa. Đầu tiên, Kam và những thố nhân khác thì sao??? Đừng nói với tôi là, không phải là cô đang cố gắng để đưa họ đi cùng, có phải không?” “Cái đó…không được! Đây là vấn đề của riêng của tôi! Tôi đã nói cùng với cha tôi và mọi người trước đó. Mặc dù điều này không giống họ nghĩ là tôi là một gánh nặng….nhưng mà…cái đó...” “Đó??? Là gì mới được?” Trong phút chốc Shia bắt đầu trở nên rụt rè. Trong khi lén nhìn trộm Hajime và các đầu ngón tay đan xen kẽ vào nhau một cách đầy tinh nghịch cùng với một điệu bộ làm dáng. Hajime nhìn Shia một cách đầy nghi ngờ. Ở phí bên cạnh họ, Yue đang nhìn chằm chằm vào Shia một cách đầy hậm hực. “ Đó là … Tôi, tôi chỉ muốn làm theo những gì mà mình muốn cho nên… “ “Vậy cô đang cố gắng làm điều gì? Bây giờ chả phải cô đã không còn là gánh nặng cho tộc đàn của mình không đúng sao??? Nếu cô sở hữu một sức mạnh vượt trội như thế, gần như sẽ không có ai mà cô không thể đánh bại” “… …” Shia người đang e thẹn và đang cố trả lời đã làm cho sự kiên nhẫn của Hajime đạt tới giới hạn, lại từ từ rút khẩu Donner ra. Tuy không biết chính bản thân mình muốn nói gì nữa, nhưng sâu trong Shia, “bản năng của một người con gái” đã thôi thúc cô cất tiếng.
Đăng bởi | Cẩuca |
Phiên bản | Convert |
Thời gian | |
Lượt đọc | 21 |