Shia Và Thử Thách Lớn Đầu Tiên Trong Đời (5)
“ Tôi muốn được ở bên cạnh Hajime-san bởi vì tôi yêu anh!”
“……Ha---Hả?”
Mình nói được rồi, nói được rồi, bây giờ mình chỉ cần cắn nữa là xong (Trans: Why cắn here?, tí quên, tộc này dở người nên chắc hôn không được, thỏ mà)! Đó là những gì mà Shia nghĩ trong lúc hoảng loạn. Ở trước mặt cô, Hajime như chết lặng nhìn cậu bây giờ như một con chim bồ câu ăn phải một viên đạn đồ chơi vậy, nghẹn trong họng không nói thành lời dược nữa. Chính xác mà nói thì dù có là ai đứng ở lập trường của Hajime bây giờ thì não cũng phải dừng làm việc vài giây cái đã. Tuy nhiên, sau một lúc, các suy nghĩ cuối cùng cũng truyền vào não cậu đã kết nối trở lại, rồi theo bản năng của mình cậu thốt lên .
“Không không, chuyện này không phải quá lạ lùng sao??? Từ lúc nào mà mình cắm mặc định chế độ tán gái thế này??? Mặc dù tôi không thể nói gì cho bản thân mình. Tôi nhớ chắc rằng mình đã đối xử không ra gì với cô cơ mà sao còn lại…… đừng nói với tôi là, từ lúc đó cô đã bị M-mm…?”
Shia không bao giờ nghĩ rằng cậu ấy sẽ nghĩ về cô như vậy và bắt đầu lùi lại một bước cùng với đó là một sự hối hận trên khuôn mặt Hajime. Sau đó Shia ra sức phản đối.
“Ai là kẻ hư hỏng! Tôi không bao giờ có cái loại sở thích đó ( M đó )! Thay vào đó, nếu cậu thấy tôi đã bị đối xử một cách tàn nhẫn, tại sao cậu không thay đổi thái độ đi một chút được…?”
“ Đó không phải là điều cần thiết với tôi khi phải đối xử tốt với cô …. Trên hết, là cô thật sự nghiêm túc trong tình cảm với tôi chứ??? Hay là cô chỉ bị cám dỗ bởi hoàn cảnh lúc đó???”
Lý do mà Hajime không tin vào thiện ý của Shia là vì cậu ấy nghĩ rằng đó chỉ là một hiệu ứng bắc cầu. Đó không phải là điều gì quá bất ngờ bở vì ai cũng có thể nhìn thấy thái độ của Hajime đối với Shia là rất nghiêm khắc về mọi khía cạnh, mọi lúc mọi nơi, cậu chưa từng nhẹ nhàng với Shia bao giờ. Tuy nhiên, người đối diện giờ đang có cảm giác rằng mình bị nghi ngờ thì đang rất khó chịu.
“Nó không liên quan gì đến tình huống đó cả. Không phải vấn đề là đã bao nhiêu lần anh cứu tôi khỏi tình huống khó khăn, thì lời đề nghị của tôi cũng không thay đổi . Mặc dù tôi đã rất vui mừng vào lúc đó khi mà anh đã giữ lời hứa của mình ở trước Hội Đồng Trưởng Lão……có thể điều đó đã có ảnh hưởng đến tôi một chút, nhưng cảm xúc này đã bất chợt từ lúc nào không hay nảy sinh và nó đã trở thành như vậy luôn rồi. Thậm chí đôi khi tôi cũng nghĩ về điều đó thì nó cũng sẽ tự dưng xuất hiện trong đầu. Một điều gì đó giống như “ Tại sao lại là anh ta”. Hajime-san ngay trước đây và bây giờ đều như vậy, chưa từng một lần gọi tôi bằng tên, vì một lý do nào đó luôn đột nhiên đánh tôi và làm tôi đau, anh giống như một con quỷ, chỉ trả lời những điều cần thiết, luôn lao vào giữa đàn quái vật, không có một chút lòng thương xót nào lẫn yêu thương nào ngoại trừ với Yue cả, và trên hết là không bao giờ đối xử tốt với tôi. Thật sự, tại sao tôi lại có tình cảm với anh cơ chứ, đồ độc ác, lạnh lùng, xấu xa, tệ hại…???”
Trong khi nói, Shia bắt đầu nghi ngờ về tình cảm của chính mình. Shia hơi nghiêng đầu mình còn Hajime thì bắt đầu cảm thấy không tốt lắm. Trong vô thức cậu lại vô tình rút khẩu Donner ra khỏi vỏ trong lúc nghe câu trả lời của Shia.
“Dù sao thì. Tôi cũng không thể để cô đi cùng được vì đâykhông phải là vấn đề cô cảm thấy ra sao”
“Điều này! Điều này thật sự giống như một trò đùa sao? Tôi thật sự yêu anh vì vậy xin hãy cho tôi đi cùng!”
“Cô biết đấy, cảm xúc của cô…, mà ngay cả nó có là thật đi nữa thì cô vẫn không hiểu rằng là tôi đã có Yue rồi sao??? Chưa kể còn thú nhận tình cảm của mình trước mặt Yue nữa… Thậm chí có lúc tôi từng nghĩa rằng vũ khí tốt nhất của cô là cái cơ thể chai ì đó nhưng giờ thì tôi nghĩa lại rồi, trái tim cô mới là thứ đáng sợ nhất, có lẽ nó được làm hoàn toàn bằng Azanthium rồi”
“ Ai là người có trái tim được làm từ kim loại có độ cứng lớn nhất chứ! Ư-hư, cuối cùng thì mọi chuyện lại trở thành tệ như thế này…, tôi hiểu rồi. Dường như mọi thứ về Hajime-san đều khó khăn hệt như tôi đã từng nghĩ đến”
Đột nhiên , Shia lộ ra một nụ cười một cách đầy ám muội khi quay về phía Hajime. “Nhưng tôi đã nhìn thấy kết cục này rồi!!! Cho nên tôi đã mời một đồng minh đánh đổi với đó là phải mạo hiểm cả mạng sống của mình! Bây giờ, Yue-sensei! Làm ơn giúp em!” “Hả??? Yue???” Hajime chớp mắt mình khi nghe đến cái tên đầy bất ngờ đó! Cùng với đó là biểu hiện tự mãn của Shia, sau đó cô liếc nhìn Yue đang đứng bên cạnh họ.
Yue đang có biểu hiện rất cay đắng như thể có con sâu đang bò trên người mình vậy, sau đó với một vẻ miễn cưỡng cô nói với Hajime. “… Hajime, chúng ta hãy cho cô ấy đi cùng” “Không phải chứ rốt cuộc chuyện gì đã xảy ra vào lúc đó Yue??? Em không phải rất ghét con thỏ mặt dày này sao… đừng nói với tôi là đó là điều kiện đặt cược của cuộc chiến chứ…”
“… … Đáng tiếc là vậy”
Hajime trong một khoảng khắc đã hiểu hoàn cảnh của Yue và bỏ vai cô ấy ra, cậu không còn cảm thấy tức giận nhưng thay vào đó là sự kinh ngạc. Vì chắc chắn rằng Shia đã suy nghĩ trước tình huống này là chỉ nói cho Hajime nghe mong muốn của cô, và sức mạnh của bản thân cô là chưa đủ. Có một lần Shia nhớ lại rằng Hajime đều dựa trên ý kiến của Yue như thể đó là một ưu tiên hành đầu trong lúc đưa ra quyết định. Vì vậy, cô cần có một kế hoạch để biến Yue trở thành đồng minh của mình trước cái đã. Không phải cường điệu khi gọi kế hoạch đó là “ một cuộc mạo hiểm mạng sống”, bởi vì cô hiểu nếu không làm như thế thì không còn cách nào khác để biết Yue đang nghĩ gì. Trong mười ngày, có thể nói tính mạng của Shia giống hệt như có ai đó đang tùy ý bóp nát lúc nào cũng được. Tất cả cũng chỉ để có thể tìm hiểu thói quen cua Yue. Nói cách khác, nó gống như một việc gì đó rất đáng sợ khi Shia ngẫm nghĩ lại. Hajime gãi đầu thở dài. Ngay cả khi cậu thấy Yue đã miễn cưỡng công nhận Shia , thì vẫn không có lý do gì để cậu có thể cho Shia đi cùng. Cuối cùng, đó là vấn đề liên quan đến cảm xúc của Hajime. Yue nhún vai như thể nói rằng cô cũng chịu thôi. Đó là bởi vì trong 10 ngày đó, hơn bất kì một ai, bản thân Yue đã chứng kiến Shia chăm chỉ đến mức nào, và làm thế nào mà con thỏ đáng ghét này giải quyết những rắc rối được áp đặt lên mình, vì vậy Yue đã công nhận Shia trở thành một người bạn đồng hành. Ngay từ đầu, cô không bao giờ cảm thấy thù ghét gì đối với Shia dù cho cả cảm xúc của cô ấy với Hajime. Ở phía bên kia, Shia người đã nói với Yue để nhận được sự giúp đỡ với một vẻ mặt đắc thắng đang bắt đầu cảm thấy khó chịu nhưng cô giấu trong lòng mình. Đó là bởi vì Shia đã thử tất cả mọi thứ có thể, vì vậy cô chỉ có thể chờ đợi số phận sẽ ra sao thôi. Hajime hít vào và thở ra một cái thật sâu rồi nhìn thẳng vào mắt Shia, sau đó cậu quay lại xác nhận lại lời nói của từng người một. Shia lặng lẽ lấy lại tinh thần của mình khi bắt đầu nghe. “ Đi cùng với chúng tôi, liệu cô có biết được câu trả lời cho chuyến hành trình này là gì không?” “Anh cũng đâu có biết mà đúng không? Chả phải tương lai là một thứ vô định hình không bao giờ dự báo trước được hay sao??? ”
Shia nói điều đó là vì cô có thấy được một chút gì đó thoáng qua của tương lai. Cô tin rằng tương lai có thể thay đổi băng hành động và sự quyết tâm của mình ngay tại lúc này. “Đó sẽ là một cuộc hành trình đầy nguy hiểm” “Tôi cũng thấy mừng vì bản thân mình cũng là một con quái vật đấy! vậy nên tôi mới đi theo anh được” Trước đây đó là một lời nói xúc phạm từ phía các các bô lão tại Faea Belgane nhưng giờ thì cô rất tự hào về nó. Trên hết Shia biết được rằng có những điều mà cô sẽ không có khả thực hiện được, trừ khi cô là một con quái vật. “Mong muốn của tôi là có thể trở về quê hương của mình. Cô có thể sẽ không bao giờ gặp lại gia đình của mình lần nữa, cô có biết không???” “Tôi đã nói về điều đó. “ Nhưng có lẽ”. Cha và những người sẽ hiểu mà “ Họ là gia đình mà luôn luôn bảo vệ cho cô đến tận bây giờ. Không có một từ nào mà có thể diễn tả lòng biết ơn của cô được. Gia đình đó sẽ luôn ở bên nhau cho dù họ đang ở đâu, khi cô nói với họ những cảm xúc của mình, họ chắc chắn sẽ mỉm cười mà không có bất cứ sự phản đối nào. “Quê hương tôi không phải một nơi mà cô có thể dễ dàng sống được đâu” Shia đã thể hiện cảm xúc của mình. Nó không dừng lại chỉ bằng “câu nói”. Cảm giác đó giống như là. “… …” “ Đây là kết thúc phải không? Sau cùng nó là chiến thắng của tôi, đúng chứ?” “ Thắng cái gì c …” “Đó là cảm giác như tôi đã thành công. …. … Hajime-san” “…… Cái gì” Một lần nữa, rõ ràng, mong muốn của Shia là. “Xin hãy cho tôi đi cùng với cậu” Cả hai nhìn nhau. Hajime nhìn vào đôi mắt xanh của cô để xác nhận mong muốn của cô. Sau đó… …. “………… làm tất cả những gì mà cô muốn đi . Chẳng biết điều này đúng hay không nữa” Có lẽ bởi vì cậu đã nhìn một điều gì đó trong mắt của người con gái đang đứng trước mặt này. Sau một lúc lâu hajime thở dài ra một tiếng rồi nói với cô ấy rằng cậu bỏ cuộc. Bên trong Đại hải lâm giờ vang lên tiếng hét của niềm vui và kèm âm thanh của một tiếng bất mãn vang lên. Có thể nhìn thấy, Hajime chỉ có thể nở ra một nụ cười cho có, chắc từ giờ trở đi mọi chuyện rồi sẽ lại rắc rối như lúc bắt đầu nữa rồi.
Đăng bởi | Cẩuca |
Phiên bản | Convert |
Thời gian | |
Lượt đọc | 31 |