Yến Nhi gặp chuyện.
Sáng Long thức dậy nhưng lại không thấy Yến Nhi ở bên cạnh. Long cảm thấy khó hiểu
"Bình thường giờ này Yến Nhi phải ở đây rồi chứ?" - Bỗng nhiên Long cảm thấy có dự cảm không lành.
Long bước ra khỏi phòng, hướng đến đến hạ môn mà đi, vừa đi Long vừa nhìn xung quanh và Long phát hiện nơi này giống y như cảnh trong khảo nghiệm của hệ thống,
"Vậy là đó không phải là ảo ảnh ngẫu nhiên được hệ thống tạo ra mà là lấy từ ký ức cơ thể này hoặc từ chính môn trường xung quanh, hệ thống không thật sự hoàng toàn không quan tâm đến môi trường xung quanh như mình nghĩ." - Vừa đi vừa suy nghĩ Long đã đi đến hạ môn rồi.
Bằng vào ký ức của của mình Long đi thẳng về phía gian phòng của Yến Nhi, đứng trước cửa phòng, Long có thể nghe được hơi thở nặng nhọc đầy khó khăn của Yến Nhi bên trong căn phòng.
Không nói không rằng Long đẩy cửa bước vào, đập vào mắt Long không là Yên Nhi hoạt bát đáng yêu mà chỉ là một cô nương yếu đuối, sắc mặt xanh xao tay chỉ về chiếc bàn, miệng liên tục hô:
" Nước nước, nho tôi nước."
Nghe thấy vậy Long vội vàng chạy rót một chén nước đến và mớm cho Yến Nhi uống, Khi uống nước xong Yến Nhi lại tiếp tục lầm vào ngủ say, ở khoảng cách gần như thế này Long dễ dàng nhìn thấy, trên người Yến Nhi đầy rẫy những vết thương còn rỉ máu. Long không nói gì bước ra khỏi phòng và bước đến gian phòng kế bên.
"Rầm" - Long tung cước đạp vào của gian phòng đó, không biết vô tình hay hữu ý mà cú đạp này được hệ thống hậu thuẫn thả ra toàn bộ tu vi.
Chiếc cửa bị lực đạo của Nhị chuyển thể tu cùng luyện khí hậu kỳ trấn thành từng mảnh nhỏ văng khắp phòng.
"Ai, ai cả gan dám làm vậy hả, ngươi là ai?"- Sao cú đạp của Long một giọng nói chua ngoa đáp lại với vẻ bực tức.
Long không thèm trả lời ả mà lao đến túm lấy cổ ả nhất lên và gặng hỏi từ chữ một, xung quang Long tỏa ra sát khí khủng khiếp mà chính Long cũng cảm thấy được nhưng Long không quan tâm điều đó, điều Long quan tâm lúc này chỉ là tại sao và ai là người là Yến Nhi thành ra như vậy.
"TA HỎI NGƯƠI, AI ĐÁNH YẾN NHI? NÓI."
"Ta ta , ta không biết." - Biết đây không phải người ả có thể chống đối nên ả ấp úng trả lời Long với thái độ ngoan ngoãn.
"Đường đường là người quản lý của cả hạ môn này mang một người bị đánh đến thừa sống thiếu chết. ngươi lừa trẻ con sao."- Long cười khẩy nói.
"Ta ta thật sự không biết."- Ả ra vẩn khăn khăn là mình không biết.
Lúc này tay Long siết chặt cổ ả ta. Ả ta bắt đầu sợ hãi và dãy dụa nhưng không thành. Càng lúc Long siết càng mạnh.
"Được được ta nói"- Nghe vậy Long vức ả ta xuống đất và chờ nghe câu trả lời.
" Cô ta bị đám gia nhân bên phủ của Đại trưởng lão đánh thành ra như vậy."- Ả nói.
"Đại trưởng lão?"- Long trầm ngâm.
"Được rồi tam tha cho ngươi lần này."- Nói rồi Long xoay người bỏ đi.
Quay lại phòng của Yến Nhi, nhìn Yến Nhi trên giường Long như biến thành con người khác, n cần chăm sóc, Long lấy trong hệ thống ra một viên liệu thương đan cho vào miệng Yến Nhi.
Sao khi cho Yên Nhi uống đan dược xong thì Long mới yên lòng bước lại dời cái bàn giữa gian phòng sang một bên để tạo khoảng trống để thực hiện bài tập của mình.
Khi Long tập xong một nửa bài tập của ngày hôm nay thì thấy Yến Nhi đã ngồi dậy nhìn Long từ khi nào.
Long đứng dậy nhìn Yến Nhi nói:
"Không khỏe thì nằm đi ngồi dậy làm gì."
"Nô tì khỏe rồi thiếu gia đừng có lo." - Yến Nhi nói.
"Đừng lo? Nàng có biết khi ta đến thì nàng như thế nào không hả mà bảo ta không phải lo."- Long hơi bực tức nói.
"Nô tỳ."- Nghe Long nói vậy Yến Nhi không biết nói như thế nào.
"Nô tỳ? không phải ta đã nói nàng không tự xưng là vậy rồi còn gì."- Long nghiêng đầu nói.
"Nô... thiếp xin lổi thiếu gia."- Yến Nhi ấp úng xin lỗi Long.
"Thiếu gia ngày làm gì vậy."-Yến Nhi ngại ngùng khi thấy Long đi đến kiểm tra cơ thể mình.
Khi kiểm tra thương thế Yên Nhi đã không còn gì quá nghiêm trọng thì Long lập tức bế Yến Nhi đứng dậy đi đến gian phòng của mình.
" Thiếu gia đừng mà thiếp tự đi được mà, thiếu gia." - Yến Nhi yếu đuối phản đối.
Trên đường đi không ích gia nhân khác dùng ánh mắt hâm mộ và ganh tỵ hướng đến Yến Nhi làm nàng chỉ biết úp mặt vào ngực Long để đỡ ngượng.
Về đến gian phòng Long thả Yến Nhi ngay trên giường của mình và nói:
" Từ giờ nàng sẽ ở đây."
Nói xong Long bước ra ngoài mặt kệ vẽ mặt bất ngờ của Yến Nhi.
Đăng bởi | hoangkietz |
Thời gian | |
Cập nhật | HoàngKiệt |
Lượt thích | 4 |
Lượt đọc | 147 |